Chương 5 : Linh Hồn Không Gian
Sau khi vào nhà thì Mặc Hiên liền bảo Mặc Hàn xuống phòng bếp chuẩn bị đồ ăn còn anh thì đứng canh ở cửa, nhìn chằm chằm từng ngọn cây cọng cỏ bên ngoài, vừa rồi bọn họ đã gây ra động tĩnh không nhỏ, rất khả năng sẽ hấp dẫn tang thi ở vùng lân cận tới. Hoa Mạnh Lâm thả ba lô xuống, im lặng lau chùi súng trên tay còn Tuyệt Mễ thì vừa vào nhà đã phòng bị nhìn Thiên Mị, hai tay ôm chặt Hoa Tống Dung, so với người khác thì Tuyệt Mễ càng hiểu rõ tính háo sắc như sói đói của Hoa Tống Dung hơn.
“Tống Dung , em đói bụng.” Tuyệt Mễ lắc lắc mông, cả người dựa sát vào trong lòng Hoa Tống Dung lại còn khiêu khích lườm Thiên Mị giọng nói nũng nịu làm cho lông tơ của mọi người dựng đứng.
Thiên Mị : "Tiểu Ngự Ngự bản thái nữ làm gì cô ta à " tử mâu lướt qua Tuyệt Mễ Nhíu mi nghi hoặc hỏi Hệ Thống
Ngự Ngự : . . .. . làm sao nó biết
( Chắc có thể cô ta bị bệnh chăng )
Thiên Mị ......
Giọng nói của cô ta õng ẹo đến mức làm cho mọi người buồn nôn, trong không khí còn tràn ngập mùi nước hoa nồng nặc làm Thiên Mị hơi cau mày
" Rồi Rồi sẽ cho em " Hoa Tống Dung Vang lên tiếng nói trầm đục ánh mắt dâm tà lướt nhìn Tuyệt Mễ , Khi thấy mọi người nhìn.. hắn ta hơi bối rối nhưng đã nhanh chóng điều chỉnh lại vẻ mặt của mình lạnh lùng nói với Tuyệt Mễ
Tuyệt Mễ đang tràn ngập nhiệt tình bị vẻ mặt lạnh như băng đả kích không nhẹ làm cho sắc mặt trắng nhợt, đứng như trời trồng tại chỗ.
Thiên Mị hờ hững nhìn cảnh này, ánh mắt hài hước quét qua Mặc Hiên có vẻ như suốt dọc đường đi đến đây, người này cũng không bình thản như những gì đang thể hiện ở bên ngoài, nếu cô không nhìn lầm thì hẳn Tuyệt Mễ là người phụ nữ được Hoa Tống Dung bao nuôi
Người phụ nữ phải dựa vào đàn ông để sống sót, bán đứng thân thể của mình thì sẽ có kết cục gì tốt sao? Hơn nữa nếu cạo lớp phấn trên mặt cô ta xuống thì chắc chắn sẽ được một lớp dày, chẳng qua cũng chỉ là tôm tép nhãi nhép mà thôi
“Mấy người gác từ giờ cho tới nửa đêm sau đó bọn tôi sẽ thay phiên.” Thiên Mị buồn chán duỗi tay che môi ngáp nói với nhóm người Mặc Hiên
Hoa Tống Dung còn muốn nói gì đó nhưng Thiên Mị hoàn toàn không cho Hoa Tống Dung có cơ hội để nói chuyện, cũng không dong dài dây dưa chút nào, cô phân giới hạn rất rõ, ngay cả một cái liếc mắt cũng không nhìn , nhấc chân lên lầu
Lợi hại! Hoa Mạnh Lâm sùng bái nhìn Thiên Mị ngay cả Mặc Hiên cũng không nhịn được mà vỗ tay ở trong lòng. Tuy nhiên anh lại lắc đầu, thế lực của nhà họ Hoa ở trong quân đội không nhỏ, Thiên Mị làm như vậy chỉ sợ là đã đắc tội Hoa Tống Dung ngày sau e rằng phiền phức sẽ không ngừng kéo đến.
Nếu Thiên Mị biết trong đầu Mặc Hiên đang nghĩ gì thì chắc chắn cô sẽ cười thật to , bản thái nữ mà phải sợ nhân loại mang tới phiền phức sao chuyện cười
( Ngự Ngự : không phải cô thường hay nói phiền sao )
Thiên Mị : đó là do đối tượng công lược mang đến. Đối tượng công lược không thể giết
Ngự Ngự : Chui vô góc vẽ vòng tròn ..... Ký chủ thật đáng sợ, nó muốn trở về :((
Thiên Mị vào phòng, khóa cửa lại, tiến vào không gian , Đây là không gian Khế ước với linh hồn cô, linh khí tồn tại trong không gian này cực kỳ nồng đậm, đương nhiên, ngoài việc những linh khí này có lợi cho việc Tu Luyện của cô, còn có thể cung cấp cho Thực Vật hấp thu.Nếu hái thực vật hay dược liệu, bên ngoài vào trong không gian, những dược liệu bình thường đó lặp tức sẽ có được linh khí, dĩ nhiên hiệu quả cũng không phải dược liệu bình thường có thể sánh bằng.
Hiện giờ linh khí trên Thế giới Mạt Thế đã cực kỳ ít ỏi, căn bản không thể tu luyện thăng cấp tu vi như ở Thần Quốc được, cho nên không gian này đang rất cần thiết với Thiên Mị lúc này
Thiên Mị bước chậm rãi đến vườn cây ăn trái bên vách núi ,nhìn tầng tầng lớp lớp đủ loại trái chín mọng như đang mời gọi cô hái chúng xuống,
Thiên Mị híp mắt nháy môi cười vươn tay hái một quả đào vừa ăn vừa nhìn dãy dược liệu và một số loại rau dưa bên cạnh , phía trước là ôn tuyền nồng đậm linh khí ,
Cô nhấc chân đi đến bên cạnh ôn tuyền chậm rãi ngồi cởi giày thả chân xuống, cảm thụ linh khí đang chầm chậm chui vào từ hai chân ,cô dẫn Linh Khí vận chuyển trong người vài vòng thì Thiên Mị liền nhắm mắt nghĩ ngơi một lát
..............
Đột nhiên cô bị một loạt tiếng động ồn ào đánh thức, Thiên Mị bước từ không gian đi ra mở cửa, tiếng động không nhỏ nhưng không giống như tang thi đang xông tới, chẳng lẽ lại có người khác tới đây?
“Có chuyện gì xảy ra vậy?” Thiên Mị hỏi.
Mặc Hiên ho nhẹ hai tiếng, sắc mặt có chút mất tự nhiên: "Không có việc gì, tôi đang giúp Mặc Hàn tập khống chế Hỏa nguyên Tố"
Hóa ra là do Mặc Hàn thức tỉnh dị năng không lâu ,không biết cách khống chế dị năng , nên quấn lấy Mặc Hiên chỉ dạy
Thiên Mị liếc nhìn Mặc Hàn đang xấu hổ mặt đỏ bừng cô nháy môi cười cười,tố chất cơ thể không tệ nhưng cho dù có giả bộ thành thục trầm ổn thế nào thì cũng chỉ là một thiếu niên mười chín tuổi
"Thôi, anh đi nghỉ ngơi đi, để tôi gác đêm."
Cho dù có về phòng thì cũng không ngủ được nữa nên Thiên Mị ôm kiếm, ngồi trong phòng khách, không thèm để ý đến ánh mắt đánh giá của những người xung quanh
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro