Tình Yêu Từ Thuở Nhỏ
Nagi và Fuuka là bạn từ thuở nhỏ, họ rất thân thiết với nhau và hầu như đi đâu cũng phải có nhau, như là hình với bóng vậy. Mặc dù một người là nữ, người còn lại là nam nhưng tính cách lại vô cùng khác nhau. Nếu như Fuuka mang tính cách mạnh bạo thì Nagi mang tính cách ôn hòa, Fuuka mạnh mẽ thì Nagi lại yếu đuối. Và đó là lý do tại sao từ nhỏ Fuuka luôn bảo vệ Nagi.
Vào sinh nhật lần thứ 8 của Fuuka, Nagi đã âm thầm một mình đi mua quà để tặng cô, shop bán hàng ở rất xa, dù rất sợ nhưng Nagi vẫn quyết tâm sẽ đi đến shop và dành số tiền tiết kiệm của mình để mua cho cô món quà cô muốn.
Sau khi rời shop, cậu đã đụng phải bọn trấn lột. Chúng bảo nếu như cậu đưa cho chúng món quà thì cậu sẽ không bị đánh, nhưng thay vì sợ hãi thì cậu lại kiên quyết không đưa. Chúng có đánh cậu, có hành hạ cậu cỡ nào thì cậu vẫn nhất định bảo vệ món quà. Thế là tối đó, Nagi đi về với những vết thương trên người.
Biết Fuuka sẽ lo lắng nên cậu chỉ dám đặt món quà ở trước nhà cô rồi toan bỏ đi. Mà trùng hợp sao, Fuuka vừa đi học thêm về đã bắt gặp Nagi. Cô lo lắng dẫn cậu vào nhà băng bó vết thương cho cậu. Dù không nói ra nhưng gương mặt Fuuka lại hiện rõ lên sự tức giận, Nagi thấy vậy chỉ dám đẩy món quà qua phía Fuuka, Fuuka lúc này giận dữ hơn lên ký đầu cậu
- Nagi ngốc, Nagi là đồ yếu đuối. Sao cậu không đánh lại bọn nó?
- Vì tớ...tớ...
- Được, nếu cậu không đánh lại bọn chúng thì Fuuka tớ sẽ bảo vệ cậu
Và thế là từ đó, Fuuka và Nagi càng thân thiết với nhau hơn. Nếu bất kỳ ai bắt nạt Nagi thì Fuuka sẽ đứng lên bảo vệ.
Và khi cả hai đã lớn, đã trưởng thành, có vẻ mọi thứ đã ngăn cách hai người hơn. Dù sao Fuuka vẫn là con gái, có nhiều chuyện riêng không thể giải bày cùng cậu. Nagi thì vẫn luôn phía sau cô, luôn quan tâm, ủng hộ cô. Nagi rất đúng với cái tên của cậu, "khoảng lặng rạng ngời", cậu trầm lặng nhưng những việc cậu làm lại vô cùng tốt đẹp. Còn Fuuka càng lớn càng xinh đẹp giống như chính tên của cô, "Gió thắm sắc hoa", mang đầy sự dịu dàng và tinh khiết.
Anh trai cô - Takaharu biết Nagi thích Fuuka nên lúc nào cũng giúp cậu đuổi những chàng trai khác đi, nhưng Nagi lại quá nhút nhát, chưa bao giờ cậu dám bày tỏ với Fuuka. Ngày nào Nagi cũng bắt gặp hộp tủ của Fuuka đầy thư gửi, còn có cả gấu bông và hoa, toàn là những thứ đắt tiền mà có lẽ Nagi sẽ không bao giờ mua được cho Fuuka, cái cậu có thể mua là con gấu bông nhỏ mà 10 năm trước cậu tặng cho Fuuka vào ngày sinh nhật của cô.
Nagi thở dài, người như cậu đời nào Fuuka lại thích, cậu chỉ có cái tốt bụng, đầy sự vui vẻ, còn những việc khác cậu lại không làm được. Nagi à, có mơ thì cũng mơ vừa vừa, Fuuka giờ đã là thiếu nữ, không phải cô bé ngày xưa của cậu đâu.
Đến một lúc nào đó, khoảng cách giữa cậu với Fuuka càng lớn hơn, giờ thì cả hai không còn nói chuyện, cười nói vui vẻ như ngày nào. Fuuka vô tư không hay chuyện gì, Nagi lòng đầy giông bão, cậu muốn nói với Fuuka những điều cậu thầm giấu đã lâu nhưng rồi lại thôi, biết cô ấy sẽ chịu nghe mình không? Mình có quan trọng trong lòng cô ấy như mình tưởng không? Liệu, mình có phải là vật cản đường của cô ấy không?
Cứ mỗi lần suy nghĩ như vậy, Nagi càng vụt mất cơ hội. Đây là chuyện quan trọng, không phải chuyện để đùa, và câu nói thích ai đó cũng rất quan trọng, lời nói gió bay nhưng sát thương lại vô cùng nghiêm trọng. Nếu như có thể bảo vệ ai đó, thì hãy nói ra, còn không, cứ giữ im lặng đến suốt cuộc đời đi. Con gái, họ cần một người đàn ông có thể che chở và yêu thương mình, những kẻ yếu đuối, không đáng để họ bận tâm. Fuuka cũng vậy, nếu Nagi cứ mãi hèn nhát như vậy, làm sao Fuuka có thể hiểu cho cậu đây?
Vào một ngày nọ, trời mưa tầm tã cả ngày, Fuuka vì quên mang theo ô nên đã phải đứng đợi ở sảnh trường của mình, vô tình lúc đó Nagi cũng chưa về hẳn, cậu và Fuuka đã vô tình gặp nhau. Nagi ngỏ ý muốn Fuuka đi chung ô về nhà với mình, Fuuka lúc ấy hơi ngại nhưng thấy ánh mắt tha thiết của Nagi, cô gật đầu đồng ý. Mặc dù Nagi tỏ vẻ không có gì nhưng trong lòng cậu lúc ấy đang rất vui, tim cậu đập mạnh khi đi với Fuuka, cậu nghĩ nếu mà giờ không về tới nhà thì chắc cậu sẽ chết vì không thể thở nổi quá.
Hai người vẫn im lặng, cùng nhau đi dưới mưa. Fuuka lâu lâu nhìn Nagi, không biết từ lúc nào mà cả hai lại xa cách nhau đến vậy, mới ngày nào còn đùa giỡn với nhau, vậy mà giờ như hai kẻ xa lạ. Fuuka biết rằng im lặng cũng không phải là cách tốt nên cô đã mở lời mình trước
- Cũng đã lâu rồi Nagi nhỉ?
- Hả? Fuuka chan
- Lâu rồi cậu không gọi tôi như vậy
- À ờ thì, tại chúng ta càng lớn nên chúng ta mới thay đổi cách suy nghĩ như vậy
Rồi cả hai lại chìm trong im lặng, được một lúc sau, Nagi mới cất tiếng hỏi
- Fuuka chan này, cậu đã thích ai chưa?
- Chưa, sao cậu lại hỏi như vậy?
- Tại tôi thấy anh chàng lớp kế bên rất thích cậu đấy
- Xin lỗi Nagi, nhưng tôi không thích con trai bằng tuổi mình
Và chính câu nói vô tình ấy của Fuuka, trái tim của Nagi vỡ vụn. Dù trong lòng rất đau nhưng cậu lại tỏ ra không có gì, cậu chỉ cười với Fuuka và buông ra câu nói như thể mình rất ổn:" Vậy à? Đúng đúng, người dễ thương như Fuuka chan thì nên tìm người xứng đáng hơn như thế".
Fuuka chỉ im lặng, cô không cười, không trả lời câu nói của cậu. Nụ cười của Nagi cũng tắt lịm đi sau khi thấy sắc mặt của Fuuka như vậy. Về tới nhà, cậu chúc Fuuka ngủ ngon và kèm theo đó là một nụ cười tươi hơn khi nãy, Nagi không giỏi việc an ủi, chỉ có nụ cười của cậu mới khiến cho mọi việc tốt hơn thôi. Fuuka cũng cười nhẹ, gật đầu với cậu rồi đóng sầm cửa lại. Nagi dựa lưng vào tường rồi đấm nhẹ đầu của mình:" Nagi, mày lại ngu ngốc nữa rồi"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro