Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4: Làm nhục (H)

Côn thịt nam nhân hung hăng ra vào, đập mạnh vào hạ thể nàng. Hắn căn bản không quan tâm đây là lần đầu của nàng, mãnh liệt dùng sức xâm nhập. Nàng không tự chủ được mà tiết ra càng nhiều ái dịch bôi trơn, dễ dàng cho hắn cắm rút.

Phùng Uyển Dung không hiểu người nàng sao lại dâm dãng như vậy, chẳng lẽ sau khi bị cắm vào thì sẽ trở nên mẫn cảm không thể khống chế được sao?

Côn thịt hắn rút ra đâm vào, chọc đến tận sâu trong hoa huyệt, tìm kiếm phần thịt mềm mại bên trong. Rất nhanh hắn đã tìm được, mạnh mẽ cắm quy đầu đến, Phùng Uyển Dung kêu khóc rên rỉ, thân thể không tự chủ được mà run rẩy.

"Hóa ra là ở đây". Ngụy Tranh tà ác cười. Nhắm điểm này hung hăng đâm vào hơn trăm lần, nhìn nàng uốn éo trong ngực, da thịt toàn thân phiếm hồng vì dục vọng, miệng hồ ngôn loạn ngữ kêu: "A a, thế tử a... Không muốn a a, ô ô, thật thoải mái... Ô ô..." Từ đầu đến cuối bị hắn thao đến khóc.

"Hahaha" Ngụy Tranh hay tay nặn nhào cặp vú lớn, gảy lộng hai khuyên đầu vú, nàng đau đến run rẩy nhưng lại phun ra lượng lớn mật dịch, xối lên quy đầu đang trướng lớn trong hoa huyệt.

Ngụy Tranh suýt bắn tinh, tay trái hướng cặp vú mập mạp vỗ tới "Tiện nô, thật tao".

Vú lớn bị vỗ va đập vào nhau.

Ngụy Tranh đã từng phóng túng, chơi qua đủ loại nữ nhân cũng chưa từng thấy qua cặp vú nào tuyệt đẹp như vậy, hắn một bên tàn nhẫn ra vào mật huyệt, một bên mạnh tay nắn bóp vú lớn...

Phùng Uyển Dung sao có thể chịu nổi giày vò như vậy, lệ thủy chảy dài, rơi xuống hai vú rồi lại chảy xuống dưới, vô cùng dâm mỹ.

"Thế tử, bỏ qua cho tiện nô đi, van cầu... Ô ô ô..." Nàng cảm thấy côn thịt lại vào sâu thêm nữa, quy đầu liên tục chạm đến tử cung, dường như muốn đem bụng của nàng đâm xuyên qua.

"A..." Ngụy Tranh thoải mái khó có thể diễn tả bằng lời, đâm thật sâu vào tử cung nàng. Mật dịch nàng tiết ra đã chảy ướt hết bụng dưới của hắn.

"Thật là một dâm phụ. Kỹ nữ đầu bảng của Bách Hoa Lâu cũng không chảy nhiều nước như ngươi". Giọng nói hắn đầy ắp dục vọng.

Nghe được hắn đem mình ra so sánh với kỹ nữ, đôi mày nàng nhíu lại, Ngụy Tranh nhìn thấy được, cợt nhả chòng ghẹo nói: "Làm sao, nhanh vậy liền quên mình là tiện nô?" Hắn dùng sức xoắn một bên khuyên vú lại, gương mặt Phùng Uyển Dung đau đến vặn vẹo, hoa huyệt siết chặt côn thịt hắn.

Phùng Uyển Dung vội vàng cười nói: "Tiện nô không dám. Cầu gia nhẹ chút, xin thương xót tiện nô."

Phùng Uyển Dung cảm thấy mình sắp sụp đổ, từng đợt sóng nhiệt dưới hạ thân nối tiếp nhau ập đến. Đột nhiên hạ thân truyền tới cảm giác mắc tiểu "Gia, nô phải đi tiểu, nô sắp không nhịn được nữa"

"Tiểu ra đi." Nam nhân cợt nhả nói, côn thịt bắt đầu mạnh mẽ ra vào, rút ra gần hết liền hướng thẳng tử cung đâm mạnh vào, tốc độ cắm rút ngày một nhanh hơn, lực đạo cũng tàn nhẫn hơn.

Nàng không thể chống đỡ được, ngẩng cổ thiên nga thon dài lên rên lớn: "A a a a..."

Nàng thét chói tai một tiếng, tiết lên đầu côn thịt đang sưng lớn trong hoa huyệt, Ngụy Tranh cảm nhận được dòng nước mãnh liệt nàng bắn ra cũng lập tức xuất tinh vào tử cung nàng.

Hạ thân hai người gắn bó chặt chẽ, lầy lội dính nhớp.

Hắn rút côn thịt ra, cầm một côn thịt giả bằng ngọc đẩy sâu vào hoa huyệt, chỉ chừa lại đầu khoen bạc bên ngoài.

"Không có lệnh của gia, một giọt cũng không được rơi ra."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro