Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 34








"Nan, em định... à" Mac nói, nhưng chưa kịp nói hết câu đã ngay lập tức bị người yêu kéo lại và hôn khi họ bước vào nhà. Nan xoay Mac tựa vào mình, tựa vào tường, anh ép sát người vào người, đồng thời nhét một chân của mình vào giữa hai chân Mac, đầu lưỡi xâm nhập vào khuôn miệng mềm mại của Mac, quét và nếm vị ngọt mà anh muốn
và nó cũng mút đầu lưỡi của Mac như một con mồi, khiến Mac vốn không quan tâm ban đầu cũng có chút choáng váng. Nhưng cuối cùng, anh cũng hôn đáp lại mà không bỏ cuộc, điều đó khá thỏa mãn.
"Đ...đợi đã. Ah, bình tĩnh." Mac quay mặt đi khỏi người yêu để lên tiếng trước.
"Tôi lo lắng",
Thực ra, sau khi nói chuyện với Jake, cả hai không quay lại ngay vì Frank gọi bia và ăn tối, Nan đồng ý đi. Sau đó Nan và Mac mới cùng nhau trở về nhà.
"Tôi muốn đi tắm." Mac đỏ mặt nói. Nan nhếch lên khóe miệng một nụ cười nhẹ.
"Chúng ta đi cùng nhau nhé," Nan nài nỉ, nhìn vào vòng eo của Mac, Mac biết ngay anh muốn gì.
"Ờ... hôm nay à?" Mac hỏi với giọng thờ ơ.
"Ừ," Nan trả lời ngay và không đợi Mac nói thêm gì. Anh nhanh chóng kéo Mac vào phòng ngủ.
"Cởi quần áo ra và vào phòng tắm đợi. Bây giờ tôi muốn giải thưởng của mình", Nan mỉm cười nói. Mac bĩu môi để che giấu sự ngượng ngùng của mình.
"Được thôi," Mac trả lời, vì chính anh cũng nói sẽ thưởng cho người yêu. Anh phải làm như lời anh nói. Mac thả túi xách xuống, lấy một chiếc khăn tắm mang vào phòng tắm. Vì vậy Nan đi lấy thiết bị cần thiết và đi ra ngoài khóa cửa trước. Anh bật đèn trước rồi lại vào phòng tắm. Anh nhìn thấy Mac đang đứng trước quầy với một chiếc quần đùi.
"Anh còn gì không? Giống như võ sĩ vậy," Nan nói đùa.
"Đang đợi anh đến cởi ra," Mac trả lời, sau đó Nan nhìn vào mặt Mac, khóe miệng nhếch lên một nụ cười.
"Bây giờ bạn trêu chọc thật giỏi," Nan nói trước khi cởi quần áo ra, chỉ để lại chiếc quần jean. Mac cắn môi nhìn cái bụng rắn chắc của Nan, anh đuổi theo
hình chữ V biến mất dưới gấu quần của cô.
"Đừng lo lắng. Bạn có thể chắc chắn lấy nó," Nan nói khi cô đưa tay lên vuốt ve cái bụng săn chắc của mình. Thấy Mac đang nhìn. Mặt Mạc nóng bừng. Nan đến chỗ Mac cởi quần lót rồi bế Mac ngồi lên bệ bồn rửa mặt, Mac rất xấu hổ. Mặc dù anh và Nan đã thường xuyên nhìn thấy cơ thể của nhau nhưng Mac vẫn rất ngại ngùng.
Sau đó Nan đặt một chiếc dao cạo mới lên quầy, thế là anh cúi xuống, quỳ trước mặt Mac khi anh nắm lấy một chân của Mac và quàng nó qua đôi vai khỏe mạnh của anh. Trong lòng Mac hưng phấn dâng lên, hắn vô cùng xấu hổ, bởi vì ánh mắt Nan đang nhìn hắn lúc này đều truyền tải rõ ràng dục vọng cùng ham muốn.
"Đừng làm tổn thương tôi," Mac nói nhanh.
"Không sao đâu, nếu có vết thương thì tôi có thuốc làm se." Nan nói, vẻ mặt Mạc có chút bối rối.
"Đây là thuốc gì?" Mac hỏi lại trước khi Nan dùng tay nắm lấy lõi của Mac khiến Mac giật mình.
"Nếu tôi vô tình cắt dao cạo của mình xa đến mức này, tôi sẽ xử lý nó như thế này." Nan đặt ngón trỏ lên háng Mac, trước khi cúi xuống dùng lưỡi liếm, Mac cảm thấy nổi da gà khắp người. Cốt lõi của Mac bắt đầu mở rộng.
"Dám làm ở chỗ này, sẽ bị thương." Nan dùng ngón tay ấn nhẹ vào đầu cơ thể Mac. Khiến Mac cắn chặt miệng kìm nén tiếng rên rỉ ngay lập tức.
"Tôi đi chữa lành vết thương," Nan nói xong và dùng lưỡi liếm phần thân trên của Mac.
"Chết tiệt... Nan", Mac rên rỉ râm ran khiến Nan cười bất mãn
"Hehe" Nan cười trong cổ họng.
"Đừng cử động quá nhiều, tôi đi cạo râu đây," Nan nói trước khi thoa xà phòng lỏng để giảm kích ứng. Nói thật là anh muốn dùng kem cạo râu nhưng lại nghĩ lại, sợ Mac sẽ tự làm mình bị thương vì vùng da anh định cạo cho Mac khá nhạy cảm.
Mac nhìn người yêu đang tập trung chuẩn bị cạo râu, Mac đỏ bừng mặt. Dù xấu hổ nhưng tôi biết rất rõ mình không thể ngăn cản được người yêu. Hơn nữa, chính anh ta là người đề xuất vấn đề này. Khi đó mọi việc đã sẵn sàng, Nan chậm rãi dùng dao cạo và từ từ cạo đi phần lông bên trong của Mac
.
"Mau cạo râu đi," Mac nói, thừa nhận Nam đang cạo râu, trong bụng có cảm giác ngứa ran.
"Nan... à... à... đừng cử động," Mac rên rỉ. Nan đang dùng bàn tay đang cầm lõi của Mac kéo nhẹ về phía sau khiến Mac giật mình.
"Suỵt, đứng yên đi, cậu sẽ bị thương và đổ máu mất," Nan nói với một nụ cười hài lòng. Mạc cắn nhẹ môi.
"Anh đừng cử động... Tôi không kiềm chế được bản thân," Mac hét lên, biết rõ người yêu đang cố khiêu khích mình. Mạc rất bối rối, có cảm giác ngứa ran nhưng lại căng thẳng vì lưỡi dao đang cạo lông của mình. Mac muốn quay người lại vì cảm giác đó nhưng không thể vì sợ con dao cứa vào mình.
"Anh thích trêu chọc tôi," Mac lại hét lên. Nam cười nhẹ. Nan vẫn trêu người yêu như thế. Thỉnh thoảng trượt xuống để giữ lấy lõi của Mac, xen kẽ với việc liên tục cào vào nơi riêng tư của Mac, cho đến khi Mac cảm thấy nhẹ nhõm ở phần lưng dưới.
"Được rồi, được rồi, lấy xà phòng ra đi," Nan nói trước khi đưa Mac đi tắm. Khi xà phòng lỏng đã được rửa sạch hoàn toàn. Sau đó Nan nhìn thấy tác phẩm và cảm thấy hài lòng. Mặt Mac đỏ bừng khi nhìn thấy phần thân dưới của cô.
"Anh bị bệnh tâm thần," Mac nói,
"Tôi chấp nhận," Nan mỉm cười đáp.
"Sao tôi không kiểm tra trước? Tôi đã rửa sạch mọi ngóc ngách của xà phòng chưa?" Nanante nói trước khi quỳ xuống sàn phòng tắm, nơi Mac đang nắm bắt được bản chất của anh ấy. Mac hơi lùi lại. Sau đó Nan lấy một chân của Mac và đặt lại lên vai cô. Bắt Mac chống đỡ bằng một chân, dựa vào tường phòng tắm.
"A...Nan...Uh" Mac rên rỉ. Sau đó Nan dùng chiếc lưỡi nóng hổi liếm phần vừa cạo, vừa mút cho đến khi xuất hiện vết đỏ. Mạc nghe thấy một tiếng cười nhẹ phát ra từ cổ họng người yêu thể hiện sự hài lòng. Sau đó chiếc lưỡi nóng bỏng của Nan luồn vào trong chân cô để đuổi theo hai quả bóng.
"Ồ...ah...ah...ah...ah" Mac rên rỉ với giọng run run.
"Ugh... Nan... hahahaha" Mac rên rỉ khi Nan nuốt tinh chất của Mac vào khuôn miệng ấm áp của mình, cùng với sự bồn chồn hai chân Mac run rẩy rên rỉ kể lại câu chuyện trong phòng tắm.
"Nan... Nan..." Mac thở dài. Khi đã gần phóng nhưng anh vẫn phải tiếp tục mơ ước. Rồi Nan kéo ra, đứng dậy và hôn Mac.
"Ugh...anh...ừm" Mac hét vào mặt người yêu nhưng lại bị hôn say đắm.
"Bạn có muốn buông tay không?" Nan hỏi, Mạc trừng mắt nhìn mặt người yêu, lúc này chân run run. Nan không đợi câu trả lời, anh tóm lấy Mac và dẫn từ phòng tắm vào phòng ngủ. Mac được đặt trên sàn phòng ngủ. Về phần Nan, anh cởi chiếc quần ướt trước khi ngồi lên mép giường,
"Hãy đến nếu bạn muốn kết thúc," Nan nói với một nụ cười.
"Tôi có thể làm việc này một mình." Mac nói, nhưng rồi Nan nắm lấy cả hai tay anh trước.
"Đừng chạm vào nó. Hãy làm theo lời tôi," Nan nói với giọng nghiêm túc. Nhưng môi anh lại nhếch lên thành một nụ cười.
"Chết tiệt, sao cậu lại trêu chọc tôi nhiều thế?" Mạc hét lên. Nan bật cười trước khi bế Mac ngồi vào lòng. Thanh nóng của Nan dần dần tăng kích thước và đẩy mông của Mac lúc này.
"Tôi rất vui khi trêu chọc bạn. Hơn nữa, tôi chỉ trêu chọc bạn thôi, điều đó không tốt sao?" Nam mỉm cười nói. Khóe miệng Mac khẽ nhếch lên, anh không thực sự giận người yêu, chỉ giận Nan khiến anh cứng người. Sau đó Nan dùng cả hai tay bóp mông Mac, xen kẽ xoa dọc theo bờ mông tròn trịa, Mac nổi da gà.
"Thưởng cho tôi đi," Nan khàn giọng nói, trước khi đưa tay ra giấu và sử dụng bộ ngực mịn màng của Mac, sau đó cắn lên bộ ngực nhỏ nhắn của Mac một cách trêu chọc.
"Nào, đừng cắn", Mac hét lên, rồi Nan dùng đầu lưỡi vuốt ve phần trên của cả hai bầu ngực. Mac di chuyển hông để ép mình vào cây gậy nóng của Nan.
"À...cậu cũng tệ lắm phải không?" Nan nói với giọng khàn khàn, vì anh biết Mac đã trêu lại mình.
"Tôi đã nói là tôi nhận được cái đó từ bạn mà," Mac nói, mỉm cười, giả vờ di chuyển các hình vuông như thế cho đến khi Nan nghiến chặt răng.
"Rất khiêu khích, ngày mai ngươi cũng không giúp được sư phụ, ngươi đừng trách ta." Nandi nói khiến Mac dừng lại một chút, sau đó Nan cúi người nhặt gel bôi trơn và chiếc bao cao su được đặt gần mình, anh nhanh chóng tháo bao cao su ra và đeo vào. thậm chí không cần phải nhìn vào nó.
Về phần Mac, anh lập tức lấy một ít gel bôi trơn và chuẩn bị ống tủy cho riêng mình. Mạc đứng dậy. Sau đó Nan giơ chiếc cần nóng của mình lên và chỉ về phía kênh phía sau. Sau đó Mac từ từ hạ mình xuống.
"Thật tuyệt... từ từ thôi. Của tôi sắp vỡ mất," Nan nói đùa.
"Hãy để nó vỡ đi, ừ, ừ, ừ," Mac nói, nhưng anh phải hét lên. Sau đó Nan giả vờ vung hông lên, ép cây gậy nóng của mình xuống kênh. Mac mất cảnh giác nên cảm thấy choáng váng và choáng váng.
"À... à à." Mac đưa tay xuống cắn vào vai người yêu. Khi anh ấn cơ thể mình cho đến khi thanh nóng của Nan đi vào suốt con kênh chật hẹp, Mac cảm thấy căng cứng. Nan gầm gừ trong cổ họng. Vì kênh của Mac liên tục bóp hot rod của anh.
Nana vẫn ngồi ở cuối giường, chân đặt phẳng trên sàn. Mac đang ngồi trên đùi cô, nơi hai cơ thể được kết nối với nhau. Nan hôn và rúc vào cổ Mac, xen kẽ với nụ hôn lên má cho vừa lòng, khi đã điều chỉnh xong, Mac đứng thẳng và đặt cả hai tay lên vai anh, Nan đỡ lấy người anh, ôm lấy cơ thể anh khi anh di chuyển lên xuống từ từ.
"Chết tiệt...chặt quá" Nan rên rỉ. Không gian đằng sau Mac vẫn khiến họ có cảm giác như phát điên luôn. Mạc lên xuống coi như thưởng, theo lời Nan yêu cầu. Tiếng thở dốc của cả hai cùng đồng thanh. Nan ôm lấy eo Mac để giúp anh, và trước khi anh kịp rút tay lại để dựa vào, Mac đã di chuyển tay lên bộ ngực săn chắc của người yêu.
"Ah... ahh... ah..." Mac rên rỉ với cảm giác ngứa ran. Nam nhìn mặt anh mà tim đập thình thịch. Vẻ mặt hiện lên cảm giác ngứa ran khiến Mac rất xấu hổ, nhưng anh mừng vì có thể thỏa mãn người yêu trước khi lắc hông lên xuống.
"Ừm... Nan... Ah... Sâu quá... Ah... Nan..." Mạc hưng phấn rên rỉ, cây gậy của Nan đâm sâu vào điểm nhạy cảm của Mac. Làm Mac rung động vì phấn khích. Cơ thể Mac rung lên vì lực.
"Ugh, uh, uh, Nan.Ah... Nan," Mac rên rỉ khi các phi đội nhảy lên. Nan nghiến răng khi nhìn thấy khuôn mặt tinh nghịch của người yêu, nắm lấy cặp mông tròn trịa của Mac và nhéo cho đến khi chúng đỏ mọng. Mac cảm thấy cơ thể mình tự chuyển động, hông nảy lên nảy xuống.
"Hmm...Mac...Chết tiệt...ah" Nan rên rỉ thoát ra khỏi cổ họng cô. Lần này, Mac nóng bừng mặt khi nghe người yêu chửi thề về tình dục, khiến Mac rung chuyển cơ thể nhanh hơn. Một tay của Nan nắm lấy lõi của Mac.
"Chết tiệt, tôi không thể chịu đựng được nữa," Nan giận dữ nói. Anh lắc hông và đâm sầm vào Mac một cách mạnh mẽ và nhanh chóng. Một tiếng rên rỉ vang khắp căn phòng và Mac cắn môi phấn khích. Cho đến khi cuối cùng Mac căng thẳng và tiết ra nước ép tình yêu cho đến khi nó lấp đầy bụng Nan. phần khác cũng đã được phát hành.
"Ờ... à... đồ ngốc." Mac thở hổn hển kiệt sức trước khi dụi đầu vào đôi vai rắn chắc của người yêu. Nan hôn vai Mac, đồng thời đẩy Mac xuống lòng cô. Mạc lập tức nằm trở lại giường. Nan đứng dậy, nhanh chóng tháo chiếc bao cao su ra khỏi que nóng và đeo chiếc mới vào. Mạc nhìn Nan. Nửa còn lại lại trèo lên giường, nâng hông Mac lên, Nan nắm lấy cây gậy nóng của mình và nhếch mép đánh vào lõi Mac.
"Tôi vẫn muốn một giải thưởng," Nan nói khi Mac nuốt nước bọt một cách khó khăn, trước khi Nan đưa thanh nóng của mình vào ống hậu môn của Mac một lần nữa mà Mac không nói gì. Nhưng thay vào đó nó lại biến thành một tiếng rên rỉ, anh ta đang chiếm lấy phần thưởng của mình một cách vô độ. Phần thưởng như vậy, chỉ có Mac mới có thể cho anh ta. Và anh ấy chỉ muốn từ Mac mà Mac cũng sẵn lòng yêu thương.
Cuối cùng Nan và Mac ngủ đến sáng. Mac thừa nhận anh ấy mệt và hơi đau, nhưng anh ấy đã đứng dậy được.
"Bạn đi đâu?" Một giọng nói vang lên khi anh vuốt ve mạnh hơn, khiến Mac, người đang định ra khỏi giường, lại chỉ nằm yên.
"Tôi đi tắm rồi đi học đại học," Mac trả lời, Nan khẽ gật đầu nhìn vào mặt Mac.
"Bạn đang đi?" Nan hỏi ngắn gọn.
"Không sao đâu," Mac nhẹ nhàng trả lời.
"Nếu làm được thì sáng mai tiếp tục," Nan giả vờ nói rồi quay sang ôm người yêu cười. Mạc lập tức giơ tay định đẩy vào lồng ngực rắn chắc của người yêu.
"Chỉ cần chúng ta không thể thức liên tục là được", Mac nói người yêu không nghiêm túc.
"Đối với tôi, tôi có thể làm điều này cả ngày," Nan nói với đôi mày trêu chọc Mac.
"Tôi thấy tiếc cho cơ thể của mình, tôi có thể lấy vừa đủ. Phần dưới của tôi bị hỏng. Bạn nói gì?" Mac đùa lại. Rồi Nan cười trong cổ họng.
"Làm sao phẩm chất tốt như vậy có thể bị hủy hoại?" Nan vừa nói vừa cúi xuống cổ Mac, điều này khiến Mac nổi da gà và cảm thấy xấu hổ trước lời nói của Nan.
"Ừm...không phải vậy." Mac nhớ đến những người yêu bị cấm đoán. Mặc dù anh đã bắt đầu buồn ngủ một chút nhưng Nan vẫn dừng lại và mút vào hõm cổ anh, mạnh đến mức để lại dấu vết. Sắc mặt Mạc hơi quay lại nhưng đó chính là điều khiến mọi người yêu thích. Sau đó Nan nhếch môi ra, hài lòng nhìn vết đỏ trên cổ Mac,
"Được rồi, sáng nay cậu muốn ăn gì? Tôi sẽ làm để đổi lấy phần thưởng cậu đưa cho tôi tối qua," Nan nói và nhìn cô Mac với đôi mắt sáng ngời.
"Tùy anh," Mac trả lời, Nan gật đầu, trước khi tách mình ra khỏi cơ thể người yêu và ngồi xuống mép giường. Mac nhìn tấm lưng người yêu đầy vết xước từ tối hôm trước, mặt đỏ bừng vì nóng. Nan không mặc váy ngủ và chỉ mặc quần dài.
"Hãy để tôi vào phòng tắm trước. Tôi biết bạn đang chuẩn bị tắm. Sau đó tôi sẽ nấu ăn cho bạn," sau đó Nan quay sang nói với Mac khi anh đứng dậy. Mạc gật đầu.
Nan đi rửa mặt và đánh răng trong phòng tắm. Khi anh đi rồi, Mạc bước vào. Sau đó Nan đi xuống bếp trong nhà bắt đầu nấu ăn. Rồi anh nhìn ra cửa sổ bên ngoài ngôi nhà, thấy cỏ cây đã bắt đầu mọc quá lớn. Anh ấy có thể chuẩn bị bữa sáng kiểu Mỹ đơn giản. Cho đến khi Mac bước vào.
Nan nói: "Hôm nay tôi không ngồi chờ nữa, tôi sẽ cử người đi đón cậu."
"Tại sao?" Mac hỏi lại, ngồi xuống chiếc ghế ở bàn ăn. Sau đó Nan bước tới đặt đĩa ăn sáng xuống rồi cúi xuống hôn lên đầu Mac khiến Mac mỉm cười.
Thỉnh thoảng, Mac luôn để anh làm việc riêng của mình. Nhưng một thời gian sau Nan bắt đầu quan tâm đến Mac, đôi khi một cách vô thức như nâng đĩa thức ăn lên. Đi đâu Mac cũng sẽ tự mình nhặt và chuẩn bị, như hôm nay anh quên mất và chuẩn bị mọi thứ cho Mac rồi mang đến tận nơi.
Macnem không nghĩ đến việc khiêu khích người yêu về vấn đề này. bởi vì thỉnh thoảng Nan lại làm điều gì đó như vậy với anh ấy và cảm giác đó thực sự rất tuyệt.
"Anh đi cắt cành. Cắt ít cỏ trước sân. Hai anh em sống chung thế nào? Thực sự không chăm sóc nó." Nan phàn nàn một chút.
"Về Thái Lan, cắt thế nào?" Mac trả lời khi ngồi xuống ăn sáng. Nan cũng tự mang đồ ăn của mình ra ngồi ăn.
"Thật ra anh không cần phái tôi đi, tôi có thể tự mình đến," Mac nói,
"Tôi sẽ gửi," Nan xác nhận.
"Tôi luôn đi tới đi lui một mình. Không có gì đâu." Mac bảo người yêu hãy tin tưởng anh.
"Tôi sẽ tập thể dục," Nan nói.
"Nếu cậu lo lắng thì cứ nói với tôi." Mac trêu lại người yêu nên Nan hơi ngước lên
"Em biết là tốt. Đừng cãi nhau nhiều. Ăn đi, em đi đây," Nan nói với giọng bình thường, Mac khẽ mỉm cười.
"Tốt hơn là chiều nay tôi nên quay lại ăn trưa với bạn," Mac nói, nhớ lại.
"Ừm, không sao đâu. Tôi sẽ chuẩn bị đồ ăn và đợi. Tôi cũng sẽ mua đồ tươi sống ở cửa hàng Châu Á. Cửa hàng đó vẫn mở cửa à?" Nan hỏi về siêu thị bán đồ từ châu Á.
"Vẫn còn mở, cho nên ta muốn ăn gỏi bụng heo cay. Làm cái gì ăn đi." Mac nhớ lại nói.
"Anh không sợ béo à?" Nan giả vờ hỏi lại.
"Đừng sợ, bạn sẽ lấy mỡ của tôi phải không?" Mac nói, ám chỉ việc tập thể dục thường xuyên. Nhưng Nan chợt nở một nụ cười nhẹ trên khóe miệng.
"Được rồi, tối nay hãy đốt lại nhé," Nan nói. Mac nhìn khuôn mặt đó trước khi hiểu Nan đang muốn truyền đạt điều gì.
"Ý tôi là, kiệt sức vì tập thể dục thường xuyên. Giống như chạy hay đạp xe và những thứ tương tự, tên khốn luôn kéo tôi lên giường," Mac hét lên rồi cười lớn. Đây được coi là bữa sáng thực sự mang lại nụ cười. Anh đau nhức với khuôn mặt đó, không khỏi nghĩ trong lòng muốn mỗi ngày thức dậy với khuôn mặt đó, nhưng anh phải chịu đựng thêm một năm nữa.
Ăn xong, Nan lên lầu mặc áo đi cùng Mạc đến trường đại học. Nan cho biết anh đã đi bộ để giao Mac nhưng lại đến siêu thị, nơi anh gặp Brian và những người bạn của anh ấy. Brian sững người khi nhìn thấy Nan, trước khi bỏ đi mà không nói gì.
"Ồ, tốt quá," Mac nói, mỉm cười khi thấy Brian đồng ý không gây rối với Mac nữa.
"Luôn luôn như vậy. Nếu cậu thấy anh ta lại làm phiền cậu thì hãy gọi cho tôi và nói cho tôi biết. Đừng giấu giếm." Nam nói với giọng nghiêm túc.
"Tại sao cậu lại quay lại và chiến đấu với anh ta lần nữa?" Mạc mỉm cười hỏi.
"Ừ, lần này tôi đưa anh ấy đi bệnh viện," Nan trả lời, Mac nhận ra liền đi mua đồ ngay.
"Xin chào..." một giọng nữ vang lên khi đang mua đồ tươi sống. Nan quay đầu nhìn lại, nhưng không nhận ra mặt đối phương.
"Có điều gì tôi có thể giúp gì cho bạn không?" Nan hỏi lại, hai cô gái trẻ mỉm cười ngọt ngào.
"Bạn có phải là người đã chiến đấu với Brian ngày hôm qua không?" người phụ nữ hỏi. Nam lắc đầu.
"Bạn ngầu đến mức đánh bại Brian. Bây giờ nhiều cô gái đang bàn tán về bạn. Tôi muốn gặp bạn. Không biết bạn có muốn đến dự bữa tiệc với chúng tôi tối nay không", cô gái trẻ mời. Nam mỉm cười một chút.
"Xin lỗi tôi đang bận." Nam trả lời. Nếu sớm hơn có lẽ Nan sẽ trả lời điều gì đó khác.
"Sao đi một mình không thoải mái? Hãy rủ bạn bè đi cùng chung vui", một phụ nữ khác mời chào.
"Cảm ơn vì đã mời tôi, nhưng tôi muốn dành nhiều thời gian hơn cho người yêu của mình. Tôi xin lỗi." Nan lịch sự từ chối. Hai cô gái có chút sững sờ khi biết Nan đã có người yêu.
"Không thấy gì cả, mời người yêu của cậu cũng tới nhé." Cô gái tiếp tục kiên trì.
"Tôi thực sự không thích người yêu của mình đi dự tiệc. Tôi xin lỗi", Nan trả lời và ngay lập tức kéo cô gái ra, khiến cô gái trông có vẻ tiếc nuối.
Nan biết anh ở đây với Mac chưa đầy một tháng. Sau đó anh phải quay lại Thái Lan. Vì vậy, anh muốn dành nhiều thời gian hơn cho người yêu. Và anh không muốn ai dính líu đến mình và Mac, Nan mua những gì cô ấy muốn để mang về nhà.
Sau khi thu dọn đồ đạc, Nan mang những gì mình có về nhà. Anh liền đi tỉa cành, cắt cỏ xung quanh nhà. Thời tiết không quá nóng cũng không quá lạnh nên anh cởi áo như thường lệ. Nan dùng thang sắt chặt một cành cây đủ cao để đến gần. Buổi trưa, Nan xuống nhà chuẩn bị đồ ăn cho Mac,
"Nan," giọng Mac vang lên.
"Nacozinha," Nan kêu lên. Mac liền tiếp cận người yêu trong bếp.
"Bạn đang làm gì thế?" Mac hỏi khi thấy Nan đang làm spaghetti sốt cà chua.
"Bữa trưa trước dễ ăn, buổi tối anh sẽ làm món salad cay cho em ăn. Chúng ta đi mua sắm một chút nhé." Nan nói, nở một nụ cười hài lòng với Mac trước khi hôn lên má người yêu rồi bước đi. Nan lập tức quay sang nhìn Mac,
"Buổi chiều anh không giúp được việc cho giáo viên đâu," Nan chỉ vào mặt người yêu, nhìn anh với đôi mắt lấp lánh. Mac mỉm cười và trợn mắt nhìn nó.
"Buổi chiều tôi không cần đi, giáo sư có việc nên để tôi về nhà." Mac cười nói.
"Vậy bữa trưa cậu không cần ăn spaghetti, chúng ta ăn món khác trước đi." Nan giả vờ tắt bếp đi thẳng tới chỗ Mac, Mac lập tức lùi lại.
"Không, tôi đói, tôi không muốn điều đó," Mac hét lên, không to lắm, mang tính chất đùa. Rồi Nan bế Mac lên đi thẳng vào phòng khách. Nan đặt Mac xuống chiếc ghế sofa lớn rồi ngồi lên người.
"Không, không, không," Mac nói ngay.
"Sao cậu lại muốn trêu chọc tôi?" Nan hỏi, mỉm cười đáp lại.
"Tôi khiêu khích anh khi nào?" Mạc hỏi lại.
"Anh hôn lên má em," Nan trả lời, mắt Mac khẽ đảo.
"Anh khẳng định sẽ tiếp quản tôi. Cho dù tôi đắp chăn toàn thân và đầu như xác ướp, anh vẫn nói tôi đang trêu chọc anh," Mac cố ý nói, sau đó Nan mỉm cười.
"Miệng thật thông minh," Nan trêu chọc người yêu trước khi đưa tay xuống cắn vào môi Mac như răng nanh.
"Ugh, đau quá," Mac kêu lên, đẩy vào mặt người yêu.
"HeheNan, haha, đừng chơi thế nữa, tôi sẽ cù cậu." Mạc cười. Sau đó Nan giả vờ rúc vào cổ Mac trêu chọc. Một bàn tay đưa ra vuốt ve eo Mac, khi anh siết chặt, Mac vặn vẹo đầy yêu thương.
"Nan... Uh... tôi đói. Haha... Nan," Mac hét lên. trước khi Nan bỏ cuộc, rồi Nan gật đầu nhìn Mac, cả hai nhìn vào mắt nhau và mỉm cười dịu dàng.
Nan nói: "Tôi thực sự muốn đưa bạn trở lại Thái Lan.
"Anh cũng muốn sớm được ở bên em", Mac nói. Họ muốn nhau đến mức nào? Họ phải cách nhau bao xa.
"Chà, chúng tôi đã nói về vấn đề này rất nhiều rồi," Mac mỉm cười nói. Cố gắng coi Nan như một trò đùa sẽ không khiến bạn căng thẳng.
"Huh, tôi đi nấu ăn. Sau đó tôi sẽ tiếp tục chặt cây. Vì vậy, không cần giúp đỡ công việc của giáo viên cũng được. Đến giúp tôi chặt cành đi." Nan nói, Mac lập tức bĩu môi. Nhưng anh không dám phản đối người yêu.
Nanse đứng dậy, đồng thời giúp kéo Mac lên. Sau đó cả hai lại quay vào bếp. Và thế là Mac đã giúp đỡ Nan cho đến khi bữa trưa kết thúc. Hai người ngồi ăn cùng nhau, ăn xong, Mạc thay quần áo giúp anh làm vườn.
"Lấy chiếc kéo này. Cắt bụi cây như thế này nhé," Nan làm mẫu cho Mac rồi đưa cho Mac một chiếc kéo cắt tỉa để thử.
"Hãy giữ mọi thứ cân bằng nhé," Nan nói, và Mac làm điều đó thật kỳ lạ. Bởi vì bạn thường không làm điều đó. Khi thấy người yêu mình có thể tự mình làm được việc này, Nan đã để anh ta đi. Anh để Mac làm và Nan lấy thang kim loại để tiếp tục chặt ngọn cây.
"Ừ, rất nhiều người đã hỏi thăm về anh và em. Họ muốn biết anh là ai." Mac nói khi nhớ ra.
"Tại sao bạn muốn biết? Tôi không phải là một ngôi sao", Nan thờ ơ trả lời.
"Chắc là do họ xem clip anh đánh nhau với Brian, ồ, rồi có người mời tôi đi dự tiệc, bảo tôi mời anh nữa, nhưng tôi không đồng ý. Nói rằng anh sẽ không thoải mái", Mac đáp lại.
"Anh có muốn đi không?" Nan hỏi lại.
"Không, tôi không biết chủ bữa tiệc. Tôi không muốn đi. Tôi không biết ở đó có gì", Mac nói vì thỉnh thoảng anh đi cùng một nhóm bạn. Và anh phát hiện ra rằng còn có cả việc lạm dụng ma túy. Mac và những người bạn của anh quay trở lại ngay lập tức. Nan biết điều này vì Mac đã từng nói với cô ấy.
"Ừm, tốt hơn hết là ở nhà nấu ăn cho cả hai chúng ta," Nan đáp, làm Macsmile cười. Hiện tại anh ấy không cần nhiều lắm.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #nanmac