Chap 1
Jessica’s POV:
Một số người nói rằng không thể làm việc gì đó đối với ai mà không cảm thấy mệt mỏi. Nhưng nhìn vào bản thân mình trong gương, tôi muốn phản bác lại những câu nói đó và khiến họ nhìn tôi suốt một ngày.
Hừ! Họ sẽ phải cố gắng nhìn chằm chằm vào gương mặt sinh đẹp của tôi cho mà xem.
Nhẹ nhàng đi về phía chiếc bàn nhỏ cạnh giường, lấy điện thoại của mình và nhanh chóng bấm số.
“Hey Tiff…” Tôi thì thầm, chắc chắn là không ai nghe thấy những gì mà mình nói.
“Jessi, cậu đã sẵn sàng chưa??” Một câu hỏi bất ngờ từ đầu dây bên kia.
“Tất nhiên rồi, cậu đang ở đâu vậy?”
“Uhmm, tớ vẫn đang ở nhà.”
“Cái gì?” Tôi trợn tòn mắt, làm thế quái nào cậu ấy vẫn ở nhà vào giờ này chứ.
“Uhmmm, tại sao không chứ? Chả nhẽ cậu đã thoát được ra ngoài rồi?”
“ Chưa, nhưng hey tớ có thể làm được điều đó mà không tốn một chút mồ hôi nào.” Tôi tự tin “ Ba tớ không có ở đây.”
“Ba tớ cũng không có ở đây, nhưng mà…” Giọng cô ấy nhỏ dần, cẩn thận nói những từ tiếp theo “Có một cô gái khiến tớ cảm thấy khó chịu.”
Tôi cau mày. “ Cô con gái của người giúp việc nhà cậu??”
“Yeah. Còn ai khác? Tớ đã nghĩ cô ấy là một gián điệp. Ở bất cứ đâu và vào lúc nào, mtớ đều thấy cô ấy trong tầm mắt, giống như một tên giết người đáng sợ. PSH! Thật sự vô cùng khó chịu.”
“Nghiêm túc?!”
“Nghiêm túc đấy.”
Tôi thở dài, không phải vậy chứ “ Tại sao cậu lại để cô ta kiểm soát mình chứ? Cô ta chỉ là người giúp việc.”
“Nhưng mà…..”
“Im lặng” Tôi ra lệnh khi nghe thấy tiếng bước chân từ bên ngoài. “Chờ đã. Tớ nghĩ rằng có ai đó ở bên ngoài. Tớ sẽ gọi cho cậu sau, hãy cố gắng thoát khỏi cô gái đó nhé. Và.. đừng quên gọi cho Soo Young được chứ. Bye”
Tôi nhảy vội lên giường và chùm chăn kín người mình. Cánh cửa mở ra, Hara - một người giúp việc trong nhà của tôi đứng ở đó
“Cô cần gì?” Tôi lạnh lùng hỏi
“Cô Jung, ông chủ muốn tôi lên kiểm tra xem cô đã ngủ chưa.”
“Hãy nói với ông ấy tôi đã ngủ”
“Nhưng cô chưa ngủ, Cô Jung.”
Tôi phóng tia lạnh và nhìn chằm chằm vào cô ấy “ Chỉ cần nói với ông ấy như vậy”
“O-okey” Trả lời một cách lo lắng và bỏ đi, nhưng cái gì đó đã giữ chân cô ấy lại.
“Cái gì?” Tôi hỏi. Nhìn theo anh mắt của cô ta.
Mở to mắt.
Chăn của tôi đã không bao phủ cái chân của mình. Và đoán xem, tôi đang mang giày cao gót.
Tch! Nghiêm túc.
Tôi bật ra một tiếng cười lo lắng. “Ooh, tôi quên mất tháo giày.” Tôi lập luận và làm hành động như đang tháo chiếc giày ra, nhưng lập tức dừng lại khi biết mình lại phạm phải một sai lầm khác.
Chiếc chăn tuột dần khỏi cơ thể tôi và nó để lộ bộ đồ mà tôi đang mặc.
Cắn nhẹ môi dưới.
Tôi phải vượt qua điều này nếu muốn tối nay được vui vẻ.
“Oh, tôi quên thay đồ.” Tôi giải thích rồi đi về phía tủ quần áo và lấy ra một bộ đồ ngủ thoải mái.
Sau đó, tôi nhìn cô ta, vẫn đang ngồi trên chiếc giường của tôi.
Cô ta đứng ở vị trí của mình và suy ngẫm có nên để cho tôi một mình hay là không. Oh, thôi nào tôi không muốn bỏ lỡ đêm nay đâu. Sau đó khoảng một phút, tôi nghe thấy tiếng thở dài trong bất lực. “ Được rồi, tôi sẽ đi. Hãy ngủ ngon, cô Jung.”
Tôi nhếch mép cười.
Một lần nữa, tôi gọi cho Tiffany để chắc rằng tôi sẽ không phải đi một mình.
“Tiff, cậu đang ở đâu?”
“Tớ đang trên đường tới”
Tôi mỉm cười. Tự hỏi làm thế nào mà cậu ấy có thể thoát khỏi cô gái giúp việc ấy chứ?
“Okey. Chờ tớ ở đó, được chứ.”
“Ừ” Cậu ấy trả lời và nhanh chóng cúp máy.
Tôi nhìn chằm chằm vào chiếc điện thoại.
Làm thế nào mà cô ấy dám…! Tch!
Tôi nhún vai và vội vã đi về phía ban công phòng mình. Đứng dựa vào lan can, tôi nhìn xuống.
Quá cao. Nhưng cũng cảm ơn chúa vì có cây cao này ngay trước cửa phòng. Và như thói quen của tôi mỗi đêm…
Tôi nhẹ nhàng trèo qua lan can rồi nhảy lên cây. Tôi đau đớn khi phần nhạy cảm của mình hạ cánh không mấy suôn sẻ trên một cành cây.
Ugh.. Tôi ghét cuộc sống này!!
“Jessi.. Ở đây.” Ai đó hét lên
Tôi quay lại nhìn chủ nhân của giọng nói đó và mỉm cười, nhìn Tiffany đang vui vẻ vẫy tay bên cạnh Soo Young.
Đi về phía họ, tôi nhận thấy Soo Young đã liếc nhìn chiếc đồng hồ đeo tay của cô ấy.
Oh yeahh..! Tôi đoán là cậu ấy sắp.. Uhmm
“Tớ không thể tin rằng mình đã phải chờ đợi cậu hết 45 phút.. Và oh..” Cậu ấy dừng lại, nhìn vào Tiffany “Cũng giống như cậu, Tiffany chỉ đến sớm hơn vài phút.”
“Gì chứ?” Tiffany nhanh chóng phủ nhận. “Tớ ở đây đã 3 phút vừa qua, được chứ”
Tôi chỉ giữ im lặng và xem trò đùa của họ. Có lẽ tôi đã quá quen với bộ phim này mất rồi.
“ 3 phút của cậu không thể nào so sánh được với 45 phút của tớ”
“Tốt thôi. Cậu may mắn vì ba mẹ cậu không nghiêm khắc như chúng tớ.”
“Được rồi. Hãy dừng câu chuyện tại đây.”
Sau đó, tôi quay lại nhìn Tiffany. “ Nhân tiện nói về sự nghiêm khắc của các bậc phụ huynh, là thế nào mà cậu có thể đến được đây?”
“Cũng khá dễ dàng, tớ chỉ cần cho cô ấy một viên thuốc ngủ và..” Cậu ấy trả lời và cười toe toét.
Chúng tôi cười lớn.
“Waooo, cậu thật sự rất thông minh đấy Tiffany.” Soo Young nhận xét
"Nhưng .. Nghiêm túc .. cô gái đó thực sự làm tớ bực . Hey! Các cậu có thể tưởng tượng được một người giúp việc lại có thể giống như cha mẹ của mình? Không Cô ta! Còn chặt chẽ hơn cả ba mẹ mình!"
"Tại sao cậu không nói ba mình đuổi việc cô ấy?" Sooyoung hỏi..
"Không phải. Tớ đã nói với cậu một trăm lần rằng cha tôi và người giúp việc đó trông thực sự gần gũi với nhau. TỚ thậm chí đã nghĩ rằng mẹ cô ta đã ngoại tình với ba tớ trong quá khứ và cô gái khó chịu đó là hạt giống tình yêu của họ. Đó là lý do tại sao ba tớ rất chú ý đến cô gái đó. "
Tôi ghê tởm. "Có một một mối tình với kẻ tôi tớ... Chúa ơi, là .. Eeeww."
Sooyoung bĩu môi. "Nếu như vậy, cô gái khó chịu mà cậu đang nói tới là chị gái của cậu." Đôi mắt cậu ấy lấp lánh. "Wow! Điều đó thật tuyệt vời"
Tôi trợn tròn mắt. "Có gì tuyệt vời với điều đó chứ?"
"Nó tuyệt, vì chị gái cậu đang phục vụ cậu, giống như... Cô bé Lọ Lem!"
"Cô bé Lọ Lem của tôi!"
"Yaah .. Dừng lại. Chúng ta phải vào trong. Tới chắc rằng mấy người trong kia đang chờ đợi chúng ta!" Tiffany nói, nhếch mép cười.
"Yeah! Đi thôi!" Tôi reo hò và chúng tôi bước vào trong quán bar.
--------------
Sau khi dành trọn đêm thanh của mình, tôi bí mật đi về nhà, thỉnh thoảng liếc nhìn để kiểm tra, nếu có một ai đó... nhưng may mắn thay, tôi nghĩ rằng họ vẫn đang ngủ.
Hmm .. Dù sao, tôi tự hỏi, nếu ba đang ở đây, tôi chắc chắn sẽ chết.
Sau đó tôi đi về phía gốc cây trước của phòng, kiễng chân chỉ để tránh bất kỳ tiếng ồn nào đó. Khi đã đạt đến cái cây đó, tôi bắt đầu leo lên một cách cẩn thận.
Aish! Tôi ghét điều này!
Nhà của chúng tôi có một cánh cửa nhưng tại sao tôi luôn luôn phải leo lên và xuống trên cái cây này chỉ để có thể ra khỏi phòng của mình? !!
Bất cứ ai có thể nhìn thấy tôi bây giờ, chắc chắn họ sẽ nghĩ rằng tôi là một con khỉ.
Vâng, một con khỉ đẹp.
Argh! Yes! Tôi đã gần như lên tới phòng của mình. Tôi sẽ được nghỉ ngơi và coi như không có chuyện gì xảy ra
Tôi đã gần với nó!
Tôi thực sự rất gần với nó:
"JESSICA JUNG !!"
Mắt tôi mở lớn.
Cơ thể của tôi bắt đầu run rẩy.
Giọng nói đó!
Tại sao ông ấy lại ở đây ?!
"JESSICA!"
Thường thì! Ông không bao giờ trở về nhà giờ này.
Tại sao ông ấy ở đây bây giờ?
Hara! Cô ấy đã nói với ông ấy? Tôi thực sự sẽ ---
"JUNG SOO YEON!"
Tch! Cái tên Hàn Quốc của tôii. Tôi thực sự cần đi xuống, ngay bây giờ.
Trong 3 ..
2 ..
1.
"Ba! Đỡ con!" Tôi hét lê khi tôi thả lỏng tay của mình trên cây và để cho bản thân rơi xuống.
"Aaahh! Cái gì ?! Bắt con bé! Bắt lấy con bé!" Tôi nghe thấy giọng nói hoảng loạn của ba mình trước khi hạ cánh an toàn trên cánh tay của một ai đó.
Tôi nhìn lên chỉ để thấy bản thân mình trên cánh tay của người đàn ông trung niên. Tôi nhìn anh ghê tởm trước khi ra khỏi.
Sau đó, tôi chuyển cái nhìn của tôi sang iba mình và cúi chào 90 độ.
"Chào ba!"
Tôi chỉ cúi đầu và xoay vòng các ngón tay của mình khi ba tôi bắt đầu vào việc rao giảng của ông.
Argh! Tôi rất mệt mỏi! Tôi muốn ngủ!
"Ba .." Tôi thở ra, làm cho ông ấy dừng lại. "Ba đừng lúc nào cũng nhốt con ở trong phòng. Con không phải là một đứa trẻ nữa. Con là một người phụ nữ trưởng thành nên bây giờ, ba nên hiểu, ba . "
"Làm thế nào ba có thể tin rằng con không phải là một đứa trẻ nữa khi con đang hành động như một đứa trẻ? Chưa kể rằng ba đã bắt gặp con leo trên cây trước đó."
"Đó là bởi vì ba không cho con làm những gì mình muốn, ba!"
"Những gì con muốn, Jessica? Cho phép con đi vào quán bar mỗi đêm? Điều đó không phù hợp cho một người phụ nữ trưởng thành!" ông vặn lại.
Tôi thở dài.
Argh! Ông ấy nói đúng.
Tôi có thể không bao giờ có thể đi ngược lại với những gì mà ông ấy muốn.
"Jessica .."
"Gì vậy?" Tôi hỏi và nhận thấy ông ấy đang nhìn chằm chằm vào tôi. "Ý con là, có chuyện dì vậy ba?"
"Ba có chuyện muốn nói với con."
Tôi chớp mắt.
Điều này nghe có vẻ giống như một tin tức tốt.
"Nó là gì? Ba sẽ tăng gấp đôi trợ cấp của con? OH! Cảm ơn ba! Tôi ---"
"JESSICA, CON SẼ ĐÍNH HÔN!"
Mắt tôi mở to.
Cái gì ?!
Đính hôn? Tôi sao?
"Con xin lỗi. Con không bắt mà."
"Ba nói .... Jessica .." ông ấy chậm rãi. "CON ĐÃ ĐÍNH HÔN."
Tôi bật dậy.
Ông ấy chỉ đang đùa thôi, phải không?
"Ba rất phiền bởi cách con hành động và con biết rằng, đó không phải là những gì ta muốn mong muốn ở con, đúng không? Con là con gái của ta và ta muốn để con quản lý việc kinh doanh của chúng ta sau này. Nhưng cách con hành động thực sự khiến ta bực mình. Đó là lý do tại sao ta một quyết định sắp xếp con vào một cuộc hôn nhân với con gái của bạn ta. Cô ấy người quản lý kinh doanh của cha mình và ta khá chắc chắn rằng cô ấy có thể giúp con rất nhiều. "
Tôi thở hổn hển. "Con gái? Cô ấy? Ba đang hỏi con kết hôn với một cô gái? Ba đang đùa con?"
"Có. Một cô gái. Và chỉ để xóa mọi thứ. Ta không cho phép con từ chối cho dù con có thích hay không, con vẫn sẽ kết hôn với cô ấy."
"B-Nhưng Ba .. C-Côi còn quá trẻ để kết hôn." Tôi lý luận.
"Con vừa nói rằng con đã là một người phụ nữ trưởng thành."
"Cha." Tôi rên rỉ. Hy vọng rằng ông ấy sẽ nói rằng đây chỉ là một trò đùa
Ý tôi là, điều này thật điên rồ! Làm thế nào ông ấy có thể nói với tôi rằng tôi sẽ kết hôn với một cô gái?!
"Đó là cuối cùng, Jessica."
"Vật, đây không phải là một trò đùa? Ba đang thực sự nghiêm túc?"
"Ta..."
"Ba đang suy nghĩ cái gì vậy? Ba? Ba nghĩ gì về con? Một Lesbian?!"
"Jessi--"
"Con đã không nhuộm tóc từ đen sang tóc vàng đến nâu và chăm sóc khuôn mặt xinh đẹp của con chỉ để kết hôn với một cô gái!"
Tôi gắt gỏng. Tôi không thể tin là ông ấy vẫn còn có thể nói đùa về vấn đề nay.
"Bất cứ điều gì, ba! Con sẽ không kết hôn với cô ta..No! Đây là cuộc sống của con, con sẽ không bao giờ kết hôn với một người con gái giống !" Tôi giận dữ kêu lên trước dậm chân tôi về phòng của mình.
Nó thật điên rồ!
Tôi không kết hôn với bất cứ ai!
Không bao giờ. Trong cuộc sống của tôi. Tôi sẽ kết hôn. Một cô gái ?!
Không bao giờ!
----
TIFFANY'S POV:
Tôi nhón chân bước về phía phòng của mình, tránh để thức bất cứ ai thức giấc, nhưng không may, đây .. đứng trước mặt tôi, là cô ta.
Tôi trợn tròn mắt.
Bây giờ, tôi bắt đầu hối hận vì chỉ cho cô ta uống một lượng thuốc nhỏ.Nếu biết trước, tôi đã đặt thật nhiều để cô có thể ngủ cho đến hết tháng.
Đứng thẳng người, tôi khoe đôi mắt cười nổi tiếng của mình. "Xin chào Taeyeon!"
Tôi hy vọng sự quyến rũ của tôi sẽ giải quyết được việc này. Tôi thực sự không có tâm trạng để tranh luận với cô ta bây giờ.
Tôi thực sự mệt mỏi.
"Cô đã đi đâu?" cô ta hỏi với giọng nghiêm nghị.
Tôi cau mày.
Tch! Cô gái này! Tôi đang cố gắng để trở nên thân thiện nhưng cô thực sự đang làm phiền tôi!
"Hell! Cô quan tâm!" Tôi nói và cô ta nắm lấy cánh tay tôi.
"Tôi sẽ nói điều này với cha cô." Cô ta cảnh báo, nhìn thẳng vào mắt tôi.
Tôi giật tay của mình ra. "Hãy đi và nói. Tôi không quan tâm." Tôi kiên quyết nói trước khi tiếp tục đi bộ.
"Tiffany!" cô ta gọi.
Cái gì ?! TIFFANY?
Cô ta gọi tôi là Tiffany?
Sau đó tôi quay lại nhìn cô ta, lông mày đan thành một đường mỏng. "Tiffany gì? ?! Oh xin vui lòng. Đừng gọi tôi bằng tên của tôi. Chúng ta không gần gũi và bên cạnh đó, bạn chỉ cần ... làm người giúp việc của chúng tôi. "
Cô ta tiến gần hơn về phía tôi. "Mẹ tôi là người giúp việc của cô, không phải là tôi."
Tôi trợn tròn mắt. "Oh, nó cũng giống nhau cả thôi."
"Không phải. Tôi chỉ sống ở đây bởi vì cha của cô cho phép tôi." cô ta giải thích.
Tôi mỉm cười. "Oh yeah! Tất nhiên, cha tôi sẽ cho phép con gái khác của ông sống trong ngôi nhà của mình, phải không?"
Cô ta cau mày. "Cái gì?"
"Cô đang hành động như thể cô không biết vậy. Bố tôi quan tâm cô bởi vì cô là con gái của ông ấy, phải không?"
Cái cau mày ngày càng chặt. "Cô đang nói gì vậy?"
"Chúng ta là chị em, phải không?" Tôi tiếp tục.
"Cô có làm sao không? Tôi thậm chí không biết những gì mà cô đang nói."
Tôi cắn môi dưới của mình.
Ôi Chúa ơi, tôi sai!
Choi Sooyoung! Chết tiệt, suy luận ngốc nghếch của cậu!
Sau đó, cô ta di chuyển về phía trước, chiếm lấy không gian nhỏ giữa chúng tôi.
Tôi thở hổn hển.
Cô ấy đang làm gì ?! Chúng tôi quá gần nhau. Tôi không thể thở được!
"Cô đang buộc tội mẹ tôi có quan hệ với cha của cô?" côta nghiêm túc hỏi.
"T-Tôi không!" Tôi kiên quyết từ chối khi tôi cố tránh mặt.
Ugh! Cô ta nghĩ mình đang làm gì vậy?
"Hey .." cô ta gọi.
"W-gì?"
Argh! Nghiêm túc?
Tôi nói lắp?
Không, tôi không nghĩ như vậy.
Tại sao tôi lại thế? Tôi Tiffany Hwang.
"Chúng ta không phải chị em. Lý do cha của cô tốt với tôi là vì mẹ tôi phục vụ gia đình của cô gần như cả đời, bà đã không nghỉ thậm chí khi cha tôi qua đời. Có lẽ cha của cô cảm thấy có lỗii về điều đó, đó là lý do tại sao ông đã chăm sóc tôi. " cô ta giải thích và tôi dường như không thể làm bất cứ điều gì ngoài việc gật đầu. "Và oh .. Xin đừng hiểu lầm hành động của tôi. Tôi chỉ làm điều này bởi vì cha của cô hỏi tôi." cô ấy tiếp tục.
Và một lần và cho tất cả, tôi gật đầu.
Cái quái gì?
Tôi đang bị thôi miên?
Phù thủy này thực sự là ...
Cô ấy thở dài. "Được rồi. Tôi sẽ không nói gì. Nhưng xin vui lòng .. Hãy hứa với tôi rằng đây sẽ là lần cuối cùng cô sẽ đi vào ban đêm."
"Cùng với đó, tôi không thể đảm bảo với cô về bất cứ điều gì." Tôi trả lời. Và đột nhiên tôi cảm thấy rất tự hào rằng tôi đã không gật và cuối cùng là dám nói điều gì đó.
"Được rồi. Nhưng hãy cẩn thận. Bởi vì nếu tôi bắt cô lần nữa, hãy hy vọng rằng tôi sẽ không nói với cho cha của bạn." Cô ấy cảnh báo.
Tôi mỉm cười. "Được rồi. Tôi sẽ cẩn thận."
Cô ấy chỉ nhún vai trước khi quay lại, sẵn sàng để đi.
"A-aahh .. Taeyeon."
Tôi cau mày.
Chờ. Tại sao tôi lại gọi cô ấy?
"Cái gì?" cô ta hỏi khi một lần nữa quay lại đối mặt với tôi.
Cô ấy hỏi tôi. Ugh! Tại sao tôi thậm chí --- ?! Dù!
"Chúc ngủ ngon?"
Chết tiệt! Tôi như một con ngốc.
Cô ta nhìn chằm chằm vào tôi trong ít phút, dường như thực sự ngạc nhiên trước khi nở một nụ cười nhỏ.
Tôi chớp mắt.
Cô ấy thật dễ thương. Tại sao tôi lại thấy điều này?
"Ngủ ngon. Chúc cô có một giấc mơ ngọt ngào." cô ấy mỉm cười nói trước khi quay lưng lại với tôi.
Tôi không biết tại sao nhưng chân tôi như mọc rễ trên mặt đất, nhìn cô ấy từ từ biến mất khỏi tầm mắt của tôi.
Tôi lắc đầu.
Vâng, tôi thực sự cần một giấc ngủ ngon, được không?
---
YOONA'S POV:
Nhìn đống hồ sơ trên bàn, tôi thở dài.
Khi còn là một đứa trẻ, tôi nhớ cái mà họ gọi là đài phun nước ma thuật để có một em bé có thể quản lý công ti, trong khi tôi chỉ có thể nhận được trợ cấp và sống cuộc sống của riêng mình.
Tôi tự hỏi nếu những mong muốn đó trở thành sự thật.
Tôi sẽ được như thế này? Tôi đang đề cập đến một người tham công tiếc việc với thuật ngữ "như thế này". Ý tôi là, tôi thậm chí không thể tưởng tượng bản thân mình có thể làm như các thiếu niên bình thường không. Bạn biết đấy, như mua sắm, tham quan suốt đêm hoặc chỉ đơn giản là thư giãn vui vẻ xung quanh nhà.
Nghiêng đầu sang trái và phải, tôi đã bớt tập trung vào công việc khi một cái gì đó làm tôi chú ý.
Các tạp chí.
Ý tôi là.. cô gái trên trang bìa của các tạp chí.
Đôi môi của tôi ngay lập tức cong lên khi nhìn chằm chằm vào cô gái dường như đang nhìn chằm chằm vào tôi.
'Hiểu thêm về nữ thần "Kwon Yuri" trên trang 39'
Nụ cười của tôi lại quá cao.
Tôi nghĩ rằng tôi đã biết nhiều về cô ấy.
Tôi thở dài.
Nhưng Yuri ... thấy cậu như thế này,mình nghĩ rằng cậu phải thực sự hạnh phúc. Bây giờ cậu đã nổi tiếng. Cuối cùng cũng đạt được ước mơ của mình. Mình hạnh phúc cho cậu.
Tôi thực sự rất hạnh phúc ....
Tuy nhiên, tớ xin lỗi vì đã rời bỏ cậu.
Mơ mộng nhỏ của tôi sau đó đã bị gián đoạn bởi một tiếng gõ cửa."Vào đi."
Tôi đứng lên. "Ba."
"Bận?" ông mỉm cười hỏi.
"Một chút." Tôi liếc nhìn các giấy tờ trên bàn làm việc của mình. "Vâng, con có một chút thời gan."
Ông ấy cười khúc khích. "Đừng căng thẳng cho quá nhiều, cô con gái nhỏ của ta. Con phải nghỉ ngơi."
Tôi nhướn mày.
Hãy nghỉ ngơi?
Ông ấy sẽ không bao giờ nói như vậy trừ khi ....
"Oh thôi nào, Ba. Con biết ba đang có gì muốn nói."
Một nụ cười hình thành trên môi. "Cạn thực sự có thể đọc suy nghĩ của ta."
"Tất nhiên rồi. Vậy, nó là gì?"
"Uhmm, ta thực sự có kế hoạch để thực hiện việc này kể từ khi tin tức này khá lớn nhưng .... thật không ngờ." Ông bắt đầu. "Ở đây."
Tôi cau mày nhưng phải kiểm tra những gì bên trong trước khi hỏi.
Jessica Jung.
Hmm .. Đây là hồ sơ về cô ấy.
"Cô gái này…, ý của ba là?"
“Một thỏa thuận hôn nhân.” Ông hắng giọng
"Cái gì?" Tôi hỏi, nhìn lại hình của cô gái đó. "Hôn nhân? Cô ấy trông quá trẻ."
"Con bé đã 20."
Tôi mím chặt môi.
Cô ấy lớn tuổi hơn tôi?
“Vậy, chắc không phải ba muốn con làm phù dâu, phải không? Con thậm chí còn không biết họ." Tôi nói, nó khiến ông cười.
Ugh! Nghiêm túc! Tại sao ông ấy lại cười?
Tôi không có được điều này.
"Yoona, con gái quý giá của tôi, ta chỉ muốn con biếtcô gái đó ... trên giấy tờ, Jessica Jung ..."
Tôi nheo mắt.
Ông ấy muốn nói gì?
"Là vị hôn thê của con."
Mắt tôi mở to.
Vị hôn thê?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro