
16 : Cảm Giác
Lylika núp bên ngoài cười hi hí vì hai người họ tiến xa hơn những gì mà cô nghĩ
Nhớ lại hôm qua lúc butterfly bị đám đàn em của sói đen tấn công
Vết thương cũ đã lành phần nào nay lại bị rách ra
Cộng thêm butterfly bị trúng mưa rồi bị sốt cả đêm
Sau khi tôi lau người butterfly bằng nước ấm và thay một bộ đồ khác
Cho cô ấy uống một ly sữa để cô ấy dễ ngủ hơn
Thì tối hôm đó chính tay nakroth trăm sóc cho butterfly , lylika không dám hỏi nên đã lui đi tắm rửa và trời đã tạnh mưa phần nào
Krixi ở trên sân thượng cứ nghĩ vu vơ mãi
Mãi cho đến sáng hôm sau khi tỉnh lại butterfly đã đỏ mặt khi thấy Nakroth ngủ gật trên đầu giường cô , chiếc mặt nạ được tháo ra và để ở đầu tủ
Hàng lông mi dài , đôi mày rậm và chiếc mũi cao , gương mặt nakroth hài hòa tạo ra một gương mặt hoàn hảo
Gương mặt nakroth gần sát vai cô nên thấy khá rõ
Một ngón tay chạm vô thức muốn chạm vào má của nakroth thì nakroth lên tiếng khiến cô giật bắn
_Nhìn đủ chưa?
Như bị nắm thóp butterfly liền đánh trống lảng sang chuyện khác
_Lylika đâu rồi?
_Đem xe đi rồi !
_Miuli đâu rồi?
_Đi học rồi!
_Còn krixi ...
_Cô khỏe chưa , sao hỏi lắm thế?
Nakroth hỏi thăm nhưng nghe có vẻ đau lòng hơn, cham chọc
_Tối qua đến giờ ngươi chăm sóc cho ta à ?
Vẻ mặt nakroth cho thấy anh không muốn trả lời , miễn cưỡng nhàm chán
_Có vấn đề gì sao ?
Butterfly nhìn sang hướng khác, nhìn ra phía cửa sổ, một loài hoa cô thích đang ở đó , không thèm quan tâm nakroth mang mặt nạ vào
_Forget Me Not?
Butterfly bước xuống giường và đi đến cạnh cửa sổ , liếc sang xem butterfly đang làm gì , nakroth bắt gặp nụ cười xinh đẹp trước làn gió nhẹ và ánh nắng ấm áp của buổi sáng chỉ làm nền cho cô gái tóc vàng kia
Trong phút chốc trái tim nakroth đã lỡ một nhịp , nó khá nhẹ nhàng nhưng cũng đủ để anh mỉm cười sau chiếc mặt nạ sắt kia
Butterfly quay sang muốn giới thiệu cho nakroth loài hoa cô thích thì thấy nakroth nhìn mình
Không gian có chút gì đó là lạ
Cô cảm nhận được trong tim mình có gì đó đang nảy nở , đây là lần đầu tiên cô có loại cảm giác này
Trong trí nhớ của cô xuất hiện một hình ảnh loáng thoáng một cậu bé tóc trắng tầm 14 tuổi và người đàn ông đã cứu cô
Không lẽ... Người đã cứu cô vào 8 năm trước chính là...
Lylika từ ngoài nhảy vào la làng cắt ngang suy nghĩ của cô
_Tối nay đến Khu Phố Âm Nhạc Tham gia cuộc thi thôi , bang nhạc ZNV vừa gửi cho hai người thiệp mời đặt biệt
Nakroth không quan tâm =="
Butterfly không quan tâm =="
Lylika lờ đi sự thờ ơ của họ và kéo cô nàng butterfly ra ngoài , định bụng sẽ trang điểm và thay đồ khác cho cô
Trong phòng còn lại nakroth , lúc bấy giờ trong lòng anh cảm giác rất lạ, không hiểu nổi cảm xúc lạ lùng này , anh cần tham khảo một người
Đột nhiên lỗ đen không gian xuất hiện và zephys quay lại một mình , định bụng sẽ nói nakroth mau chóng rời khỏi dương giới và quay về athanor thì thấy nakroth có dấu hiệu suy tư
Zephys đến mà cũng không hay biết gì
Định lấy tay vỗ vai nakroth thì bị nakroth chụp lại , phòng bị còn cao lắm
_Mày làm gì ngồi thừ ra vậy?
Nakroth im lặng bỏ ngoài tai những gì zephys hỏi
_Bộ mày đang yêu ai hay sao mà không để ý đến tao
Một cái lườm được đẩy sang zephys
_Ngậm mồm lại
Zephys cười nghi ngờ
_Mày tức giận gì chứ? Người đó là ai ?
Zephys hỏi tên từng người xem phản ứng của nakroth
_Verra?
Không cảm xúc
_Natalya?
Im lặng
_Mina?
Không quan tâm
_Butterfly?
Nakroth thở dài và chợt nói
_Nếu như có một ngày mày tự nhiên không muốn làm hại kẻ thù của mày , ngược lại còn muốn bảo vệ cho người đó thì cảm giác đó được gọi là gì?
Zephys cười mỉa
_Mày bị bệnh à?
Một ánh nhìn viên đạn được chíu vào người zephys khiến cho zephys rùng mình
_Mày đôi khi còn có cả cảm giác bồi hồi kỳ lạ phải không ?
Nakroth vẫn im lặng trước câu nói của zephys
_Nếu thật sự có thì mày đã có tình cảm vượt mức quy định rồi, mày đã đạp vào tình yêu nam nữ
Nakroth cười mỉa mai vs câu nói đầy nực cười của zephys
_Sao có thể
Zephys nhúng vai và vỗ mạnh vào vai nakroth
_Sao mày không kiểm tra xem có đúng hay không , không phải tối nay con nhỏ hồ ly kêu mày đến khu phố âm nhạc sao , nếu như mày thấy cô ta đi cùng thằng khứa khác mà mày cảm thấy không vui hay bực bội thì có nghĩa là mày có vấn đề
Nakroth vẫn khẳng định rằng bản thân không hề có gì lạ , tại sao phải kiểm tra chứ
_Tao không đi
_Mày sợ
_Không hề
Zephys khoanh tay nhìn biểu hiện kích động của nakroth , lần đầu thấy nakroth như thế
Lúc này krixi bên ngoài nghe được những gì hai người kia nói , trong lòng krixi liền có cảm giác rất không vui , nhất định không thể để cho tối nay xảy ra bất kỳ chuyện gì
Krixi thừa cơ lylika trong phòng trọn quần áo thì gọi butterfly ra nói chuyện
_Này butterfly, tôi thích nakroth !
Butterfly khá bất ngờ vì đột ngột krixi lại nói chuyện này vs cô
_Sao cô phải nói chuyện này cho tôi bik chứ cô tiên bướm
Krixi cười vui vẻ và đáp lại vs thái độ dễ thương
_Thật ra thì tôi muốn cô giúp cho tôi và nakroth xít lại gần nhau hơn ấy mà
Butterfly cười trừ và trả lời thành thật
_Tôi nghĩ cô nên tự thân vận động thì hơn , chắc nakroth sẽ không thích những người nhờ vả người khác đâu !
Lylika nghe được từ trong phòng nên đã phẩy tay kêu butterfly đi vào để tránh gây phiền phức
Nghe được câu nói như ý kêu bản thân krixi bỏ cuộc vì không hợp vs nakroth thì krixi có vẻ không vui vẻ gì
Con gái có ai cầm kiếm đi chém giết như cô ta không , vả lại còn là con người làm sao sống chung vs nakroth mãi được , nhất định krixi sẽ không cho hai người đó bên nhau
Bọn người lylika ăn xong thì trời đã sụp tối , giờ này khoảng 5h 30
Lylika trong trang phục hồ qúy phi ( biết lylika là ai thì cmt nha:3) xinh đẹp cùng butterfly xuân nữ ngổ ngáo đi chung một chiếc xe
Zephys đã đi trước để đón lauriel
Do là một buổi tiệc Halloween nên ăn mặc kỳ dị cũng không có gì là lạ
Họ xuống xe và đứng trước cổng của khu phố âm nhạc
===Hết chap===
Ai cũng có mục đích riêng khi đến đây đón xem tập sau :3
Do bận đi làm nên Âu ra 1 tuần 1 chap nha ae :3
Moa moa
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro