01
Tháng 8 trời vẫn nắng gắt. Nayeon vẫn luôn không rời kí túc xá một bước, bởi vì trong kí túc xá có điều hòa.
Đang xem phim thì có điện thoại gọi tới.
"Xuống cổng nhanh!!!!!" Kim Jennie hét vào điện thoại
"Không đi không đi! Không đi!" Nayeon lập lại ba lần rồi thẳng tay dập máy.
Điện thoại lại reo lên, Kim Jennie lại gọi tới. Nayeon quyết không nghe, vẫn chăm chú xem phim.
Một lát có người tới gỏ cửa phòng.
Là bạn học Choi ở phòng đối diện.
"Jennie bảo cậu xuống cổng đó"
Nayeon gật đầu để đó. Rồi lại về phòng xem phim.
Cái bọn năm nhất đó, không biết nhìn
bản đồ mà đi sao? Tại sao cứ phải để
mấy anh chị xuống tiếp đón hầu hạ là
thế nào hả?
Một lát lại có người gõ cửa.
Là bạn học Oh phòng bên trái "Jennie bảo cậu xuống cổng đó"
Nayeon lại gật đầu để đó.
Một lát lại có người gõ cửa. Nayeon la lên "Biết rồi, tôi xuống cổng là được chứ gì."
Cô tắt máy tính, khoác thêm cái áo dày bên ngoài, đến cửa phòng đeo giày, tiện tay cầm chiếc quạt nhỏ chạy bằng pin để trên mặt tủ.
Gương mặt viết rõ hai chứ "khó chịu".
"Cuối cùng cũng xuống rồi" Jennie nhìn thấy bạn cùng phòng thì cười.
"Tao xuống thì có được cái nước gì đầu? Nóng chết mất" Nayeon ngồi phịch xuống ghế. Tay phải cầm quạt, dí sát vào mặt.
"Mày ở đây phát giấy đi." Jennie liền ném một tập giấy xuống chỗ Nayeon, cô lật lên xem thử, nội quy, câu lạc bộ, hội sinh viên... Ôi, phiền chết đi được.
"Thấy gì chứ? Ôi mẹ ơi, đẹp trai vãi"
"Nghe thấy giọng không? Còn hay hơn
cả anh trong phim xx tao xem hôm qua đó"
"Người đâu, đỡ bổn cung lâm bồn".
Đám sinh viên này FA là như thế đó.
Thấy trai đẹp là như thấy báu vật quốc gia.
Nam sinh viên năm nhất tới chỗ Nayeon lấy giấy. Cậu gõ lên mặt bàn, do Nayeon đeo tai nghe nên không nghe thấy tiếng gõ. Mắt vẫn chăm chú xem phim đến khi bị Jennie bên cạnh đá vào chân mới giật mình cầm một tờ giấy đưa ra phía trước.
Đầu vẫn không ngẩng lên.
Nam sinh năm nhất cầm tờ giấy rồi đi
vào trường.
Kim Jennie huých mạnh vào tay Nayeon. Lúc này cô mới mở một bên tai nghe xuống, nhìn cô bạn.
"Cậu bỏ lỡ báu vật quốc gia rồi đó. Đẹp trai chết người"
"Cái gì? Đẹp trai? Đâu? Đâu?" NÂyeon ngó nhìn xung quanh.
"Đi rồi. Ai báo cứ cắm mặt vào điện
thoại" Jennie khinh bỉ nhìn Nayeon. Bỏ lỡ trai đẹp, đáng đời.
Nayeon cũng thôi không xem phim nữa, chú tâm phát giấy. Tiếc rằng mấy chục người qua đi, không có ai gọi là đẹp xuất sắc cả.
"Học tỷ, có thể dẫn em tới phòng của
hiệu trưởng được không?" Nam sinh vỗ vai Nayeon.
Cô ngồi cuối hàng, cũng gần với cổng trường nhất. Nên nam sinh vừa từ trong trường ra liền bắt gặp Nayeon.
Cmn, giọng nói quá ư là để nghe, Nayeon ngẩn đầu lên.
Tại sao lại có thể đẹp trai như thế hả.
"Được, được chứ" Nayeon liều mình gật đầu.
Kim Jennie kéo tay áo cô nói nhỏ "Báu vật quốc gia vừa mới hỏi mày đó. Nhớ thu hoạch thông tin"
Cô ném xấp giấy lại cho Jennie sau đó nhanh nhẹn dẫn đường cho nam sinh năm nhất. Mấy nữ sinh còn lại ghen tỵ muốn chết. Nam sinh hổ thẹn không dám nói một câu, nhan sắc của cậu năm nhất đó ăn đứt năm người các anh nha.
Buổi tối đó, Nayeon đang đắp mặt nạ thì nhớ tới cậu báu vật quốc gia kia. "Nini, mày nói học đệ kia là báu vật quốc gia quả không sai"
"Đấy, quên mất chưa hỏi mày thu
hoạch được gì không" Kim Jennie đang giặt quần áo trong phòng tắm, nói vọng ra.
"Tên cậu ta là Jungkook, được nhận giấy mời của trường mình để vào học đó. Ôi, đã đẹp trai lại còn tài giỏi" Nayeon cảm thán.
"Khoa học tự nhiên"
Sau câu trả lời của Nayeon, phòng
kí túc xá im lặng. Đối với bọn khoa học xã hội các cô thì ban khoa học tự nhiên không phải người thường.
Mỗi phòng kí túc xá chỉ có hai người.
Kí túc xá này mới xây xong nằm ngoài
nên trong phòng mọi thứ đều hiện đại, tiện nghi.
"Đi ngủ đi. Báu vật quốc gia không đến lượt chúng ta hốt đâu. Đừng có nhung nhớ." Nói xong Nayeon với tay tắt đèn.
*
Ba tháng sau đó bọn người Nayen không gặp lại Jungkook. Bọn họ cũng sắp quên mất cậu báu vật quốc gia rồi.
Giữa tháng 11, hôm nay chỉ có 1 độ.
Nayeon mặc áo khoác dày, ôm cặp
sách tới lớp học. Vừa đi còn vừa chửi
"Mẹ nó, nóng thì nóng muốn chảy dãi.
Lạnh thì lạnh muốn co cả da lại"
"Mày có chửi thì trời cũng không ấm
lên được dâu" Jennie bên cạnh nói.
"Nayeon ." Tiếng con trai ở phía sau vang lên.
Nayeon chửi thầm một câu rồi lấy tai nghe ra. Sau đó cố gắng bước
nhanh hơn, hai bước gọp thành một bước.
"Nayeon. Cho em" Oh Sehun chạy tới chặn trước mặt cô. Đưa ra một túi chườm nóng.
"Không cần. Anh cầm về dùng đi" nayeon từ chối. Cô vốn không thích anh ta, sau khi anh ta cứ quấn lấy cô thì càng không thích.
Nói ra thì Nayeon cô cũng xếp trong hàng mỹ nhân của bên khoa học xã hội. Là hoa khôi của khoa ngoại ngữ.
Người thích cũng không ít.
Sehun là sinh viên năm cuối khoa.
Nhan sắc cũng có, cũng không ít em theo. Đã theo đuổi Nayeon một
tháng.
Nayeon lạnh lùng đi qua Sehun.
Jennie lại thở dài. Tại sao cái tên Sehun lại bám dai như vậy chứ.
"Ey, nói xem mày có chỗ nào tốt mà tên họ Oh cứ theo suốt vậy"
"Mặt xinh, dáng đẹp, hát hay, học cũng khá, nhà có tiền." Nayeon cố nghĩ xem mình còn ưu điểm gì nữa.
"..." Chị gái à, chị thôi dát vàng lên
người đi. Có điều Nayeon nói cũng
đúng, cô ấy chính là như lời cô ấy nói.
"Đúng rồi, còn tốt tính nữa..."
"Im đi! Cái gì tốt cũng được, nhưng tính của mày có sang kiếp sau cũng không tốt lên đâu" Jennie búng trán Nayeon
"A... đau đó" nayeon dậm chân, ấm ức nhìn Jennie. Cô đâu phải xấu đâu, chỉ có hơi không tốt một chút thôi.
Kim Jennie mặc kệ cô, cứ thế rẽ vào tòa nhà. Nayeon đứng sau hét lên "Ê đợi với, không để cho người ta thời gian giận dỗi được hả"
Một màn này đều thu vào mắt người đi phía sau. Người ấy mỉm cười sau đó rẽ vào tòa nhà đối diện.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro