i; nhớ.
♫: Từ Ngày Em Đến - Da LaB
𝐦𝐨𝐭 𝐧𝐠𝐚𝐲 𝐯𝐚𝐧 𝐭𝐡𝐞
𝐯𝐚𝐧, 𝐯𝐚𝐧 𝐥𝐞 𝐭𝐡𝐞 𝐧𝐠𝐚𝐲 𝐱𝐨𝐧𝐠 𝐝𝐞𝐦
𝐯𝐚𝐧 𝐭𝐫𝐨𝐢 𝐪𝐮𝐚 𝐝𝐮 𝟐𝟒𝐡
𝐜𝐡𝐚𝐧𝐠 𝐜𝐨 𝐜𝐡𝐢 𝐝𝐞 𝐦𝐨𝐧𝐠 𝐜𝐡𝐨
𝐭𝐮 𝐧𝐠𝐚𝐲 𝐞𝐦 𝐝𝐞𝐧
𝐭𝐡𝐚𝐲, 𝐭𝐡𝐚𝐲 𝐝𝐞𝐦 𝐝𝐞𝐧 𝐭𝐚𝐧 𝐧𝐡𝐚𝐧𝐡 𝐡𝐨𝐧
𝐬𝐨𝐦 𝐦𝐚𝐢 𝐤𝐡𝐞 𝐤𝐡𝐚𝐧𝐠 𝐞𝐦 𝐫𝐮
𝐧𝐠𝐡𝐞 𝐝𝐨𝐢 𝐭𝐚 𝐧𝐡𝐮 𝐦𝐨
ᴠᴏʟᴜᴍᴇ : ▮▮▮▮▮▮▯▯▯
✎﹏﹏﹏﹏﹏﹏﹏﹏﹏﹏﹏﹏﹏﹏
đã hai ngày nagi không gặp được reo "yêu dấu" của hắn rồi.
giờ này em đang làm gì nhỉ? có đang nhớ về nagi không?
nagi đưa đôi mắt xám hướng lên trần nhà. vẫn là một màu trắng đơn điệu ấy, nhàm chán đến độ quen thuộc.
không có em mọi thứ xung quanh trở nên tẻ nhạt. từng giây phút cứ trôi còn nagi thì vẫn chìm đắm trong tương tư và nghĩ ngợi về reo của hắn.
và nagi cho rằng "nỗi nhớ" của hắn thật là phiền phức.
vì
thương biết bao mà chẳng được chạm vào.
nagi nhớ chết cái cảm giác được nắm tay reo, thèm muốn hơi ấm từ em mỗi khi hai đứa quấn quýt ôm nhau.
cả khoảnh khắc reo thủ thỉ với hắn đôi câu sến súa, nụ cười ngọt cùng thanh âm trầm ấm của em, nhớ cả sắc oải hương vươn trên mái tóc và đôi mắt của người hắn thầm thương.
mikage reo đang xâm chiếm tâm trí hắn thật rồi.
"chết tiệt.. nhớ reo quá!"
nagi lọ mọ vươn tay đến tủ đầu giường, với lấy chiếc điện thoại thân thuộc rồi nhắn cho em, biết đâu vơi bớt nỗi nhung nhớ.
| gấu xám đã gửi cho bạn một tin nhắn.
"reo về nhanh nhé. mình nhớ em chết đi được."
| đã xem.
"mình cũng nhớ anh nhiều lắm. seishiro nhớ ăn uống đầy đủ, đừng ham chơi game rồi bỏ bữa. yên tâm nhé, giải quyết xong công việc rồi sẽ về với anh ngay.
ngủ ngon, seishiro."
nagi đọc được mấy dòng nhắn nhủ của em, phiền muộn của hắn cả ngày hôm ấy đều tan biến hết.
cơ mà.
hắn lại nhớ reo nhiều hơn rồi.
_
wum.
hai bạn này nhớ nhau, còn tui nhớ hằng đẳng thức.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro