Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

24. ethan



MINSEO's POV

Mỗi bước chân tôi đi đều trở nên nặng nề hơn trước vì tôi nhận ra rằng cuối cùng nó cũng dẫn tôi đến trước lớp, nơi mà tôi ngồi trước Jimin.

Tôi thật sự muốn xóa bỏ những ký ức đã xảy ra ngày hôm qua nhưng đó là điều không thể. Tại sao tôi lại hôn với một tên playboy?! CHẾT TIỆT!!!!!

Tôi bước vào lớp và điều đầu tiên chính là tôi đã nhìn thấy Jimin, người cũng đang nhìn tôi với nụ cười nhỏ trên mặt cậu ta. Chúng tôi nhìn nhau bằng mắt 0,000001 giây và tôi nhanh chóng quay sang nơi khác. Thật là ngại ngùng !

NGÔI THỨ 3.

"Hôm nay cô ấy hành động thật kì quặc" Jimin có vẻ như không hề chú ý tới bài giảng. Tất cả những gì trong đầu cậu chính là cô gái ở phía trước. Thông thường, cả hai sẽ là người ồn ào nhất lớp. Họ sẽ cãi vặt hoặc ngồi lê đôi mách. Nhưng hôm nay, chỉ có sự im lặng.

"Được rồi cả lớp, hôm nay tới đây. Các em có thể về sớm."

Lúc nghe được những từ đó của giáo sư, Minseo nhanh chóng đùa hết những dụng cụ vào ba lô mà không cần nhìn và lướt qua cánh cửa.

"Minseo-" Jimin cố gắng gọi nhưng đã trễ.

Cậu đứng lên trong sự thất bại và chỉ một lúc sau thì rời khỏi.... thứ gì đó trên ghế cô lọt vào mắt cậu.

"Đồ ngốc, cậu để quên máy tính. Để coi cậu có tránh tôi với chuyện này không?"


"Kì lạ quá."  Minhee đứng bên cạnh tủ khóa của Minseo khi cô nàng đặt vào trong những quyển sách không quan trọng.

"Jimin đâu rồi?"

Mặt Minseo trở nên đỏ hơn khi tên cậu được đề cập. "Mình không biết, sao cậu lại hỏi mình."

"Bởi vì hai cậu luôn luôn đi với nhau sau giờ học?" Minhee đáp.
"Bỏ qua đi, ngày hẹn hò hôm qua thế nào ~? Mình không hề nghe lời phàn nàn nào  vì thế có nghĩa là mọi thứ đều tốt đẹp?"

"Mọi thứ đều ổn." cô đánh lạc hướng cái nhìn chằm chằm cửa Minhee, "Không có gì xảy ra."

"KHÔNG CÓ GÌ?" Minhee kêu lên. "..... cậu đang nói dối."

"Không có!" Minseo đóng cửa tử.

"Tch, mình là bạn thân nhất của cậu. Cậu nghĩ mình không nhận ra khuôn mặt giả dối của cậu sao?" Minseo nhếch mép.
"Nhất định là có điều gì đó thú vị đã xảy ra!"

"Không có gì, đi thôi!" Minseo bước nhanh về phía trước để tránh đi sự ngờ vực.

"Này! Cậu không thể giấu được mình đâu!" Minhee đuổi theo.

"Minseo!!" rất nhiều nữ sinh chạy đến phía Minseo và Minhee.

"Gì vậy? Có gì xảy ra sao?" Minseo đáp.

"Có người nào đang tìm cậu!" một trong số họ trả lời, "Cậu ta rất đẹp trai!"

"Là Jimin à?" Minhee hỏi.

"NÀY!" Minseo bắn cái lườm đến cô bạn thân.

"Không! Cậu ta là một học sinh mới được chuyển đến hôm nay." Cô gái khác đáp.
"Mình nghe nói cậu ta là con trai của quan chức chính phủ!"

"Ồ!.... mình có nghe qua." môi Minhee hé mở, "Cậu biết hắn ta??"

"Không..... mình không biết ai là con trai của quan chức chính phủ cả. Cậu có chắc đó là tôi không?"

"Đúng! Chắc chắn mà! Cậu ấy nói là Kim Minseo!" họ đáp.

"Giờ cậu ta đang ở đâu?"

MINSEO's POV

Tôi đến phía sau tòa nhà nơi mà họ đã nói tôi. Tôi thề tôi nếu hắn ta lừa tôi ra đây làm mất thời gian của tôi, hôm nay hắn ta sẽ chết chắc.

Nơi này rất vắng vẻ, chỉ có cỏ và cây cối.... và một người con trai. Hắn ta đang quay về phía khác nên tôi không thể nhận ra hắn là ai.

"Chào? Cậu đang tìm tôi à?" Tốt hơn hết không phải là những lời tỏ tình không ra đâu vào đâu.

"Tôi cuối cùng cũng tìm được cậu." hắn quay lại và khuôn mặt lóe nụ cười, "Quý cô Minseo ~"

Khoan đã...... ÔI CHÚA ƠI ĐÂY CHÍNH LÀ ANH CHÀNG LÁI MÔ TÔ NÓNG BỎNG. Tên cậu ta là gì?? Tên cậu ta là gì! Tôi không thể nhớ!

"Tôi là Ethan. Nhớ tôi không?" cậu ta bước lại gần hơn. Mốt thời trang của cậu ta thật sự quá đỉnh!

"Dĩ nhiên!" .... không hẳn.
"Làm sao mà cậu biết tôi học ở đây?"  Hơi creppy nhỉ.

"Tôi điều tra chút thôi." Má lúm của cậu ta!

"Bây giờ cậu cũng học trường này?" tôi hỏi với sự tò mò.

"Không phải quá rõ ràng sao?" cậu ta cười. "Tôi ở khoa này nếu cậu muốn tìm tôi."

"À, đây này!" cậu ta đưa tôi thứ gì đó. MÓN QUÀ?
Là một chiếc túi nhỏ và có nhãn hiệu Dior.

"Về việc gì?" tôi hỏi.

"Là lời cảm ơn vì đã giúp đỡ tôi." cậu ta lộ đôi mắt cười.... mắt cười.....mắt cười...... nhưng mắt cười của Jimin dễ thương hơn.... đợi đã! Minseo đừng nghĩ về cậu ta nữa!

"Không cần đâu, cảm ơn." tôi từ chối một cách tự nhiên, "Cậu đã nói cảm ơn và đó là quá đủ rồi. Còn nữa, tôi chỉ cho cậu mượn điện thoại, không to tác gì."

NGÔI THỨ 3.

"Minhee nói Minseo ở nơi này.... cô ấy đâu rồi?" Jimin đi lang thang để tìm cô nàng.

"Cậu đây rồi, cô nàng đứng nhì." Cậu đi tới gần cô hơn, mất khoảng vài giây để cậu nhận ra có một người khác đang rời khỏi. Jimin nhận ra rằng đây là một tên vô danh cao ráo đang cầm túi quà.

"Cậu ta muốn đưa nó cho Minseo?"
Jimin không thể nhịn được tia lửa ghen đang tuôn trào bên trong.
"Cậu để quên trong lớp." Jimin đưa máy tính ra.

"Cám ơn, Jimin." đôi mắt cậu dán trên mặt cô trong khi cô thì vẫn nhìn về nơi khác để tránh đi sự tiếp xúc bằng mắt với cậu.

"Người cậu đã nói chuyện là ai?" Jimin hỏi trong giọng vô cùng bình tĩnh.

"Cậu không biết người đó đâu." Minseo mở ba lô ra và đặt máy tính vào trong.

"Tên cậu ta là gì?"

"Ethan."

"Umh? Trường chúng tôi có người nào tên Ethan à?"

"Cậu đang phớt lờ tôi à?" Jimin rốt cuộc cũng hỏi.

"K-không! Chúng ta là bạn, sao tôi lại làm thế." Cô đáp lại với giọng run sợ bồn chồn.

"Tch, bạn? Loại bạn nào mà hôn môi đối phương một cách cuồng nhiệt?" Mắt Jimin không thể rời khỏi cô, "Cậu đang chơi đùa với tôi à, Minseo?"

"Tôi.... phải đi...." Minseo quay lưng. "Tôi có việc quan trọng phải làm."

"Gặp lại cậu sau."  Minseo cố hết sức để phớt lờ đi sự bồn chồn trong dạ dày cô. Cô không thể chắc sự bồn chồn lo lắng này là vì Ethan.... hay vì Jimin.

"Tạm biệt Jimin." cô thì thầm trước khi vội vã rời khỏi nơi này.

"Này Minse-" Jimin sắp sửa đuổi theo cô nhưng không thấy cô đâu, như thể cô vừa biến mất trong làn khí mỏng này vậy.
"Chúng tôi lại không thể gặp nhau.."

"Đồ ngốc." Jimin thở dài.

ETHAN's POV

Giọng nói này.... chính xác là tên mọt sách!

Tôi tiếp tục đi về phía người con trai vừa mới nói chuyện với Minseo. Tôi đã nhìn thoáng qua hồ sơ tiểu sử của cậu ta và chắc chắn 100% cậu ta là cùng một người với tên kia. Có vẻ như người nào đó đã phát triển khỏi khuôn mặt của trẻ con.

Park Jimin, tên hỗn tạp đó học ở trường này?

Bằng ánh mắt lúc cậu ta nhìn cô gái đó, tôi có thể nhận ra chắc chắn tên hỗn tạp đó có tình cảm với Minseo! Tch, sao cậu ta có thể rõ ràng như vậy?

Tuyệt vời.... đây là cuộc hội ngộ thú vị.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro