Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2

Bùi Triệt lúc này mới phản ứng lại, sờ lấy chiếc kính bá tổng gọng vàng của mình ở đầu giường.

Chưa kịp để anh ta nói gì, Uyên Linh cắn nhẹ môi dưới, khóe mắt ươn ướt, bàn tay nhỏ nắm chặt gấu áo:

"Chị Phương Linh , chắc chị hiểu lầm rồi, em và Triệt Triệt chưa hề xảy ra chuyện gì cả."

"Triệt Triệt chỉ nói anh ấy lạnh, bảo em đến sưởi ấm cho anh ấy thôi."

Bùi Triệt tỉnh táo hơn một chút, nhìn Uyên Linh lạnh lùng nhíu mày: "Cô là ai?"

Uyên Linh cắn môi: "Triệt Triệt, là em đây, một tháng trước chúng ta gặp nhau ở Đại Minh Cung, anh còn nói em hãy rời khỏi giới giải trí, làm thư ký riêng cho anh."

Thực ra là nguyên chủ đã gặp Bùi Triệt ở Đại Minh Cung của thành phố điện ảnh một tháng trước, mặt dày mày dạn kết bạn với anh ta trên Facebook , còn định đi ứng tuyển làm thư ký riêng cho anh ta.

Bùi Triệt không hề nghi ngờ lời nói của Uyên Linh, quay sang nhìn Phương Linh, rồi cao ngạo lạnh lùng nói:

"Phương Linh, em biết mà, với thân phận của anh, luôn không thiếu phụ nữ."

Phương Linh nhấp một ngụm rượu vang trên bàn: "Bùi Triệt, nếu vẫn chỉ là những lời sáo rỗng này, tôi đi trước đây."

Bùi Triệt đứng dậy chặn Phương Linh lại, im lặng một lúc rồi cong môi:

"Hình như anh đã gặp người phụ nữ này ở đâu rồi, nhưng em biết mà, anh không bao giờ dùng phụ nữ làm thư ký..."

"Dù sao thì dùng phụ nữ làm thư ký không phù hợp với thân phận của anh."

Uyên Linh trợn mắt hai cái.

Chị đẹp năm 18 tuổi từng đánh nhau ở nước ngoài, làm sao có thể bị anh thu phục được?

Thấy Bùi Triệt còn định giải thích, Uyên Linh trực tiếp vứt tờ giấy lau mũi vào giữa hai người, Bùi Triệt nhíu mày khó chịu lùi lại hai bước.

Uyên Linh quay đầu lại cấp tốc nhỏ vài giọt thuốc nhỏ mắt rồi tiến đến trước mặt Phương Linh, dịu dàng nói:

"Chị Phương Linh, xin chị đừng đuổi em đi, em đã huỷ hợp đồng với công ty vì Triệt Triệt, nếu anh ấy bỏ rơi em, em biết sống sao đây?"

Phương Linh mỉm cười: "Em tên gì?"

Uyên Linh sững sờ, mắt long lanh nũng nịu nói: "Chị ơi, em tên Uyên Linh."

"Tên hay thật."

Woa!

Chị đẹp khen Uyên Linh kìa.

Uyên Linh ngại ngùng được ba giây.

Không đúng!

Trong cốt truyện này, Uyên Linh phải làm cho nam nữ chính nảy sinh ngăn cách.

Sao Uyên Linh lại đi si mê nữ chính thế này?

Huhuhu.

Cũng không thể trách Uyên Linh được, ai bảo cô ấy vừa xinh đẹp lại vừa dịu dàng chứ.

Uyên Linh ho khan hai tiếng, một giọt nước mắt lăn trên má:

"Chị à, em giờ đây chẳng còn gì cả, nếu phải rời xa Triệt Triệt, em..."

Mặt mày Bùi Triệt đen sì nghe Uyên Linh và Phương Linh nói chuyện.

Khi Uyên Linh nhắc đến anh ta, anh ta kéo cà vạt cười tà mị:

"Phương Linh, chỉ cần em nói một tiếng, anh sẽ khiến người phụ nữ này biến mất."

Hoá ra trong tiểu thuyết tổng tài bá đạo thật sự không có pháp luật.

Nghe vậy, Uyên Linh giả vờ sợ hãi, thuận thế nắm lấy tay Phương Linh tựa vào vai cô ấy.

Mềm quá, nhéo thêm vài cái nữa vậy, hehe.

"Chị ơi, Uyên Linh sợ lắm, cầu xin chị, em không cần danh phận, chỉ muốn âm thầm ở bên cạnh Triệt Triệt mà thôi."

Bùi Triệt hất mặt lên, khinh thường nói: "Chỉ bằng cô mà cũng muốn ở bên cạnh Bùi Triệt tôi?"

Góc độ này của Uyên Linh vừa vặn nhìn thấy cái mũi đầy gỉ của anh ta.

Ông trời ơi, làm nữ phụ ác độc cũng khổ quá.

Nguyên chủ trước đây đã nhìn trúng cái gì ở nam chính vậy?

Bùi Triệt vẫn đang thao thao bất tuyệt những lời thoại bá đạo của mình, ánh mắt của Phương Linh từ cổ Uyên Linh đảo xuống dưới.

Mặt Uyên Linh nóng bừng lên.

Phương Linh nhẹ nhàng nắm lấy cánh tay Uyên Linh:

"Nếu Bùi Triệt không muốn em, thì về với chị đi."

"?"

Bùi Triệt làm đủ bộ ba hành động của bá tổng: "Ha~ Phương Linh, em đang ghen đấy à."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro