4
"À cô Granger, trò đến đúng giờ thật đáng yêu" Bellatrix mỉm cười khi Hermione, Harry và Ron bước vào lớp, theo sau là Draco đang cười khẩy.
"Và trò đang cười gì với anh Malfoy?" Bella hỏi khi khoanh tay trước ngực, nụ cười nhếch mép trên môi và nhướng mày hoàn hảo. Hermione chỉ nhìn cô chằm chằm.
"Cháu chỉ là" tất cả những gì Draco có thể nói trước khi bị dì của mình cắt lời.
"Hôm nay thế là đủ rác rưởi từ miệng cậu rồi đấy Draco yêu quý" giáo sư của họ nhếch mép, đóng cửa lại khi một vài sinh viên cười khẩy.
"Bây giờ im lặng, tất cả, chúng ta còn nhiều việc phải làm. Ồ và tôi khuyên các trò nên ghi chép lại một vài ghi chú, không bao giờ biết khi nào một bài kiểm tra nhỏ có thể xuất hiện." Giáo sư của họ nói khi cô ấy bắt đầu xoay cây đũa phép quanh tay mình.
"Bây giờ tôi sẽ đưa tất cả ra ngoài và chỉ cho các trò cách nó được thực hiện đúng cách nhưng trước tiên bạn phải hiểu nó hoạt động như thế nào, nó được hình thành như thế nào. Bây giờ hãy lắng nghe cẩn thận",phù thủy tóc quạ nói, ngồi trên bàn của mình.
"Bây giờ, fiendfyer là một ngọn lửa vô cùng mạnh mẽ không thể bị dập tắt bởi nước bình thường hoặc nước ma thuật, Người điều khiển cũng rất khó kiểm soát, chảy từ cây đũa phép của họ thành một dòng lửa liên tục. Nếu phù thủy vung đũa phép của họ khi luồng lửa vẫn đang chạy từ nó, một tia lửa sẽ bắn ra và trở thành một con vật rực lửa. " Bellatrix tiếp tục giải thích, chỉ vào một số hình vẽ cô ấy có trên bảng, nhưng Hermione không chú ý đến những gì giáo sư của cô ấy đang nói, thay vào đó cô ấy ngồi đó nhìn chằm chằm vào mụ phù thủy hắc ám Tự hỏi liệu cô có như vậy với tất cả học sinh không. Cô ấy cũng tự hỏi về những thay đổi tâm trạng mà giáo sư của cô ấy có, và tính cách của cô dường như thay đổi thường xuyên như thế nào. Tại sao cô lại rất ........ bí ẩn.
"Hermione" Harry nói huých vào sườn bạn mình, đưa Hermione ra khỏi giấc mơ ban ngày.
"Hả" Hermione lầm bầm nhìn Harry khi nhận ra cả lớp im lặng, nhìn xung quanh để ý mọi ánh mắt đổ dồn về phía mình. Bella đang ngồi trên bàn của mình, khoanh tay nhìn cô gái, sau đó hắng giọng để thu hút sự chú ý của Hermione.
Hermione quay đầu lại nhìn mụ phù thủy hắc ám đang ngồi khoanh tay trên bàn đẩy ngực lên, Hermione không thể không nhìn xuống để thấy bộ ngực bị đẩy lên của cô rồi tiếp tục đi xuống để xem phần hoàn hảo mịn màng của đôi chân không bị che bởi váy của cô.
"Cô Granger, tôi muốn nhắc cô rằng mặt của tôi ở đây, không phải nơi cô đang nhìn", giáo sư của cô ấy nói với giọng khá nghiêm khắc khiến đôi mắt của Gryffindor hướng lên khuôn mặt của cô và đỏ bừng một cách đáng sợ.
Thật xấu hổ, tôi không thể tin được là mình đã làm như vậy. Ôi trời ơi, Hermione cô bị sao vậy? Hermione tự nghĩ khi nghe thấy một vài tiếng cười khẩy và thì thầm.
"Im lặng! Bây giờ cô Granger quan tâm cho tôi biết tại sao cô lại nhìn chằm chằm vào tôi, theo dõi từng cử động của tôi trong 40 phút qua ?!" Cô giáo sư đứng dậy.
"Ừm ..... em-em" là tất cả những gì Hermione có thể nói, cô cảm thấy mình như một đứa ngốc, thật xấu hổ.
"Có vẻ như là muggleborn biết tuốt, không biết nói gì" cô nghe Draco thì thầm kiếm thêm mấy tiếng cười trong lớp.
Bella nhận thấy sự bối rối và buồn bã trong đôi mắt của cô gái, điều đó khiến cô hối hận khi chỉ ra nhà Gryffindor, có vẻ như học sinh chưa làm điều này bao giờ, rất nhiều học sinh đã làm điều này với cô, một số thậm chí còn liếm môi với cô. Tuy nhiên, điều gì đó khiến cô cảm thấy thôi thúc phải chỉ ra rằng thứ nhỏ xinh, chăm chỉ lịch sự này đang nhìn chằm chằm vào cô.
Đó có phải là sự hối tiếc mà bạn đang cảm thấy Bellatrix ?! Tốt hơn là không, chúng tôi Black không bao giờ hối hận về hành động của mình!
Đừng mềm lòng với tôi bây giờ! Chúng ta không thể mềm mại bây giờ! Bạn có một danh tiếng để duy trì! Khi bạn cảm thấy nhẹ nhàng, bạn cũng có thể nghỉ việc và đi làm trong một cửa hàng đan len. Công việc của bạn là tìm ra những người có tiềm năng thiếu tự tin, sau đó làm việc chăm chỉ hơn, mạnh mẽ hơn cả về tinh thần và thể chất, tự tin vào chính mình và những gì họ tin tưởng, không để bất kỳ ai vượt qua họ! Vì vậy, vì tình yêu của Merlin không mềm lòng !!
Bellatrix tự dặn lòng khi nghe thấy lời bình luận nhỏ của Draco và một vài tiếng cười trốn thoát khỏi một số học sinh.
"Tôi thấy cậu cũng không vô tội Draco, tôi thấy cách cậu nhìn tôi từ trên xuống dưới, điều này còn tệ hơn nhiều phải không? Biết rằng tôi là dì của cậu. Và tôi không biết tại sao trò đang cười Lucifer, trò không khá hơn, tôi thường thấy trò ẩn nấp sau lưng tôi trong hội trường, đảm bảo rằng trò là người cuối cùng rời khỏi lớp của tôi. "Bella cảnh báo.
"Đó là dì của tôi, đồ kinh khủng!" Draco cáu kỉnh với cậu bé, cậu ta thực sự yêu dì của mình mặc dù họ có cãi vã và xích mích với nhau, cậu ta yêu cô rất nhiều và một chút bảo vệ cô ấy.
Lucifer cúi đầu, cả lớp im lặng. Bellatrix suy nghĩ trong đầu một lúc ...
Có lẽ tôi nên làm chúng quên đi. Hãy để họ Quên đi sự việc của cô gái Granger, đó là điều mà một người tử tế sẽ làm ... một người tử tế sẽ không gọi cô ấy ra trước mặt các bạn cùng lớp để bắt đầu.
Tôi có tốt thế không? Bella tự hỏi mình
"Tôi nghĩ là không", cô ấy cười toe toét, nói to để nhận vài ánh mắt khác lạ.
"À giáo sư Black, cô không sao chứ?" Một cô gái ở cuối lớp hỏi.
Bella cau mày nhìn cô gái đã cắt ngang dòng suy nghĩ của mình một cách thô lỗ. Cô ấy nói vậy là có ý gì? Cô ấy có biết tôi lại uống rượu không? Điều gì sẽ xảy ra nếu tất cả họ đều biết? Điều gì sẽ xảy ra nếu họ nói với Severus ?! Hay tệ hơn, Minerva ?! Cô ấy sẽ giết tôi! Không! Thôi đi, đương nhiên họ không biết, tôi còn chưa uống nhiều như vậy.
Bella nghĩ, nhìn quanh lớp trước khi trả lời câu hỏi.
"Hoàn toàn tốt", cô ấy cáu kỉnh ngồi trên bàn của mình, nhưng một lần nữa.
"Bây giờ, như tôi đã nói nhiều lần, những gì xảy ra ở lớp DADA vẫn ở lớp DADA." Bella nói hơi quay người lại để cô có thể lấy chiếc đồng hồ nhỏ của mình ra và xem giờ.
"Đúng vậy, các trò là lũ không thể chịu được, lớp đã tan học, đừng quên, các trò cần phải học tất cả những gì tôi vừa thảo luận. Một bài kiểm tra nhỏ có thể xuất hiện" Bellatrix nói khi các học sinh của cô đang rời đi.
"Hai người đi trước đi, gặp lại sau. Tôi chỉ cần thảo luận vài điều với giáo sư" Hermione mỉm cười nhìn Ron và Harry để hai phù thủy yên.
Hermione quay lại quan sát phù thủy tóc quạ ngồi trên bàn của cô đang đánh dấu một số giấy tờ.
Hermione đi tới, đứng ngay trước bàn làm việc.
"Việc trò đang chặn ánh sáng", Bellatrix nói và không rời mắt khỏi tờ giấy.
"Em biết" Hermione nói khiến mụ phù thủy lớn tuổi nhìn lên giọng nói quen thuộc.
"Granger" phù thủy bóng tối mỉm cười "có gì cần giúp không, hay là trò cứ ở đây để nhìn chằm chằm vào tôi nhiều hơn" Bella nói một cách mỉa mai, mặc dù nụ cười nhếch mép trên môi.
"Thực ra em muốn xin lỗi" Hermione khoanh tay cố gắng không đỏ mặt trước lời nhận xét trước đó của mụ phù thủy hắc ám.
"Xin lỗi vì cái gì?" Bellatrix nhướng mày cong hoàn hảo. Hermione thích nó khi cô ấy làm điều đó, và cô ấy đã làm điều đó rất kinh khủng.
"Vì nhìn chằm chằm" Hermione nhìn xuống sàn nhà.
"Đừng có lố bịch,trò không cần phải xin lỗi vì điều đó. Cô gái ngớ ngẩn", mụ phù thủy lớn tuổi lải nhải khiến Hermione ngẩng đầu lên nhìn người phụ nữ xinh đẹp trước mặt. Một nụ cười nhỏ nở trên khuôn mặt cô khi cô nhìn phù thủy lớn tuổi cười.
-----------
Hermione đang nằm trên giường, nghĩ về sự trêu chọc đen tối của một mụ phù thủy.
Chỉ nghĩ đến cô ấy thôi cũng khiến nhịp tim của Hermione tăng lên. Cô thực sự không biết tại sao.
Tôi có sợ phù thủy ấy không? Tôi có tò mò muốn biết về mụ phù thủy không? Hay ...... tôi thích Người đẹp bóng đêm ..? Không, tất nhiên là tôi không .... phải không ?? Hermione nghĩ, cuối cùng cũng chìm vào giấc ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro