Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần 32 : Mất Trí

Cô mơ màng tỉnh dậy , những tia nắng nhỏ chiếu vào mắt cô , chói sáng . Lại là sự gắng sức ngồi dậy , ai ở đây vì sao lại không có người , cô đang ở đâu ? Bất chợt , cánh cửa mở ra , một toán nam nhân đi vào .
" Nhu nhi ! Em tỉnh rồi ?" Cả bọn xúm lại hỏi lấy hỏi để cô , khi họ chịu ngừng lại bởi tiếng thét " Im Đi " của cô thì họ lại nhận được một bất ngờ .
" Tôi là ai ? Đây là đâu ? Và cuối cùng các người là ai ?"
" Đoàng " tiếng sét đánh ngang tai các mỹ nam , cô .....cô bị sao vậy .
Anh Quân hét lên , gọi bác sĩ
" BÁC SĨ ĐÂU ! MAU GỌI BÁC SĨ NGAY CHO TÔI "
Anh lo sợ , anh hối hận vì cớ gì lúc đó anh lại ngu suẩn không nhảy xuống cứu cô , là anh hại cô ra nông nỗi này . Bác sĩ chạy vào , lấy chiếc đèn bin nho nhỏ , bật lên chiếu vào mắt cô , săm soi một hồi , cuối cùng vẫn là câu trả lời mà chẳng ai mong muốn
" Cố ấy bị mất trí nhớ , tạm thời " tạm thời ư ? Láo nếu là mất trí tạm thời sao còn phải nhờ đến sự lỗ lực của cô chứ . Bất chợt , cô kêu lên
" Ai ~ này tại sao tay tôi lại bị băng bó như vậy ? Chuyện gì đã và đang xảy ra ?" Họ nhìn nhau rồi quyết định nói cho cô nghe
" Là thế này .,..bà lá bà lố ....xì xá xì xô .....bánh thối bánh ố ..... 😂) sau khi sự việc được kể hết , nói thật một xíu xìu xiu cô cũng chẳng thể nhớ nổi . Cô bất chợt nhận ra một điều vội vàng hỏi bọn họ .
" Vậy , người cứu tôi .... Là ai ?" Bọn hắn nhìn nhau ( toé lửa tềnh ) rồi nhìn cô , phải chăng họ nên nói nhưng nếu thế cô liệu có cảm thấy ..... Mắc nợ họ rồi , rồi cái con người kia sẽ cướp người con gái họ yêu nhất đi không ??? Thôi ! Có thằng Ngu mới nói và tất nhiên mấy cái kẻ không biết xấu hổ đồng thanh .
" Là Anh " họ thấy ai cũng tự nhận quay qua , nhìn nhau ( toé lửa tình :) trong đầu họ bây giờ chỉ duy một câu ' Thật không ngờ cái lũ này lại mặt dày tự nhận là mình ' ( à dạ vâng ! Chắc các anh thành thật lắm đấy mà kêu ) . Cô ngơ ngác , đùa nhau à ! Cứu có mình ngưới ta mà cả tá thằng vậy , tính kéo nhau lúc đấy chết chung à ? Hay diễn vai ,  Tá Mỹ Nam cứu Mỹ Nhân , thôi mà ! Người ta biết là người ta đẹp rồi mà ( Thông báo là cái bệnh quái ác Tự Luyến của chị lên cấp Báo Động rồi đấy ạ !) . Cô thì đang mải tự luyến , các mỹ nam thì đang mải cãi nhau , tranh phần của mình , thực ra lúc đó là họ có nhảy xuống cứu coi nhưng mà nhảy muộn , chắc tới cuối phim mới nhảy mà chỉ bế cô thoát khỏi đấy thôi ! Chứ kêu cứu cũng không hẳn . Bất ngờ , một giọng thiếu nữ nên nói như thế nào nhỉ ??? À là như máy móc , là như tiếng cháo bị để lâu bốc mùi , nhão nhoẹt ý mờ.
" Ô ! Tiểu Nhu cậu đã tỉnh rồi hả ?" ( coi bộ ăn nói bình thường rồi ha !)
" Tiểu Nhu ?"
" Hả ?" Ngọc Anh ( Nữ Chủ ) kinh ngạc , các Mỹ Nam tuyệt mỹ suất chiêu , quyết định bỏ 1=>2 phút giải thích cho ả hiểu , vui lắm ! Đó là câu Ngọc Anh thân mến của chúng ta đang nghĩ . Cô bị mất trí ! Tính cách thay đổi , sở thích vẫn như cũ , ăn mặ thì cũng có chút đổi mới . Khi chưa mất trí nhớ :
+ Cá Tính
+ Thích màu xanh và trắng ,..... ( cái éo giề chẳng thích !!!)
+ Ăn nói thì mắng một câu chửi rủa đủ trăm câu , nhiều khi ức quá rủa tới độ thành sự thật
+ Phong cách ăn mặc , ko có gì đáng để kể về cách ăn mặc , hiếm lắm mới ăn mặc Tự Tế - có hôm đi hok còn cả gan giả Trai quyến rũ đàn bà con gái nhà ngưới ta , khiến các nam tốn tiền đi coi coi có phải Giới tính có vấn đề .
Sau khi mất trí nhớ , cô trở nên :
+ Hiền Dịu , Thục Nữ , Nhút Nhát mấy cái võ cẳng gà ( chiêu của sát thủ => tiến hoá thành cẳng gà ) cũng quên hết sạch giờ một chút phòng thân cũng không có ( Lợi thế nữ chủ ra tay chuyện hay sắp xảy ra )
+ Ăn nói dễ nghe , người ta chửi kệ mẹ người ta , người ta mắng kệ cha người ta , người ta xỉ thì răng cha lẫn mẹ rụng cmn xuống đất , đó có chút thay đổi mà ha ! Không nói 1 cãi 10 là còn may , không may mồm là còn sướng
+ Cách ăn mặc uỷ mị , ra dáng một tiểu thư , mỗi tội cái dáng ăn như heo có chết cũng không sửa được
+ Vâng Vâng và Dạ Dạ .......
~ Tua Nhanh ~ 1 tháng sau ~ Địa Điểm Bệnh Viện ~
Cô ngồi trên chiếc giường trắng , mặc đồ bệnh nhân , bộ đồ bệnh viện quả rất giống đồ cho mấy kẻ ngồi tủ , giống cũng đúng , có mỗi Mất Trí Nhớ mà bắt người ta ở đây , khác gì nhốt người ta nơi đây ( có cửa sổ để nhìn trời là còn sướng ) . Cô nhìn mọi thứ , hôm nay cô có thể về rồi , cô đang đợi lũ người kia đón về , cô có cảm giác thân quen với họ . Bỗng một bé gái xinh xắn , chạy lại phía cô
" Chị Thiên Sứ xunh đẹp ơi ! "
" Haha Thiên Sứ cái này có vẻ hay đấy , bé con cần gì nào ?"
" Dạ ! Chị Thiên Sứ có phải chuẩn bị được ra viện hơm ?"
" Ừ ! Phải , còn bé con ?"
" Dạ ! Mẹ em kêu là em phải ở đây điều trị cái gì đó đó ! Em không nhớ chỉ nhớ là trong quá trình điều trị em đã phải cắt bỏ mái tóc "
' Là bệnh Ung Thư sao ?' Cô nghĩ .
" Vậy có phải bé con rất chán không ?"
" Dạ ! Chị Thiên Sứ này , em từng đọc rất rất nhiều truyện nói về Thiên Thần , Thiên sứ , thấy bảo các chị ấy rất xinh đẹp đặc biệt là hát rất hay ạ "
" Vậy bé thấy chih xinh sao ?"
" Vâng ! Chị nhìn như một Thiên Sứ đến đây để bảo vệ em , đến để thực hiện mong ước của em vậy "
" Mong ước của bé là gì ?"
" Chẳng phải rõ rồi sao ! Là được gặp Thiên Sứ và em đã gặp rồi đó ! Chị Là Thiên Sứ đó , nghe nè , nghe nè , em nói cho chị Thiên Sứ nghe nè ! Có phải chị hát rất hay không ? Chị Thiên Sứ có thể hát cho em nghe không ? Em rất muốn trước khi làm phẫu thuật được nghe thấy Thiên Sứ hát đó " cô trầm ngâm nghĩ , rồi mỉm cười như thật
" Được ! Chih sẽ hát cho bé nhưng với điều kiện "
" Điều Kiện ?"
" Phải ! Đó là hãy cố gắng trong ca phẫu thuật , mạnh mẽ lên và chống trọi với bệnh tật "
" Dạ ! Em hứa " thế là cô và cô bé ngoắc tay nhau , cô bé nói cô bé tên " Nhiên Nhiên - 6 tuổi " cô cũng nói tên mình nhưng có lẽ cô bé thích gọi cô là Thiên Sứ hơn , cuối cùng sau màn chào hỏi , giới thiệu , cô nhấc bé con lên giường cô rồi cất giọng hát , thanh tú , mĩ lệ .

----------
Vui ko ? Tập sau nha mấy cưng kkkkkkk

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #np