Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Oneshort

Naib thở dài thườn thượt, tâm trí lơ đãng trôi theo giọt rượu đỏ ngần từ từ chảy xuống thành ly. Hắn im lặng mặc cho tên đồng nghiệp thuộc đội "Chim ưng xanh" vẫn hồ hởi kể lể về chiến tích mới đây của hắn cho cô nàng phục vụ đang rót rượu mời khách. Nàng ta trông thật nóng bỏng, với một chiếc áo croptop mỏng manh để lộ phần bụng trắng nõn cùng với chiếc vớ đen bao trọn bắp đùi thon gọn. Đôi mắt nàng ánh lên những cái nhìn ngây ngô, thật trái ngược với hành động dâm dục khiêu khích lúc này – một tay rót rượu, tay còn lại hãy còn mải mê vuốt ve cần cổ người khách. Naib biết, loại con gái như này có thể khiến cả tấn đàn ông phải mê mệt quỳ liếm đôi chân nàng ta. Nhưng lại trở thành ngoại lệ với hắn, bởi hắn vốn dĩ không chút hứng thú với những kẻ giả tạo điêu luyện như vậy.

Jose- một vị thuyền phó, đồng thời cũng là người bạn già thân quen từng nói với Naib, rằng đàn ông luôn có ham muốn vấy bẩn những thứ tinh khiết của tạo hoá. Mấy cô nàng trinh nữ, hay vài ba em gái trung học thanh thuần làm việc trong mấy ổ mại dâm chính là điểm yếu của đàn ông. Họ vừa ngây thơ, vừa trong trắng, nhưng nhờ trải qua huấn luyện đặc biệt của những góc tối nhá nhem mà cũng thật quyến rũ.

Chút ngọt ngào tươi mát của tuổi trẻ quyện với vị mặn mà chín mùi dục tình, tất cả đã tạo nên những cô phục vụ chuyên nghiệp đến mức nhiều đại gia sẵn sàng vung tiền chu cấp cho các nàng.

Ánh mắt chàng lính đánh thuê hững hờ lướt qua vài khuôn mặt xinh đẹp trước mắt, rồi lại chán chê ngoảnh mặt quan sát khung cảnh nơi này. Quán bar này toạ lạc trong một ngõ cụt cách tháp Eiffel chừng vài chục bước chân. Mới nhìn bên ngoài, có lẽ ai cũng sẽ nghĩ đây là một quán rượu bình dân, với cái mái hiên đỏ gạch xập xệ và bức tường nổi mốc. Nhưng khi đã tiến vào bên trong, hoá ra đó chỉ là vẻ ngoài nhem nhuốc che đậy cho chốn ăn chơi truỵ lạc của những kẻ thừa tiền.

Và cho cả những tên lính đánh thuê cần giải tỏa sau một nhiệm vụ căng thẳng.

Naib không phải một tay lính non mới vào nghề, dù tuổi của hắn cũng chưa thể tính là già đời. Tất nhiên hắn biết mục đích mà đồng đôi hắn muốn đến đây để làm gì. Đây cũng không phải lần đầu hắn đến những nơi như thế này, nhưng lại là lần đầu tiên hắn nếm trải vị nhục tình trốn chốn Paris lãng mạn này. Thật buồn cười và cũng mỉa mai làm sao, lãng mạn đến mấy thì vẫn tồn tại những kẻ làm tình vì đồng tiền mà thôi.

Dúi điếu thuốc vào cái khay trước mắt, tận hưởng chất kích thích sộc lên não bộ, khơi gợi cho hắn kí ức xưa cũ về khoảnh khắc Naib Subedar thoát kiếp trai tân. Đó là một chiều mưa não nề, sau chuyến vận chuyển vũ khí khốc liệt của đội hắn cho vị khách hàng khó tính tít bên Trung Quốc. Nếu hắn nhớ không nhầm, lần đó đội hắn bị dính líu tới cả mafia Nhật, may thay giải quyết ổn thoả nên không chết mạng nào.

Năm đó Naib mới mười lăm nhưng cơ thể cũng gọi là đô con so với độ tuổi ấy, ít ra bắn súng lục cũng không bị lực cản nhấn cho sái tay. Anh em trong đội trừ đội trưởng năm đó hai mươi bảy tuổi ra thì cũng chỉ loanh quanh chừng mười tám, mười chín – độ tuổi tinh lực tràn đầy, lúc nào cũng dễ hứng tình. Chẳng biết ai khơi mào ra vụ tới mấy quán bar chơi đùa với gái bao, người em út là hắn đây cũng bị mấy đàn anh lôi tới thiên đường của người lớn.

Ẩn trong men rượu phập phồng, Naib trải qua một đêm mây mưa với chị gái nuột nà nào đó mà đến giờ hắn cũng chẳng còn rõ mặt. Hắn chỉ nhớ cảm giác làm tình lúc đó không hề sướng như lời của đồng đội kể lại, chỉ thấy nóng bỏng và nhơm nhớp.

Lần tiếp theo, và cả lần sau cùng lần sau nữa nữa, hắn vẫn cứ qua đêm với các nàng một cách qua loa không hề hứng thú. Đôi lúc hắn tự hỏi liệu mình có vấn đề gì không, gặp gái đẹp là vậy, nóng bỏng là vậy mà vẫn cứ trơ ra, chỉ mân mê lấy lệ cho anh em khỏi mích lòng nhau.

Ánh đèn xanh đỏ quay cuồng trong tiếng nhạc EDM ồn ào. Vượt qua một lớp khói thuốc gay mắt, tầm nhìn Naib thu hẹp lại, đeo bám theo bóng hình ai đó trên sàn nhảy xập xình kia. Vì hiệu ứng đèn sân khấu chói mắt, hắn không thể nhìn rõ nhan sắc anh, nhưng với cái nhìn của tên lính đã năm lần bảy lượt ra vào chốn sắc tình, Naib cam đoan chàng trai trên đó là người đẹp nhất nơi đây.

"Cục cưng à, anh đang nhìn đi đâu vậy? Bộ em không đẹp sao?" – Một bàn tay ấm áp chạm lên bờ môi hắn, từng ngón tay linh hoạt chơi đùa phiến môi đầy đặn, mang ý tứ sắc tình cào nhẹ khoé miệng người lính. Naib thoáng chút giật mình. Ai cũng biết giác quan của lính đánh thuê rất nhanh nhạy, chỉ cần có kẻ nào đó có mưu đồ động vào họ cũng sẽ bị phát hiện. Ấy vậy mà Naib lại không nhận ra sự hiện diện của cô phục vụ kia, hẳn là do tâm trí hắn cũng đảo điên bắt nhịp với cái uốn lượn khéo léo của chàng vũ công múa cột trên kia rồi.

Mải mê dõi theo anh nên mới buông lỏng cảnh giác...

Nàng phục vụ thấy Naib ngẩn ngơ nhìn về hướng sân khấu. Con ngươi nàng cũng ngước lên nhìn, cố gắng tìm ra đối tượng lọt vào mắt xanh của chàng lính. Nàng im lặng rót rượu vào cái ly đã cạn, mắt cố tình làm như không nhìn thấy cảnh người đồng nghiệp khác đang hôn môi với chàng lính ngồi gần đây.

Còn Naib, hắn vẫn cứ ngồi im, mặc kệ những lời ve vãn của người ngồi bên cạnh, phớt lờ đi những âu yếm sỗ sàng. Giờ đầu óc hắn chỉ đong đầy bóng hình nhảy múa của người đàn ông mái tóc trắng bạc. Có lẽ hôm nay hắn sẽ không qua đêm với nàng phục vụ nào cả.

- - - - - - - - -

Màn biểu diễn của người kia cuối cùng cũng đến hồi kết khi tiếng chuông đồng hồ điểm mười hai giờ vang lên. Anh thở hổn hển, vẫn mang nụ cười quyến rũ trên môi dù cả cơ thể đều ướt sũng mồ hôi. Từng giọt mồ hôi chảy dọc cơ thể trắng nõn, nấn ná lại mấy chỗ hiểm khiến đám khách bên dưới phải nóng mặt. Chàng vũ công nháy mắt với mọi người, rồi quay lưng đi về phía cánh gà. Tiếng guốc lóc cóc mang tập trung của Naib ngày một đi xa.

Hắn hơi hụt hẫng, khuôn mặt cúi xuống, bàn tay thô ráp lần mò tìm thuốc lá trong túi áo. Hắn thấy chưa thoả mãn, hắn muốn được nhìn nhiều hơn nữa. Liệu sau lớp áo da bóng loáng kia sẽ là gì, liệu bờ mông căng tròn kia có mềm mại không, liệu cơ thể anh có săn chắc không, liệu anh...

Hắn nghĩ hắn cương rồi.

Vài người đồng đội rủ Naib đi đến mấy căn phòng "phục vụ đặc biệt" để được hưởng thụ đãi ngộ của nàng phục vụ chu đáo. Hắn chỉ cười nhẹ từ chối, hôm nay tôi hơi say, chắc phải về trước để nghỉ ngơi thôi, mọi người cứ quẩy tiếp đi. Vị đàn anh cũng không quá câu nệ, ậm ừ vài tiếng bảo hắn về khách sạn đội đã chuẩn bị trước, tắm rửa sạch sẽ rồi đi ngủ, mai còn lấy sức làm nhiệm vụ tiếp theo ở Nhật Bản.

Nếu một lính đánh thuê tự nhận là có tửu lượng thấp thì không một ai dám vỗ ngực tự xưng tửu lượng mình cao hơn, Naib cũng vậy. Số rượu vodka hắn uống đêm nay chỉ bằng một phần ba lượng rượu hắn đổ vào ruột mình hằng đêm khi còn làm việc tại Nga. Hắn không say, đàn anh của hắn biết. Hắn chỉ đang muốn kiếm lý do hợp lý nào đó nhằm trốn tránh cuộc vui xác thịt mà thôi. Nếu không phải gặp được anh đêm nay, có lẽ hắn vẫn sẽ ngủ lại trên thân hình ấm nóng của nàng phục vụ nào đó, để rồi sáng dậy lại theo thói quen dắt ít tiền bo vào cặp ngực đầy đặn của nàng. Nhưng một khi sảy chân ngã vào con mắt chàng trai vũ công, Naib không còn hứng vui đùa qua quít với người khác nữa. Hứng thú của hắn ngần ấy năm nay đều bị ánh mắt anh thoáng qua câu đi bằng hết rồi.

Rời bỏ quán bar chật chội náo nức, hắn rảo bước trong con ngõ tối hăng mùi nước mưa và đất. Chút gió se lạnh mang theo không khí tạm gọi là trong lành, mềm mại vuốt lên mái tóc hắn. Vứt điếu thuốc cháy tàn xuống chân, Naib dẫm mạnh, hai mắt lộ ra sát khí ngùn ngụt. Hắn hắng giọng hỏi:

"Kẻ nào đang đi theo ta?"

Dứt lời, một tiếng ho khan vang lên. Naib quay đầu lại, tay trái vơ vội lấy con dao ngắn lấp lánh ánh bạc giấu trong túi quần. Giống một con mèo nhanh nhạy, cả cơ thể hắn vồ về phía người sau lưng, ghim chặt cơ thể người nọ vào bức tường đổ nát, lưỡi dao sắc bén chĩa thẳng vào cổ anh ta, chỉ cần nhích thêm vài cm nữa cũng đủ khiến cổ họng anh mất đi một miếng thịt to.

"Mày là ai? Tại sao lại đi theo tao từ lúc rời quán bar? Mày tính làm gì tao?" – Hắn hỏi dồn dập cho đến khi nhận ra chủ nhân của mái tóc trắng thuần khiết ấy.

Còn ai khác người kẻ đã vô tình hớp hồn chàng lính đây?

Joseph cười trừ, ngón tay thon dài nhấn lên đầu mũi dao, từ từ đẩy nó về phía ngược lại. Xác định người trước mắt sẽ không gây việc gì nguy hại cho mình, hoặc nói đúng hơn là không có khả năng làm việc nguy hiểm tới mình, Naib mới rút dao lại, cất vào túi như lúc ban đầu. Chàng vũ công chỉ cao tới ngực hắn, tương đối lùn nếu so với dòng máu Châu Âu. Bởi cơ thể anh thấp bé, lại còn đang nằm gọn nơi lồng ngực chàng lính cao to nên lúc này Naib mới có dịp nhìn tường tận khuôn mặt xinh đẹp động lòng người ấy. Quả không hổ danh là con trai nước Pháp, tạo hoá đã rất ưu ái ban tặng Joseph một vẻ ngoài hoàn mĩ. Hai mắt xanh biếc to tròn nhưng không cố tỏ vẻ ngây thơ, dưới đuôi mắt kẻ đậm là vài hạt nhũ lóng lánh, nhờ có ánh đêm tối mịt mà óng ánh quyến rũ kẻ nhìn.

Trước khi Naib mở mồm hỏi lý do Joseph đi theo hắn thì anh đã giành lời của hắn trước rồi:

"Thấy cậu khá thú vị nên tôi bám theo đó. Sao, nhận ra tôi chưa? Đúng rồi, tôi là Joseph - người múa cột trên sân khấu á. Cậu nhìn tôi chăm chú đến mức làm tôi nóng hết cả người rồi đây. Chà, lính đánh thuê hàng thật giá thật có khác, mới đi theo vài bước chân đã bị phát hiện rồi. Vậy mà sao lúc cô Ami chạm vào cậu lại không bị cậu để ý thế, hay là do mải ngắm tôi quá chăng, hửm?"

- - - - - - - -

Chẳng biết ai là người khơi mào trước, đến lúc thần trí trở về với Naib, hắn cảm nhận được vị ngọt ấm nóng tan ra trong khoang miệng người nọ. Hai người cứ đứng đó hôn nhau, dưới một khoảng trời đầy sao và gió đêm lạnh giá. Giống như bản năng bảo vệ người yếu hơn, Naib cố tình để tấm áo măng tô dài bao lấy Joseph vốn đang ăn mặc rất mỏng manh. Môi lưỡi hai người giao nhau, hun nóng không khí xung quanh con ngõ tối. Nếu như biết có chuyện này xảy ra, Naib có lẽ đã tìm mấy cô gái đứng đường nào đó để tập hôn rồi, vì trình độ đá lưỡi của hắn thực sự rất rất tệ. Joseph liên tục bị răng hắn cắn vào lưỡi, đau đến mức run bần bật. Anh khó chịu túm lấy yết hầu nhô ra trước cổ hắn, véo mạnh. Naib bị ăn đau mà nhả lưỡi anh ra, vẫn hơi luyến tiếc mút vào một cái.

Joseph bóp cằm hắn, ngao ngán lắc đầu. Anh tặc lưỡi, ép hắn phải mở to miệng ra:

"Cậu hôn hít kiểu gì chán thế? Chưa hôn ai bao giờ à? Mở miệng to hơn một chút để tôi còn dạy, đúng rồi, phải mân mê bờ môi người khác đã rồi mới tiến vào. Cũng đừng vội vàng quá, cậu cắn vào lưỡi tôi rồi, tôi rất đau. Hôn môi không chỉ đơn thuần cắn xé lẫn nhau đâu, đó là một nghệ thuật đấy. Cậu phải học dần đi."

Lần mò theo sự dẫn dắt của Joseph, đầu tiên Naib liếm phớt lên bờ môi phấn hồng trước mắt. Rồi hắn nhe răng, ôn nhu cắn nhẹ đánh dấu lãnh thổ trên người chàng vũ công của mình đêm nay. Chờ cho đến lúc môi người kia hé mở, lưỡi hắn từ từ vói vào. Độ mềm dẻo dính nhớp khiêu gợi phần thú tính trong cơ thể Joseph. Anh rên vài tiếng ậm ừ trong cổ họng, bàn tay không ngoan ngoãn ôm lấy cổ chàng lính nữa mà dần dần tiến về hạ bộ căng phồng bên dưới.

Naib nhắm mắt cảm nhận rung động nho nhỏ khuất trong trái tim tràn đầy sự hân hoan. Hắn không ngờ hôn môi lại sung sướng đến thế, ngọt ngào đến thế. Trước đây hắn chỉ chạm môi thoáng qua với gái bao, cũng có vài lần lưỡi chạm vào nhau nhưng lại quá dồn dập và thô lỗ, chẳng thể thấy gì trừ cảm giác sắp nghẹt thở tới nơi. 

Từng ngón tay Joseph linh hoạt bao lấy dương vật sưng phồng dưới lớp quần Tây chặt chẽ. Nhân lúc nụ hôn còn cháy nồng, anh đung đưa chiếc lưỡi cùng nhịp với hơi thở của hai người, rồi lịch thiệp thoái lui bằng cái cắn bên khoé môi Naib Subedar.

"Hôn hít thế là đủ rồi. Cậu có muốn thử cái khác thú vị hơn không?"

"Như là?" – Naib hỏi, từ từ cúi đầu xuống cho tới khi cụng đầu vào trán anh.

"Well, cậu biết đấy. Bar của chúng tôi không chỉ có nữ phục vụ, chúng tôi còn kinh doanh tiếp viên nam cho các vị khách đồng tính nữa. Tôi là một trong số họ, liệu cậu có hứng thú bao tôi tối nay không? Bạn bè của cậu cũng đang rất vui vẻ trong kia mà, một mình quay về khách sạn ngủ trong tối rét mướt như này cũng cô đơn lắm đấy, nhỉ." – Joseph rướn người, hơi thở phảng phất trêu ghẹo vành tai Naib.

Naib không chần chừ một giây nào nữa, hắn kéo anh về phía mình, lại bất ngờ đặt thêm một nụ hôn lên má anh phớt hồng. Cố ra vẻ điềm tĩnh trái ngược với sự nóng nảy rạo rực trong người, Naib trầm giọng hỏi:

"Bao nhiêu tiền?"

"Cậu là lính đánh thuê, ra vào những nơi như thế này không hề ít, vẫn chưa học được cách định giá sao?"

Hắn cười âm trầm, vẫn là tiền, vô vọng đến mức phải trả tiền để được ân ái với người hắn trót để ý. Không hề tiếc rẻ lôi hết những tờ tiền giấy trong ví ra, Naib dắt vào cổ áo Joseph, hạ cằm xuống vai anh rồi thầm thì hỏi ý kiến:

"Trong bar còn trống phòng nào chứ?"

"Ở đây luôn thì sao? Cam đoan rằng cậu sẽ thích lắm." – Chàng vũ công trả lời, tiếng khoá quần vang lên, mở ra một đêm cuồng nhiệt.



Tiếng nước lóc bóc ngâm với giọng mũi the thé truyền thẳng vào tai Naib làm hắn chỉ muốn đâm nát họng tên vũ công điêu luyện này. Cái lưỡi mềm dẻo lại thuần thục mút mát cây hàng tím đỏ của hắn, có lúc thì nhẹ nhàng phớt qua, lúc lại tinh nghịch trêu đùa, lúc dồn dập mạnh mẽ, lắm lúc lại chậm rãi lướt theo đường gân nổi lên. Naib rơi vào khoái cảm chưa ai từng mang lại cho hắn trước kia. Cảm giác sung sướng kì lạ này bỗng khiến Naib thấy mình thật giống một tên trai tân ngây ngô mới lớn. Đầu lưỡi Joseph chọc vào lỗ nhỏ trên đỉnh đầu dương vật, tinh tế liếm đi giọt sương sung sướng đọng lại trên đó rồi thình lình nuốt dương vật sâu vào tận cuống họng. Chàng trai tóc nâu giật bắn người, cơ thể theo bản năng tìm đến cực lạc mà chủ động đưa đẩy vòng hông rắn chắc, mỗi một lần nhấp lại thêm phần vào sâu, tưởng chừng muốn nhét luôn cặp trứng vào vòm họng Joseph.

Hai hốc mắt Joseph ứa ra nước mắt sinh lý làm ướt đôi bờ mi, trong đầu không khỏi cảm thán : "Không ngờ "bảo bối" của tên này lại lớn vậy, ít nhất cũng phải hai tư, hai lăm xăng ti mét." Vẩn vơ cạnh những suy nghĩ dâm dục đó còn ân ẩn nỗi sợ thoáng dâng lên, Joseph đang lo lắng liệu cuộc làm tình này có diễn ra êm ái không, dù sao của người nọ cũng to như vậy, anh chưa từng phục vụ kẻ nào có kích cỡ đạt đến nhường này.

Naib khó nhịn đưa mắt nhìn xuống đỉnh đầu bạc vùi vào giữa háng mình, tham lam liếm mút từng giọt mật ngọt hắn tiết ra. Giây phút lên đến cao trào, đôi môi Joseph từ từ rời xa dương vật, định bụng để hắn bắn ra ngoài. Ai ngờ Naib đoán được ý đồ của anh, lập tức dùng tay nhấn đầu Joseph một lần nữa vùi vào hai chân mình, lưng lại dựa vào tường, mái tóc bết dính mồ hôi quện với tiếng thở dốc hổn hể. Lồng ngực Joseph lên xuống phập phồng, mãi cho tới lúc bị Naib ép uống hết toàn bộ chỗ tinh dịch mới được thả ra. Hai tay anh bám chặt đùi hắn, ánh mắt hơi giận dỗi ngước lên lườm chàng lính, mặc cho hắn ta vẫn ngoan cố dùng quy đầu đỏ au chà sát số tinh trùng còn vương lại lên môi anh. Joseph cau mày nói với hắn:

"Cậu lính thuê à, tôi tuy là trai bao nhưng cũng đừng thô bạo như vậy chứ. Nếu cậu muốn tôi uống thì phải nói với tôi, đừng ấn đầu tôi như thế, có ngày tôi sặc tinh trùng rồi chết mất."

"Xin lỗi." – Naib ngập ngùng nói.

"Thôi, bỏ chuyện đó qua một bên, giờ thì đến lúc hưởng thụ thú vui hơn rồi. Tin tôi đi, sau ngày hôm nay, dù cậu không còn ở Pháp nữa, cậu sẽ mãi mãi nhớ đến tư vị làm tình với tôi thôi, cậu trai trẻ ạ."- Joseph không nhiều lời nữa, quay lưng về phía Naib , mặt giáp với bức tường loang lổ vết sơn nhưng cũng tạm được gọi là sạch sẽ. Anh áp hai tay vào tường, mông vểnh lên câu dẫn cậu lính, lồng ngực đơn bạc cũng ép sát giữa hai khuỷu tay thon gọn. Theo quy định của quán bar, tất cả nhân viên đều phải mặc quần da đen bóng có khoá ngay khe mông để tiện "phục vụ" khách hàng, Joseph cũng không phải ngoại lệ. Khoá kéo dần dần được mở ra để lộ hai phiến mông trắng hồng, trông mềm mại lại nào kém phần căng tròn, giữa cơn gió lạnh mùa đông hơi run rẩy mời gọi bàn tay người khác đến ủ ấm.

Một chân Joseph gác lên vai Naib, chân còn lại khó khăn chống đỡ toàn bộ sức nặng cơ thể dồn xuống. Dưới ánh mắt chăm chú của tên lính, cả bụng dưới lẫn hậu huyệt anh chàng vũ công đều thẹn thùng co chặt. Nhiệt độ ấm nóng truyền đến từ bờ mông đẫy đà đến bàn tay chai sạn vì vết súng. Naib thầm cười, mười ngón tay vụng về nhào nặn cặp mông lên xuống rồi rút dương vật ra định tiến vào. Joseph giật mình thon thót, cơ thể ngoan ngoãn bỗng giãy dụa không ngừng. Hắn lắc đầu, ánh mắt kinh hãi quay lại nhìn Naib:

"Cậu...không biết làm tình giữa đàn ông phải mở rộng kĩ càng sao? Nếu trực tiếp tiến vào, tôi sẽ bị chảy máu rồi nhiễm trùng đường ruột, còn cậu thì bị thít chặt mất. Nói chung là cả hai ta đều sẽ ăn đau, hiểu không?"

Ánh mắt Naib hãy còn lờ đờ. Trước kia hắn không phải làm gì khi ngủ với gái bao cả, chỉ cần nằm xuống để các nàng nhún là đủ. Mấy cái chuẩn bị gì đó, hắn chưa từng biết qua, hơn nữa lại là chuẩn bị cho đàn ông, tất nhiên hắn cũng lờ mờ không rõ. Móng tay hắn đảo một vòng quanh hậu huyệt phấn hồng, tiếc nuối hỏi:

"Vậy phải làm như nào chứ?"

Chàng vũ công ngẩn người ra một lúc rồi không chút cố kị cười thẳng vào mặt tên trai ngây thơ trước mắt. Trời ạ, ngần ấy năm làm lính mà phương diện này cũng không rõ sao, đúng là cậu trai ngoan ít lêu lổng có khác. Hẳn là trong quá khứ cậu ta cũng chỉ làm qua loa cho có chứ chưa thực sự bắt nguồn từ vấn đề sinh lý, Joseph nghĩ.

Thò tay vào túi áo lấy ra một hộp trắng đựng kem dưỡng da, mấy ngón tay Joseph bình thản quẹt cao trắng rồi bình tĩnh nhét vào tiểu huyệt tham lam. Lúc này mặt anh đối mặt Naib, từng hơi thở nóng bóng của hắn lẫn của anh quyện lại với nhau, sắc tình đỏ rực nở giữa ngõ sâu đêm khuya. Một chân Joseph gác lên vai Jack, chân còn lại đứng lẻ loi dựa vào bức tường lạnh băng. Dũng đạo anh lúc này còn khô khốc, căng chặt tựa đoá hoa hồng ngọt ngào của xử nữ. Joseph hơi nhúc nhích ngón tay liền cảm thấy nếu ở tư thế này sẽ rất khó vào. Không nói một lời, anh gác cả đôi chân còn lại lên người Naib. Theo phản xạ tự nhiên, Naib vội vàng dùng tay đỡ lưng Joseph tránh để anh ngã. Lần này, Joseph chấm thêm nhiều cao trắng, bắt đầu làm mềm từ chỗ nếp uấn ngay hậu huyệt rồi mới tiếp tục dùng ngón tay thám thính bên trong mình. Động tác trên tay anh rất cẩn thận và cũng rất dụ hoặc, thỉnh thoảng anh lại lén nhìn biểu cảm người kia, chỉ thấy hắn ta một giây cũng không rời mắt khỏi người anh. Giọt cao trắng dưới sức nóng hầm hập trong hậu huyệt mà tan thành nước, chảy dọc bắp đùi Joseph, e ấp phản quang trước ánh trăng đêm.  Toàn bộ quá trình Joseph chuẩn bị hắn đều quan sát, nhưng vẫn cảm thấy từng thớ gân yên vị nơi bắp chân Joseph vẫn hơi cứng lại.

"Bên trong anh khó chịu à? Đau sao? Cần tôi giúp chứ?"

Ba ngón tay Joseph thong thả quấy rối nội bính ướt dầm ướt dề, khoé mắt xếch lên vẽ nên một khuôn mặt dâm mị lại cao cao tại thượng. Hộp đựng kem dưỡng da rơi xuống đất, hai cánh tay anh ôm lấy cần cổ hắn, đôi môi kề sát tai, thủ thỉ hỏi:

" Bên trong tôi khó chịu hay không thì cậu phải vào mới biết chứ?"

- - - - - -

"Ưm... Từ từ thôi, đừng thô lỗ như thế." – Cơ thể Joseph liên tục bị thúc vào mà thở không ra hơi. Anh đứt quãng yêu cầu Naib, nhưng chút cầu xin nho nhỏ kia không lọt vào mắt kẻ đang đắm mình trong vũng lầy nhục dục.

Động tác Naib không thay đổi, hắn cứng rắn đâm vào điểm ngọt ngào chín mọng trong cơ thể chàng vũ công. Đôi môi Joseph hé mở định năn nỉ lần nữa, cậu lính nhìn chằm chằm bờ môi đỏ au mềm mại của anh liền cúi đầu xuống, môi dán môi, đầu lưỡi thô ráp vươn ra thăm dò khoang miệng non mềm. Vài tiếng rên rỉ the thé dường như cũng im bặt, khắp con ngõ vắng lặng chỉ nghe thấy tiếng nước lõng bóng và tiếng hai con tim điên cuồng nhảy múa trong lồng ngực chủ nhân. Naib cảm thấy đôi môi anh ta thật ngọt, nhưng không giống vị ngọt của kẹo, cũng không giống mật ong. Nó ngọt ngào giống điếu thuốc lá Zouk hắn từng nếm thử trên cuộc hành trình tiến vào lãnh thổ Singapore, thơm lừng vị chocolate sữa nơi đầu môi và cũng thoang thoảng vị đắng tan dần theo từng thớ lưỡi.

"A...Ưm.."  Joseph bị tên lính bao mình đè lên tường mặc sức xâm phạm, miệng thì bị môi lưỡi bỏng rát lấp kín. Dương vật đằng trước cũng đuổi theo khoái cảm hắn ta mang đến mà cương lên hoàn toàn, quy đầu còn vương dịch trắng đục vui sướng. Làn da anh nóng rẫy, trái ngược hoàn toàn với khí trời tê buốt lạnh giá vào mùa đông nước Pháp. Hai cơ thể điên cuồng trao thân nhiệt cho nhau, cùng nhau vượt qua cái rét căm căm chực chờ liếm lên da thịt họ.

Joseph không phải người thích giữ im lặng lúc phục vụ khách hàng. Anh há to miệng muốn nỗ lục phát ra tiếng kêu rên, nhưng điều này chỉ làm cho cái lưỡi to nóng bỏng của cậu lính có chỗ trống tiến vào sâu trong miệng anh. Naib không biết chút kĩ thuật hôn môi nào, dựa theo kinh nghiệm ban nãy Joseph truyền lại mà hung bạo tung hoàng ngang dọc. Đầu lưỡi hắn thúc lên hàm trên nhạy cảm của đối phương khiến Joseph run lẩy bẩy, đầu ngón chân siết chặt lại, cánh tay ôm Naib cũng vô thức cào mạnh lên cổ hắn ta. Nhờ vào phản ứng cơ thể Joseph và bản năng của đàn ông, Naib biết kia là nơi khiến Joseph có thể khóc nấc lên vì sung sướng, hắn không ngừng chà đạp nơi đó, rồi để đầu lưỡi túm chặt chiếc lưỡi non mềm của anh, không ngừng quấn lấy nhau, đấu đá nhau. Nước bọt hai bên đều không kịp nuốt hết, chỉ bạc giăng đầy khoé miệng.

Hai người âu yếm nhau một lúc thật lâu, cho đến khi Joseph mệt mỏi gục xuống vai hắn. Anh thở dốc liên tục, lồng ngực phập phồng lên xuống, gò má ửng đỏ điểm tô kiều diễm cho đôi mắt sũng nước. Khoé miệng ướt nhẹp của anh câu lên một nụ cười hài lòng:

"Sức cậu dai thật , cậu là người đầu tiên hành tôi mệt đến mức này đấy, cậu lính ạ."

Một luồng khí nóng bên dưới sộc thẳng lên não bộ Naib, khiến ngọn lửa dục hoả của hắn phun trào thành từng đợt. Hoá ra Joseph nhân lúc hắn còn mải ngắm đôi môi sưng bóng nhẫy đã thừa cơ siết chặt cơ vòng bên dưới. Dương vật bên trong hậu huyệt nảy lên, cà vào ngăn trở của vách thịt, nhắm thẳng vào điểm hứng tình nhất, mê người nhất của Joseph.

Mái tóc bạc dài ngang lưng xoã xuống biến Joseph trông thanh thuần hơn bao giờ hết, đẹp như một thiên thần giáng xuống trần gian, nhưng là một thiên thần đang bị người khác đè xuống vấy bẩn. Xung quanh đoá cúc ngậm lấy dương vật là từng vệt nước dâm sáng óng ánh. Hai tai Naib đỏ ửng, bên dưới thật ấm, thật nóng, thật sảng khoái. Vậy hoá ra đây chính là cảm giác hưởng thụ lúc làm tình mà hắn luôn canh cánh trong lòng?

Nhìn khuôn mặt hờ hững cùng thân hình loã lồ đan xen vết sẹo, cơ thể Joseph làm sao cũng không ức chế nổi nhộn nhạo và rỉ nước. Các tầng thịt xinh đẹp nôn nao mút lấy dương vật sắc bén, cảm giác tê dại bám rễ lấy thần kinh anh, lan ra khắp tứ chi. Gò mông thịt núng nính bị người ta bóp chặt, bị tinh hoàn no đủ mạnh mẽ dập vào đến mức sưng đỏ. Hai viên trứng dái  căng tràn bên dưới đánh bạch bạch vào mông anh, tiếng da thịt chạm vào nhau vang lên khắp con ngõ, ai đi ngang qua vào giờ này cũng có thể nghe thấy được.

"A... Đúng rồi, là chỗ đó...Mau đâm vào đi..." Joseph phóng đãng đong đưa bên dưới, dương vật anh cũng theo động tác chủ nhân mà lắc lư theo, vui sướng lấy lòng cây thương vùi trong đoá cúc e lệ nảy nở giữa kẽ mông.  Anh cứ việc thoải mái ngâm mình chốn thác nước dục vọng, mải mê truy đuổi theo ham mê xác thịt với không một nỗi lo âu sẽ bị người đi đường phát hiện. Dương vật Naib nghiền ép tuyến tiền liệt, ép cho dịch nhầy chảy ướt cánh mông, rơi xuống đất tạo thành từng vệt hoa trắng đục. Dâm dịch càng lúc càng nhiều, trực tràng trở nên trơn trượt dễ ra vào hơn lúc đầu. Tên lính không kiêng nể, hắn bế xốc anh lên, cây thương khổng lồ giã vào điểm dâm dục mấy trăm cái, kệ cho Joseph cào chảy máu tấm lưng hắn trần trụi. Joseph càng khóc lóc ướt bờ vai hắn bao nhiêu thì Naib lại làm bên dưới anh ẩm ướt bấy nhiêu.

Hai người vùi vào nhau cho đến khi tấm lưng trắng muốt của Joseph cứng còng, toàn thân run rẩy. Đầu vú anh ửng đỏ cạ vào lồng ngực hắn, đôi môi sưng hồng cắn lấy vai Naib, dương vật giật giật mấy cái rồi phóng thích, bắn cả lên cơ bụng sáu múi của chàng lính. Naib hít một hơi thật sâu rồi cũng xuất tinh vào trực tràng anh. Tinh trùng nóng hổi tưới lên hậu huyệt mềm xốp, thoải mái đến mức Joseph bật khóc thêm lần nữa, miệng lẩm bẩm "Cậu giỏi quá!".

Họ trao nhau nụ hôn ngọt ngào không pha dục tình, dưới trời sao, Naib lẫn Joseph đều không thèm để ý liệu họ bị ai phát hiện, giờ phút này họ chỉ nghĩ đến đối phương.

- - - - -

"Anh cứ khoác áo của tôi kẻo lạnh. Lúc này đã bốn giờ sáng rồi, tôi phải về khách sạn của đội, tiện sửa soạn cho kịp chuyến bay sang Nhật Bản lúc mười một giờ nữa. Chắc chừng hai tiếng sau đồng nghiệp của tôi sẽ bắt đầu ra về." – Naib liếc qua chiếc đồng hồ trên cổ tay mình.

Joseph vô lực tựa vào vách tường, bên dưới ướt nhầy nhụa đã được chiếc quần da màu đen che phủ. Anh khoác áo măng tô của Naib, để mùi hương nam tính đê mê bao bọc lấy cơ thể mảnh khảnh. Joseph cười, khoé mắt cong lên như toả nắng:

"Một ngày nào đó, liệu cậu sẽ quay lại tìm tôi chứ, cậu Naib? Cậu còn phải lấy lại áo của cậu nữa chứ."

"Joseph à, tôi không dám hứa trước. Anh biết đặc thù công việc của tôi rồi đấy, phải vào sinh ra tử, không biết có thể sống cho đến ngày nào. Ngày hôm nay có thể tôi vẫn đứng trước mặt anh, nhưng ngày hôm sau có lẽ tôi đã bỏ xác ở một con suối hay dòng sông nào rồi."

Joseph không nói gì, ra hiệu cho Naib đi đi. Naib ái ngại nhìn anh lần cuối rồi mới chạy khỏi con ngõ tối.

Con mắt Joseph đuổi theo bóng lưng hắn ta, cho tới lúc nó nhỏ xíu, nhỏ xíu rồi khuất bóng. Anh rút điện thoại, mồm ngậm lấy điếu xì gà mới mấy ra trong túi áo Naib. Đầy dây bên kia nhanh chóng tiếp nhận cuộc gọi tới của chàng vũ công:

"Lần này cậu tìm đến tôi có việc gì, hả Mr.Desaulnier?"- Giọng điệu một người phụ nữ truyền đến màng nhĩ anh. Joseph rít một hơi thuốc, để mùi vị đắng ngắt của nó xâm chiếm hai phổi mình rồi mới thản nhiên đáp lời cô ta.

"Biết đội lính đánh thuê "Chim ưng xanh" chứ? Ừ, tôi nghe bên gián điệp Trung Quốc nói chúng đang tiếp nhận đơn hàng của hai anh em Phạm Vô Cửu và Tạ Tất An. Ai cũng biết hai tên đó muốn đối đầu với cô lần này mà, Michiko. Nhưng tôi biết cô sẽ không thua, chắc chắn một điều như thế, người bạn ấu thơ của tôi không bao giờ thất bại cả."

"Đừng vòng vo nữa, cậu muốn gì từ tôi?" – Michiko gắt.

Làn khói trắng vuốt lên con mắt Joseph mờ sương, anh ngẩng đầu nhìn trời tờ mờ sáng, nhẹ giọng nói:

"Tôi muốn một tên lính đánh thuê của đội "Chim ưng xanh", tên cậu ta là Naib Subedar. Hửm, vì sao tôi muốn á? Vì thú vị chứ sao. Tôi chưa từng gặp ai vì tôi mà mê mẩn đến như vậy luôn. Tôi ưng cậu ta đến mức còn phải giả làm trai bao gạ tình cậu ấy nữa. Cô biết đó,  từ lúc bar ổn định và đi vào quỹ đạo, tôi chỉ xuất hiện tại đó với tư cách là chủ quán bar và đồng thời múa cột giải sầu thôi chứ không nhận đi khách như hồi trước nữa."

"Haha, cậu biết luôn có một cái giá thích hợp cho ước muốn của mình mà. Lần này cậu sẽ đưa gì để đổi lấy cậu lính kia đây?" – Tiếng cười của cô gái Nhật Bản kia làm Joseph cũng buồn cười theo.

"Tôi biết cô thích chị họ tôi – Mary. Nếu cô giúp tôi, biết đâu tôi sẽ thử thuyết phục chị ý đồng ý sang Nhật chơi với cô vài buổi, hoặc có khi vài tháng ấy chứ. Đúng rồi, theo như con chuột nhắt tôi nuôi thông báo, nhóm lính đánh thuê đó sẽ đột kích vào kho hàng thuốc phiện của cô ở Tokyo, cô có giết ai thì tôi cũng không quan tâm, nhưng phải chừa Naib lại cho tôi, cắt đứt gân tay của cậu ta đi kẻo đến lúc gặp lại tôi cậu ta bẻ gãy cổ tôi mất. Ừ, đừng chặt tay, như thế ảnh hưởng mĩ quan lắm. Ok, cảm ơn cô, tôi sẽ nói chuyện với Mary, chúc quý cô một ngày tốt lành."

Joseph gập điện thoại, đoạn vứt điếu thuốc xuống đất, đế giày nhấn lên đầu thuốc, di mạnh cho tới khi nó tắt ngóm. Anh đưa tay áo khoác lên hít một hơi thật sâu, lòng vui sướng suy nghĩ.

"Thật mong chờ cuộc tái ngộ của hai ta, cậu Subedar."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #idv