Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1: Lần đầu gặp gỡ

Cậu nhóc xinh xắn, đáng yêu nhưng có cuộc đời không như mong muốn.

Tổng giám đốc có sự nghiệp khiến bao người mơ ước nhưng chẳng muốn tìm nửa đời còn lại cho riêng mình.

"Anh xem tôi là gì?... LÀ GÌ!? LÀ ĐỒ CHƠI CỦA ANH ĐÚNG KHÔNG!?"

"Đúng vậy, cậu là món hàng của tôi. Cậu là đồ chơi của tôi".

-------

"4 giờ chiều nay hẹn tại nhà hàng La Yeon! Ôi trời, cái nhà hàng ấy sang lắm, chỉ có người giàu mới lui tới nơi đó. Tôi tới đấy liệu có hợp không?"

Min Yoongi nghe tin chấn động. Chỉ là đi xin việc thôi mà, có cần phải hoành tráng thế không?.

"Sẽ không sao đâu. Vì là cậu chủ trả tiền nên cậu khỏi lo".

Vệ sĩ đen lên tiếng an ủi. Lần đầu cậu chủ mời 1 người không quen biết đi ăn nhà hàng là thấy lạ rồi. Vậy nên thân vệ sĩ thì cũng phải ủng hộ cho người ta có tinh thần chứ.

"Ờm... đợi tôi một chút, tôi lên nhà thay đồ đã".

Yoongi chán nản bước từng bước lên cái cầu thang cũ kĩ tới mức mỗi bước chân là 1 tiếng cót két chói tai.

"Mặc bộ nào giờ ta? Bộ này cũ rồi, bộ này thì để đi làm, bộ này kì quá... A tìm thấy rồi".

Em lôi từ tủ ra bộ đồ còn khá mới... đối với em. Một lúc sau Yoongi ra khỏi nhà và lên chiếc xe màu đen chờ sẵn trước cửa nhà trọ.

Tới nhà hàng cũng là chuyện của 30 phút sau. Em tiến lên căn phòng được chỉ dẫn. Nhà hàng quá lớn nên tìm được căn phòng đấy không phải chuyện dễ.

Mở cửa bước vào. Bên trong là 1 người đàn ông với dáng người cao ráo, mái tóc side part 7/3 vuốt ngược ra sau, mặc bộ vest đen trông rất lịch lãm.

Tuy nhiên khi nhìn thấy em thì người đàn ông đó lại nhăn mày lên giọng:

"Trễ 10 phút, cậu có biết phép lịch sự là gì không thế?"

"Xin lỗi được chưa!? Lo tìm cái căn phòng chết tiệt này nên tôi mới tới trễ chứ bộ".

"Cậu dám nói chuyện với cậu chủ của mình vậy đó hả? Cậu nên nhớ rằng cậu đến đây để xin việc đấy!".

"Chắc thèm. Không công việc này thì tìm công việc khác. Cần cha gì anh".

"Thôi được rồi, ngồi đi. Coi như tôi tha cho cậu".

Kim Taehyung hết lí lẽ cãi đành xuống nước nhưng vẫn không quên giữ chút mặt mũi mà lên mặt với người trước.

"Ăn đi rồi chúng ta nói chuyện".

"Ăn là để giúp ta no bụng, vậy thì ăn cũng cần phải có nguyên tắc hả? Những người giàu thật khó hiểu mà! Cứ ăn thoải mái đi".

Đó là suy nghĩ của Yoongi khi thấy người trước mặt phải có khăn lau miệng, tới nĩa, dao cũng phải được lau sạch.

"Vào vấn đề chính, cậu xin làm việc này để làm gì?"

"Để có tiền".

"Chỉ vì tiền thôi à?"

"Ừ, ngoài tiền ra thì còn gì để kiếm nữa đâu".

"Vậy có công việc này, cậu có muốn làm không?"

"Làm gì? Trai bao à?"

"Hạng người như cậu chắc có người thèm".

"Chắc tôi cần người ta thèm. Tôi muốn dành lần đầu của mình cho người tôi yêu thôi".

"Công việc tôi sắp nói là... hãy làm người yêu tôi đi".

"Hả!?"

Em đang uống nước mà còn phải ho sặc sụa. Cái con người này đang nói cái quái gì vậy?.

"Quên, không phải. Là giả làm người yêu của tôi đi".

"Giả?"

"Ừm đúng rồi. Bố mẹ tôi trước khi mất có dặn là phải cưới vợ về để sinh con đẻ cháu, để cho bố mẹ an lòng nơi chín suối. Hiện tại tôi đang sống với cô chú. Chú rất nghiêm khắc. Dạo này chú cứ nhắc đi nhắc lại mãi chuyện tôi phải đem người yêu về. Nếu tôi đem con trai về cho chú xem mắt, chú sẽ sốc và mất niềm tin vào tôi rồi không ép buộc tôi nữa".

"But why me?"

"Hả?"

Kim Taehyung là đang không hiểu tiếng anh đấy nhé. Đừng có cười.

"Ý tôi là tại sao lại là tôi?"

"Ờm... nói sao ta... Tại vì lúc vừa bộc phát suy nghĩ đó thì hồ sơ xin việc của cậu lại đến tay tôi. Nhìn cậu cũng "vừa tay" nên tôi chọn luôn".

"Vậy phải làm thế nào?"

"Cậu sẽ phải kí vào 1 bản hợp đồng hôn nhân thời hạn 1 năm. Sau đó tôi sẽ nói với chú là không hợp và ly hôn. Lúc đó chú cũng đã mất lòng tin sẵn rồi nên không sao. Tất nhiên sẽ không diễn ra 1 cái đám cưới, 1 cái hôn hoặc làm tình cùng nhau. Và cậu nên nhớ rằng chỉ thân mật với tôi trước mặt cô chú. Còn lại cậu làm đúng với công việc của mình. Là 1 người giúp việc".

"Anh không sợ bố mẹ anh ở nơi chín suối sẽ buồn sao?"

"Tôi nghĩ chỉ cần chăm chỉ làm việc, sau này khi 40 tuổi, có trong tay hàng tỉ đô thì chắc chắn bố mẹ tôi đã an lòng lắm rồi".

"Vậy lương thế nào?"

"Gấp 5 lần. Cậu chịu không?"

"Ok chốt đơn. Vậy chừng nào bắt đầu làm?"

"Sáng ngày mai, cậu tới lúc 7 giờ sáng".

"Sớm thế!".

"Thế có muốn đi làm không?"

"Đi thì đi làm gì căng".

"Thế được rồi. Ăn đi, bữa nay tôi mời".

"Tất nhiên, đồ anh gọi cơ mà. Anh có nhiệm vụ phải trả tiền chứ".

---

Sau khi đã dùng bữa, hắn gọi người bồi bàn tới.

"Quản lý mình đâu rồi ta? Đang lúc cần cái bỏ đi đâu vậy trời?"_ Hắn nghĩ thầm.

"How much?"

"280,000 Won".

Yoongi nghe xong thì dịch lại cho hắn nghe.

"Ờ... ừm...".

Taehyung lấy thẻ ra để tính tiền, trong đầu thầm nghĩ giá như nghe lời quản lý đi học thêm tiếng anh thì đâu có quê như bây giờ.

"Thank you for enjoying our food".

"Trả lời người ta đi"_ Em nói thầm.

"Tr... trả lời thế nào?"

"Cứ nói "you're welcome" là được".

"Du... du a queo cơm".

Giám đốc lạnh lùng bây giờ lại đang lúng túng đáp lại y như 1 đứa con nít đang tập nói.

Làm sao Min Yoongi biết được... cuộc sống của em sẽ đảo lộn kể từ lúc em đồng ý với công việc này...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #taegi