Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2

02 Bị ảnh đế cưỡng hiếp điên cuồng bằng trứng rung trước ống kính trước mặt vô số người, lên đỉnh liên tục.

"Cốc cốc cốc..." Lúc này, có người gõ cửa phòng nghỉ.

"Phó tiên sinh, Cố tiên sinh, sắp bắt đầu quay rồi, hai người chuẩn bị xong chưa?"

Nghe thấy giọng nói ngoài cửa, Cố Nguyễn run rẩy toàn thân, cậu muốn trả lời nhưng Phó Đình Thâm vẫn đang nghịch huyệt nhỏ của cậu nên cậu không nói được lời nào.

Người bên ngoài thấy không có ai lên tiếng, lại gõ cửa lần nữa.

"Làm ơn... thả tôi ra..." Cố Nguyễn lắc đầu cầu xin.

"Thực sự rất dâm đãng nha. Không biết nếu như người bên ngoài phát hiện bộ dáng này của cậu thì sẽ như thế nào."

Cố Nguyễn không thể nói được gì, sự kích thích mãnh liệt khiến dương vật của cậu run lên và phun ra chất lỏng.

"Kích thích như vậy? Có vẻ như cậu rất thích nó?" Phó Đình Thâm nhếch môi, lấy ra một quả trứng rung và nhét nó vào âm hộ của Cố Nguyễn.

"Tận hưởng đi." Phó Đình Thâm mân mê hai cánh môi dưới thân Cố Nguyễn vài lần, và khi anh rời đi, anh nhẹ nhàng véo âm vật của cậu một cách thô bạo.
…………

Trước khi chính thức quay phim, Cố Nguyễn và Phó Đình Thâm đi đến phía đối diện với máy quay, chuẩn bị.

Hai người họ sẽ chuẩn bị quay một cảnh thân mật, Thịnh Khi Yến do Phó Đình Thâm thủ vai đã phải lòng Ngôn Xuyên do Cố Nguyễn thủ vai trong nhiều năm, nhưng anh ấy chưa bao giờ dám thổ lộ tình cảm của mình, vì vậy anh ấy chỉ có thể thầm yêu. Không ngờ trong một lần say rượu, Thịnh Khi Yến đã lộ nguyên hình, cưỡng hiếp Ngôn Xuyên và giam anh dưới tầng hầm.

Trong căn phòng mờ tối, chỉ có một vài tia sáng chiếu vào Cố Nguyễn và Phó Đình Thâm.

"Ảnh đế Phó, xin hãy chiếu cố nhiều hơn."

Cố Nguyễn có chút căng thẳng, tim như muốn nhảy ra ngoài, ai có thể ngờ hai người ăn mặc đẹp đẽ đang đứng trước ống kính, khi nãy còn ngồi trong phòng nghỉ làm chuyện bại hoại.

Cậu kẹp chặt hai chân, cố lờ đi cái trứng rung trong lỗ nhỏ của mình, nhưng sự hiện diện của thứ đó quá mạnh mẽ.

"Đừng lo lắng, chỉ cần thư giãn liền có thể diễn tốt."

Phó Đình Thâm vỗ vai Cố Nguyễn, trước ống kính, anh ấy tri kỷ đóng vai một đàn anh, nhưng điều mà những người khác không biết là sau khi Phó Đình Thâm nói xong, anh đã nhấn công tắc của trứng rung.

Một trận khoái cảm kịch liệt từ trong lỗ nhỏ truyền đến, Cố Nguyễn không khỏi có chút run lên, nhưng vì không để người khác nhìn thấy điểm khác thường, hắn cố gắng hết sức kiềm chế, không phát ra tiếng rên rỉ.

m thanh rung động của trứng rung như văng vẳng bên tai, Cố Nguyễn dường như cảm nhận được lại có dâm thủy từ trong người chảy ra, dương vật vừa mới xuất tinh có chút ngóc đầu dậy.

Cố Nguyễn cố gắng hết sức để kẹp lỗ nhỏ, không muốn biểu hiện sự kỳ lạ trước mặt mọi người.

Đạo diễn không đuổi những người xung quanh như thường lệ, Phó Đình Thâm cởi quần áo như thể không có ai nhìn, để lộ ra những đường cong đẹp đẽ trên cơ thể.

Cố Nguyễn cũng tự cởi cúc áo, để lộ một vùng da trắng nõn.
 
"Bắt đầu–"

Theo lệnh của đạo diễn, quá trình quay phim chính thức bắt đầu, và một số máy quay đang hướng tới chỗ của Phó Đình Thâm và Cố Nguyễn.

"Không...đừng làm như vậy, thả tôi ra..." Cố Nguyễn vừa nói vừa vùng vẫy theo lời thoại trong kịch bản.

Nhưng cậu càng khóc, càng khơi dậy ham muốn xâm lược của người đàn ông, Phó Đình Thâm xé quần áo của Cố Nguyễn và tách hai chân cậu ra.

Một đôi bàn tay to xương xẩu sờ soạng tấm lưng trắng nõn của Cố Nguyễn, nhẹ nhàng nhéo cặp mông tròn trịa của cậu, sau đó lẻn vào một nơi càng bí mật.

Trong máy ảnh, Cố Nguyễn quần áo xộc xệch, hai má ửng hồng, ngay cả hơi thở cậu thở ra cũng vô cùng nóng bỏng.

Theo kịch bản, quy mô của cảnh này cực kỳ lớn, với tư cách là diễn viên, họ đương nhiên không cần làm bước cuối cùng nên hai người đều thực hiện các biện pháp an toàn, nhưng do góc quay nên nhìn như thật.

Nhưng điều mà những người đứng sau máy quay không biết là tay của Phó Đình Thâm đang vuốt ve lỗ nhỏ của Gu Ruan, nơi được nhét trứng rung vào.

"Ah ah..."

Cố Nguyễn không thể không rên rỉ, khuôn mặt đỏ bừng bất thường và đôi mắt phủ đầy hơi nước.

Phó Đình Thâm cúi đầu xuống, mút lấy chiếc lưỡi nhô ra của cậu, hai chiếc lưỡi đỏ rực không ngừng liếm láp và trao đổi chất dịch của cơ thể chi nhau.

Cố Nguyễn bị hôn đến mức không thở nổi, phát ra vài tiếng hổn hển yếu ớt.

"Nếm thử chính dâm thủy của mình xêm mùi vị như thế nào?" Khi tách ra Phó Đình Thâm nói bên tai Cố Nguyễn một câu mà chỉ hai người mới nghe thấy.

Máy quay đã đúng lúc chụp được cảnh gợi cảm này, nhưng không ai để ý đến những động tác dâm dục của Phó Đình Thâm dưới lớp vải che thân.

Phó Đình Thâm cầm dương vật của Cố Nguyễn trong tay và chơi với nó, quả trứng rung trong lỗ nhỏ bên dưới dương vật không nên tồn tại đang không ngừng rung lên.

Phó Đình Thâm thò tay vào quần và dùng ngón tay véo vào âm vật ẩm ướt của cậu, nhiều lần kích thích như vậy khiến cậu muốn hét lên.

“Buông tôi ra, đồ khốn!” Cho dù thân thể cậu có thoải mái đến đâu, Cố Nguyễn cũng không thể quên nói lời thoại của mình.

"Buông cậu ra? Nhưng cơ thể của cậu lại không nói như vậy." Phó Đình Thâm cười lạnh một tiếng, cởi quần ra, nhắm vào âm hộ của Cố Nguyễn, thực hiện động tác thâm nhập.

"A..." Cố Nguyễn kêu lên một tiếng, thanh âm cực kỳ thống khổ, lại cũng cực kỳ sảng khoái.

Phó Đình Thâm không thực sự thâm nhập vào Cố Nguyễn, nhưng anh cố tình tăng tần suất của trứng rung, Cố Nguyễn người chưa bao giờ bị tra tấn như thế này, làm sao có thể chịu đựng được.

"Không, còn quá sớm, tôi sắp hỏng mất..."

Đây không phải là lời thoại trong kịch bản, nhưng đạo diễn cũng không cho dừng lại, rõ ràng ông ấy coi phần diễn này của Cố Nguyễn là diễn xuất và còn không ngớt lời khen ngợi.

Nghe thấy Cố Nguyễn cầu xin lòng thương hại, Phó Đình Thâm cũng không dừng lại mà đưa ngón tay vào lỗ nhỏ đã chứa sẵn một quả trứng rung.

Trứng rung bị ngón tay đẩy vào càng sâu, ruột non mềm mại ở sâu bên trong bị trứng rung có gai mềm kích thích, thân thể Cố Nguyễn không ngừng run lên.

Nhưng lúc này trứng rung trong cơ thể đã được điều chỉnh đến tần số cao nhất, tiếng vo ve gần như lấp đầy đầu Cố Nguyễn.

Khi cậu nghĩ đến rất nhiều cặp mắt và máy quay đang nhìn mình, cậu cảm thấy vô cùng xấu hổ.

Trứng rung trong lỗ nhỏ rung lên như điên, Phó Đình Thâm cũng đút hết ngón tay này đến ngón tay khác, theo tần số của trứng rung không ngừng thọc vào rút ra.

"Ahhh...Tôi thực sự không thể chịu đựng được nữa...Làm ơn, hãy buông tha cho tôi đi..."

m vật mỏng manh không ngừng bị tra tấn, khoái cảm không ngừng dâng cao, Cố Nguyễn chỉ có thể cắn chặt môi, cảm nhận từng đợt khoái cảm.

"Cậu muốn bắn..."

Đây là suy nghĩ duy nhất trong đầu Cố Nguyễn, cậu có thể cảm giác được thân thể của mình sắp đạt tới cao trào.

Đột nhiên, quả trứng rung trong lỗ nhỏ va chạm một cái, thân thể Cố Nguyễn không khỏi run lên. 

Vẻ mặt của Phó Đình Thâm vẫn bình tĩnh, nhưng ngón tay của anh lại tấn công vào nơi đó hết lần này đến lần khác.

"Ahhh..."

Cố Nguyễn vặn vẹo eo , cố gắng thoát khỏi khoái cảm đang dâng trào, nhưng Phó Đình Thâm làm sao có thể khiến cậu toại nguyện.

Đột nhiên, Cố Nguyễn mở to mắt, dương vật bắn ra những dòng tinh dịch không quá đặc, một dòng dâm thủy lớn từ trong âm hộ phun ra, hạ thân toàn là một mảng nhớp nháp.

Phó Đình Thâm rút ngón tay ra lau chất dịch dính trên tay lên âm vật của Cố Nguyễn, nhìn âm hộ đã bị anh chà đạp và chuyển sang màu đỏ thẫm, khóe miệng anh nhếch lên.

"Bụp—" đạo diễn vỗ bảng, nhìn cảnh quay vừa rồi, "Đoạn này quay tốt lắm, qua."

Phó Đình Thâm nhanh chóng thu dọn đồ vật giữa hai chân Cố Nguyễn, rút tay từ bên trong ra, nhanh chóng lấy một chiếc áo khoác khoác lên người Cố Nguyễn.

Cố Nguyễn cuối cùng cũng có thể khép chân vào, trứng rung trong âm hộ vẫn đang rung khiến Cố Nguyễn run lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro