extra: những mẫu chuyện ngọt ngào (end)
#3 bam
Nhà Jaehyun có nuôi một em cún tên là Bam. Jaehyun yêu thương ẻm lắm.
Một ngày nọ, Jaehyun đưa Sungho về nhà mình chơi. Đó là lần đầu Sungho gặp Bam.
Một điều thú vị ở đây là, trước đó Sungho không thích Bam. Vì sao ấy hả? Vì em thấy những tấm hình Jaehyun bế bồng, cưng nựng Bam chứ sao.
Thế mà nói chỉ yêu mình cơ.
Khi thấy những bức ảnh đó Sungho đã nghĩ vậy đấy.
Quay lại với lần Jaehyun dẫn Sungho sang nhà, nhà Jaehyun rộng thì không nói làm gì rồi, quan trọng là hôm nay em chính thức gặp con cún kia. Vừa vào tới phòng khách đã thấy Bam đang lười biếng nằm đó. Sungho chỉ liếc "tình địch" một cái rồi ngồi xuống ghế sofa đợi Jaehyun đi lấy nước.
Sungho ngồi khoanh tay trên ghế suy nghĩ xem cái con cún đấy có gì hơn mình mà Jaehyun lại thích nó thế. Không hề ngớ ngẩn mà đi ghen với cún đâu nhé chỉ thắc mắc thôi.
Vài phút sau Jaehyun đi ra, đặt ly nước trên bàn rồi quay sang ẵm Bam đặt vào trong lòng vuốt ve. Còn thơm thơm nó mấy cái nữa.
Sungho đã chứng kiến tất cả.
Có bé mèo đáng yêu xinh xắn ngồi đây mà lại đi ôm ấp hun hun con cún!
Mặt Sungho nhăn nhó nhìn người yêu mình đang tình tứ với... một con cún!
Khung cảnh đó diễn ra đâu đó khoảng chừng một hai phút, Jaehyun ôm Bam khen nó dễ thương rồi hỏi nó ăn chưa, bảo mới đi học về thôi mà đã nhớ chịu không nổi, sau này đợi nó lớn Jaehyun sẽ mua điện thoại để dễ liên lạc.
Sungho không ngờ người yêu mình lại như thế.
Lúc Jaehyun thả cho Bam nằm ở chỗ cũ, ngước nhìn Sungho thì em phụng phịu quay mặt sang chỗ khác.
"Mình làm bài tập nhé?" Jaehyun hỏi.
"Không. Tớ không muốn làm nữa. Tớ về đây!" Sungho giận dỗi. Tay đã với lấy balo định đeo lên đi về rồi.
"Ơ kìa, bé yêu, cậu sao vậy? Có chuyện gì hả?" Jaehyun níu tay em lại.
"Hừ, còn hỏi nữa hả? Nhìn lại tất cả những chuyện mà cậu đã làm với tớ đi!"
"Nhưng mà nãy giờ tớ có làm gì cậu đâu?"
"Không làm mới nói đó!"
Jaehyun ngơ ngác không hiểu gì.
Nhìn là biết cậu ta không biết đã gây ra lỗi lầm gì với mình rồi.
Sungho thở dài, chỉ cái con cún đang dụi mặt kia: "Cậu yêu nó hơn tớ chứ gì?"
"Hả?"
"Cậu chọn đi. Một là tớ, hai là cái con cún ngu ngốc kia."
"Yeppi..."
"Cậu chọn nó chứ gì. Tạm biệt! Tớ đi về với mẹ đây!"
"Khoan đã..." Jaehyun bước tới kéo em vào lòng mặc kệ người kia đang cố đẩy ra, "Tớ chọn cậu mà... ở lại với tớ đi." Jaehyun thủ thỉ.
Chất giọng nhỏ nhẹ trầm ấm bên tai khiến Sungho ngại ngùng, đẩy nhẹ Jaehyun ra, "Tránh ra, đi ôm con cún đó đi."
Jaehyun không tránh ra mà còn ôm chặt hơn, dụi mặt vào hõm vai Sungho, "Bé... ghen với Bam đó hả?"
"Không..." nhưng chưa kịp nói hết câu đã bị chặn bởi môi người kia.
Jaehyun kéo em ngồi lên đùi mình, vuốt ve mái tóc mềm, "Tớ biết hết rồi nhé, Yeppi của tớ ghen với cún cơ đấy."
Em không đáp, giận hờn quay mặt qua chỗ khác để không nhìn mặt người đối diện.
Cậu ôm mặt Sungho quay trở về, thơm cái chóc lên cánh môi hờn dỗi kia rồi đặt đầu em tựa lên ngực mình, "Yeppi của tớ ngày càng đáng yêu vậy nhỉ?"
Sungho chưa trả lời vì em đang bận tan chảy vì nụ hôn lúc nãy.
"Bam chỉ là thú cưng thôi, còn cậu là người yêu của tớ, là một người đặc biệt đối với tớ. Cậu nhớ chưa?" Jaehyun dỗ dành người trong lòng.
Cậu mỉm cười nhẹ nhàng khi cảm nhận được cái gật đầu khẽ của cục cưng, hai cánh tay bé cũng rụt rè ôm lại cậu.
Jaehyun đã dỗ Sungho như vậy khi em ghen với Bam. Nhưng mọi chuyện không dễ dàng như vậy. Chẳng rõ vì sao sau một thời gian Sungho và Bam gặp gỡ, rồi chơi với nhau (trong sự giới thiệu của cậu) thì một mèo một cún lại bắt đầu thân thiết và mỗi lần cậu dẫn Sungho về nhà, cả Sungho và Bam lại dính lại chơi với nhau mà hoàn! Toàn! Quên! Mất! Sự hiện diện của cậu!
Tự nhiên thấy nó kì kì.
#4 ra mắt gia đình
Jaehyun và Sungho ra mắt gia đình vào mùa xuân năm hai đứa học lớp 12, cụ thể là các ngày năm mới sum vầy.
Jaehyun thì đã kể trước với ba mẹ là mình có người yêu rồi đến tết sẽ dắt về ra mắt. Cậu đã come out với hai ông bà từ lâu nên mọi chuyện rất dễ dàng.
Ba mẹ Sungho cũng thế, rất may mắn là thời buổi hiện đại rồi, những chuyện đó cũng được bình thường hoá và gia đình của cả hai đều tâm lý và cởi mở với những cái mới.
Trước khi thông báo với ba mẹ, mẹ của Sungho là người thường gặp Jaehyun nhất. Bà cũng để ý và thấy con mình với cậu bạn hay chờ đi học, đi chơi có cái gì đó. Được một thời gian dài thì bà mới hỏi khéo. Chỉ hỏi để chắc chắn thôi chứ bà cũng không kì thị gì. Mẹ của Sungho tự tin mình là một người mẹ hiện đại và thân với con nhất trong họ hàng đó.
Đối với bà nói riêng và cả hai gia đình nói chung, tình yêu chỉ cần hai người thương nhau, tin tưởng và nguyện ở bên nhau. Khác biệt hoàn cảnh, gia thế hay giới tính, nó không quan trọng như thế.
Ban đầu, Jaehyun định hai đứa sẽ chạy qua chạy lại hai nhà. Nhưng Sungho đưa ra ý kiến rằng tại sao không để mọi người cùng ngồi với nhau, ăn bữa cơm rồi nói chuyện, có lẽ sẽ vui hơn.
Jaehyun đương nhiên là đồng ý, một phần vì cậu thấy ý kiến đó không tồi, Một phần là vì trông Sungho có vẻ muốn như vậy lắm. Mà cậu - Myung Jaehyun - chiều người yêu số 1 sao lại nỡ từ chối được.
Thế là họ hẹn gặp nhau vào mùng 2 tết. Jaehyun và Sungho đứng chung một bên, tay đan vào nhau, thỉnh thoảng Jaehyun đưa ngón tay xoa xoa mu bàn tay Sungho để em bớt căng thẳng.
Gia đình hai bên ngồi đối diện nhau, họ chào hỏi, biếu quà cáp rồi ngồi xuống uống trà.
"Sao hai đứa không ngồi đi?" mẹ của Jaehyun lên tiếng.
cả hai vội vâng dạ rồi ngồi cạnh nhau trên cái ghế gần đó. ba mẹ thấy thế thì bật cười: "Hai đứa này thật là... có cái gì đâu mà lo lắng thế? Hôm nay chúng ta họp mặt để nói chuyện thôi mà."
Phải rồi, họ đã chấp thuận cho cả hai rồi cơ mà. Nhưng mà không hiểu sao cả hai vẫn có cảm giác lo lắm.
Rồi ba mẹ hai bên quyết định nói chuyện với nhau để cho hai đứa thoải mái. Đôi lúc vô tình nhìn lướt qua thấy Jaehyun đang bóc rồi đút cho Sungho viên kẹo, Sungho thì nhìn Jaehyun cười siêu xinh. hoặc có khi Sungho níu tay áo Jaehyun nhờ cậu lấy giùm đồ ăn vặt ở xa kia, Jaehyun với lấy rồi nhẹ nhàng thả vào hai bàn tay nhỏ nhắn đang ngửa ra chờ để đón lấy. Và cũng có lúc thấy hai đứa chụm đầu lại xem một thứ gì đó trên tay Sungho.
Bốn người lớn bắt gặp cảnh đó thì rủ nhau xem rồi cười với nhau, thầm nghĩ đôi này sao mà dễ thương quá.
#5 cuối cùng
Kết thúc một năm học hành miệt mài, cuối cấp, thi đại học... thời gian trôi nhanh như thổi, Jaehyun và Sungho bây giờ chính thức không còn là học sinh nữa rồi.
Để thưởng cho một năm học vất vả, cả hai người quyết định tổ chức một chuyến đi cùng nhau, thời gian là ngay sau khi thi đại học xong. Sau vài giờ ngồi nghiên cứu trên mạng rồi hỏi mấy người bạn, cả hai quyết định sẽ đi cắm trại.
Jaehyun cẩn thận đội nón cho sungho rồi thơm một cái lên mặt em: "Đi thôi!"
Cứ mỗi lần đi chơi cùng nhau là Sungho lại nhớ đến buổi hẹn đầu của em với Jaehyun. Rồi lại tấm tắc thời gian trôi nhanh như vậy. Mới ngày nào còn ngại ngùng trước những hành động thân mật, bây giờ họ đã ra mắt gia đình và sắp tới lên đại học còn định ở chung nhà với nhau nữa.
Nơi mà hai đứa chọn để đi cắm trại lần này là một khu dã ngoại bao quanh đồi núi, nằm ngoài biển.
Ngồi ngắm nhìn khung cảnh mênh mông, lắng nghe tiếng sóng biển rì rào và cảm nhận làn gió tươi mát, cảm giác được hoà mình với thiên nhiên thích thật.
Trải qua một ngày dài đầy một cách vui vẻ. Sau khi ăn tối là tiệc nướng do cả hai cùng nhau làm, Jaehyun ngồi ôm Sungho trong ngực, cả hai cùng ngắm sao.
"Tớ cảm thấy hạnh phúc lắm." Jaehyun lên tiếng, cúi đầu vuốt ve mái tóc Sungho khi em quay mặt nhìn cậu.
"Vì điều gì vậy?" Sungho hỏi. Gương mặt em xinh đẹp kể cả có thiếu ánh sáng đi nữa, làn da trắng hay đôi mắt như chứa vạn vì sao lại được tô điểm thêm đôi lông mi dài cong vút và cả môi đỏ hồng căng mọng như cherry, Jaehyun yêu tất cả.
Cậu vuốt ve mặt Sungho, cẩn thận ghi nhớ từng chi tiết một trên khuôn mặt người thương, "Vì tớ có cậu."
"À..."
"À là sao hả?" Jaehyun giả bộ giận, nhéo yêu chiếc má của cục cưng, "Nói mau, cậu thì sao hả?" cậu đỡ đầu Sungho trên cánh tay rắn chắc của mình.
"Tớ hả" quen nhau lâu, được chiều chuộng hết mực nên đôi khi Sungho cũng giở trò trêu người yêu một chút ấy mà.
"Tớ thấy siêu siêu siêu hạnh phúc luôn!" Sungho cười nói: "Tớ cảm thấy may mắn lắm, bởi vì gặp được cậu, được cậu yêu. Cậu an ủi tớ khi tớ buồn, ở bên tớ khi tớ vui, cậu làm tớ hạnh phúc mỗi ngày. Cậu nói tớ là người đặc biệt nhất đối với cậu. Cậu biết không? Thật ra với tớ, cậu cũng quan trọng và đặc biệt không kém gì đâu! Tớ không biết phải nói sao cho lãng mạn giống trong những bộ phim mà tụi mình hay coi, nhưng mà những lời này là xuất phát từ trái tim tớ đấy nhé! Cực kì trọng đại và ý nghĩa vậy nên cậu phải nhớ kĩ vào, Jaehyun à, tớ yêu cậu."
Jaehyun lắng nghe từ đầu tới cuối, mỉm cười cưng chiều nhìn Sungho, Sungho cũng đang nhìn cậu, trong mắt họ có nhau.
"Mình hãy ở bên nhau như này mãi nhé." Jaehyun thì thầm đủ cho hai người nghe, "Tớ chỉ cần cậu thôi."
"Đương nhiên rồi."
Vừa dứt lời, Sungho đã nhận được một nụ hôn từ Jaehyun, nụ hôn nhẹ nhàng và ngọt ngào như là tình yêu của cả hai.
Tách nhau ra, Jaehyun ôm bé con trong lòng, dụi mặt vào hõm vai em hít vào mùi hương thơm ngát quen thuộc.
Tay Sungho cũng để ra sau lưng Jaehyun vuốt ve, rồi bỗng như nhớ ra điều gì đó, em vỗ vỗ Jaehyun, "Mà này..."
Người kia đang gục mặt vào cổ Sungho, chỉ nghe cậu hmm? một cái.
"Cậu chưa nói yêu tớ." vừa nói xong Sungho nghe được tiếng cười nhỏ của cậu.
Jaehyun ngẩng mặt lên, đưa tay ra sau gáy của Sungho rồi áp trán mình lên trán người nọ, thì thầm và họ lại cuốn vào một nụ hôn nữa.
"Anh yêu em."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro