Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 27 : Tang Thi Triều (2)

khuôn mặt Hoắc Kiến Quân có chút trầm trọng "Mọi người khỏe, tôi là Hoắc Kiến Quân, nghĩ đến mọi người cũng biết mục đích lần này mời mọi người tập trung ở đây, chính là do tang thi triều lần này, tang thi triều lần này số lượng lớn nhất từ trước tới giờ!" Hoắc Kiến Quân sắc mặt lạnh lùng, lời vừa nói ra lập tức làm cho trong lòng mọi người có mặt ở đây trầm xuống.

"Theo tin tức có thể tin cậy, tang thi lần này vây thành sở dĩ có quy mô lớn, bởi vì có một con tang thi cấp sáu chỉ huy!

Tang thi cấp sáu!

Tang thi cấp sáu là tang thi vương giả, có thể biến hóa thành người bình thường, trên người cũng không có mùi hôi thối như trước nữa, quan trọng nhất là tang thi cấp sáu tính tình rất tàn nhẫn, thị huyết, cuồng giết chóc, thật giống với kẻ điên, bệnh thần kinh!

Nghe được tin có tang thi cấp sáu, trong đại sảnh càng thêm an tĩnh, vẻ mặt của mọi người từ nghiêm túc trở nên ngưng trọng, bọn họ mặc dù bởi vì chính mình là dị năng giả mà tự đắc, nhưng là tang thi cấp sáu, bọn họ cũng không cách nào đối phó.

Đụng phải tang thi cấp sáu, bọn họ chính là chỉ có chạy trối chết!

Hoắc Kiến Quân nhìn qua không khí phía dưới có chút ngưng trọng, không nhịn được nói: " Bất quá mọi người không cần quá lo lắng, tang thi cấp sáu mặc dù lợi hại, nhưng cũng không phải là không có biện pháp đối phó."

" A? "

" Chẳng lẽ thiếu tướng đã đã tìm được phương pháp đối phó với tang thi cấp sáu? " Phía dưới dị năng giả lập tức kích động.

Trên đài lập tức làm lộ ra một bộ dáng đã tính trước

" Mọi người yên tâm đi, đến lúc đó chỉ cần mọi người có thể làm hết sức săn giết tang thi cấp hai cấp ba, chỉ cần có thể đánh lui lần này tang thi vây thành này, mỗi người sẽ được thưởng hai trăm cân vật tư."

-Ồn ào-

Hai trăm cân vật tư?

Phía dưới lập tức nổ tung, hai trăm cân a? Nên biết bọn họ bình thường tiếp nhận nhiệm vụ, tối đa cũng chỉ vài chục cân vật tư, còn phải chia thủ hạ một ít, cuối cùng thu được căn bản không nhiều.

Chỉ cần có hai trăm cân vật tư này, như vậy cuộc sống của bọn họ cùng người thân liền tốt hơn rất nhiều

Kế tiếp chính là an bài một chút tác chiến, Mặc Hiên Mặc Hàn được an bài tại tiền tuyến, chịu trách nhiệm ngăn cản tang thi cấp ba.

Tang thi vây thành bình thường đều là buổi tối, hội nghị tản đi, Thiên Mị , Mặc Hiên cùng Mặc Hàn đi đến tường thành.

Đứng ở trên tường thành, chỉ thấy vô số dân chúng và quân đội, dưới sự chỉ huy trợ giúp quân nhân cùng nhau đào hố, chôn thuốc nổ.

Trên tường thành cũng bố trí rất nhiều súng máy, xe tăng, súng tự động các loại vũ khí hạng nặng.

Tường thành rất dầy, nhưng tang thi cũng không phải là người bình thường, bọn họ có được lực lượng lớn vô cùng, hung hãn không sợ chết lại mạnh mẽ, tốc độ cực hạn.

Trên dưới một trăm dị năng giả, lại muốn chia làm bốn đội, thủ vệ ở bốn phương tám hướng.

Thiên Mị nhìn đồng hồ đeo tay, bây giờ là hai giờ rưỡi chiều, cách thời gian canh gác là sáu giờ, còn ba giờ rưỡi, cô muốn về biệt thự nói một tiếng với Kỳ Việt và Minh Triết

Thiên Mị kêu Mặc Hiên cùng Mặc hàn trở về biệt thự với cô nghỉ ngơi một chút

Mới vừa đi tới cửa biệt thự, liền nhìn thấy có hai người ở ngoài cửa chờ.

Một người là Băng Băng quần áo cũ rách bẩn thỉu, một người khác còn lại là một phụ nữ có khuôn mặt vàng như nến gầy gò, nhưng rất hiền hòa.

Người phụ nữ này mặc dù không phải là đặc biệt xinh đẹp, nhưng lại làm cho người nhìn rất thoải mái, ôm một bao quần áo cũ rách, bàn tay bởi vì chuyển gạch mà biến thành thô ráp, lòng bàn tay tràn đầy những vết chai.

Chứng kiến ba người đi tới, Băng Băng lập tức vui mừng chào đón

" Anh Chị "

Băng Băng nhu thuận đứng trước mặt ba người, đối với người phụ nữ theo ở phía sau có chút xấu hổ giới thiệu:

" Đây là mẹ em ."

" Chào cô cậu, tôi là mẹ của Tiểu Băng " Người phụ nữ nhìn thấy ba người Thiên Mị có chút câu lệ, vội khom lưng chào hỏi.

" Chị không cần phải khách khí "Thiên Mị đưa tay đỡ người phụ nữ kia, rồi sau đó cầm chìa khóa, mở cửa cổng biệt thự

" Về sau chị chỉ cần ở trong nhà quét dọn sạch sẽ là được rồi, tôi sẽ phụ trách chuyện áo cơm của hai người."

Ở mạt thế có thể ở trong căn cứ tìm được một công việc an toàn thoải mái, thì phải có trình độ tương đương với tiến sĩ mà hơn hết là trong nhà phải có quan hệ tốt

Trong nhà chưa từng có quan hệ, không có trình độ công tác cao, muốn tìm một công việc thoải mái? Không có cửa đâu!

Trước kia công việc làm giúp việc cho nhà người ta có chút bị người khác xem thường, nói ra như thế nào cũng cảm thấy không thể nào vinh quang chói lọi, nhưng bây giờ nếu có người cần người giúp việc, chắc chắn mọi người sẽ tranh nhau đến đỗ máu để được làm

Mẹ Băng Băng đi làm một ngày, về đến nhà mệt mỏi đến không thể động đậy, nếu như không phải là còn có đứa con gáu Băng Băng này, cô cũng từng nghĩ cô sẽ chết, cô muốn biến thành tang thi theo người chồng của mình.

Nhưng vì con gái, cô không thể ngã xuống, con gái cô còn nhỏ, vẫn không thể tay làm hàm nhai, cô phải kiên cường.

Hôm nay cô đang khuân gạch xây thành, lại đột nhiên nghe được Tiểu Băng nói tìm được một công việc tốt, là làm quản giả cho người ta. Cô bây giờ còn nhớ rõ, thời điểm nghe Tiểu Băng nói ra những lời này, xung quanh những người đang vận chuyển gạch giống cô cỡ nào khiếp sợ cùng không thể tin.

Chờ sau khi hết lần này đến lần khác xác nhận, ánh mắt những người kia lại đầy hâm mộ, cô cảm thấy cô cả đời đều không quên được ánh mắt những người kia.

Mặc dù con gái hết lần này đến lần khác khẳng định chắc chắn, nhưng cô vẫn có chút như đang nằm mơ cảm giác không chân thật, vì vậy cô xin nghỉ, thu thập một ít đồ vật, đi đến khu này.

Cái khu này cô đã nghe nói qua, bên trong ở chủ yếu là người tầng lớp cao trong căn cứ hoặc dị năng giả thực lực đặc biệt cường đại. Loại như cô là người ở tầng lớp dưới chót trong căn cứ, đời này có khi ngay cả thủ vệ cửa chính cũng không chắc cho vào được.

Nhưng là cô thật không thể tưởng tượng được, những binh lính thủ vệ của chính thật sự để cho cô đi vào , cũng không bởi vì quần áo dơ dáy bẩn thỉu trên người cô mà xem thường cô

Cô nghe Tiểu Băng đã nói qua, thuê cô là một cô gái mười mấy tuổi, trong nhà còn có hai nam sinh và một nữ sinh

Chưa từng thấy qua, nên cô cũng có chút thấp thỏm bất an, chờ nhìn thấy được cô gái kêu Thiên Mị này. làm cho cô không nghĩ tới chính là cô gái kia có thể đối với cô vẻ mặt ôn hoà như vậy

Cô thề, cô nhất định sẽ làm việc cho tốt, nhất định báo đáp bọn họ.

Thiên Mị mang theo Tiểu Băng cùng mẹ của bé vào trong phòng, Thiên Mị nhìn hai người quần áo cũ rách, liền từ trong không gian lấy ra vài bộ quần áo rồi nói hai người thay.

Quần áo chủ yếu đều là quần áo ở nhà, thoải mái lại có thể giữ ấm.

Mặc Hiên cùng Mặc Hiên sau khi thấy, cũng không có lộ ra thần sắc kinh ngạc.

Nếu như có người hỏi tại sao bọn hắn không kinh ngạc thì chắn chắn bọn hắn sẽ nói là...trên người Thiên Mị cái gì cũng biến thái kinh ngạc riết thành quen luôn rồi

Thiên Mị đem từ trong không gian một chút lương thực cùng rau dưa, thịt để ăn nhanh đều lấy ra

Dặn dò mẹ của Băng Băng làm một chút đồ ăn trưa cho mọi người xong cô bước vô phòng Kỳ Việt vẫn còn nằm trên giường, một bộ dạng bị tàn phá qua, dáng vẻ yên lặng đáng thương.

" Chưa dậy " Thiên Mị nhìn xuống Kỳ Việt

Kỳ Việt nghe thấy xốc chăn lên, nhanh chóng mặc quần áo rồi đi rửa mặt.

"Thử quần áo chưa?"

Kỳ Việt nhổ nước súc miệng ra, lắc đầu: "Chưa."

Thiên Mị chọn mấy bộ đưa cho hắn: "Mau thử đi."

Kỳ Việt căn bản không thể cự tuyệt, bị Thiên Mị chặn trong phòng vệ sinh bắt thử quần áo.

"Em có thể đi ra ngoài được không?"

"Vì sao?" Thiên Mị không hiểu.

"Em ở đây làm anh không được tự nhiên."

"Có chỗ nào của anh mà em chưa thấy qua đâu, thay nhanh đi."

Thiên Mị thẳng thắn hùng hồn nói, thậm chí còn cảm thấy đối tượng đã công lược của cô có bệnh, chỉ thay bộ quần áo mà cũng lằng nhà lằng nhằng, có phiền phức không chứ.

"..." Kỳ Việt nghẹn khuất tiếp tục thay quần áo.

"Ăn trưa"

Thiên Mị đợi hắn thay xong đồ kéo tay ấn Kỳ Việt ngồi xuống sofa đồng thời đưa nước và thức ăn qua.

Kỳ Việt nhận lấy, lấy ra một gói bánh xé mở gói bánh ra, rồi lấy một cái bánh quy bỏ vào miệng, hắn nhìn Thiên Mị, sau đó cầm một cái, đưa qua.

Thiên Mị liếc hắn một cái.

Ánh nắng buổi trưa làm nổi bật khuôn mặt trắng nõn của thiếu niên, khóe môi hắn hơi câu lên, lộ ra đường cong quen thuộc.

Hàng mi dài như cánh quạt nhỏ, ngón tay trắng nõn cầm cái bánh quy, ánh sáng giống như có thể xuyên qua ngón tay hắn, làm mỗi một ngón tay đều óng ánh sáng long lanh, đầu ngón tay mượt mà trắng muốt.

Thiên Mị ngậm lấy cái bánh quy.

Kỳ Việt nhìn xong ôm bình nước uống hai ngụm, tim đập dồn dập, cả gương mặt dường như cũng bắt đầu nóng lên.

Rõ ràng em ấy không nói gì cả, nhưng tại sao mình lại cảm thấy như thiêu như đốt?

Kỳ Việt lập tức tỉnh táo lại, tiếp tục cầm một cái bánh quy đút cho Thiên Mị, trước khi Thiên Mị ăn thì giải thích một câu: " Anh đã rửa tay, rất sạch sẽ."

"Ừ."

" Tối nay anh ở trong phòng không được chạy loạn " Thiên Mị nhai xong cái bánh lên tiếng

"Tại sao" Kỳ Việt nghi hoặc nói

" Căn cứ có tang thi triều hơn nữa chỉ huy là tang thi cấp sáu , rất nguy hiểm " Thiên Mị nhịn xuống tính cách giải thích với Kỳ Việt

" Anh cũng là dị năng giả cấp bốn có thể bảo vệ mình "Kỳ Việt phản bác

Hắn đường đường là nam nhân sao có thể núp dưới cánh chim của em ấy , để em ấy bảo vệ hoài được

" Ngoan nghe lời , anh và Minh Triết ở lại biệt thự bảo vệ Kỳ Hân và hai mẹ con Băng Băng " Thiên Mị mỉm cười nói

" Nhưng còn em " Kỳ Việt vẫn chưa từ bỏ lên tiếng

" Em giúp Mặc Hiên ở tuyền tuyến "

" Nhưng..."

" Ngoan nghe lời... Tin em" Kỳ Việt đang muốn nói gì đó bị Thiên Mị cắt ngang

Kỳ Việt nhìn cô chút rồi gật đầu thở dài một cái

Thiên Mị đi ra nói với Minh Triết cùng Kỳ Hân một chút tình hình ở căn cứ rồi dặn tương tự như dặn Kỳ Việt xong lắc mình tiến vào không gian

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro