Chương 3: Vô Tình
Chân Võ Môn mở, một tia sáng thần bí bao phủ cả hai người, Vương An Phong theo tia sáng bị thu nhỏ hút vào mi tâm hắn, đầu óc Tô Triết như bị một tiếng chuông chấn ong ong. Không thể suy nghĩ được gì, tia sáng mang đi Vương An Phong cùng linh hồn hắn hút hẳn vào Chân Võ Môn
Khi hắn phản ứng thì phát hiện mình trên bầu trời, Vương An Phong cũng hoàn chỉnh hiện ra cách mặt đất tầm 3m rơi tự do xuống.
" phốc" tiếng kim thiết xuyên vào thịt. Trên đầu Vương An Phong bị 1 thanh ám sắc phi tiêu ghim thẳng ở mi tâm, hoàng luyện võ giả mà lại chết bở 1 thanh phi tiêu. Khi hắn mang Vương An Phong đi cũng là bở hắn là ngoại luyện công phu, một cao thủ đao thương bất nhập, huống chi hiện tại đã là nhập phẩm cao thủ. Phía dưới liên tục vang lên tiếng la thất thanh.
" Vô Tình ném sai rồi. Tên khốn kia là ai, sao lại chắn ám khí lại. Sẽ chết người đó." Một kẻ trọng thương cả cơ thể đều là huyết hô
" Tuyệt thế thần binh sắp nổ, chạy mau"
"Truy mệnh mang lãnh huyết và thiết thủ đi đi"
Phía dưới là bốn kẻ mang trang phục bổ khoái, ba gã đã bị thương nghiêm trọng. Kẻ còn lại ngồi xe lăn quát ba tên kia mau trốn, riêng hắn dùng sợi dây trên xe lăn kéo cái thứ đang quay như máy xay xác trên bầu trời kéo về phía mình, thỏa thỏa là đang tự sát
"Ầm "
"Ầm"
…
Liên tiếp tiếng nổ vang lên, khói lửa mù mịt. Tên ngồi xe lăn chết thảm. Một đoàn ánh sánh trắng bị hút dung hợp về phía Tô Triết đánh bay hắn trở lại đồng thời còn có hồn thể Vương An Phong, Chân Võ Môn cũng từ từ khép lại, linh hồn nguyên chủ tan nát, hồn Tô Triết quay lại thân xác và bất tỉnh
Mở mắt ra đã là buổi chiều. Tô Triết đang nằm trên giường. Tô Hộ đang ngồi bên cạnh
" Triết nhi, con sao vậy, ta nghe hạ nhân nói con bất tỉnh ta liền quay về, Vương An Phong tên khốn kia đâu, sao lại bỏ con lại rồi biến mất, con giờ sao rồi"
Thấy hắn tỉnh Tô Hộ lật đật hỏi, sờ chỗ này, sờ chổ kia, hỏi hắn có đau không
Tô Triêt xoa xoa nguyệt thái dương cho bản thân triệt để tỉnh táo
"Phụ thân ngươi đi lấy ta chút cháo, ta đói quá"
"Được được để ta bảo người hâm nóng cháo, mời đại phu qua xem cho con" vừa nói vừa vội vàng đứng dậy, đi ra khỏi phòng
Mượn cớ đuổi đi Tô Hộ, hắn bươc xuống xe lăn. Lật tấm gương đồng xem ở phia sau lưng.
Như cũ ánh trong gương vẫn là 1 khuôn mặt, có điều người này không phải nguyên chủ mà là một gường mặt vô cùng xa lạ, có chút thư sinh, lại nhiều phần hơn là cương nghị.
Tâm thần dần dung hợp lẫn nhau,khí thế cũng dần tăng lên.
Bất nhập lưu. Nhập tam phẩm. Nhị phẩm. Nhất phẩm. Hậu thiên. Hậu thiên đỉnh rồi ngừng lại. Gương mặt không biến hóa chỉ thần thái như trời vực khác nhau, hắn rốt cuộc biết kia gương mặt kia là ai.
"VÔ TÌNH"
Tứ đại danh bộ kẻ đứng đầu vô tình, Thành gia Vô Tình, kẻ bị thiết diện phán quan Quách gia diệt môn cá lọt lưới, binh khí ám khí thứ nhất thiên hạ Vô Tình
Hắn chết bởi tuyệt thế thần binh của nhà hắn tạo ra, khi Vương An Phong xuất hiện chắn đi ám khí mà hắn sắp vô hiệu hóa tuyệt thế thần binh, gây nên nổ mạnh, hắn hi sinh mình cứu đi còn lại ba huynh đệ.
Tô Triết thu hồi tâm thần dời đi khuôn mặt. Khí thế dần dần suy bại trở lại. Hắn cười khổ. Môi nhúc nhích lầm bầm
"Sử dụng càng nhiều linh hồn xói mòn càng nhanh. Ta tiêu hao hồn thể của Vương An Phong mới có thể duy trì sức mạnh, nhưng không biết chống được bao lâu, dù sao Vô Tình là hậu thiên đỉnh trong khi Vương An Phong chỉ mới nhập tam lưu. Nói cách khác, linh hồn là động lực, phải thu thập đầy đủ linh hồn người mới có thể vận dụng. Càng là cao thủ càng tốt"
Đi đâu để giết một tên hậu thiên võ giã, suy nghĩ này cứ thúc giục hắn, theo hắn biết ở Sài châu, tam lưu đã là đại nhân vật. Độc lang bang, Cự Kình bang, Hình bộ ti xem như tam đại thế lực quản lý cả châu phủ. Về phần có cao thủ như thế nào thì hắn không biết được trừ khi hắn thi đậu được bổ nhiệm hoặc là võ giả nhập lưu trở lên mới tiếp xúc được giai tầng này
Không suy nghĩ nữa. Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, trước mắt nên tịnh dưỡng lại, cải tạo xe lăn là điều quan trọng. Hơn 90% chiến lực của Vô Tình đều phụ thuộc vào xe lăn. Nếu hắn đoán không lầm, nếu hắn có tu vi trong người thì khả năng tiêu hao hồn thể sẽ giảm đi. Hắn cũng không cần suy nghĩ việc giết quá nhiều người
Phong vân vô tình, kẻ giết người phải bị người giết, oan oan tương báo. Bước chân vào không thể rút ra, Vương An Phong do ta hại chết, con hắn có hay không sẽ tìm ta báo thù, với tu vi của ta thì giết bọn hắn bây giờ sẽ rất đơn giản, phụ nữ trẻ em có nên giết hết không, đã diệt cỏ cũng nên diệt tận gốc, suy nghĩ tới đây hình ảnh 1 cô thiếu nữ 18 tuổi xuất hiện trong đầu hắn , nàng thật đẹp, nếu giết thì thật đáng tiếc. Những suy nghĩ này cứ liên tiếp xuất hiện trong đầu làm hắn không chú ý tới sau lưng khuôn mặt đang cười
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro