My Crush
My Crush
Ai cũng từng đơn phương. Đơn phương là khi ta nhìn người ấy, người ta không nhìn về phía mình. Đơn phương là thứ tình cảm vừa đắng vừa ngọt. Khi đơn phương, chỉ cần người ấy mỉm cười cũng khiến ta vui cả ngày...
Tôi thích cậu theo một cách nào đó thật lạ. Tôi biết tên cậu từ hồi lớp 4 mặc dù chưa thấy cậu. Hồi ấy tôi đi thi Violympic Toán thì nghe mấy cô tiếng Anh nói chuyện cậu thi Violympic tiếng Anh giỏi lắm. Mẹ cậu là giáo viên tiếng Anh mà (giống mẹ tôi). Chúng tôi quen biết nhau từ hồi lớp 6, cùng học đội tuyển Toán , ngồi cùng bàn và ngồi cạnh nhau. Lên lớp 7, cùng học chung lớp học thêm Toán, ngồi cùng bàn nhưng không ngồi cạnh nhau. Nhưng qua 4 năm đó tôi không hề thích cậu một chút nào cả. Lên lớp 8, chúng tôi lại học cùng đội tuyển Vật lí, cùng học thêm Toán, cùng học thêm Vật lí, đi thi thì phòng tôi ở cạnh phòng cậu. Tôi thấy đó như là duyên phận trời sắp đặt nhưng chắc đó là do tôi ảo tưởng thôi. Khi học đội tuyển, tôi và cậu hay được thầy gọi lên bảng cùng lúc. Chúng tôi hay giành nhau phần bảng lớn hơn để làm. Cậu còn hay hỏi tôi như: "Bài này có cần đổi đơn vị không?" hay "Có cần tính cái này, cái kia không?",... Ban đầu, tôi coi đó là chuyện bình thường vì tôi học giỏi nhất đội tuyển Vật lí mà. Nhưng nhiều lần như vậy, tôi thấy quý cậu và hơi thích thích. Rồi có những khi tôi ngồi bàn đầu, cậu lên bảng, tôi ngồi dưới nhìn bài cậu làm để soi lỗi sai còn méc thầy ( sở thích của tôi là soi những lỗi sai mà không ai ngờ tới), thấy cậu lùn quá. Lùn thứ nhì đội tuyển luôn. Tự nhiên thấy dáng lùn đó yêu yêu. Và tôi nhận ra: TÔI ĐÃ THÍCH CẬU TỪ DÁNG NGƯỜI LÙN LÙN CỦA CẬU.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro