Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3

Thắt lưng của Giang Trần vô tình cọ vào vùng âm vật cực kỳ nhạy cảm của Văn Du, khiến cho cậu co giật, dương vật nhỏ màu hồng nhuận trước ngực dần dần dựng lên, môi lớn môi nhỏ xinh đẹp bắt đầu co rút.

Ham muốn tình dục của Văn Du bị khơi dậy, ánh mắt mơ màng, eo hóp lại, mông vô thức nhô lên đòi hỏi nhiều hơn.

Tiểu mỹ nhân nhỏ nhắn vẫn giữ được bình tĩnh, đôi môi mấp máy: "Không... Không, sắp ra...r.. rồi..."

Giang Trần nghe thấy tiếng kêu khẽ của tiểu mỹ nhân, càng kích thích tốc độ dùng dương vật lớn của anh cọ xát vào nơi kín đáo của cậu. Trong nháy mắt, tiểu mỹ nhân không chịu nổi sự kích thích này nữa, dịch âm đạo trong suốt từ gốc đùi chảy xuống ga trải giường, làm ướt cả người.

Giang Trần dùng bàn tay to tát vào cái mông mềm mại đàn hồi của Văn Du, khiến mông nổi lên gợn sóng, trên hai bờ mông trắng nõn để lại vết tát đỏ.

Ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào vết đỏ trên mông cậu, càng ngày càng sâu, giống như một tờ giấy trắng bị nhuộm một chút dấu vết của hắn, Giang Trần, kích thích nhân tố bạo lực trong lòng hắn hoạt động điên cuồng, muốn nhuộm đen tờ giấy trắng của mỹ nhân nhỏ bé này. Hắn lập tức mắng câu: "Con đĩ nhỏ, cúi đầu nhìn xem trong lỗ của em chảy ra bao nhiêu dịch tình? Em sinh ra là để bị địt."

Sau đó, Giang Trần duỗi ngón giữa gầy gò của mình ra, từ từ đưa vào bên trong lỗ nhỏ đã đủ ướt của tiểu mỹ nhân. Văn Du cảm thấy có vật lạ xâm nhập vào lỗ lồn của mình, vách thịt màu hồng bao quanh ngón giữa, ngăn không cho nó tiếp tục tiến về phía trước và khám phá.

Giang Trần khó khăn rút ngón tay ra, thịt bên trong đang mút chặt lấy hắn, giống như không thỏa mãn, nhưng cũng ngượng ngùng duy trì chút trinh tiết cuối cùng, không muốn hắn tiến thêm nữa.

Tay kia của hắn bắt đầu chơi đùa với hột le của Văn Du, ấn và xoay tròn cho đến khi hột le trở nên đỏ và sưng lên. Cậu trai  không thể chịu đựng được nữa và lại co thắt, lồn non rỉ ra dâm thủy trước khi anh buông cậu ra.

Thừa dịp dâm thủy tràn ngập trong lỗ, Giang Trần đột nhiên rút ra ngón tay cắm sâu vào trong lỗ, hai bàn tay to lớn giữ chặt eo thon của Văn Du, hướng đầu dương vật khổng lồ về phía cửa vào lỗ lồn tràn ngập nước dâm, chậm rãi khó khăn nhét nửa đầu dương vật vào trong.

Thân dưới của Văn Du sưng lên vì bị vật lạ xâm chiếm, đau đớn lấn át khoái cảm, mắt cậu  đột nhiên đỏ lên, nước mắt như ngọc chảy dài trên má, rơi xuống chăn.

Hai tay Văn Du nắm chặt ga trải giường màu trắng, muốn giảm bớt đau đớn, rên rỉ cầu xin Giang Trần: "Đau quá... Làm ơn, đừng đưa gậy vào... trướng quá...rách mất.."

Tiểu mỹ nhân khóc đến đáng yêu như vậy, bờ vai tròn trịa run rẩy, trái tim Giang Trần lạnh như đá, không cách nào ấm lên, lúc này, hắn hoàn toàn đắm chìm trong khoái cảm của hạ thân, vẫn dùng hết sức dịu dàng hôn đi nước mắt của Ôn Du, thấp giọng dỗ dành: "Sẽ không đau nữa đâu, tiểu bảo bối, chịu đựng một chút đi."

Vừa nói, Giang Trần lại tiến lên một tấc, toàn bộ quy đầu hoàn toàn tiến vào ấm áp hoa huyệt, hắn đột nhiên cảm thấy dễ chịu đến mức da đầu tê dại, phảng phất có hàng triệu cái miệng nhỏ ở trong lỗ của tiểu mỹ nhân , ngậm liếm dương vật của hắn.

Văn Du cảm thấy vô cùng ủy khuất, cậu hít mũi, nước mắt không ngừng rơi, đau quá! H..hức, cậu không bao giờ muốn nhìn thấy cây gậy nữa, thật đáng sợ...

Giang Trần thấy Văn Du thật sự sợ đau nên kiên nhẫn liên tục thì thầm vào tai tiểu mỹ nhân: "Em yêu, chịu đựng thêm một chút nữa, em sẽ thấy dễ chịu hơn thôi..."

Đôi tay hắn không ngừng xoa nắn núm vú hồng hào của Văn Du và xoa bóp hột le cương cứng của cậu, cố gắng mang lại khoái cảm cho cậu và làm dịu cơn đau.

Thấy tiếng khóc của Văn Du dần dần dừng lại, chuyển thành tiếng rên rỉ, Giang Trần quyết định đi đến cùng, hắn ta đẩy eo về phía trước, dùng "cậu nhỏ" to lớn của mình đâm vào phần thịt mềm mại ở giữa Văn Du.

Giang Trần rên rỉ khoái cảm, dương vật to lớn của hắn bị thịt ấm mềm mại bên trong quấn chặt, hắn nhanh chóng đầu hàng, một chất lỏng màu trắng đặc sệt phun ra từ đầu dương vật, lưu lại trong cổ tử cung ba phút.

Văn Du bị con cặc lớn đột nhiên đâm vào, cảm giác toàn thân đều sắp bị con cặc lớn đâm vào, đau đớn mà ngủ thiếp đi.

Giang Trần chậm rãi rút ra con cặc to mềm mại đã cắm vào cổ tử cung của tiểu mỹ nhân, lấy lại tinh thần, nhìn người  ngủ thiếp đi vì bị địt, trong lòng thầm mừng vì cậu đã ngủ thiếp đi, nếu không thì có lẽ cậu ta sẽ cười nhạo hắn là một gã đàn ông ba giây.

Nhưng Giang Trần nhìn vào phần thịt mềm mại đỏ thắm của lồn Văn Du sau khi rút ra, vẫn còn hỗn hợp chất lỏng màu trắng và chất nhầy trong suốt, ánh mắt thâm thúy,  dương vật nhanh chóng lại nhô lên, có khuynh hướng vươn tới mây trời.

Giang Trần ôm eo thon thả của Văn Du, để dương vật lớn của mình lại tiến vào lỗ lồn của cậu theo tư thế chó. Vòng eo chó đực bắt đầu điên cuồng thúc đẩy lồn nhỏ đầy đặn và mềm mại của tiểu mỹ nhân ,hắn liên tục đâm vào cổ tử cung.Dương vật lớn ra vào rất nhiều chất nhờn.

Văn Du bị một cú va chạm quá mạnh từ phía sau đánh thức, khóe mắt cậu ngấn lệ, cảm thấy lỗ lồn trên cơ thể mình bị một thanh gỗ dày nóng hổi đâm qua đâm lại với tốc độ kinh hoàng, cậu không nhịn được than thở với người đàn ông đang làm việc chăm chỉ phía sau: "Ô ô ô... Tôi sắp bị thanh gỗ đâm thủng mất..."

Giang Trần nghe thấy tiếng kêu khe khẽ từ dưới thân, dục vọng trong lòng lại bị kích thích, lại bùng nổ, hai tay bóp chặt eo nhỏ của mỹ nhân, đem eo chó đực của mình nhét vào trong lỗ nhỏ khít chặt, sâu như máy đóng cọc, lập tức tinh dịch tràn ra, tiếng tinh hoàn va chạm vào mông không ngừng.

Văn Du bị đụ đến mức không nói nên lời, chỉ có thể rên rỉ, mồ hôi chảy ròng ròng trên trán, tiểu mỹ nhân toàn thân run rẩy, từng đợt co giật cuốn lấy, cảm giác thật sảng khoái !

Một giờ sau, Văn Du bị đụ đến mức lồn nhỏ chảy ra dịch nhờn, nụ hôn của Giang Thần khiến môi cậu đỏ và sưng lên như âm hộ, mỗi lần thúc vào đều đâm vào chỗ sâu nhất trong âm hộ, hình thành một hình dạng đầu dương vật trên bụng mỹ nhân nhỏ bé.

Văn Du không biết rằng, thứ đang đụ vào cái lỗ bự của mình chính là con cặc to của gã đàn ông kia, cậu ta cứ nghĩ gã đàn ông kia đang cầm một cây gậy gỗ và ra vào cơ thể mình.

Cậu ta lấy cả hai tay che bụng, cảm thấy cây gậy đâm vào bụng mềm mại của mình liên tục, như thể bụng sắp bị đâm thủng, không nhịn được khóc lóc cầu xin tha thứ: "Anh ơi, xin hãy buông tiểu huyệt của em, xin hãy..."

Giang Trần nghe Văn Du  nhẹ giọng cầu xin tha thứ, nhất là chữ "anh", khiến cho con cặc to của hắn lại cương lên, dục vọng bị kích thích, đâm sâu vào lỗ khoái cảm, ma sát và đâm vào điểm nhỏ trong lỗ.

Giọng nói khàn khàn của Giang Trần áp vào tai tiểu mỹ nhân, thở hổn hển: "Tiểu bảo bối, gọi anh lần nữa đi."

"Hừ." Văn Du nghiến răng, không chịu làm, cậu cũng có thể diện...

Giang Trần chậm rãi dụ dỗ: "Tiểu bảo bối, gọi anh là anh Giang Trần, anh sẽ không làm tình với em."

Văn Du ngây thơ tin lời Giang Trần, mặt đỏ bừng nhẹ giọng gọi: "Anh Giang Trần."

Nhưng những gì cậu nhận được lại là một cú đập dữ dội và mạnh mẽ của con cặc lớn của Giang Trần vào cái lỗ nhỏ mềm mại của câun, chỉ còn lại tiếng rên rỉ nhẹ nhàng của Văn Du vang vọng trong phòng ngủ, kéo dài rất lâu.

Nửa giờ sau, con cặc to của Giang Trần cuối cùng cũng xuất tinh vào lỗ lồn của Văn Du, lập tức một luồng chất lỏng nóng hổi đặc sệt bắn vào tử cung của tiểu mỹ nhân. Liên tục xuất tinh trong năm phút khiến bụng của tiểu mỹ nhân phồng lên, giống như một người phụ nữ mang thai ba tháng.

Văn Du cũng bị kích thích đến cực khoái, thân thể căng thẳng, lồn nhỏ co giật, khoái cảm tê dại dâng trào từ sống lưng đến sau đầu, cảm thấy vô cùng sung sướng.

Sau đó, Giang Trần rút con cặc to của mình ra khỏi lỗ nhỏ ướt át, nhiệt độ còn sót lại của cực khoái vẫn kích thích lỗ hoa nhỏ của Văn Du giật giật, không có con cặc to cản trở, một dòng tinh dịch màu trắng chảy ra từ lỗ đang co thắt, cảnh tượng vô cùng dâm đãng.

Lúc này, điện thoại của Giang Trần lại reo lên, hắn cầm lên nghe, một giọng nam mang theo nụ cười dễ chịu truyền đến: "Tôi ở dưới nhà anh, ra mở cửa đi."

Giang Trần cúp điện thoại một cái, rút ​​mấy tờ giấy ở đầu giường ra, lau sơ qua chất nhờn thơm tho trên "cậu nhỏ" của mình, chậm rãi mặc quần lót và quần áo, chỉnh đốn lại một chút rồi đi xuống lầu.

Bỏ lại Văn Du, đôi chân mềm nhũn vì bị làm tình, một mình trên giường, không để ý đến chất lỏng bao phủ dưới háng mình, Giang Trần sau khi thoát khỏi sóng tình, thoạt nhìn như thể sẽ không nhận ra anh ngay khi anh kéo quần lên.

Đến cửa biệt thự, Tô Dật mỉm cười bước tới vòng tay qua vai Giang Thần, nhưng hắn lại né sang một bên.

Giang Trần lạnh lùng nói: "Trong phòng ngủ có người, anh giúp tôi trông chừng cậu ta."

Giang Trần lạnh lùng nói: "Trong phòng ngủ có người, anh giúp tôi trông chừng anh ta."

Nói xong, hắn ta quay người lái xe đến gara ngầm của biệt thự Tây Khu để giải quyết đám người phiền phức kia.

Trong mắt Tô Dật, tên sát nhân tàn nhẫn Giang Trần đã nói sẽ giúp hắn  theo dõi người này, điều đó có nghĩa là muốn giết chết người này bằng cách tra tấn cậu ta.

Nhưng trong lòng Giang Trần không có ý định như vậy, hắn chỉ muốn Tô Dật trông chừng tiểu mỹ nhân, không cho cậu chạy thoát.

Tô Dật chậm rãi đi về phía phòng ngủ, trong đầu đã hình dung ra việc có nên từ từ đổ nước vào bồn tắm để nhấn chìm cậu hay không. Hay nên dùng dao cạo từng inch thịt mềm và tra tấn cậu ta đến chết?

Sau khi Giang Trần rời khỏi phòng, Văn Du biết đây là thời cơ tốt nhất để cậu ta chạy trốn, cậu chống khuỷu tay vào mép giường và cố gắng lật người lại, nhưng đôi chân của cậu trở nên vô cùng mềm nhũn .Ngay khi cậu dùng hết sức lực, Văn Du ngã trở lại giường, vẫn ở tư thế nằm sấp.

Tô Dật vừa tiến vào, trong nháy mắt đã thất thần, nhìn thấy một cảnh tượng cực kỳ dâm đãng. Một thân thể mềm mại trắng nõn nằm trên giường, lỗ lồn mở toang đối diện với anh, thịt mềm mại tràn đầy tinh dịch trắng đục, toàn thân đều là vết đỏ do sự mơ hồ để lại, đặc biệt dễ nhận ra là vết tát trên mông của mỹ nhân nhỏ vẫn chưa biến mất.

Dục vọng của Tô Dật bị mỹ nhân xinh đẹp tinh tế trước mắt kích thích, trong đầu chỉ có một ý niệm, chính là muốn địt chết hắn.

Khi Tô Dật tỉnh táo lại, anh sờ sờ dương vật cương cứng dưới quần như đang tự an ủi mình, trong lòng không ngừng tự trấn an mình rằng anh không được thích con đĩ mà Giang Trần yêu này.

Văn Du cảm thấy có động tĩnh ở cửa, cho rằng Giang Thần đã trở về, lập tức mở đôi mắt đẫm lệ, sợ hãi nhìn về phía cửa.

Nhưng những gì cậu nhìn thấy là một khuôn mặt đẹp trai lạ thường, và một thân hình thon thả và cân đối ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Văn Du nghĩ đến cảnh cậu mở rộng hai chân, lỗ lồn nhỏ mở toang hướng về phía người đàn ông ở cửa, má cậu đột nhiên đỏ bừng vì xấu hổ.

Tiểu mỹ nhân cắn chặt đôi môi đỏ mọng, e thẹn nói: "Đừng nhìn... vào chỗ kín của tôi." Nói xong, Văn Du từ từ khép đôi chân thon dài lại, nhưng vẫn không nhịn được mà lộ ra chỗ kín, chơi đùa đến mức đỏ ửng lên.

Theo cử động của Văn Du một ít tinh dịch màu trắng trong lỗ lại chảy ra ngoài, đột nhiên vùng giữa hai chân ướt đẫm chất lỏng màu trắng.

Tô Dật tiến lên, nắm lấy mắt cá chân gầy gò của tiểu mỹ nhân, kéo câu ta đến trước mặt mình, dùng giọng điệu hung dữ uy hiếp: "Tiểu mỹ nhân, Giang Trần bảo tôi giết cô."

Khi Văn Du nghe thấy chữ "giết", khuôn mặt hồng hào của cậu đột nhiên trở nên tái nhợt, khóe mắt đỏ hoe đột nhiên tăng thêm một chút yếu đuối của Văn Du, giống như một cơn gió có thể thổi bay cậu vậy. Khóe mắt cậu vẫn còn đọng nước mắt, cậu khẽ cầu xin: "Anh có thể đừng giết tôi không

Chương 3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro