Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 15 - Mùa thu xa cách

Mùa thu Sài Gòn không có những chiếc lá vàng rơi như miền Bắc, nhưng cái không khí se lạnh nhẹ nhàng giữa những ngày mưa rào vẫn đủ làm lòng người chùng xuống, nhất là khi trái tim đang đau đáu một nỗi nhớ không tên.

Orange đã sang nước ngoài được gần hai tháng. Cô dần hòa nhập với môi trường mới, nhưng trong sâu thẳm, nỗi nhớ Mỹ Mỹ vẫn luôn hiện hữu, như một ngọn lửa nhỏ le lói không bao giờ tắt.

---

Mỗi tối, Orange đều gọi video cho Mỹ Mỹ, chia sẻ những khoảnh khắc trong ngày, từ những buổi họp báo đến những giờ tập luyện mệt mỏi.

Mỹ Mỹ lặng lẽ lắng nghe, mỉm cười và động viên, như cách một người yêu thương vỗ về, tiếp thêm sức mạnh cho người mình thương.

---

Một lần, trong cuộc gọi video, Orange bật khóc khi kể về những áp lực và cô đơn trong những ngày đầu ở xứ người.

– “Chị nhớ em… em có biết không?”

Mỹ Mỹ nắm chặt điện thoại, cố nén nước mắt:

– “Chị cũng nhớ em nhiều lắm. Chúng ta sẽ vượt qua, phải không?”

Orange gật đầu, nước mắt vẫn lăn dài trên má:

– “Dù xa cách, tình yêu của chúng ta sẽ không bao giờ phai nhạt.”

---

Trong khi đó, ở Việt Nam, Mỹ Mỹ cũng trải qua những ngày tháng khó khăn. Ngoài việc phải gánh vác công việc, chị còn phải đối mặt với những lời đồn thổi, những ánh mắt soi mói từ đồng nghiệp và cả khán giả.

Nhưng mỗi khi mệt mỏi, chị lại nghĩ đến Orange, nghĩ đến những lần họ ôm nhau dưới mưa, những lời hứa không lời và cả niềm tin mãnh liệt vào tình yêu.

---

Một hôm, Mỹ Mỹ nhận được một món quà bất ngờ từ Orange gửi về – một chiếc vòng tay bằng bạc khắc tên cả hai, kèm theo một lá thư nhỏ:

“Dù em không thể ở bên chị lúc này, hãy luôn mang vòng tay này bên mình như một lời nhắc nhở rằng em đang nghĩ về chị và yêu chị nhiều như thế nào.”

Mỹ Mỹ bật khóc, cảm nhận được tình yêu và sự quan tâm sâu sắc của Orange.

---
Mỹ Mỹ đứng trước gương, đeo chiếc vòng tay và mỉm cười:

– “Dù xa cách, tình yêu của chúng ta sẽ luôn vững bền.”

---
Những ngày tiếp theo, Mỹ Mỹ cố gắng duy trì thói quen gọi video cho Orange dù khoảng cách và thời gian khác biệt khiến đôi khi họ phải thức khuya hoặc dậy sớm để nói chuyện với nhau.

Mỗi lần nhìn thấy hình ảnh Orange trên màn hình điện thoại, Mỹ Mỹ lại cảm thấy an ủi và mạnh mẽ hơn. Dù có những lúc mệt mỏi đến tận cùng, chị vẫn cố gắng nở nụ cười và nói những lời yêu thương, để Orange không cảm thấy cô đơn ở nơi xa.

---

Trong một lần gọi video, Orange kể cho Mỹ Mỹ nghe về những người bạn mới và những khó khăn trong công việc.

– “Chị em mình không giống ai, tình yêu này cũng vậy. Có lẽ sẽ có những lúc em cảm thấy mệt mỏi, nhưng em đừng bao giờ quên rằng chị luôn ở đây.”

Mỹ Mỹ nắm chặt điện thoại, thầm hứa với bản thân rằng sẽ luôn là bờ vai vững chắc cho Orange.

---

Bên kia đầu dây, Orange cũng không ngừng cố gắng để vượt qua những áp lực của môi trường mới. Cô luyện tập chăm chỉ, học hỏi thêm nhiều kỹ năng, và luôn giữ hình ảnh đẹp trong mắt người hâm mộ.

Dù có những lúc muốn buông xuôi, Orange luôn nghĩ đến Mỹ Mỹ, nghĩ đến tình yêu đang chờ đợi cô trở về.

---

Một ngày nọ, Mỹ Mỹ nhận được lời mời tham dự một sự kiện âm nhạc quan trọng, và cô quyết định sẽ trình diễn một ca khúc đặc biệt – bài hát dành tặng riêng cho Orange.

Chị muốn dùng âm nhạc để truyền tải những tâm tư, những yêu thương và cả sự kiên trì của họ.

---

Ngày diễn ra sự kiện, Mỹ Mỹ đứng trên sân khấu lộng lẫy, ánh đèn chiếu sáng rực rỡ. Khi những nốt nhạc đầu tiên vang lên, khán giả cảm nhận được sự chân thành và sâu sắc trong giọng hát của chị.

Mỹ Mỹ hát bằng cả trái tim, mong rằng âm nhạc sẽ đưa những lời yêu thương đến với Orange, dù ở bất cứ nơi đâu.

---

hình ảnh Orange ở nơi xa, nhìn điện thoại và nghe bài hát ấy qua tai nghe, mắt rưng rưng nước, cảm nhận được tình yêu vững bền dù ngàn dặm xa cách.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro