Ta sẽ bù đắp cho nàng
-" Thiếp gả vào phủ 3 năm , khóc đúng 3 năm . Phu quân trước giờ chưa từng nói những lời đó với thiếp . Không thể nào ! Vì con hồ ly tinh chàng nuôi ở bên ngoài , hôm qua chàng tức đến ngất xỉu , hôm nay tỉnh lại giả bộ mất trí nhớ để dọa thiếp. Bây giờ lại hạ giọng muốn cầu thiếp ? " Học Dĩnh trào phúng nói
Ta đã hiểu được , ép duyên đích thị rất bất hạnh a . Phu thê 2 người này có mâu thuẫn , tên vương bát đản này ở bên ngoài nuôi gái , còn muốn đem về nhà sống , chính thê không đồng ý , sau đó phát sinh tranh chấp. Tên vương bát đản này nói lý không lại đối phương , mặt mũi bị hạ thấp , phẩn nộ đến mức té xỉu. Nhưng thời điểm đó té xỉu là hắn, tỉnh lại như thế nào lại đổi thành ta...haizz a
-" Như thế nào không nói? Bị thiếp vạch trần không nói được gì có phải không? " Học Dĩnh nhìn thấy hắn sững sờ càng thêm chứng thực phán đoán của nàng
Chính mình bị hiểu lầm rồi...haiz ya ! Tử Hào vội thu thập tâm tình, nhìn thẳng vào mắt Học Dĩnh , dùng giọng thong thả mà lại kiên định nói : " Dĩnh ! ta về sau có thể gọi nàng là Dĩnh không? " không đợi nàng trả lời - " Lần này là nàng hiểu lầm ta ,mặc kệ trước đây ta là người thế nào , ta đã mất đi trí nhớ thật rồi. Cho dù lúc trước ta từng làm chuyện gì có lỗi với nàng , ta cũng không nhớ nổi . Đừng nói là tôi có phụ nữ khác ở ngoài , ta hiện tại cũng không nhận thức , lại càng không muốn nói ta muốn đem cô ta về nhà. Nếu chúng ta đã là phu thê , thì chúng ta phải tình cảm hòa thuận, gia đình viên mãn . Nếu như ta đã cưới nàng , thì phải chịu trách nhiệm với nàng và gia đình này tới cùng . Chuyện cũ nếu đã quên rồi thì đừng nhắc lại nữa , cho dù ta của lúc trước tổn thương nàng bao nhiêu , cứ để cho ta của bây giờ đền bù từng chút từng chút cho cô..... Dĩnh ! ..................Ta.................................... Ta thực sự rất đói , có thể ăn chút gì rồi mới nói tiếp không? ngày tháng còn dài mà , cơm nước xong, ta cùng nàng chậm rãi nói. "
Học Dĩnh quay lại nhìn ta, ánh mắt trong suốt , xem ra đã thoải mái hơn rất nhiều, làm ta xúc động muốn ôm nàng vào ngực.
Học Dĩnh đứng lên , sửa sang lại y phục, lại lau mặt mình , sau đó hướng bên ngoài gọi một tiếng , chỉ thấy một tiểu cô nương đem cái đại lọ tiến vào, có điểm giống như cái chậu , hình như làm bằng đồng. Tiểu cô nương lấy ra 2 cái bát , sau đó cuối đầu đi ra .
- Rượu nếp than ! trong bát là rượu nếp than. Ta thích...Ta thích !
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro