Infatuated
Warning: R18, có yếu tố quan hệ với trẻ nhỏ, pedophilia, chiếm huữ.
Đọc kĩ warning trước khi vào truyện để tránh khó chịu nha.
Sakamoto dắt về trụ sở JAA một thằng lỏi mười ba tuổi.
Nhóc ấy tên Asakura Shin, một thằng nhóc bé tí teo như suy dinh dưỡng. Ai cũng thắc mắc một sát thủ như Sakamoto sao lại động lòng trắc ẩn mà cuư mang đứa trẻ ấy về rồi dạy dỗ làm cấp dưới, mặc dù với độ tuổi và kĩ năng kém cỏi đó có thể làm vướng chân anh, và hơn hết, Sakamoto đủ giỏi để giải quyết mọi thứ một mình. Anh chẳng nói gì, chỉ dặn mọi người đừng nghĩ hay nói mấy điều vớ vẩn như thế trước mặt một đứa con nít.
Shin không giao tiếp, không nói chuyện với bất kì ai ngoài Sakamoto, không hẳn là lầm lì, nhưng nhóc ta có vẻ có vấn đề về tâm lý nhẹ, cứ như một quả bong bóng dễ vỡ, có thể tan tành bất cứ lúc nào. Sakamoto đặc biệt chiều nó, nó có láo lếu cãi lại thì anh cũng chỉ đơn giản lườm nguýt rồi gõ đầu thằng nhóc cái bốp, làm Shin ôm đầu la oai oái kêu anh ác lắm ác vừa, trông hai người như một cặp cha con thực thụ dù Sakamoto mới mười chín.
Một tuần sau khi Shin về trụ sở JAA, Nagumo biết tin.
Gã tò mò không biết thằng nhóc đó như nào khiến một người như Sakamoto xuất hiện khía cạnh dịu dàng, nghe mấy đồng nghiệp buôn thì như gà mẹ tần tảo chăm con. Nagumo thấy thú vị, thế là vừa xong đợt công tác, gã bay ngay về nằng nặc ăn vạ đòi Sakamoto cho gặp Shin.
Để tránh phiền phức ngày qua ngày, Sakamoto đồng ý cho có lệ, nhưng Nagumo dai như đỉa, lải nhải về việc anh hứa với gã như nào, rằng báu vật to lớn ra sao mà Sakamoto cứ giấu giếm không cho bạn thân như gã coi. Anh bị phiền đến mức muốn xé toạc miệng Nagumo, nhưng rồi cũng nén cơn giận muốn lấy thủ cấp của gã trai đang cười hề hề trước mặt. Chiều hôm đó, Sakamoto đưa Shin đến gặp Nagumo.
Thằng nhóc con rụt rè nấp sau áo của Sakamoto nhìn người đàn ông to lớn với mái tóc đen trước mặt. Shin tỏ ra vô cùng phòng bị với Nagumo, nó cứ lườm về phía gã rồi thì thầm với anh.
" Tôi không đọc được suy nghĩ của anh ta."
Nagumo thính tai nghe thấy, vậy là Shin nó có khả năng ngoại cảm nhỉ. Còn việc nó không đọc được suy nghĩ của Nagumo, đến gã cũng chẳng giải thích được, chung quy chắc cũng do ý trời.
Nagumo nhìn Shin cứ bám chặt lấy Sakamoto không buông mà chẳng thèm chào hỏi gã, mặc dù đứng trước thằng nhóc đang là một Order bằng xương bằng thịt, thôi thì gã xuống nước lên tiếng trước vây. ~
" Anh chào nhóc nha, anh là Nagumo Yoichi. Nhóc tên Shin đúng chứ? ~"
" Tôi không phải nhóc, tôi mười ba tuổi rồi... "
Nó ngay lập tức trả treo Nagumo mặc dù gã đang chờ đợi một câu chào hỏi tử tế từ Shin. Có vẻ nhóc này không thân thiện lắm, tính tình như con mèo xù lông thế kia mà. Shin gầy nhom, đồ hình như Sakamoto mua quá size khiến nó mặc trông rộng thùng thình, áo trễ cả vai nhỏ. Mái tóc vàng chóe trông vô cùng bắt mắt, có lẽ mới được cắt tỉa gọn gàng làm lộ rõ đôi mắt mèo xinh xắn đang chìn Nagumo chăm chăm.
Gã bỗng suy tính gì đó, rồi lại cười tươi rói.
" Sakamoto cho tao mượn nhóc này tí nhé~"
Tất nhiên là Sakamoto vỗ cái bốp vào đầu Nagumo rồi thẳng thừng từ chối. Anh sợ thằng bạn mình dọa Shin sợ chết khiếp, dẫu sao thằng bé cũng vô cùng nhạy cảm với mọi thứ.
Dụ thằng cha không được thì quay sang gạ thằng con vậy.
" Đừng phũ phàng như thế chứ ~, nhóc muốn đi với anh xíu không, anh dạy nhóc làm sát thủ cho, anh là Order đó, giỏi lắm nè.. ~"
" Này tao đã bảo là khô-.."
" Anh sẽ dạy tôi thật chứ?"
Mắt Shin sáng rỡ khi nghe nói rằng Nagumo sẽ dạy nó cách làm sát thủ. Anh Sakamoto hiện tại vẫn đang huấn luyện cho nó cách bắt súng chuẩn xác và mấy ngón võ phòng thân cơ bản. Nhưng bản thân Shin thấy chưa bao giờ là đủ, Sakomoto còn phải làm nhiệm vụ riêng của anh. Hơn nữa, nó đọc suy nghĩ của vài người trong trụ sở nói rằng Shin ăn bám Sakamoto làm đứa trẻ như nó vừa tổn thương vừa uất ức. Anh là người cuư mang và cuứ nó ra khỏi địa ngục, cho nó cảm giác được bao bọc mặc dù chỉ mới thời gian ngắn ngủi, nó không muốn rời bỏ anh, không muốn khiến anh phiền lòng hay lo lắng.
" Anh vẫn đang dạy nhóc mà Shin."
Sakamoto thở dài, anh hiểu Shin muốn gì và có những suy nghĩ gì, chỉ là nó quá cứng đầu và sợ rằng anh khuyên thì có lẽ càng khiến nó tự ái hơn mà làm liều. Shin nắm chặt gấu áo Sakamoto hơn, ánh mắt kiên quyết nhìn về phía Nagumo đang hớn hở vì biết mục đích của mình sắp thành công.
" Tôi.. Tôi muốn học thêm thật nhiều để có thể sát cánh bên anh. Với cả.. Với cả anh cũng nên có thời gian riêng để làm nhiệm vụ."
Như sợ Nagumo rút lời, Shin nhắc lại câu hỏi một cách gấp gáp.
" Anh.. Anh nói sẽ dạy tôi, đúng chứ."
" Đúng ùi ~"
" Vậy.. Vậy tôi đi với anh, anh nói gì tôi cũng sẽ làm. "
Shin dần buông gấu áo Sakamoto rồi tiến về phía Nagumo mặc dù vẫn còn rụt rè. Tay nó run run lo sợ, rồi không tự chủ mà tiếp tục nắm chặt áo nó.
Lần đầu tiên kể từ khi về trụ sở nó nói chuyện với ai ngoài Sakamoto.
Sakamoto bất lực, cũng chẳng muốn nói gì thêm vì ý Shin đã quyết, anh không muốn can thiệp quá nhiều.
" Vậy tùy nhóc, tối nhớ mang trả Shin nguyên vẹn về cho tao, mất miếng thịt nào tao xẻo thịt mày bù lại."
" Ừ rồi rồi, yên tâm, tao mà mày không tin tưởng sao~"
Vì là mày nên mới khó tin.
Sakamoto quay bước đi để lại Shin với Nagumo. Shin hướng theo bóng lưng Sakamoto có chút tiếc nuối nhưng cũng đầy khát vọng, nhất định là nó sẽ trở thành cánh tay đắc lực của anh. Nagumo nhìn Shin với ánh mắt hiếu kì, thằng nhóc này thú vị thật, bảo sao Sakamoto giữ như trứng.
" Nhóc đi ăn bánh với anh nhé, ở gần đây có tiệm đồ ngọt ngon lắm á ~"
" Bớt giỡn, anh hứa sẽ dạy tôi."
Sakamoto đi hẳn thì gã buông lời rủ rê con nít. Chà, nhóc này cứng phết. Trông có vẻ yếu đuối dễ dàng bị giết như chơi nhưng tinh thần đối đầu với Order như này thì quả là hiếm có.
" Có thực mới vực được đạo mà, đi thôi. "
Mặc kệ Shin phản đối, Nagumo xốc ngược thằng nhóc lên vai dù nó dãy đành đạch đòi thả xuống. Gã cười hihihaha rồi ôm Shin nguyên con đi về phía tiệm bánh ngọt.
Nagumo không hề giỡn về việc dạy dỗ, ngồi nhâm nhi ăn bánh uống trà để hỏi cung Shin xong, gã kéo nó ra phòng đấu luyện bắt đầu tập cho nó cách dùng dao. Đôi tay thon gọn nhỏ bé của nó khiến gã cảm thấy sinh vật trước mắt thật mỏng manh. Nagumo cầm con dao, hướng dẫn Shin cách cầm chuẩn xác để dễ dàng cắt vào động mạch. Shin chăm chú quan sát từng tí một, bàn tay nhỏ bé khẽ chạm lên tay gã để cảm nhận.
" Tay anh to thật đây."
Nagumo ngạc nhiên đôi chút, bởi đây là lần đầu nó khen gã sau những thái độ láo lếu kia. Gã bỗng phì cười, dẫu tỏ ra mạnh mẽ đến nhường thì con nít vẫn là con nít, có những điều ngây ngô hồn nhiên như thế. Shin ép mình vào trong một vỏ bọc cứng rắn, nhưng sâu thẳm bên trong, nó mong manh vô cùng. Có được khả năng đọc suy nghĩ khiến nó trở nên nhạy cảm hơn với thế giới, cũng vì thế mà thu mình lại, ít tiếp xúc với người khác.
Cứ thế, Nagumo dạy Shin cách dùng dao và kĩ thuận cận chiến. Nó say mê đến mức quên giờ giấc, chỉ khi Sakamoto gọi cho gã cháy máy đòi Shin có mặt tại nhà anh trong năm phút nữa nếu không mai thì Nagumo chết chắc, nó và gã mới lật đật đi về.
Shin thật sự thấy phấn khích, người đàn ông tên Nagumo ấy rất mạnh, tuy không bằng anh Sakamoto theo đánh giá chủ quan của nó, nhưng gã có phần nhanh nhẹn và lém lỉnh hơn trong cách chiến đấu. Cách dạy của Nagumo rất tỉ mỉ, chi tiết và dễ hiểu. Gã cầm tay nó chỉnh tư thế sao cho đúng đắn, bàn tay to lớn cùng hình xăm ấn tượng khiến Shin thấy gã này có chút ngầu. Tuy vẫn tỏ ra xa cách với Nagumo, nhưng nó thấy hứng thú với gã cực kỳ.
.
.
.
.
.
Thời gian thấm thoát trôi, Shin với Nagumo đã có quá trình huấn luyện hơn một năm trời. Nó giờ trông cứng cỏi và trưởng thành hơn, tuy có chiều cao vẫn không thay đổi lắm so với năm mười ba. Sakamoto đã giao cho Shin một vài nhiệm vụ đơn giản và để nó tự làm một mình. Những lúc như thế, Shin vô cùng hào hứng vì được anh tín nhiệm, nó cảm giác như mình có ích với Sakamoto và có thể sánh bước bên người nó ngưỡng mộ.
" Này, sắp tới anh phải đi công tác một tháng, nhóc qua nhà Nagumo ở tạm nhé."
" Hả, anh cho em theo với, có gì cần giúp em sẽ giúp đỡ anh."
" Không được rồi, vụ này anh cần hợp tác với bên khác để giải quyết, nhóc không thể đi theo như những lần trước được. "
Sakamoto khéo léo từ chối, không để lộ ra suy nghĩ vụ lần này quá nguy hiểm để mang Shin đi theo như những lần khác, nếu nó biết, nó có lẽ sẽ khá hụt hẫng và tổn thương. Anh công nhận rằng Shin mạnh hơn rất nhiều, hơn cả, việc nó có khả năng đọc suy nghĩ vô cùng có ích cho việc thu thập thông tin. Nhưng suy cho cùng, giờ Shin cũng chỉ mới mười bốn, anh lo cho sự an nguy của thằng nhóc liều lĩnh này.
Shin ngồi trên ghế sofa có vẻ hơi buồn khi nhiệm vụ lần này Sakamoto không dẫn nó đi theo, nhưng rồi cũng tự nhủ bản thân là anh cần có không gian riêng, mình không nên suốt ngày bám theo anh ấy. Shin đồng ý sang nhà Nagumo để gã chăm sóc một thời gian, nó sẽ đòi gã dạy thêm cho nó nhiều chiêu hay hơn để giúp ích cho công cuộc sát cánh bên Sakamoto. Shin không thích tính cách bỡn cợt của Nagumo, nhưng thời gian bên nhau cũng hơn một năm, gã đã giúp nó phát triển rất nhiều, nó cũng quen dần với gã.
Nagumo là người đề nghị Sakamoto để Shin ở nhà gã trong thời gian anh đi công tác.
Khi nhận được thông báo nhiệm vụ, Sakamoto rất phân vân Shin thì làm sao, tại anh không thể mang nó đi cũng như để Shin ở nhà một mình. Thấy Sakamoto có vẻ trầm tư, Nagumo lân la tới hỏi chuyện, mắt gã ánh lên tia kì lạ rồi đưa ra ý tưởng quăng Shin đến nhà gã, do sắp tới gã được nghỉ một thời gian. Anh nhìn Nagumo bằng ánh mắt nghi ngờ, tự dưng thằng bạn thích rước việc vào người, có thể là gã có ý đồ gì với Shin, do trước đó Nagumo luôn nói với Sakamoto rằng Shin rất thú vị. Thấy anh không tin mình, Nagumo cười giả lả rằng quý Shin nên mới thế. Dù sao cũng hết cách, Sakamoto chỉ còn nước chấp thuận.
Thế là ngay ngày hôm sau Shin được ship đến nhà Nagumo cùng hành lí.
Nagumo có một bí mật, rằng gã vô tình chìm trong lưới tình với Shin, một cách đê mê mà cố gắng nhiều lần cũng chẳng thể thoát ra nổi. Lúc đầu chỉ đơn giản là hứng thú chọc ghẹo, sau cùng thứ cảm xúc không nên tồn tại nảy sinh, gã càng ngày càng lấn sâu vào mật ngọt sai trái chết người. Đã bao lần, Nagumo cố gắng chối bỏ, nhưng nhìn nụ cười non nớt trên khuôn mặt trẻ thơ của Shin mỗi khi nó học được điều gì mới, thế giới tối tăm của gã sát thủ như được ánh sáng chiếu vào, làm tim của gã lệch đi một nhịp. Trong điện thoại riêng của Nagumo có hàng tá ảnh của Shin, từng khoảnh khắc, từng nụ cười, thậm chí có cả ảnh Shin ngủ quên trên đùi gã sau buổi tập mệt mỏi. Dẫu biết là sai trái, dẫu biết là chẳng nên tồn tại, nhưng gã muốn một lần được thưởng thức đôi môi nhỏ bé đó, được một lần cầm nắm eo thon, được một lần chìm đắm trong mùi hương mà chỉ Shin sở huữ, được một lần khai phá cơ thể bé nhỏ, được nhìn Shin rên rỉ dưới thân gã,... Không, một lần là không đủ, gã muốn Shin trở thành của gã mãi mãi.
Có một dạo, Shin thấy đồ đạc cá nhân của mình mất khá nhiều, đặc biệt là đồ lót. Nó chẳng dám ho he với Sakamoto vì đây là vấn đề nhạy cảm, nhưng rồi một thời gian sau thì không còn nữa, nên nó lờ đi, cho rằng bản thân vô tình làm mất. Shin không biết, và mãi mãi không biết rằng Nagumo thật sự đã ăn trộm đồ của nó để làm thành một bộ suư tầm. Nagumo tận hưởng chút hương thơm ít ỏi còn sót lại trên chiếc áo nó mặc, thậm chí dùng đồ lót của nó làm vật để tự an ủi bản thân. Gã đê mê Shin đến mụ mị đầu óc, đến mức chẳng còn phân biệt đúng sai phải trái, chút đồ cá nhân của Shin được gã dùng để kiềm chế bản thân, giữ chút lí trí ít ỏi còn lại không cho bản năng bộc phát. Mỗi lần Shin tập luyện với gã, nó đều ăn mặc vô cùng thoải mái. Đôi khi sẽ là một chiếc quần đùi để lộ cặp đùi nhỏ bé non nớt, khá chắc cả bàn tay gân guốc của gã có thể nắm trọn. Đôi khi là chiếc áo rộng oversize hớ hênh, chạy nhảy một chút là hở chiếc eo thon trắng ngần cùng đường eo thẳng tắp. Mỗi lần Nagumo nhìn, chỉ biết nuốt khan kiềm chế, tưởng tượng thử cảnh cặp đùi nuột nà ấy đặt trên vai gã, với đầy dấu răng dấu hôn mà gã cố tình để lại, cảnh chiếc eo thon được gã cầm nắm rồi mạnh mẽ ra vào, cảnh Shin khóc nấc lên từng cơn kêu gào gã dừng lại,... Nagumo ẩn sau nụ cười thường nhật như phát điên phát dại, ham muốn có được Shin mỗi ngày một lớn rục rịch trong lòng gã, ám ảnh, đeo bám gã dù thời gian trôi cũng chẳng hề phai nhạt. Là kẻ lừa đảo trứ danh, gã che dấu tài tình đến mức người bạn thân như Sakamoto không nhận ra được điều bất thường, thấy Shin có vẻ quý gã, Sakamoto cũng buông lỏng cảnh giác mà vô tình đẩy nó lại gần một Nagumo đang thèm khát.
Lớp mặt nạ cũng có ngày bị vỡ ra, ngay lúc Nagumo đang cảm thấy bản thân sắp tuyệt vọng đến nơi thì Sakamoto nhận nhiệm vụ đi tận một tháng và Shin không thể đi theo.
Lạy chúa, một cơ hội tuyệt vời dành cho gã. Mỡ dâng miệng mèo, dù có trả giá cỡ nào thì Shin cũng phải biến thành của gã, của một mình Nagumo.
Shin đứng trước cửa căn hộ to lớn của Nagumo, cầm chìa khóa mà anh Sakamoto đưa sẵn tra vào ổ. Anh có vẻ khá vội, chỉ kịp dặn dò nó mấy câu rồi lên xe đi mất hút. Shin được thông tin giờ này Nagumo đang lăn lóc ra ngủ, nên có gì cứ vào trước không cần báo cho gã. Cửa vừa mở, nó ngơ ngác bước vào trong. Căn hộ rất rộng, nhưng được bày trí khá đơn giản, trên chiếc sofa to đùng ở giữa nhà là một thân hình cao lớn với mái đầu đen xù.
Nagumo đang nhắm mắt nằm trên sofa, trên ngực hắn là một cây bút với quyển Sudoku, có lẽ đang chơi dở thì ngủ quên.
" Thật tình, bạ đâu ngủ đó quên cả đắp chăn, anh ta không thấy lạnh à."
Shin tiến lại gần Nagumo quan sát gã rồi tặc lưỡi, nó cởi chiếc áo khoác ngoài của mình ra rồi nhẹ nhàng đắp cho gã dù chiếc áo nhỏ bé của nó so với thân hình to tướng một mét chín mươi kia thì không che chắn được bao nhiêu. Bỗng, Shin vừa quay lưng thì bị một lực kéo mạnh xuống ghế ôm chặt, nó bất ngờ mà la oai oái, bật chế độ chiến đấu tay chân quơ quắng loạn xạ.
Nagumo vô tình bị Shin cốp mấy cái vào đầu liền rên rỉ.
Shin nghe tiếng gã thì bình tĩnh lại, tay Nagumo luồn qua eo Shin, đầu vùi hẳn vào cổ nó hít hà khiến nó nhồn nhột. Shin thấy Nagumo vẫn đang ngủ thì nằm im thin thít, có lẽ gã đang quá mệt mà coi nó như một chiếc gối ôm ấm áp. Dẫu sao thì phòng khách cũng khá lạnh. Cứ thế, hai người một to một nhỏ nằm ôm nhau trên ghế sofa, Shin cũng bị hơi ấm từ Nagumo làm cho mơ màng rồi chìm vào giấc ngủ.
"..."
" Tôi yêu em, Shin..."
Chuyện hai người tỉnh dậy là chuyện của ba tiếng sau. Lúc đó đã quá trưa, Shin dụi mắt mơ màng tỉnh dậy thấy Nagumo đang nằm chống tay lên cằm nhìn nó, tay còn lại vẫn vòng qua eo nhỏ kéo nó ép vào ngực gã. Bốn mắt nhìn nhau, giọng Nagumo lanh lảnh vang lên.
" Shin dậy rồi hả~ Chào buổi sáng."
Rồi gã cười hihihaha thương hiệu để lại Shin sượng trân vừa ngại vừa bối rối khi mới đến nhà người khác đã lăn ra ghế ngủ. Nó quạo lên để chữa ngại.
" Anh.. Anh dậy từ lúc nào? Mà bỏ cái tay ra, này, sờ đi đâu thế, tôi đánh anh giờ. "
Tay Nagumo luồn thẳng vào trong áo rồi nhéo eo Shin một cái. Nó giật nảy mình cố gắng dùng dức đẩy gã ra. Cự lộn một hồi thì hai người cũng đi ăn trưa vì đã hết một buổi sáng.
Căn hộ Nagumo ở khá nhiều phòng, nhưng gã nhất quyết rằng Shin phải ngủ chung với gã. Nó không phục, hỏi lí do thì gã lu loa rằng gã sợ ma sợ cỏ, rằng ngủ một mình gã cô đơn. Vế trước chắc chắn là giả, nhưng vế sau làm Shin suy ngẫm, ở một mình thế này đúng có chút cô đơn thật. Nó mủi lòng, đồng ý nằm chung một chiếc giường với Nagumo. Thấy Shin dễ dãi, gã quá trớn đòi tắm chung thế là bị nó cắn cho một cái rõ đau vào tay.
Buổi chiều ngay hôm đó Shin đòi Nagumo dạy cho nó võ cận chiến cho thành thạo. Tạng người nó khá nhỏ, khó để học Judo nên gã chỉ cho nó mấy ngón Karate mà thời đi học gã nhớ được.
Nagumo lợi dụng cơ hội sờ soạng cơ thể Shin. Gã cầm hai bên eo, vuốt ve bảo rằng phải đứng tấn như thế này, thỉnh thoảng tay lại đỡ một bên đùi nhỏ, bảo nó dơ chân cao hơn thì mới đá được đến mục tiêu,... Shin say mê tập luyện, không để ý rằng ánh mắt gã càng ngày càng tối hẳn đi và bàn tay to lớn mà nó từng khen càng ngày càng quá phận. Nagumo trượt dần ánh mắt xuống cặp đào nhỏ được che dấu sau lớp quần áo, khuôn mặt lộ rõ vẻ thèm khát, vô thức còn nuốt ực một cái.
Shin liền nghĩ Nagumo nói nhiều quá nhất định là khát nước rồi, lật đật chạy đi lấy cho gã một cốc đầy.
Nhận cốc nước từ Shin, gã từ từ lấy lại lý trí, ngồi thụp xuống đất rồi thở dài vì nhận ra bản thân vừa để lộ ham muốn thật sự trước mắt người khác, trước mặt ngoại lệ của gã. Nagumo phẩy tay, bảo Shin tập đủ rồi, đi tắm đi rồi ăn cơm.
Cơ thể non nớt của Shin thật ra cũng phản ứng trước những cái động chạm của Nagumo. Nó mười bốn tuổi, cũng đã đến tuổi dậy thì, chỉ là những nơi nó từng ở chưa bao giờ chỉ dẫn nó về giáo dục giới tính, khiến Shin vẫn luôn thuần khiết như thế. Nó chỉ nghĩ đơn giản là bản thân mệt mỏi do tập luyện, còn Nagumo là tận tình tỉ mỉ chứ không phải gã đang quấy rối công khai. Shin ngây thơ chẳng biết rằng cơ thể nó cũng đã đến lúc phát dục, bắt đầu có những ham muốn sơ khai nhất về dục vọng con người.
Ăn uống tắm táp xong, Nagumo cùng Shin nghỉ ngơi thư giãn một lúc rồi cả hai lên giường đi ngủ. Nagumo đòi ôm mà Shin dứt khoát không đồng ý, thẳng chân đạp cho gã một cái thay lời từ chối rồi quấn chăn nằm ra mép giường. Thấy nó cự tuyệt, gã tủi thân nhưng rồi cũng thu lu nằm sang góc còn lại tránh ảnh hưởng đến nhóc con.
Đêm khuya muộn, Shin bị cơn khó chịu trong người làm cho tỉnh giấc, nó dụi mắt mơ màng, giật mình khi nhận ra hạ bộ của mình trong trạng thái cương cứng. Shin bối rối đỏ bừng mặt không biết giải quyết như thế nào, nó tưởng chỗ đó của mình bị bệnh gì, vội vã nhảy xuống giường mà chạy vào nhà vệ sinh kiểm tra.
Shin từ từ kéo quần đùi cùng đồ lót xuống ngang gối, dương vật nhỏ xíu của nó đang trong trạng thái cương lộ rõ mồn một. Tuy chỉ có một mình, Shin ngượng ngùng chạm nhẹ vào quy đầu nhạy cảm. Như có một dòng điện chạy qua khiến cả người nó giật bắn, tiếng rên rỉ từ miệng xinh vô thức mà phát ra. Rồi theo bản năng, bàn tay nhỏ bé của nó tiếp tục xoa xoa quy đầu, sau đó cầm lấy cả dương vật mà sóc lên xuống. Shin cảm thấy thoải mái vô cùng, cả người nó tê rần rần, đỏ lên vì khoái cảm dần xâm chiếm. Đây là lần đầu nó trải nghiệm cảm giác kích thích như thế, cổ họng nó bắt đầu mất kiểm soát, âm thanh rên rỉ phát ra lúc được lúc mất.
" Ưm~ cảm giác lạ quá... ~ ah~"
Tiếng thở của Shin dần nặng nề hơn theo nhịp tay của nó, cả người run lên, chân mất sức mà quỳ thụp xuống, tuy vậy tay vẫn tiếp tục vuốt ve an ủi dục vọng của mình hòng tìm kiếm khoái cảm mãnh liệt hơn.
Shin không biết rằng mình quên khóa cửa nhà vệ sinh mà chỉ khép hờ.
Nagumo đứng bên ngoài cửa, chứng kiến hết tất cả do bám theo Shin từ lúc nó mới bước xuống giường. Cảnh xuân trước mắt làm bên dưới gã đã cứng đến phát đau, cộm lên hiện rõ trong chiếc quần jogger xám thoải mái. Ánh nhìn của gã tối đi nhiều phần, quan sát Shin đang run lên từng cơn ở bên trong vì khoái cảm lạ lẫm. Cặp đùi trắng tinh mở rộng để tay Shin dễ luân động lên xuống nên gần như toàn bộ nơi tư mật hồng hào của nó phơi bày ra tất cả. Áo Shin được kéo lên quá ngực, để lộ hai đầu nhũ nhỏ xinh lẩy bẩy trước không khí lạnh.
Shin càng ngày càng say mê với khoái cảm, chẳng để ý Nagumo đã đẩy cửa bước vào. Đôi mắt Shin vì chìm trong tình dục mà mờ đục đi trông thấy, vô tình ngước nhìn ra cửa, nó hoảng hốt khi thấy gã đang đứng nhìn nó chăm chăm, với phần phía dưới đã căng cứng.
Nó sượng trân, mặt đỏ gay, lúng túng và xấu hổ khi để Nagumo chứng kiến cảnh tượng này, đặc biệt là đang còn trong nhà gã. Tay Shin dừng hành động vuốt ve hạ bộ buông thõng xuống vì sốc, để lại dương vật bé xinh run rẩy trong không khí.
" Tôi...A...tôi không, chỉ là.."
Lắp bắp đến mức không thể thốt ra lời nào tử tế, đúng hơn là trong tình cảnh này, bất kỳ lí do nào đưa ra đều không có tác dụng. Shin nhắm chặt mắt, hi vọng bản thân chỉ đang mơ ngủ vì việc này quá sứ chịu đựng với một đứa trẻ như nó.
Nagumo tiến lại gần Shin, quỳ xuống nhìn mái đầu vàng đang nhắm tịt mắt giả vờ ngủ, tay gã đặt lên eo nó.
" Tiếp tục đi, để tôi giúp em.~"
Gã thay đổi cách xưng hô, âm thanh phát ra từ cổ họng gã trầm đục, dường như đây không phải một Nagumo vui vẻ lảnh lót thường ngày. Gã xoa nhẹ vùng eo thon trắng nõn, tay còn lại chạm lên dục vọng của Shin đang co giật làm nó bất ngờ rên lên một tiếng.
" Ah~"
Nagumo thật sự đã mất kiểm soát.
Gã ôm Shin, đặt trên đùi gã, cầm lấy chiếc cằm bóp chặt ép nó ngước lên. Do quá nhục nhã, nước mắt bắt đầu chảy ra từ khóe mắt đang nhắm tịt của nó. Nagumo sát mặt lại gần, đưa chiếc lưỡi ấm nóng liếm láp một bên mi.
" Nào, mới đó đã khóc rồi sao, để anh dạy cho em một số thứ nhé, dễ khóc như vậy làm sao ở bên Sakamoto được. ~"
Nghe đến tên Sakamoto, Shin he hé mở mắt nhìn gã đàn ông trước mặt. Nagumo biết mục đích của mình đã thành, nhưng gã muốn nhiều hơn, muốn nuốt trọn con người nhỏ bé trước mặt, muốn Shin chỉ mãi nhìn gã, lệ thuộc hoàn toàn vào Nagumo.
" Em không được nói chuyện này cho Sakamoto nhé, nếu nó biết em khóc vì chuyện cỏn con này, nó sẽ thất vọng lắm đấy ~"
Shin giật thót mình, công sức bao tháng qua cố gắng của nó không thể bị đổ bỏ bởi chuyện nhục nhã thế này được. Nó không nói gì, im lặng như đồng ý điều kiện của Nagumo. Gã phấn khích trong lòng, dù cảm thấy có lỗi với thằng bạn thân, gã vẫn chọn làm theo cảm xúc mách bảo.
Nagumo kéo áo Shin lên quá ngực nó, một tay tuốt cự vật nhỏ bên dưới, một tay nghịch đầu nhũ hồng hào. Cả người Shin cong lên vì chịu phấn khích quá đỗi khiến gã cảm thấy hài lòng. Nó ưỡn ngực vì Nagumo chơi vú nó sướng quá, gã hết xoa xoa đầu ti rồi lại nhéo làm nhũ cương lên, run rẩy trong không khí.
" Ah~ Nagu... Nagumo, nó, nó sứ-ớng Hah~"
Tiếng rên rỉ khoái cảm bên tai như tiếp thêm sức mạnh cho gã. Nagumo cúi xuống, vùi mặt vào bầu ngực nhỏ xíu của nó mút mát. Khoang miệng của gã ấm hơn bàn tay thô ráp kia rất nhiều khiến Shin tiếp nhận kích thích mới mà giật nảy mình, âm thanh phát ra từ cổ họng của nó ngày một lớn hơn. Tay của Nagumo vẫn tiếp tục chăm sóc dương vật nhỏ xinh của nó, quy đầu hồng hào đã rỉ ra dịch trắng.
" Ah~ Có- Có gì đó sắp ra, a-anh, anh dừng-dừng lại, tôi chịu không nổi... Hức~"
" Ồ~ vậy chắc hẳn anh đang chăm sóc Shin tốt lắm đó...~
Gã mặc kệ lời nó của Shin, đáp lại hờ hững rồi tiếp tục bú mút, tay lên xuống ngày một nhanh. Mắt Shin trắng dã, cả người uốn cong hòng chạy trốn khỏi sự kìm kẹp của Nagumo. Gã nhìn thấu ý định của nó, xấu tính cắt mạnh vào bên đầu ti đang được chăm sóc nhiệt tình. Khoái cảm cùng sự đau đơn ập đến cùng lúc khiến Shin rùng mình la lớn rồi bắn trong tay của Nagumo.
Lần đầu xuất tinh của Shin trước mặt gã đàn ông hơn nó bảy tuổi.
Nó kiệt sực, cả người mềm nhũn ngã vào lồng ngực to lớn của Nagumo thở hổn hển. Mặt Shin đỏ bừng, nó cố gắng không khóc nhưng nước mắt sinh lí cứ trực trào ở khóe mi, miệng nhỏ há ra để thở không kịp khép lại làm nước bọt nhễu ra chảy xuống cằm.
Shin tưởng mọi chuyện đã xong, vừa lấy lại lý trí thì Nagumo cầm bàn tay nhỏ xíu của nó đặt lên hạ bộ đang cương cứng đến phát đau của gã.
" Ui, vì giúp Shin mà chỗ này của anh đau quá... Shin giúp lại anh được không? ~"
Nó bắt đầu thấy sợ hãi, hơn hết là luống cuống vì không biết nên làm gì. Shin nghĩ rằng mọi lỗi lầm dẫn đến cớ sự này đều là do nó, nó cần có trách nghiệm. Nagumo biết rằng Shin chắc chắn sẽ không phản kháng, gã đủ muư mô để Shin tự nguyện dâng hiến thân xác cho gã. Nagumo kéo chiếc quần jogger xuống, lộ dương vật cương cứng, to đến đáng sợ so với một đứa nhóc nhỏ con như Shin.
Cái của Nagumo phải bằng cả cổ tay Shin.
Nó nuốt nước bọt, lúng túng chạm tay vào gốc dương vật theo chỉ dẫn của Nagumo mà tay nó nhỏ quá, một vòng tay vẫn cầm không hết. Gã nuốt khan vì sốt ruột, thật sự muốn đâm thẳng vào trong cơ thể Shin mà hành hạ thân xác bé nhỏ mong manh của nó.
" Hay em dùng miệng đi, có thể sẽ ổn hơn đó.. ~"
Nagumo lên giọng làm nũng dụ dỗ trẻ nhỏ. Shin ngước lên nhìn gã với ánh mắt nghi ngờ, bất lực như sắp khóc.
" Nhưng... Nhưng nó dơ lắm."
" Shin chê anh là anh buồn nhá, anh tắm rửa sạch sẽ rồi mà. Shin gây ra việc này mà không chịu trách nghiệm sao?~"
Nó cuối cùng cũng đành chấp nhận, mắt nhắm chặt lại vì sợ, hai tay cầm dương vật của Nagumo rồi từ từ đưa lưỡi ra liếm quy đầu đỏ thẫm. Đầu lưỡi ấm nóng vừa chạm vào, gã đã gầm nhẹ lên vì thỏa mãn.
Nước mắt Shin lại trào ra khi cố gắng ngậm sâu dương vật của Nagumo rồi phun nhả theo lời gã. Của gã to quá, chèn ép lên khoang miệng khiến nó khó thở. Nagumo nhìn Shin nhỏ bé trước mắt đang vất vả chăm sóc dục vọng của gã, hông vô thức thúc theo nhịp ra vào.
" Đúng rùi, đúng rùi. Shin đang làm tốt lắm đó, tiếp tục đi... ~"
Dương vật bắt đầu được nó nuốt sâu hơn, chèn ép trong cuống họng làm miệng nó mỏi nhừ mà không khép lại được. Thứ to lớn ấm nóng đó hết ra lại vào, khiến thanh quản của Shin nóng rát. Tuy cố gắng là vậy, cự vật của Nagumo vẫn trong trạng thái cương cứng chưa thể bắn, nó bất lực, nước mắt càng ngày càng nhiều hơn.
" Có một cách khác có thể giúp anh nếu miệng Shin không thể tiếp tục, Shin muốn không? ~"
Mới nghe đến thế, nó vội vàng nhả dương vật đã thấm đẫm nước bọt của Nagumo ra, gật đầu lia lịa. Shin thật chịu hết nổi rồi, nếu tiếp tục có khi mai nó không mở được miệng mất.
Shin thật dễ dụ, Nagumo thầm nghĩ. Thật tuyệt vời khi gã là người đầu tiên khai phá nó, làm vấy bẩn đi sự trong sáng, đơn thuần của một đứa trẻ như Shin. Càng nghĩ, gã càng phấn khích, kéo Shin lại gần ôm chặt, giọng gã nhỏ dần, ánh mắt tối đi hẳn, chẳng còn ánh lên tia lý trí nào còn sót lại.
" Shin hứa rồi nhé~"
.
.
.
" Ah~ Hức.... Ahhhh Đau.. Đau quá, dừng... Dừng lại, Làm ơn..Ahh"
Shin gào thét, giọng đã lạc đi trông thấy. Đáng lẽ, đáng lẽ nó tuyệt đối không nên tin người như gã. Phía dưới Shin là Nagumo đang ra sức luân động. Gã gác hai chân của nó lên vai, hông dập mạnh vào lỗ nhỏ đang ra sức mút chặt dương vật gã. Cơ thể nhỏ bé của nó chưa đủ tuổi để tiếp nhận Nagumo cho dù trước đó gã đã nới rộng. Hậu huyệt do ma sát quá đỗi mà máu bắt đầu chảy ra. Shin đau đớn đến phát điên, chỉ biết run rẩy cầu xin Nagumo dừng hành động cầm thú lại. Làn da trắng ngần đã rải rác dấu hôn trải từ cổ lên xương quai xanh, hai bầu ngực bị xoa nắn, bóp nhéo đến mức bầm tím, đầu ti mất đi sắc hồng ban đầu mà cương lên đỏ thẫm trông vô cùng đáng thương.
Chẳng biết Shin đã xuất tinh bao nhiêu lần, cơ thể đã mỏi nhừ, kiệt sức mềm nhũn, nó đã không còn cảm thấy khoái cảm của việc làm tình. Nagumo càng làm càng nghiện, dập hông càng mạnh như muốn Shin nuốt hết tinh hoa của gã. Ruột gan nó lộn hết lên theo từng cú thúc nóng bỏng của Nagumo, người nó tựa có hàng ngàn con kiến cắn, tê rần rần mất cảm giác.
" Ah~ Hức.. Hức, Cầ-, cầu xin anh, làm ơn dừng lại.. Tôi... Tôi Ahhhhhhh~"
Nagumo chẳng thèm nghe Shin nói, hung hãn thúc mạnh vào trong rồi bắn tinh. Dòng tinh dịch nóng hổi tiếp tục tràn vào cơ thể thiêu đốt nội tạng nó do chơi trần. Nagumo liếm mép, ánh mắt chứa đầy khát vọng muốn nuốt trọn con người dưới thân. Gã cúi xuống, bóp mặt Shin lại thè lưỡi ra cho gã mút mát. Nó đã la hét đến khàn đặc giọng, cổ họng đau đớn giờ chỉ có thể phát ra tiếng ê a vô nghĩa.
Nagumo hôn đến điên cuồng bờ môi nhỏ của nó, mút hết vị ngọt còn sót lại đến nghiện. Gã chẳng thiết tha rằng việc mình làm có lỗi nữa, gã còn cảm thấy kích thích khi bản thân vụng trộm ăn sạch sẽ Shin sau lưng người bạn thân. Nagumo hoàn toàn sa ngã, sa vào lưới tình của Shin. Vì Shin, Nagumo phạm phải sai lầm nghiêm trọng về nhân cách, buông bỏ lớp mặt nạ đạo mạo nai tơ mà gã vất vả gây dựng nên. Nó là ngoại lệ của Nagumo, là tình yêu của gã, là khát khao, là điều mà gã luôn kiếm tìm.
" Tôi yêu em..."
Đầu óc Shin chẳng còn tỉnh táo gì để nghe Nagumo nói, cơ thể tàn tạ của nó đã quá đau đớn, chỉ muốn ngất đi để trốn tránh hiện thực tàn khốc này. Gã rút dương vật đang được bao bọc bởi hậu huyệt của Shin, dòng tinh dịch nóng ấm cùng máu trào ra khỏi miệng hậu môn đã sưng tấy lên vì quan hệ quá nhiều.
Nagumo nhìn thành quả mà mình làm nên, một Shin bị tình dục trở nên đáng thương và tàn tạ. Ngực nó phập phồng theo hơi thở yếu ớt, cơ thể đã không còn khả năng cử động, ánh mắt trở nên vô hồn không còn cảm xúc.
Nagumo nghĩ đến cảnh Sakamoto phát hiện ra chuyện này, không biết anh sẽ phản ứng thế nào, có khi giết luôn mạng gã không chừng. Nhưng hơn cả, gã sợ rằng khi Sakamoto biết, anh sẽ cướp đi Shin khỏi gã, khỏi Nagumo. Lòng Nagumo dâng lên một cơn ghen tuông khó hiểu, nhớ đến cách Shin luôn ngưỡng mộ và thần tượng Sakamoto, luôn khen ngợi và thân thiết với anh khiễn gã nghiến răng.
Shin phải hoàn toàn thuộc về Nagumo, kể cả dù gã có hủy hoại cuộc đời của nó.
Dương vật Nagumo lần nữa cương lên, gã để mặc bản thân cho dục vọng kiểm soát, tiếp tục cưỡng bức Shin đã không còn khả năng phản kháng.
Một tháng nữa Sakamoto mới làm nhiệm vụ về, thời gian quá đủ để Nagumo nắm thóp và buộc Shin tự nguyện ở bên gã suốt đời.
.
.
.
Cảm ơn mọi người đã đọc, tui thật sự chỉ mới tập tành viết truyện thôi nên có nhiều chỗ còn khá lủng củng và idea có thể không đặc sắc lắm 🥲. Chủ yếu là tui viết các oneshort nhỏ do không đủ kiên nhẫn viết truyện dài, có gì mọi người góp ý thoải mái nhe. Một lần nữa cảm ơn mọi người đã đọc truyện 👉👈
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro