My love is from another world
Chương 1
Tôi là 1đứa con gái chẳng ra đâu vào đâu, có 1chuyện tình chẳng ra đâu vào đâu và những niềm hi vọng chẳng ra đâu vào đâu..
H đang là dịp tết. Tôi dậy lúc 9h. Trước khi dậy tôi phác qua cảm nghĩ về 1 ngày mới hoặc níu lại dư âm của 1 ngày cũ. Thế nên nếu tôi onl buổi sáng vs 1stt rất tâm trạng thì đấy là tôi,đang trên giường vs 1 cái miệng đang ngáp ngủ..
Sau đó, tôi xem lại các tin nhắn của 1 ngày mới. Thường tôi sẽ rep lại tin nhắn của a trai. Rồi nghĩ lung tung và nhắn tin cho"thùng rác". Tôi cần 1 cái thùng rác, còn "bọn kia" thì....tôi k để ý. Tôi k quan tâm bọn tán gái, thích gieo cho người khác hi vọng rồi chạyg. Mà thường thì,100 có đến 60 thằng như thế,nên tôi vẫn chưa tìm thấy ty cho mình.
Chẹp, tôi cũng có 1chuyện tình. Nhưng như tôi nói đấy, nó chẳng ra đâu vào đâu cả.
Giờ bắt đầu thế nào nhỉ? Như tất cả mọi đứa con gái, tôi mong có 1 ng thật yêu thật yêu mình. Dĩ nhiên ng đó cũng phải dc dc. Tôi từng mơ ước có 1 bố chồng thật thông thái, nhưng dc bố thì hỏng con. Đời trớ trêu, chả cái gì mình muốn mà dc cả.
H tôi đang nằm trên giường, đang kể lể. Tôi có đường tình duyên rất trắc trở. Đấy là bói toán bảo thế. Nhưng theo tôi thấy,bói toán với ngoài đời chẳng liên quan....
Haizzz
Giờ tôi k biết nên đi đâu về đâu. Xa hơn là yêu ai về nhà ai mà gần hơn là ra khỏi giường hay ngủ tiếp. Nhất là trong những dịp như thế này. Ra đường thật vất vả, phải bịt kín hết đầy đủ 6 giác quan. Tự biến thành mù khi nhìn cảnh âu yếm và phải biến thành điếc khi cần thiết. Và cơ bản là, sau tất cả các cuộc chạy trốn bạt mạng khỏi các phiền nhiễu ngoài đường, về nhà, mình vẫn cứ FA
FA FA FA
..............................
-Anh chia tay em vì em quá đểu
-Anh hay tôi mới là người lăng nhăng? Anh nói ai lăng nhăng? Ai đểu?
-Đáng ra nếu anh có lăng nhăng, thì gặp bồ mới của anh, em cũng k nên xử sự như thế. Em nên cư xử như 1 người lịch thiệp, đừng ra vẻ ko có học thức và k biết suy nghĩ
-Nghĩa là anh muốn tôi giương mắt ếch nhìn anh đi với người khác à, anh có còn là người không?
-Em là kẻ vô văn hóa.
-Anh chẳng hiểu gì về tôi cả
.................................
Thế đấy. Những thứ mình muốn thường tuột khỏi tầm tay. Đối với 1 thằng đàn ông, đi với gái đẹp là điều ưa thích. Đối với phụ nữ, ừm, chỉ cần có người đàn ông họ yêu, là đủ.
Tôi đã cố yêu rồi đấy chứ.
......................................
-Uhm, em có thể..nói chuyện với anh được không?
-Anh không muốn gặp ai hết.
-Nói chuyện 1 lát thôi được không?
-Vào thẳng vấn đề này, e đừng ảo tưởng, anh sẽ không bao giờ lấy người như em đâu. Đừng bao giờ xuất hiện trước mặt anh hay cố gần gũi anh
-Anh nghĩ anh là ai? Tôi sẽ đi xa đi xa thật xa, sẽ không gặp anh nữa. Đừng tưởng muốn gặp tôi lúc nào cũng được. Anh thật hoang đường.
..................................
Tình yêu là thế à?...
Không giống trong truyện cổ Grim, nơi công chúa có thể lấy hoàng tử. Ở ngoài á? Ăn xin đừng hòng lấy tiểu thư mà tiểu thư cũng đừng hòng lấy hoàng tử. Hoàng tử phải đi với công chúa. Nhưng trớ trêu thay khi 2 gia đình ủng hộ chuyện đó thì bọn họ lại chẳng muốn lấy nhau. Còn tôi? Dĩ nhiên tôi không phải tiểu thư, cũng k phải công chúa, tôi chẳng thể với đến hoàng tử. Nhưng k sao, k đi với người này, tôi có thể đi với người khác. Với 1 người gọi là "được được", chẳng chóng thì chầy cũng hàng đống đứa lao theo. Nhưng...cơ bản là, tôi lại k muốn như thế. Tôi bị ám ảnh bởi thứ gọi là cave, nên luôn k muốn đi xa hơn trong các mối quan hệ. Và chính vì như thế, nên tôi mới FA
FA FA FA
FA FA FA FA FA
Sao tôi chán nản quá!!!!!!!
....................................................................................................
.................................................................................
.........................................
Chương 2
NHẬT KÝ CỦA 1 FA
Xin giới thiệu với các bạn, tôi là FA, 1 FA chính hiệu
Lịch làm việc 1 ngày
Ngày đi học:
Dậy từ 5h sáng, làm vệ sinh cá nhân rồi đi học. 7h: có mặt trên trường. 12h: ăn trưa. 1h: vào học. Tôi sắp lịch học kín mít đến tận 6h. Sau 6h: về nhà nghỉ ngơi, 7h ăn tối, xong đi ngủ.
Ngày nghỉ:
Sáng: 9h dậy, ăn sáng=> điện tử=> 12h ăn trưa=> điện tử=>đi ngủ=>điện tử=> 7h: ăn tối=> điện tử=> đi ngủ.
Uhm, thật ra thì, tôi đâu có muốn thế.
(còn nữa)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro