Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 17:định mệnh

Khu vườn của bệnh viện đang mang 1 bầu ko khí căng thẳng đến ngộp thở. GE vẫn còn đang bất ngờ hay nói chính xác hơn là bị sốc bởi sự xuất hiện đột ngột cùng lời nói của mẹ YJ. GE nắm chặt đôi bàn tay nhỏ bé của mình lại, cô ngước lên nhìn thấy a, và thầm hi vọng a sẽ giúp cô thoát khỏi tình cảnh này.

Trong khi GE vẫn còn đang nhìn a thì YJ đã bước đến bên cô, nắm lấy bàn tay cô, đẩy cô ra sau lưng mình, a nhìn mẹ mình 1 cách tức giận. Dù có thế nào a cũng ko ngờ được họ lại có thể gặp nhau ở đây

–        Con có vẻ bảo vệ con bé quá mức rồi đó YJ?- bà nhìn a bằng 1 ánh mắt lạnh lùng
–        Nếu con ko kịp có mặt ở đây thì mẹ tính nói gì với cô ấy?- YJ tức giận nói–        Vậy con nghĩ ta sẽ nói gì với cô bé này đây YJ- bà lạnh lùng nói rồi quay sang nhìn GE đang nép phía sau YJ- GE càng ngày càng xinh đẹp nhỉ, xinh đến mức ta ko thể nào nhận ra được nữa rồi
–        Thưa … thưa bác bác biết con ư?- GE cảm thấy hơi lạ trước lời nói của mẹ YJ, cô có linh cảm người phụ nữ này có 1 cái gì đó rất thân thuộc, giống như cô đã từng gặp ở đâu rồi nhưng chẳng thể nào nhớ ra được
–        Cô làm ta bùn đấy cô bé- bà mỉm cười 1 nụ cười lạnh giá- chẳng những ta biết cô mà còn biết rất rõ nữa
–        Mẹ quen GE ư?- YJ ngạc nhiên hỏi
–        Con có thể nói chính xác hơn là ta và mẹ của người này có mối liên hệ với nhau- nụ cười vụt tắt mà thay đó là 1 giọng điệu đầy xót xa
–        Ý bác là…?- GE vẫn còn mơ hồ với lời nói của mẹ YJ
–        Ta nghĩ cô cũng ko muốn biết đâu GE ah, dù có YJ ở đây thì ta vẫn sẽ nói cho cô biết 1 điều- bà lạnh lùng nói rồi tiến gần đến chỗ YJ và GE- ta sẽ ko bao giờ chấp nhận cô làm con dâu dòng họ So và càng ko chấp nhận việc cô ở cạnh con trai ta
–        Mẹ đang nghĩ mình nói gì vậy- YJ gay gắt nói- sao lại có thể nói vậy với cô ấy
–        Con nghe cho rõ đây YJ, ta muốn con kết hôn với YM, và ta có thể làm nọi điều để ngăn cản con và cô ta ở cạnh nhau đấy- bà So giận dữ nói
–        Tại sao mẹ cứ lôi YM vào chuyện này, con và cô ấy đã kết thúc từ lâu lắm rồi- YJ tức giận trả lời- và nếu con vẫn tiếp tục ở cạnh GE thì mẹ sẽ làm gì đây
–        Con dám có thái độ đó với ta sao. Từ khi nào con dám cãi lại ta. Tất cả vì cô ta sao, con nên nhớ ta là mẹ con và ta có quyền quyết định hôn nhân của con đấyYJ- bà giận dữ nói
–        Con xin lỗi thưa bác vì đã khiến bác và YJ gây với nhau, nhưng con thật sự ko hiểu vì sao bác lại có thành kiến với con- GE thu hết can đảm xen vào cuộc nói chuyện của mẹ con YJ, thật sự cô cảm thấy ko thoải mái khi bà So ko thích mình
–        Vậy ta sẽ nói cho cô biết. ta ko chấp nhận cô vì cô là con gái của người đàn bà đó- bà So lạnh lùng nói- có trách thì trách tại sao cô là con gái bà ta 
–        Việc của mẹ và mẹ GE thì liên quan gì đến quan hệ của chúng con mà mẹ có thể can thiệp vào- YJ nói- từ lâu chẳng phải mẹ chẳng con quan tâm gì đến con nữa hay sao, vậy sao giờ đây mẹ có thể đứng đây can thiệp vào việc con quen ai.- YJ nhếch mép cười mỉa mai nhưng đầy giận dữ
–        Cô thật giống mẹ cô đấy GE, vì cô mà đứa con này dám cãi lại ta. Mẹ con cô rốt cuộc là loại người gì đây?- bà So càng giận dữ hơn vì YJ tức giận cãi lại bà- cô cũng như mẹ mình thôi, luôn làm người thứ 3 phá hoại hp của người khác. Vì cô mà YM phải đau khổ, vì cô mà YJ lại bỏ rơi con bé, cô ko biết người YJ yêu là YM hay sao mà cô con xen vào giữa chúng nó-bà So đang ko kiếm chế được sự giận dữ
–        Con và GE quen nhau sau khi đã chia tay YM. Nên xin mẹ đừng dùng những lời lẽ đó để nói về GE- YJ tức giận quát lên
–        Con nghĩ ta sẽ tin những lời biện hộ của con dùm cô ta sao. Tai sao con cứ mãi ko hiểu, loại con gái xen vào giữa người khác thì ko việc gì ta phải nói chuyện 1 cách tôn trọng cả- bà So nói- đúng là có người mẹ là hồ ly tinh thì con gái cũng sẽ trở nên như vậy mà- bà nhìn GE với 1 thái độ khinh bỉ, nhưng tận sau trong đôi mắt là những nỗi đau
–        Con xin lỗi thưa bác, bác có thể nói con sao cũng được, nhưng xin bác đừng lôi mẹ con vào. Con ko hiểu giữa 2 người có chuyện gì nhưng con có thể khẳng định với bác 1 điều rằng chuyện YM và a YJ chia tay ko liên quan gì đến con cả, và con cũng ko phải là người thứ 3 phá hoại người khác như những gì bác nói- GE cảm thấy tức giận về việc mẹ YJ xúc phạm đến mẹ cô, dù bà có như thế nào bà vẫn là mẹ cô và cô ko thể nào chấp nhận được việc có người nói mẹ mình như vậy
–        Bốp- bà So đã tát GE 1 cái, bà cảm thấy ghét cô, ghét cô vô cùng
–        Mẹ đang làm gì vậy hả?- YJ tức giận nắm lấy tay mẹ mình, nhưng bà chỉ nhìn lại a bằng ánh mắt vô cảm, bà giựt mạnh tay a ra, nhìn vào GE giận dữ
–        …- GE ngước mặt lên nhìn mẹ YJ, cô cảm thấy khóe mắt cay cay, nhưng cô ko khóc, vì cô chẳng làm gì sai cả, tại sao người phụ nữ này lại đối xử với cô như vậy, đau lắm, gò má cô rất đau, nóng rát cả khuôn mặt
–        Cô đóng kịch hay thật đó cô Chu- bà hất tay YJ ra
–        Mẹ có thôi ngay đi ko hả?- YJ hét lên- cô ấy là người mà con đã yêu, và con ko cho phép việc mẹ đối xử với cô ấy như vậy. nếu mẹ còn muốn duy trì tình mẹ con này thì con xin mẹ hãy ngưng ngay cái thái độ này đi. Và 1 lần cuối con muốn mẹ hiểu rằng việc con và YM chia tay hoàn toàn ko phải là lỗi của GE, cô ấy ko biết gì cả.- nói rồi YJ quay đi, nắm lấy tay GE kéo cô đi trong khi GE vẫn còn đang rất ngạc nhiên trước lời nói của YJ. Nhưng đột nhiên họ phải dừng lại vì sự xuất hiện của 1 người
–        Chị có thấy mình đang cư xử 1 cách quá đáng ko Eun Jung- phu nhân Han từ từ bước đến, nãy giờ bà đã nghe và thấy hết mọi chuyện
–        Dì ah…- GE ngạc nhiên thốt lên. Còn YJ thì lễ phép cúi chào
–        Lâu quá chúng ta ko gặp nhau nhỉ. Tôi ko nghĩ lại gặp lại chị trong hoàn cảnh như thế này đấy- phu nhân Han mỉm cười lạnh lùng và ra hiệu cho YJ và GE im lặng
–        Đúng vậy cũng đã lâu lắm rồi- bà So trả lời 1 cách gượng ép và khó chịu- cô xuất hiện ở đây ko phải chỉ muốn nói với tôi những lời đó chứ
–        Đương nhiên là ko rồi- phu nhân Han nhìn mẹ YJ có gì đó xót xa, nhưng vốn rất yêu quý GE nên bà sẽ ko cho phép bất cứ ai tổn hại đến cô
–        Ah tôi quên mất, cô dù sao cũng là dì của cô ta- mẹ YJ nói rồi chỉ tay về phía GE đang đứng cạnh YJ- cô lại tính bênh vực chứ gì
–        Ân oán đời trước tại sao chị phải trút giận lên đời sau chứ- HN tức giận nói- đường đường là phu nhân của 1 tập đoàn danh giá, chị làm vậy ko sợ người khác sẽ dị nghị sao. 
–        Chuyện của tôi ko cần cô quan tâm- mẹ YJ hét lên- cô có giỏi thì hãy dạy lại đứa chau ngoan của mình đi, cô có biết cháu mình làm kẻ thứ 3 ko hả?
–        Tại sao chị chỉ biết trách cháu gái tôi mà ko biết trách con trai chị. Tại sao chỉ mình GE có lỗi. nếu con trai chị và cái cô YM đó thật sự là của nhau, thật sự yêu nhau thì làm sao GE có thể chia rẻ 2 người đó được chứ- HN bực tức nói- với lại cháu gái tôi có gì ko tốt chứ, chẳng phải là do chị có ác cảm về con bé sao, vì mẹ nó mà chị đối xử với nó như vậy, chị ko thấy quá đáng sao
–        Cô nghĩ mình là ai mà có tư cách dạy tôi phải làm thế nào- bà So tức giận
–        Chị có thể nào cư xử 1 cách công bằng với con bé được ko?- HN nói
–        Cô nghe cho rõ đây, dù cô có nói gì thì tôi cũng sẽ ko bao giờ chấp nhận cô ta đâu- phu nhân So nói
–        Chị đúng là người ko có lí lẽ mà, cái bản tính đó xưa giờ vẫn ko thay đổi sao. Với lại tôi cho chị biết dù chị có chấp nhận cũng chưa chắc tôi đồng ý cho cháu tôi quen với con chị- HN càng lúc càng giận . trong khi đó YJ và GE chỉ biết mở to mắt nhìn 2 người họ, lần đầu tiên họ thấy mẹ và dì mình như thế này, trông họ chẳng khác gì con nít
–        2 người đừng cãi nhau nữa được ko?- GE lúc này đã chịu hết nỗi việc nhìn 2 người họ cãi nhau, rồi cô quay sang nhìn mẹ YJ- xin lỗi bác về sự thất lễ ngày hôm nay, và bác cũng hãy an tâm cháu và YJ đã ko còn quan hệ gì nữa rồi. và nếu mẹ cháu đã làm gì có lỗi với bác thì cháu xin thay mặt mẹ xin lỗi bác. Và còn 1 điều nữa cháu là cháu và mẹ cháu là mẹ cháu. Chào bác- GE cúi đầu chào rồi bỏ đi, để lại YJ vẫn còn ngơ ngác
–        Đi theo con bé đi- HN thấy vậy lên tiếng nói với YJ và ngay lập tức a gật đầu và chạy theo cô. Sau khi YJ đi khỏi, phu nhân Han quay sang nhìn bà So- chị ko thấy việc YJ và GE bây giờ là định mệnh hay sao? Chẳng lẽ chị đã quên mất việc GE mà nãy giờ chị ko ngừng la mắng chính là người mà chị đã yêu thương hơn cả con ruột của mình sao. Chị hãy nhớ lại xem- rồi phu nhân Han bỏ đi
–        …- lời nói của HN khiến bà So phải suy nghĩ. HN đã nói đúng, bà đã quên mất việc CGE là cô bé thế nào, là người mà bà đã từng thương yêu ra sao. Tất cả mọi thứ đang dần hiện ra trước mắt bà, 1 quá khứ rất đẹp mà bà đã mất đi

Flash back

Tại 1 ngôi biệt thự nằm ngoài ngoại ô Seoul, có 1 cặp vợ chồng đang dẫn 2 đứa bé đến nghỉ ngơi, vui đùa sau 1 tuần bận rộn. khắp nơi tràn ngập tiếng cười hp, tiếng cười đùa của trẻ thơ. Cả 2 vợ chồng cùng tận hưởng ko khí ấm áp nơi đây, cùng nhau nhìn 2 đứa trẻ mà lòng ngập tràn hp, 2 đứa trẻ ấy mà theo họ nghĩ rằng đó chính là 2 thiên thần mà thượng đế đã dành cho mình, chỉ cần nhìn nụ cười của chúng cũng đã khiến lòng họ trở nên vui vẻ và hp

–        2 đứa chơi cẩn thận coi chừng té đó- Eun Jung la lớn khi nhìn cảnh 2 đứa trẻ đang rượt đuổi nhau rất vui vẻ- Con trai ah, nhớ trông chừng tiểu công chúa đó
–        E để cho chúng nó chơi tự nhiên đi, con nít mà phải hiếu động chứ- người đàn ông mang vẻ đẹp cuốn hút, nhìn vợ mình hp nói

2 đứa trẻ 1 trai 1 gái, khuôn mặt bầu bĩnh đáng yêu như thiên thần. Cậu bé đang nắm tay cô bé ra ngắm vườn hoa lavender mà chính tay mình trồng, nói là chính tay trồng nhưng thật chất phần lớn là do thợ làm vườn trồng. Cô bé ngẩn ngơ ngắm nhìn loài hoa tím ấy, đẹp đến mê hồn, và chính từ giây phút ấy loài hoa này đã trở thành loài hoa cô yêu thích nhất

–        hoàng tử ah, chính tay cậu trồng ư, đẹp thật đó- cô bé mỉm cười, 1 nụ cười ngây thơ, 1 nụ cười tỏa sáng trong ánh mặt trời 
–        Công chúa ah, cậu thích chứ, vườn hoa này mình dành tặng cậu đấy- cậu bé mỉm cười nói rồi nắm lấy tay cô bé- cậu thích chúng chứ
–        Cám ơn hoàng tử, mình rất thích- cô bé mỉm cười hp nhìn cậu bé. Rồi trông phút chốc cậu bé liền cúi xuống đặt 1 nụ hôn lên đôi má đang ửng hồng kia. Giây phút ấy cô bé cảm nhận gò má mình nóng bừng lên. Và ko hiểu sao cô bé đột nhiên bật khóc chạy đi mất để lại cậu bé ngây ra ko hiểu gì. 
–        Công chúa ah, cậu sao vậy- cậu bé lo lắng đuổi theo
–        Công chúa nhỏ của dì, tại sao con khóc?- EJ lo lắng khi đột nhiên cô bé chạy lại ôm mình mà khóc- có chuyện gì nói dì nghe xem nào- EJ dịu dàng nói
–        Có phải con trai chú đã làm gì con ko- người chồng hỏi
–        …- cô bé ko nói gì chỉ iim lặng lắc đầu, khiến cho EJ càng lo lắng hơn, cô quay sang đứa con trai- con đã làm gì công chúa của mẹ hả?
–        Con ko biết, con chỉ hôn tiểu công chúa 1 cái thì cô bé đã khóc như vậy rồi- chất giọng trong trẻo ngây thơ của cậu bé khiến đôi vợ chồng trẻ bật cười
–        Vì vậy mà con khóc ư?- EJ quay sang nhìn cô bé 1 cách dịu dàng trìu mến
–        …- đôi gò má kia càng lúc càng ửng hồng hơn, cô bé gật đầu
–        Mẹ nhất định phải phạt con mới được, mới chừng này tuổi mà đã dám hôn con gái người ta ư?- EJ cố gắng nhìn cười mà quay sang la cậu bé
–        Nhưng… mấy bạn nữ khác trong lớp mong con hôn còn ko được nữa mà. Sao con mới hôn công chúa có 1 cái thì đã nổi giận rồi. đáng lẽ công chúa nên vui mới phải- cậu bé nói với 1 vẻ tự đắc, và điều này khiến cơn giận trong người cô bé kia tăng lên cao
–        Vậy câu đi mà hôn mấy bạn đó đi- cô bé tất giận hét lên, ko thèm nhìn cậu bé mà bỏ đi mất
–        Còn ko mau đi theo xin lỗi đi con trai- người bố ân cần nói- con trai thì ko nên làm con gái giận chứ
–        Con mà ko dỗ được tiểu công chúa của mẹ thì con đừng trách-EJ lên tiếng đe dọa và ngay lập tức cậu bé chạy đi mất

Cô bé ngồi giữa cánh đồng hoa tím bật khóc mà ko biết hoàng tử của mình đang lo lắng đi tìm. Và khi họ thật sự là của nhau thì dù ở đâu cũng sẽ tìm thấy nhau, đúng như vậy, hoàng tử đã tìm được công chúa đang ngồi khóc. Hoàng tử nhỏ từ từ tiến lại gần cô công chúa, rút trong túi ra 1 chiếc khăn tay

–        Công chúa ah, tại sao cậu lại khóc- cậu bé bối rối, cuống cuồng cúi xuống lau nước mắt cho cô bé
–        Mình ko muốn nói chuyện với cậu nữa- cô bé quay mặt đi chỗ khác
–        Cậu sao vậy công chúa nhỏ- cậu bé lo lắng nói
–        Mình ghét cậu- cô bé hét lên
–        Vì sao- cậu bé vẫn ngây thơ hỏi- trước giờ chưa có 1 bạn nữ nào nói ghét mình cả, họ chỉ toàn nói thích mình thôi mà. Chẳng lẽ công chúa ko thích mình sao- câu bé ngây thơ nói
–        Nếu đã có nhiều người thích cậu như vậy thì việc mình có ghét cậu cũng có sao đâu- cô bé lại giận dỗi
–        Nhưng hoàng tử muốn công chúa phải thích hoàng tử cơ- cậu bé hồn nhiên đáp rồi mỉm cười thật tươi nhìn lấy cô bé
–        Tại sao ?- cô bé nghiêng đầu ngạc nhiên
–        Vì như vậy mình mới có thể thích lại cậu được chứ, chẳng phải cậu từng nói công chúa luôn thuộc về hoàng tử sao- cậu bé hồn nhiên nói
–        Vậy ai thích  cậu cậu cũng thích sao- cô bé giận dỗi
–        Ngoại trừ công chúa ra, mình sẽ ko thích ai hết-cậu bé mỉm cười rồi hôn lên trán cô bé
–        Cậu nói thật chứ- cô bé nghiêng đầu hỏi 1 cách ngây thơ
–        Đương nhiên là thật rồi, đã bao giờ mình gạt cậu chưa nào công chúa- cậu bé ngây thơ nói
–        Vậy từ giờ cậu ko được để  ý bất cứ 1 người con gái nào ngoài mình nha- cô bé hồn nhiên nói
–        Đươc- cậu bé mỉm cười thật tươi- và công chúa cũng phải hứa công chúa sẽ mãi ở bên mình
–        Được. ai thất hứa sẽ là cún con nhá- cô bé mỉm cười thật tươi đưa ngón tay út ra ngoéo tay cậu bé- àh mà còn 1 điều nữa- dột nhiên cô bé thốt lên
–        Điều gì?- cậu bé hỏi
–        Vì tớ là công chúa, cậu là hoàng tử nên sau này nhất định mình sẽ kết hôn với cậu- cô bé nói khiến cậu bé ngạc nhiên nhưng cũng thật hp
–        Vậy sau này lớn lên nhất định SYJ sẽ cưới CGE làm vợ, và sẽ mãi mãi ở cạnh CGE- cậu bé hét lớn lên

Cách đó ko xa, ko chỉ có vợ chồng EJ thấy tất cả mà kể cả SE cũng vừa tới đã thấy hết. họ mỉm cười hp nhìn cả 2 đứa trẻ, thế là mong ước của họ đã trở thành sự thật. mỉm cười và 1 ý tưởng chợt lóe lên trong đầu họ. và 2 tuần sau đó, 1 hôn ước bí mật đã được diễn ra. Nhưng ko lâu sau đó, hai đứa trẻ đã xa nhau vì ân oán của người lớn, chúng khóc vì nhớ đối phương, và thơi gian đã làm chúng vô tình quên mất nhau, kí ức về đối phương đã bị khóa lại sâu trong trái tim trong sáng của cả 2.

End back

GE cô gắng chạy thật nhanh, thật xa khỏi a đang đuổi theo mình. Rồi đột nhiên GE vấp phải 1 vật gì đó nên té xuống, đầu gối và đôi bàn tay cô chảy máu, GE muốn đứng dậy chạy tiếp nhưng ko được, chân cô quá đau. Và chính lúc này đây cô đang tự chửi bản thân rằng quá vô dụng có chạy mà cũng bị té. Cuối cùng YJ cũng đã đuổi kịp cô, a lo lắng khi thấy cô đang ngồi đấy, đôi mắt nheo lại vì đau.

–        GE ah, sao e bất cẩn quá vậy?- a lo lắng hỏi cô
–        Tôi ko sao- GE quay mặt sang chỗ khác ko muốn nhìn thấy a, nhưng a đâu bận tâm đến việc đó, việc a quan tâm bây giờ chính là vết thương trên người cô
–        Để a đưa e vào băng bó- a lo lắng nhìn cô
–        Ko cần a quan tâm, tôi tự đi được- GE đẩy a ra rồi đứng lên, nhưng chân cô đã quá đau khiến GE 1 lần nữa té xuống
–        E có thôi cái tính ngang bướng đó ko hả GE- YJ tức giận vì thái độ của cô và chẳng cần tới sự cho phép của cô, a đã bế cô lên
–        Thả toi xuống, tôi tự biết đi, a làm gì vậy- GE cố gắng vùng vẫy
–        Im lặng đi, e đang làm tôi bực rồi đấy- YJ lạnh lùng nói, a ghét cái tính ngang ngạnh của cô, ghét việc cô lơ đi sự quan tâm và giúp đỡ của a
–        …- GE hoảng sợ trước nét mặt của a nên đành im lặng, cô tực đầu vào ngực a, cảm nhận hơi ấm từ a- sao mỗi lần e muốn quên a thì a lại khiến e ko thể quên được vậy- GE nói thầm
–        Sao e ko để tôi quan tâm e vậy – YJ cũng thầm nói

Sau khi băng bó cho GE xong, YJ muốn nói chuyện cùng cô. Họ vừa ra khỏi cổng bệnh viện, định lên xe đi thì 1 chiếc limo màu đen đang đừng trước mắt họ. trông khi YJ tất giận vì việc có người dám chặng ngang đường của a, GE thì đang rất tò mò, thì cánh cửa mở ra, 1 người phụ nữ cực kì xinh đẹp và quyến rũ trong chiếc váy màu đen bước xuống. 

–        Xin chào- người phụ nữ nói
–        Chào chủ tịch Chu- YJ lịch sự đưa tay ra
–        Xin chào cậu So, đã lâu rồi chúng ta ko gặp nhau nhỉ- SE mỉm cười nhưng đó là 1 nụ cười xã giao lạnh lùng
–        Tôi và chủ tịch Chu đã từng gặp nhau rồi sao- YJ ngạc nhiên trước lời nói của SE, trong khi nãy giờ GE đang đứng bất động nhìn vào người mẹ của mình
–        Phải tôi từng gặp cậu lúc cậu còn nhỏ- bà mỉm cười 1 cách miễn cưỡng, rồi quay sang GE- con ko chào ta sao con gái
–        …- im lặng
–        Con có biết khi người lớn hỏi mà ko trả lời sẽ rất vô lễ ko- bà Chu vẫn lạnh lùng nói
–        Tôi ko có gì để trả lời bà cả- GE quay mặt sang hướng khác
–        Xin lỗi cậu cậu So, tôi muốn được mang con bé đi, cậu ko phiền chứ- bà lạnh lùng nhìn sang YJ 
–        Tôi ko đi theo bà- GE tức giận nói- YJ ah, a nói có chuyện cần nói với e mà, chúng ta đi thôi. Giờ phiền bà tránh ra dùm.
–        Con nghĩ có thể trốn ta mãi được sao con gái- bà Chu nghiêm nghị nói, trong lời nói có cái gì đó xót xa, nhưng ko ai nhận ra được
–        Chúng ta đi thôi- GE kéo YJ đi
–        Con ko trốn ta mãi được đâu, đừng để ta phải dùng biện pháp mạnh, ta sẽ cho con thời gian tốt nhất là con đừng làm ta tức giận- SE lạnh lùng nói rồi bước vào trong. Chính bà cũng ko ngờ sẽ được gặp cô tại đây, bà vẫn chưa chuẩn bị tinh thần để gặp mặt cô, nhưng có lẽ tất cả là do số rời đã an bài cho mẹ con họ

Tại bờ sông Hàn, GE im lặng nhìn về xa xăm, YJ chỉ nhìn theo cô mà lo lắng, những lời a muốn nói với cô đột nhiên biến mất hết cả. có lẽ bây giờ im lặng là tốt nhất cho cả 2 người. GE thì hoàn toàn quên mất sự tồn tại của a ngay cạnh cô cho đến khi cô cảm nhận được ai đó đang khoác áo cho cô. Cô quay qua nhìn a, còn a chỉ nhún vai coi như ko biết gì rồi họ lại tiếp tục im lặng. một lúc sau, GE chủ động phá vỡ bầu không khí im lặng nãy giờ

–        E rất hận bà ấy- đột nhiên cô lên tiếng phá vỡ bầu ko khí im lặng- nhưng đồng thời e cũng rất yêu bà ta- GE nói nhưng tâm hồn lại đang thả trôi về 1 quá khứ xa xôi. Trước đây đối với e bà ấy chính là mẫu hình của 1 người mẹ hoàn hảo, bà ấy rất thương yêu e, bất cứ điều gì e muốn bà ấy cũng có thể cho e, dù bận rộn công việc thế nào người mẹ ấy vẫn sẽ dành thời gian mỗi tối để dạy e học, để đọc truyện cho e nghe, và dẫn e đi chơi mỗi cuối tuần. nhưng từ sau cái ngày ấy, bà ấy hoàn toàn thay đổi, ko 1 lần đến thăm e, ko 1 cuộc gọi xem e thế nào, lúc đó e cảm thấy thế giới trước mắt e toàn 1 màu đen đáng sợ. lúc đó e đã thầm ước chỉ cần bà ta đến nói với e rằng người phụ nữ kia nói dối thì nhất định e sẽ tin mà, nhưng đó mãi là ước mong của e thôi.- YJ cảm nhận được chiếc áo mình đang mặc đang thắm đẫm những giọt nước mắt nơi cô
–        Vậy thay vì để bà ấy đến giải thích với e, tại sao e ko đến tìm bà ấy để hỏi- YJ nắm chặt tay cô trong khi ánh mắt GE vẫn nhìn xa xăm về phía trước
–        Vì e ko đủ can đảm để đối mặt với bà ấy- YJ có thể nhìn thấy được đôi mắt cô đang ngấn nước- e sợ sự thật rằng mẹ mình là người chuyên đi phá hoại hp người khác
–        Nếu e sợ thì càng phải đối mặt GE ah- YJ buông bàn tay của GE ra, a đang khuyên cô nhưng lại ko biết phải khuyên mình như thế nào- a sẽ kể e nghe 1 câu chuyện. trước đây có 1 cậu bé sống trong 1 gia đình rất hạnh phúc, nhưng rồi 1 ngày cậu bé lên 7 tuổi cũng chính là lúc sự hp ấy chấm dứt, người bố mà cậu ấy yêu thương ko ngừng qua lại với rất nhiều người phụ nữ, mẹ cậu vì vậy mà cũng mang chứng bệnh trầm cảm, bà liên tục tự hành hạ bản thân bằng cách tự tử để hi vọng người đàn ông đó quay trở về. Nhưng rốt cuộc ông ta vẫn ko hề quan tâm đến, và cậu bé ấy cảm thấy chán ghét cái cuộc sống ấy, chán cuộc sống trong nhung lụa nhưng bất hạnh, cậu bé đã chọn cách trốn tránh, chọn cách từ bỏ và giấu diếm thân phận của mình để sống 1 cuộc sống ko liên quan đến gia đình đó nữa. và rồi  cậu bé ấy cũng lớn, cậu bé ấy quen với 1 cô gái nhưng rồi mới biết cô gái ấy đang quan hệ với người mà mình gọi bằng bố. từ đó cậu bé ấy quyết tâm lấy lại những thứ thuộc về mình, và trở thành 1 play boy khét tiếng trong mắt mọi người- YJ cảm thấy cổ họng mình nghẹn lại. đứa bé ấy chính là a, 1 quá khứ mà YJ lun muốn xóa đi
–        Đứa bé ấy chính là a?- GE hỏi nhưng cô đã chắc chắn được câu trả lời- nhưng nếu ko có chuyện đó, a có thể sẽ ko trở thành 1 playboy ,còn e và a chắc chẳng có cơ hội được gặp nhau
–        Thôi ko nói chuyện này nữa. GE chắc đói rồi phải ko? Chúng ta đi ăn gì nha- YJ ko muốn tiếp tục chủ đề này
–        Xin lỗi sunbae, nhưng e ko muốn đi cùng a. – GE nói rồi đứng lên chuẩn bị bước đi thì
–        Tại sao GE cứ luôn muốn trốn tránh a- YJ kéo ngược GE lại 
–        Vì e muốn phiền sunbae nữa. giữa e và sunbae đã kết thuc1 mọi chuyện rồi nên e nghĩ chúng ta ko nên gặp nhau nữa- GE kiên quyết nói 
–        Vậy nếu a muốn e trở thành bạn gái thật sự của a thì sao- YJ nhìn GE bằng ánh mắt yêu thương
–        Tại sao sunbae lại muốn vậy- GE cảm thấy bối rối, nhưng có gì đó trong cô khuyên cô đừng nghe vào lời nói ấy
–        Vì a ko thể thiếu GE, vì a cảm thấy ở cạnh GE a rất vui, và vì a cảm thấy chúng ta rất hợp ở cạnh nhau- đây ko phải là những lời nói thật lòng của a, và những lời đó khiến GE rất khó chịu
–        Nếu chỉ cần có như vậy thì chẳng phải xung quanh sunbae có rất nhiều người thích hợp sao- GE cảm thấy tức giận- e sẽ xem như chưa nghe thấy những điều này, giờ xin phép sunbae e đi trước- rồi GE bỏ đi, để mặc a ngồi đó nhìn theo, a chẳng dám đuổi theo

GE cảm thấy khá mệt mỏi trong những ngày qua, GE quyết định ra ngoài ngoại ô Seoul hóng gió. Chiếc BMW lao đi 1 cách nhanh chóng, GE chạy xe 1 cách vô thức, và khi GE lấy lại tinh thần thì cô nhận ra mình đang đứng trước 1 căn biệt thư nguy nga, căn biệt thư phía trước có 1 dàn cây leo, những đóa hoa hồng đỏ được chăm sóc tỉ mỉ phía trước, chúng nở rộ giữa ánh nắng yếu ớt của 1 buổi chiều. Nhìn vào trong, 1 khu vườn tuyệt đẹp, bên trong có 1 con suốt nhân tạo ở đó có 1 cây cầu nhỏ bắt qua phía bên kia cầu là 1 cái vọng lâu màu trắng. 1 cảm giác rất thân thuộc với GE, giống như cô đã từng gắn bó với nơi này.

GE ngẫn ngơ nhìn vào trong căn biệt thự đó, 1 dòng cảm xúc khó hiểu tràn về trong trái tim cô. 1 cảm giác thôi thúc cô bước vào bên trong, nhưng cánh cửa đã khóa, GE chỉ còn cách nhìn từ bên ngoài. GE ko hiểu vì sao cô lại có cái cảm giác hp khi đến đây, GE cảm thấy dường như mình đã quên đi 1 điều rất quan trọng. trong khi đang mãi mê với dòng suy nghĩ thì đột nhiên 1 giọng nói vang lên trong đầu cô “ căn nhà này ta dành để tặng cho 2 đứa con, nên sau đây 2 đứa hãy thường xuyên đến đây nha. Tính con trai ta rất hay quên nên ta sẽ để chiếc chìa khóa dự phòng ở dưới viên gạch đặt chậu hoa phong lan trước cửa nhà.”.

Lời nói ấy văng vẳng bên tai GE như 1 dòng kí ức, GE nhìn xuống quả đúng là có 1 chậu hoa phong lan, với bản  tính tò mò GE cúi xuống nâng chậu hoa lên và quả thật bên dưới có 1 chùm chìa khóa. Thật may mắn làm sao khi chiếc chìa khóa vừa khích với ổ khóa kia. GE chầm chầm bước vào bên trong, từng bước, cô cảm nhận được 1 hương hoa thoảng thoảng trong ko khí khiến cô cảm thấy rất dễ chịu. khi bước vào giữa sân, trước mặt cô hiện lên hình ảnh 2 đứa trẻ

–        Công chúa ah, cậu nhanh lên nào, sao mà chậm thế- 1 cậu bé đang vẫy tay gọi cô bé
–        Hoàng tử lại đây xem nè, chậu hoa hồng đã nở hoa rồi nè- cô bé vẫy tay kêu cậu pé lại
–        Woa, đóa hoa đẹp quá- cậu bé reo lên- nhưng dù thế nào vẫn ko thể đẹp bằng cậu công chúa ah
–        Chắc đã nói với nhiều bạn nữ trong lớp rồi phải ko? – cô bé giả  vờ giận dỗi
–        Này này làm gì có- cậu bé vội vã chạy theo

GE lắc đầu xua đi dòng kí ức đó, cô cảm thấy có cái gì đó rất quen thuộc, 2 đứa trẻ đó nhìn rất quen nhưng cô ko thể nào nhớ ra được. GE tiếp tục bước vào nhưng cô ko vào nhà mà vòng ra đằng sau căn nhà, 1 khu vườn cực kì rộng lớn hiện ra trước mặt cô, đằng xa có 1 khu vườn nhỏ trồng đầy hoa lavender rực rỡ. GE tiếp túc bước đi, phía trước khu vườn lavender là 1 tấm biển cảnh báo được viết bằng tay, nét chữ của trẻ con rất đáng yêu nhưng có 1 điều khiến GE cực kì ngạc nhiên khi nhìn thấy nội dung dòng chữ “ vườn hoa này là của SYJ và CGE”.

GE mở to con mắt ngạc nhiên, chẳng lẽ SYJ ở đây chính là SYJ mà cô quen biết, nếu vậy chẳng phải họ đã từng quen biết nhau sao? GE cảm thấy đầu cô rất đau, GE cảm thấy tất cả những diều trước mắt cô dường như ko phải lần đầu cô thấy, tất cả cô đã từng trải qua. GE cảm thấy 1 chút hụt hẫng khi ko thể nào nhớ ra được những việc trước đây. Và trong khi cô đang cô nhớ ra thì 1 vị quản gia già bước đến

–        Cô là ai sao lại tự tiện vào nhà người khác- người quản gia la lên khiến GE giật mình cô từ từ xoay người lại, là khuôn mặt cô làm người đàn ông phải ngạc nhiên
–        Xin lỗi tiểu thư, tôi ko biết lại là cô- người quản gia cúi đầu chào
–        Ông biết tôi sao?- GE ngạc nhiên hỏi lại
–        Dù đã lâu ko gặp tiểu thư nhưng tôi vẫn có thể nhận ra cô mà, tiểu thư GE- người quản gia 1 lần nữa cúi đầu chào

Quay trở lại Seoul, YJ đang chìm đắm trong điệu nhạc và men rượu tại Paradise, a thu hút mọi ánh nhìn của tất cả mọi cô gái. Rồi đột nhiên 1 cô gái bước đến, ngồi cạnh YJ, trong hơi men, YJ ko còn nhận ra người con gái trước mắt mình là ai, chỉ biết mình và cô gái ấy đang hôn nhau. Và đột nhiên chàng play boy đứng dậy đẩy cô gái ấy ra mà bỏ đi, để lại trong ánh mắt cô gái 1 nụ cười thỏa mãn. 

Và cũng tại ngày hôm đó, trong bệnh viện Shinwa. Tại phòng Vip 2303, 1 chàng trai với vẻ đẹp cuốn hút đang nằm đó, khuôn mặt xanh xao dần trở nên hồng hào hơn, đôi bàn tay khẽ nhúc nhích, đôi chân mày khẽ nheo lại. Và cũng trong thời điểm ấy, tại 1 phòng bệnh gần đó

–        Chào bác sĩ, tình hình sức khỏe của tôi có sao ko?- GN hỏi khi thấy vị bác sĩ bước vào 
–        Sức khỏe cô rất tốt chỉ có điều…?- vị bác sĩ mỉm cười, khiến GN có phần lo lắng- cô nên ráng giữ tâm trạng thoải mái, nghỉ ngơi nhiều vào, tránh ảnh hưởng đến đứa bé
–        Đứa bé?- GN mở to mắt ngạc nhiên- bác sĩ nói đứa bé nào cơ
–        Cô đã có thai được 3 tuần – bác sĩ mỉm cười
–        Có… có thai- GN lấp bấp- tôi có thai

End chap 17

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro