6
Chương 6
Buổi tối, không khí ở Blue Lock nặng nề hơn bao giờ hết. Sân bóng dưới ánh đèn vàng nhạt chỉ còn lác đác vài người luyện tập muộn. Reo đứng giữa sân, tay chống gối, thở dốc sau mỗi cú sút. Gương mặt cậu tái xanh, trán ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Cơn đau nơi lồng ngực như bóp nghẹt từng hơi thở. Nhưng Reo vẫn cắn răng chịu đựng, mặc kệ trái tim mình đang gào thét kháng cự. Cậu biết bản thân đã yếu đi rất nhiều, nhưng ý nghĩ bị bỏ lại phía sau khiến cậu không thể dừng lại.
"Mình phải mạnh mẽ hơn, mình không thể gục ngã ở đây."
Reo hít sâu, cố gắng đứng thẳng dậy.
Ở phía xa, Nagi Seishiro lặng lẽ quan sát. Hắn tựa người vào hàng rào, đôi mắt trầm lặng hơn thường ngày.
Từ lúc nào hắn đã quen với việc dõi theo Reo như thế này?
Nagi không hiểu rõ những cảm xúc của mình. Từ khi Reo trở nên xa cách, một khoảng trống vô hình cứ bám lấy hắn.
"Lẽ ra mình phải thoải mái hơn khi không có cậu ấy bên cạnh, phải không?"
Nhưng thực tế lại hoàn toàn trái ngược. Những trận đấu không có Reo trở nên nhạt nhẽo hơn. Hắn vẫn thắng, vẫn tiến bộ, nhưng cảm giác vui vẻ đã biến mất.
Nagi nhớ lại những lần phối hợp cùng Reo, nhớ cả nụ cười rạng rỡ của cậu sau mỗi pha bóng thành công.
"Mình đã làm cậu ấy buồn... Nhưng tại sao mình không thể nói lời xin lỗi?"
Hắn không thể giải thích được cảm giác này, chỉ biết rằng việc Reo trở nên xa cách khiến hắn bứt rứt không yên.
Anri đứng bên cửa kính phòng quan sát, ánh mắt đầy lo lắng.
Cô là người duy nhất biết về việc Reo là một omega lặn, điều mà chính Reo cũng không muốn ai phát hiện. Thể chất của cậu vốn không đủ mạnh để chịu đựng áp lực khắc nghiệt ở Blue Lock.
Những cơn đau tim gần đây ngày càng nghiêm trọng. Nhưng Reo luôn che giấu tất cả, không để ai nhìn thấy cậu yếu đuối.
Anri thở dài, lòng đầy bất an. Cô biết Reo đang tự đẩy mình đến giới hạn nguy hiểm, nhưng nếu can thiệp, liệu cậu có chấp nhận không?
Trên đường về phòng, Nagi tình cờ gặp Chigiri.
"Chigiri," Nagi cất tiếng, giọng trầm lặng, "Reo dạo này thế nào?"
Chigiri dừng bước, quay sang nhìn Nagi với ánh mắt sắc lạnh.
"Tại sao cậu hỏi tôi?" Chigiri nhướn mày. "Cậu là người đẩy Reo vào tình trạng này, giờ lại quan tâm à?"
Nagi im lặng, không phản bác.
"Nếu thật sự quan tâm, sao không trực tiếp hỏi cậu ấy? Sao phải vòng vo qua tôi?" Chigiri nói tiếp, giọng đầy trách móc. "Reo không cần sự quan tâm nửa vời từ cậu đâu."
Nagi vẫn giữ nét mặt vô cảm, nhưng ánh mắt thoáng dao động.
"Cậu ấy cần mạnh mẽ hơn," Nagi đáp. "Mình chỉ muốn cậu ấy bước ra khỏi vỏ bọc của mình."
Chigiri lắc đầu, giọng lạnh lùng:
"Đừng biện minh cho sự vô tâm của mình nữa, Nagi. Nếu cậu thật sự muốn Reo mạnh mẽ hơn, thì đừng làm tổn thương cậu ấy thêm lần nào nữa."
Nói rồi Chigiri quay đi, bỏ lại Nagi đứng đó với hàng loạt suy nghĩ rối bời.
Khi đêm buông xuống, Reo vẫn không thể ngủ. Cậu ngồi bên mép giường, tay vô thức đặt lên ngực, nơi trái tim đang co thắt từng cơn đau nhói.Cậu đã quen với cảm giác này – đau đớn, cô độc và tuyệt vọng.
Những giọt nước mắt nóng hổi chảy dài trên gò má, nhưng Reo nhanh chóng lau đi.
"Mình không được yếu đuối... Không ai cần biết mình đau đớn thế nào."
Cậu đứng dậy, rời khỏi phòng và lặng lẽ bước vào phòng tập bóng tối om.
Từng cú sút vang lên trong không gian yên tĩnh, như cách cậu trút bỏ mọi nỗi đau không ai thấu hiểu.
Ở phía xa, Nagi vẫn âm thầm quan sát, đôi mắt trầm mặc hơn bao giờ hết.
--_------+----
Kết thúc chương 6
Mong mọi người hãy ủng hộ cho t ạ ❤️😚
NagiiiReoooo
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro