needy
bên cạnh tôi mỗi ngày chỉ là sự túng thiếu. sự nhớ nhung anh đến vô tận. lúc này, tôi chỉ muốn một cái ôm ân cần đến từ bright. phải chăng nó là thứ lấp lánh, kiêu sa kia mà họ nói sao? tôi xem anh là cả thế giới. một thế giới như thể chứa đựng những vết thương chưa lành của tôi. tên bright ấy có thể từ chối tôi mà? tại sao chỉ im lặng mỗi khi tôi tỏ tình. hà cơ gì cứ phải hành hạ tôi đến như vậy. hắn không buông lên tôi những lời xúc phạm mà gián tiếp ném tình cảm của tôi vào sọt rác, rồi lẳng lặng rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro