2
Lớp học DADA bắt đầu muộn hơn thường lệ. Hermione đã thức và đi đến thư viện, nghiên cứu và đọc thêm một số thứ nữa để kiến thức DADA của cô đi trước và để gây ấn tượng với giáo sư.
Sau một vài phút, Hermione bắt đầu chìm vào giấc ngủ, cho đến khi cô ngã khỏi ghế và đập đầu.
"Ow" cô rên rỉ xoa đầu khi đứng trên đôi chân của mình, nhìn vào đồng hồ thư viện.
Đôi mắt cô mở to khi nhìn thấy thời gian.
"Chết tiệt! chết tiệt! CHẾT TIỆT!" Cô hét lên khi nhặt sách của mình. Một vài năm đầu tiên nhìn cô với ánh mắt kỳ quặc khi cô nhanh chóng chạy nhanh qua họ để đến lớp của mình.
Ôi Merlin, cô chưa bao giờ đến lớp muộn như vậy trước đây và cô biết giáo viên nóng nảy của cô sẽ không để điều này không được chú ý. Cô ấy không ấn tượng với cô gái vì đã giao bài tập về nhà muộn một phút, Merlin biết cô ấy sẽ phản ứng thế nào với điều này. May mắn cho cô là người chạy nhanh nên chỉ đến muộn 12 phút, nhưng với Bellatrix Black đến muộn vẫn là muộn, và Giáo sư không thích những người đến muộn.
Cô đến cửa, nghe thấy giọng nói của giáo sư, họ vừa bắt đầu, hít một hơi thật sâu cô mở cửa để mọi học sinh nhìn vào cô, sau đó cô bắt gặp đôi mắt đen tuyệt đẹp của cô ấy.
"Ah, thật tuyệt khi cuối cùng cô cũng được tham gia cùng chúng tôi, cô Granger" lông mày cô ấy nhướng lên khi khoanh tay, gõ chân phải xuống sàn.
Hermione cúi đầu xuống khi cô đi đến chỗ ngồi của mình chỉ để bị chặn lại bởi phù thủy lớn tuổi, người đang cười trầm ngâm, đặt môi kín đáo lên vành tai của cô gái tóc nâu.
"Phù thủy sáng nhất trong thời đại của cô ấy, không quá đúng giờ phải không!... Tôi đề nghị trò đến chỗ ngồi của mình nhanh. Rõ ràng là cuộc trò chuyện nhỏ của chúng ta ngày hôm qua đã không làm gì để chứng minh cho trò về sự đúng giờ! "Ravenette cáu kỉnh, mặc dù chỉ đủ lớn để Hermione nghe thấy.
"Xin lỗi giáo sư" Hermione cúi đầu.
Người phụ nữ cười chế nhạo cô gái.
"Vào chỗ ngồi trước khi tôi đổi ý và đuổi trò khỏi buổi học hôm nay."
"V-vâng thưa Giáo sư." Hermione nói lắp.
Cô phù thủy trẻ ngồi cạnh Ron và Harry như thường lệ.
"Này" Hermione cười.
"Này" cả Ron và Harry đều cười đáp lại.
"Vậy chúng ta sẽ làm gì?" Hermione hỏi
"Cô ấy đang bắt chúng ta học fiendfyre, tôi nghĩ, tôi không thực sự chắc chắn"
Ron nói khi cây đũa phép của giáo sư đập vào bàn của Hermione khiến bộ ba giật bắn mình.
"Đừng nói với tôi,học sinh thô lỗ đến muộn lớp tôi đúng 12 phút 20 giây giờ đang làm phiền tôi" cả lớp im lặng khi mọi con mắt đổ dồn vào bộ ba và đôi mắt đen chết chóc nhìn Hermione khiến cô đỏ mặt.
Malfoy đang lặng lẽ cười khẩy khi không nhận ra mụ phù thủy đã di chuyển và giờ đang đứng ngay sau lưng anh ta.
"Và chúng ta đang cười cái gì." cô nói lớn vào tai anh khiến anh ngã từ trên bàn xuống sàn, tim đập thình thịch vì sợ hãi khi môi anh cong lên thành một nụ cười nhếch mép.
"Bây giờ chỉ vì liên quan đến tôi của cậu không có nghĩa là cậu có thể cười hay khúc khích khi tôi nói, cậu bé của tôi" cô gầm gừ bước thẳng vào cậu khi cậu chỉ ngồi đó và cười toe toét, khi dì của cậu đứng ngay trước mặt cậu, quỳ xuống đó. mặt cách xa vài inch.
"Bây giờ trở lại chỗ ngồi của mình" cô nói khi cô từ từ đứng dậy, cậu bé cười toe toét với dì của mình nháy mắt đáp lại, di chuyển về chỗ ngồi của mình cậu tiếp tục nhìn mụ phù thủy hắc ám quay trở lại trước lớp. Cô phù thủy có đôi mắt đen đang cười toe toét độc ác đang ngồi trên bàn làm việc của mình.
"Bây giờ" cô ấy mỉm cười ngọt ngào "chúng ta hãy bắt đầu bằng ..."
Nửa giờ sau
Mọi người vẫn hoàn toàn im lặng không muốn đẩy vận may của mình cho vị giáo sư tuyệt đẹp.
"Đúng rồi, các trò có thể đi ra ngay bây giờ. Hãy tận hưởng những ngày còn lại của mình", giáo sư mỉm cười ngọt ngào với các sinh viên của mình khi họ bắt đầu rời đi.
"Cô Granger", giáo sư nói khiến Hermione quay lại và đối mặt với cô ấy.
"Vâng, thưa giáo sư Black" Hermione nhìn xuống sàn nhà.
"Tôi muốn nói một lời, và có thể phải mất một lúc nói với Potter và Weasley đừng đợi", giáo sư của cô nói khi ngồi trên bàn xoay cây đũa phép trên tay.
"Vâng, thưa giáo sư" Hermione nói khi cô nhanh chóng rời khỏi lớp để nói với các chàng trai đừng đợi cô sau đó quay trở lại.
Cô gái 16 tuổi bắt đầu lo lắng tại sao giáo sư của cô lại để cô ở lại và nói với bạn bè của mình đừng đợi. Khi cô nói rằng cô muốn được cô ấy chú ý, đây không phải là ý của cô.
"Lại đây" người phụ nữ nói không nhìn cô phù thủy trẻ tuổi, mà là đặt một đống giấy vào một ngăn, sau đó đứng từ ghế trên bàn của cô ấy để thực sự ngồi lên bàn của cô ấy trước mặt Hermione.
"Vậy ... Granger tại sao trò đến muộn?" Bella hỏi, khoanh tay và đung đưa chân qua lại.
"Chà .... em ... em đang học trong thư viện ...... nhưng bắt đầu lạc lối khi em" cô ấy bị mụ phù thủy tóc quạ cắt đứt một cách thô bạo.
"Trò, ngủ quên?" Lông mày cô ấy nhướng lên một cách hoàn hảo.
"Chà ehhh vâng, em đã bắt đầu" Hermione lẩm bẩm kiếm được một tiếng cười khúc khích từ Bellatrix.
Đột nhiên Hermione bắt đầu hoảng sợ.
"Em xin lỗi, em chưa bao giờ đến muộn vì bất cứ điều gì trước đây và em" cô thốt lên chỉ để bị giáo sư cắt lời .... một lần nữa.
"Đủ rồi." Bellatrix giơ tay. Hermione bắt đầu hoảng sợ.
Bellatrix nhìn cô gái đang bồn chồn kia, cô ấy đang loay hoay với những ngón tay của mình và nó trở nên khá khó chịu.
"Dừng lại." Bellatrix cáu kỉnh khi tát vào tay Hermione. Hermione hơi giật nảy mình trước cú chạm đột ngột. Khi cơn đau nhói giảm đi, Hermione thấy mình cảm thấy ngứa ran bên trong.
Bellatrix không để ý đến sự thay đổi đột ngột này, người nhướng mày nhìn cô gái.
"Granger" Bellatrix quát, đầu Hermione ngẩng lên và mắt cô chạm vào phù thủy bóng tối
Đôi má của cô trở nên ửng hồng khi cô nhanh chóng nhìn ra chỗ khác. Một nụ cười nhếch mép trầm ngâm nở trên môi Bellatrix, cô ấy biết cái nhìn đó. Đó là dáng vẻ của một cô gái tuổi teen có tình cảm, Bellatrix đã khá quen với việc học sinh của mình phải lòng cô ấy, nhưng vẻ ngoài này khá đặc biệt, cô ấy không bao giờ đoán được rằng Gryffindor nhỏ bé này sẽ thấy cô ấy hấp dẫn.
Có lẽ cô ấy có thể tiếp cận toàn bộ tình huống này theo một cách khác.
"Tôi hy vọng trò đã có một giấc mơ ngọt ngào" giọng điệu của người phụ nữ lớn tuổi trở thành một giọng điệu trầm ấm quyến rũ, khiến Hermione rùng mình, khiến đầu gối của Hermione yếu ớt.
Bella nhảy khỏi bàn, tiến lại gần nhà Gryffindor, vén một lọn tóc nâu rụng sau tai. Sự thay đổi thái độ đột ngột của cô khiến cô gái sợ hãi, nó từ một giáo viên nghiêm khắc đáng sợ trở thành ... tán tỉnh Cô giáo đáng sợ?
"Tôi tin rằng trò sẽ đến đúng giờ vào ngày mai Granger. Hoặc tôi có thể không tốt như vậy", phù thủy lớn tuổi thực tế thì thầm, điều này làm cho trái tim của Hermione gần như nổ tung ra khỏi lồng ngực của cô ấy, Giáo sư của cô ấy là một người phụ nữ cực kỳ hấp dẫn nhưng rất đáng sợ và khó đoán.
Cô gái trẻ Gryffindor không hoàn toàn hiểu điều đó nhưng có điều gì đó về người phụ nữ đáng sợ này khiến Hermione tò mò phần nào nhưng lại khiến một nửa của cô ấy chết khiếp cùng một lúc.
"V-y-vâng, thưa giáo sư, em chắc chắn sẽ đến đúng giờ" Hermione thở hổn hển khi mắt cô hướng đến đôi môi hồng ngọc đầy đặn, quyến rũ của Bellatrix
Điều này không bị cô phù thủy hắc ám bỏ sót, người cong lên thành một nụ cười nhếch mép khi cô ấy lại gần thì thầm vào tai Hermione.
Tôi rất vui khi biết điều đó Granger" Bella cười khúc khích một cách trẻ con, lùi lại và quay lại ngồi xuống bàn của mình. Hermione nhìn xuống sàn nhà tự hỏi để cảm ơn giáo sư đã không giết cô ấy hay ...
"Có điều gì muốn nói không?" Bella nhìn cô gái từ trên xuống dưới. Ngẩng đầu lên nhanh chóng bắt gặp đôi mắt đen của giáo sư đang ngồi trên bàn làm việc của cô.
"À không. Tha- cảm ơn, giáo sư Black" Hermione nhìn người phụ nữ tóc quạ di chuyển nên giờ cô đang ngồi xếp bằng trên bàn.
Bellatrix mỉm cười, khẽ gật đầu bào chữa cho cô gái trẻ Gryffindor đang nóng lòng muốn rời đi. Bellatrix nhìn phù thủy trẻ rời đi, lắc đầu, cô ấy chỉ đũa phép về phía cánh cửa, nó ngay lập tức đóng sập lại.
"Muggle-born nhỏ kỳ lạ " cô ấy nói thêm.
"Tôi sẽ biến bạn thành một người phụ nữ cupcake." Bellatrix trầm ngâm khi cô ấy cầm bút.
Hermione chạy về ký túc xá
"Ôi chúa ơi" cô ấy thở dài "lưu ý bản thân, đừng bao giờ đến lớp muộn nữa, đặc biệt là đối với lớp của cô ấy"
Hermione lầm bầm, chuẩn bị sẵn sàng đi ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro