Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 48 - Away

Lisa càu nhàu vì cơn đau lan từ lưng sau khi qua đêm trên chiếc ghế dài trong văn phòng của cô trong studio. Những chiếc đệm cứng như đá và do đó không thoải mái nằm lên chúng. Cô đã gần như bị cứng cổ. Qua đêm ở đây thực sự không phải là một ý kiến ​​hay, lẽ ra cô nên nhận lời mời của Jisoo và Jennie nhưng không muốn đối mặt với câu hỏi của họ, cô thà bị đau lưng còn hơn đau đầu với họ.

Khi thực tế ập đến với Lisa một lần nữa, cô đau khổ ôm mặt, cô không muốn đối phó với tất cả những thứ đó nhưng cô phải làm.

Buổi tối đã không diễn ra như kế hoạch. Yaya cứ cầu xin Lisa nhưng câu trả lời của cô vẫn vậy, cả hai sẽ không bao giờ quay lại như trước nữa. Cô quyết định cho Yaya thời gian bình tâm lại vì điều đó không dễ dàng để chấp nhận. Cô và Yaya đã phải nghĩ đến việc phân chia nhiệm vụ làm cha mẹ cho Tina vì con bé là người quan trọng nhất ở đây và thật sự rất lo lắng rằng việc ly hôn của cả hai sẽ ảnh hưởng đến con bé.

Về mối quan hệ của Lisa với Bobby, tình bạn đã phai nhạt trong một thời gian và tốt hơn là chỉ nên tiếp tục là bạn xã giao. Jennie đề nghị mọi người dàn xếp với sự có mặt của luật sư để mọi người có thể đưa ra yêu cầu của mình. Cá nhân Lisa đã lựa chọn tiếp tục đóng góp cho nhu cầu của Tina, cho dù đó là chi phí học tập hay cuộc sống hàng ngày của con bé, nhưng cô đang nghĩ đến việc chia nhiệm vụ này cho cả Yaya và Bobby. Bất chấp tất cả những điều này, bằng cách này hay cách khác, Bobby vẫn có ý định đóng góp vào chi phí cho con gái mình.

Thành thật mà nói, Lisa không buồn khi chia tay với Yaya, nhưng cô biết rằng cô sẽ không còn có thể đảm nhận vai trò làm cha mẹ của mình như trước nữa, đặc biệt là vì cô yêu thương Tina như con ruột của mình. Một trong những thứ đầu tiên con bé nhìn thấy khi mở mắt là mamy Lisa của nó. Không thể phủ nhận cô có mối liên hệ với đứa trẻ này mặc dù con bé không cùng huyết thống với cô.

Dù sao thì Lisa cũng phải tìm một nơi ở mới càng sớm càng tốt vì cô không có ý định ngủ thêm một đêm nữa trên chiếc ghế dài này. Ngoài ra, hôm nay cô định đến căn hộ của Chaeyoung, nàng đã không trả lời cuộc gọi hay tin nhắn của cô trong 1 tuần. Cô phải gặp nàng để xin lỗi và trong đầu cô vẫn còn một câu hỏi làm sao nàng biết chuyện của Yaya và Bobby?

Lisa về nhà - nơi sẽ sớm không còn là của cô nữa. Cô đi tắm và thu dọn vài thứ quan trọng, để tạm chúng trong cốp xe khi đến gặp Chaeyoung. Thật khó khăn về mặt cảm xúc khi nhìn thấy những thứ kỉ niệm đẹp. Cô đã do dự khi định lấy một trong những bức ảnh có cả 3 người - gia đình nhỏ luôn hạnh phúc khiến những người xung quanh phải ghen tị, nhưng nếu họ biết rằng tất cả chỉ là ảo, họ có thất vọng không?

Trên đường đến tòa nhà của Chaeyoung, một làn sóng phấn khích chạy khắp cơ thể Lisa. Cô nhìn đến những bông hoa hướng dương mà mua sẵn, những màu sắc rực rỡ khi chúng chiếu sáng cả chiếc xe, cô háo hức muốn tặng chúng cho nàng mặc dù một phần khác trong cô rất lo lắng. Cô đã luyện tập một vài lần về những gì sẽ nói với nàng, hy vọng rằng cô sẽ không làm hỏng mọi thứ ngay khi cô đến đó.

Lisa bóp phanh và đỗ xe trước tòa nhà đồ sộ, nơi mà cô cảm thấy một cảm giác quen thuộc mơ hồ. Vội lau bàn tay đẫm mồ hôi của mình trên đùi, cô hít một hơi thật sâu khi lấy hết can đảm bằng cả hai tay và bước ra khỏi xe.

Lisa đi qua sảnh và bước thẳng vào trong thang máy cùng đóa hoa hướng dương trên tay. Khi thang máy đến tầng, sau đó là một tiếng ding, cô gần như chạy ra cửa.

Lisa nhanh chóng kiểm tra xem không có vết bẩn nào trên trang phục của mình và hắng giọng trước khi nhấn chuông cửa nhà Chaeyoung, cô đang đợi vài phút thì nghe thấy tiếng gót giày nện xuống sàn tiến về phía cửa.

Lisa đã sẵn sàng với những bông hoa hướng dương trên tay và một nụ cười trên khuôn mặt nhưng nụ cười lại vụt tắt khi cánh cửa mở ra. Một người phụ nữ khoảng 30 tuổi, mái tóc vàng và ngoại hình hoàn hảo đứng trước mặt cô. Cô ấy đang mặc một bộ đồ màu đen, hẳn là đáng giá rất nhiều tiền nếu xét về chất lượng vải.

Cô ấy hỏi...

- Xin chào tôi có thể giúp cô?

- Cô là bạn của Chaeyoung sao?

- Hình như có hiểu lầm gì đó! Cô Park đã không ở đây hơn một tuần rồi.

Thấy Lisa hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, cô ấy cuối cùng cũng giới thiệu mình...

- Tôi là CL, chủ sở hữu của chung cư này, tôi vừa gặp một khách hàng mới muốn mua căn này!

CL mở cửa thêm một chút và chỉ về phòng khách, nơi một người đàn ông cao lớn trong bộ vest sa tanh đỏ đang đứng ở ban công chiêm ngưỡng quang cảnh.

Chỗ chiếc ghế dài mà Lisa và Chaeyoung dành cả buổi tối để xem phim hoặc hôn nhau giờ đã không còn. Dấu vết của đồ nội thất vẫn còn nhìn thấy được. Những bức tranh nghệ thuật tô điểm cho phòng khách giờ đã được thay thế bằng giấy dán tường đơn điệu. Cô đã nhìn xung quanh căn nhà rất khó nhận ra những điểm quen thuộc.

Lisa hụt hẫng hỏi...

- Chaeyoung chuyển sang một căn hộ khác hoặc chuyển đến một khu phố khác sao?

- Chaeyoung không còn sống ở Hàn Quốc nữa! Cô ấy thông báo với tôi rằng cô ấy sắp sang Mỹ định cư. Đó là tất cả những gì tôi biết.

CL nói với Lisa với ánh mắt tiếc nuối như thể đã hiểu được nỗi buồn và cú sốc tinh thần của cô.

Đầu cúi xuống, Lisa đi dọc hành lang như một bóng ma lang thang. Những bông hoa hướng dương của cô bỗng mất đi vẻ rực rỡ, sự phấn khích của cô thay vào đó là một nỗi cô đơn và nỗi buồn tuyệt đối không gì có thể cứu chữa được. Cô thậm chí còn không nhận ra mình đang ở trong sảnh, cô không biết phải đi đâu vì cô đã tự mình đánh mất mục đích sống của mình.

Không quan tâm đến những người đi ngang qua mình, Lisa ngồi xuống một trong những chiếc ghế gần bàn tiếp tân. Đặt tay lên mặt, nơi những giọt nước mắt đang rơi, cô như một kẻ thua cuộc.

Lisa nức nở như một góa phụ già vừa mất chồng. Thật điên rồ khi cô có thể cảm thấy trái tim mình tan nát ngay bây giờ như thể cô đang trải qua nỗi đau trực tiếp. Đắm chìm trong cảm xúc của mình, cô có thể cảm thấy ai đó đang đứng trước mặt mình - là cô gái ở quầy lễ tân, người luôn ngượng ngùng khi nhìn thấy cô đến. Trên áo cô ấy là bảng tên - Minnie.

Minnie đưa cho Lisa một ly nước và cô vui vẻ nhận lấy. Minnie ngồi cạnh cô không nói gì trong nhiều phút như thể đang lắng nghe những giọt nước mắt của cô. Minnie trông rất tiếc và đó là biểu hiện giống như khi nãy nhìn thấy cô đến. Bây giờ cô mới nhận ra điều Minnie muốn nói với cô.

Minnie thở dài...

- Tôi rất tiếc vì bây giờ cô mới nghe tin!

- Cô có biết chính xác cô ấy đã đi đâu ở Mỹ không?

Lisa quản lý giọng nói để không nói lắp. Nhưng nhìn vào khuôn mặt của Minnie, cô đã đoán rằng Minnie cũng không biết.

Minnie giải thích với Lisa khi cố nhắc lại đêm đó...

- Tôi thậm chí còn không có thời gian để nói lời tạm biệt với cô Park! Tối hôm đó, tôi đến thay ca thì thấy Chaeyoung chuẩn bị lên xe rời đi. Cô ấy chỉ nói với tôi là cô ấy sẽ chuyển nhà và cô ấy chúc tôi thành công trong mọi việc tôi làm. Nhưng tôi thấy cô Park thật kỳ lạ, cô ấy không có tâm trạng cho lắm!

- Đều là tại tôi, tôi ngu ngốc!!___Lisa bức rức.

Minnie định nói gì đó, nhưng đã kìm lại, Lisa nói...

- Cô muốn hỏi gì sao? Cứ hỏi đi, không sao đâu.

Dù vậy nhưng Minnie vẫn dành vài giây để suy nghĩ, sau đó mới dám hỏi...

- Cô và Chaeyoung không thực sự........có quan hệ tình cảm, phải không?

Lisa chỉ gật đầu, không khó để nhận ra khi cô chỉ thỉnh thoảng đến và rời đi vào giữa đêm khuya. Minnie nói...

- Nhưng Chaeyoung thực sự có tình cảm với cô!

- Làm sao cô biết? Ý tôi là, chúng tôi chưa bao giờ nói yêu nhau hay hành xử thân mật.

- Dễ đoán mà! Mỗi lần cô qua chơi với Chaeyoung là ngày đó cô ấy cực kỳ vui vẻ, còn dành ra vài phút nói chuyện với tôi. Nhưng gần đây, cô ấy còn không thèm nhìn tôi nữa. Tôi tưởng cô ấy bực bội vì biết tôi có một chút thích cô....oops!!! Cô không nên biết điều đó___Minnie gãi cổ và một vệt hồng xuất hiện trên má cô ấy.

- Đừng lo lắng, tôi cảm nhận được mà!

- Vì tôi nhận ra rằng cô có một mối quan hệ đặc biệt, tôi nghĩ sẽ tốt hơn nếu tôi từ bỏ ý định tiếp cận cô! Dù sao, tôi không bao giờ có thể đánh bại vẻ đẹp của Chaeuoung......Nhưng tôi rất vui vì sau đó tôi gặp một người!

- Cô có phải đang nói về anh chàng gầy gò với cặp kính dày cộp không kia không?

- Đúng, là Jae! Chính là anh ấy___Mặt Minnie giờ đỏ như cà chua.

- Jae thật may mắn khi có cô làm bạn gái! Và đừng bao giờ đánh giá thấp bản thân, chúng ta đều xinh đẹp theo cách riêng của mình.

Lisa xoa đầu Minnie như đã làm với Tina. Sau đó, cô lại thở dài, nước mắt đã cạn nhưng lòng vẫn còn vụn vỡ...

- Dù sao thì tôi cũng mừng cho cô! Giờ tôi chỉ muốn tìm một góc trong xó xỉnh nào đó để khóc một mình, tôi hối hận vì đã để người mình yêu ra đi! Tôi là một kẻ khốn nạn!!!

Minnie đột nhiên thốt lên như thể vừa có một ý tưởng hay nhất...

- Tại sao cô không đi đến New York?

- Nhưng thành phố rất lớn! Làm sao tôi có thể tìm thấy cô ấy ở giữa mê cung đó?

Minnie đối mặt với Lisa và nắm lấy vai cô...

- Tôi luôn tin vào một điều!! Nếu một người hay sinh ra là dành cho chúng ta, chúng ta sẽ luôn tìm cách để có được nó dù có mất bao nhiêu ngày tháng năm. Nhưng nếu có một ngày cảm thấy mệt mỏi và mất động lực, điều đó có nghĩa là người đó không phải là người phù hợp với chúng ta.

- Cô nghĩ vậy?

- Cô không nên để người mình yêu vuột mất lần thứ hai! Vậy thì cô mau đi đi, đi tìm lại cô ấy và trân trọng cô ấy hơn.

Phải, chị sẽ không bao giờ để em đi nếu chị tìm được em cho dù phải mất nửa cuộc đời........chỉ cần đợi chị, Chaeyoung!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro