Chương 2 - Hứa tổng, nghe danh đã lâu
#Tiểu Tiên Nữ Mê Tiền
Dương Thụy đứng ở cửa sổ, nhìn cô lái xe đi mất, khóe miệng lộ ra một tia cười khổ.
Trở lại khu dân cư, Nhiễm Tố lục tung mọi thứ, cuối cùng từ ngăn tủ tầng dưới chót tìm ra một cái rương đóng bụi, từ bên trong lấy ra một đống khung ảnh.
Cất giữ đã lâu, ký ức giống như cơn hồng thuỷ trào về, toàn bộ trút xuống mà đến.
Cô nhìn những ảnh chụp năm đó, bọn họ cười đến hoặc ngọt ngào hoặc bi thương.
Từng chút từng chút hiện lên trong đầu, chuyện xưa từng màn rõ ràng như tạc, nhưng cô giống như người đứng xem.
Phát hiện chính mình đã tìm không thấy dù chỉ một chút cảm xúc cộng minh.
Cô nghĩ, kết hợp kích thích có lẽ sẽ hiệu quả, nhưng hiện tại nhìn một đống ảnh chụp trước kia chính mình luyến tiếc , vẫn luôn tưởng ẩn sâu trong hồi ức, nội tâm cũng đã không có cái gì gọi là cảm xúc.
Hiện giờ, đóng ảnh này với cô mà nói, bất quá chỉ là những chứng cứ chứng minh quá khứ đã từng trôi qua thôi.
Nhiễm Tố ngã ra sofa , có lẽ đến lúc nên vứt bỏ rồi.
Mà hắn ta, cũng sớm ôm giai nhân, chỉ mình cô túm lấy hồi ức không buông tay.
Một tuần sau, Tưởng Đình Y thế nhưng chủ động hẹn Nhiễm Tố ăn cơm, hơn nữa địa điểm là Trần Khuyết hội sở.
Trần khuyết hội sở ở Ninh thành đại biểu cho xã hội thượng lưu, Nhiễm Tố trước kia chỉ nghe nói qua nơi này xa hoa, chưa bao giờ có cơ hội tìm tòi.
Cô lái xe qua phố xá sầm uất, dựa theo định vị loanh quanh lòng vòng lúc sau mới đến.
Nếu chỉ xem bên ngoài, chẳng chút nào cảm thụ được Trần Khuyết hội sở cái gì gọi là xa hoa, chẳng khác nhà dân là mấy.
Xe mới vừa dừng lại, liền có người lại hỏi: "Xin hỏi là Nhiễm Tố tiểu thư sao?"
Nhiễm Tố hạ cửa sổ xe, gật đầu.
"Nhiễm tiểu thư, mời xuống xe, tôi giúp ngài đỗ xe, Tưởng tiểu thư đã ở bên trong chờ ngài."
Nhiễm Tố quan sát một hoàn cảnh chung quanh, cũng không nhìn thấy chỗ đỗ xe ở đâu, liền xuống xe đem chìa khóa giao người nọ.
Xuống xe, ở cửa ngừng trong chốc lát, ánh mắt bị biển hiệu trên kia mạnh mẽ "Trần khuyết" hai chữ hấp dẫn.
Cô từng học qua một đoạn thời gian thư pháp, tuy rằng không thể nói phi thường giỏi, nhưng cũng có chút hiểu biết.
Hai chữ trên biển hiệu thế nhưng cảm thấy chút quen thuộc.
"Nhìn cái gì vậy ? Tớ nghe người ta nói cậu đã tới rồi, như thế nào không tiến vào?"
Tưởng Đình Y xuất hiện đánh gãy cảm xúc tự hỏi của cô.
Nhiễm Tố nhìn cô ấy mỉm cười:
"Nơi này nhưng thật ra cùng người ngoài nói đến không quá giống nhau."
"Người ngoài nói như thế nào?
Xa hoa? Xã hội thượng lưu cứ điểm?"
Tưởng Đình Y cười ha ha, hồn nhiên giống đứa trẻ.
Không tỏ ý kiến, người ngoài xác thật là như vậy truyền nhau.
Nhiễm Tố từng nghĩ tới bên trong có thể hay không thật là kim bích huy hoàng, kim quang lấp lánh, nhưng khi đẩy cửa vào, trong nháy mắt kia, đập vào mắt cô cảnh tượng hoàn toàn khác.
Núi giả, cầu gỗ, nước chảy, nguyệt quý, tử vi, hải đường, đan xen có hứng thú.
Róc rách tiếng nước, nhàn nhạt mùi hoa, năm tháng tĩnh hảo.
"Có phải hay không thất vọng rồi? Kỳ thật nơi này bất quá chính là cái tứ hợp viện."Tưởng Đình Y trêu ghẹo nói.
"Không phải, thật xinh đẹp." Cô cảm thấy thực thư thái, chính cái gọi là yên lặng đến nỗi xa hoa bất quá cũng chỉ như thế này.
Tưởng Đình Y mang cô xuyên qua tiểu viện, thẳng tới đại sảnh.
Đại sảnh chọn dùng chính là kiểu Trung Quốc tố nhã phong, cùng bàn chi gian đều dùng bình phong ngăn cách.
Cuối cùng các cô ở trước quầy bar dừng lại, Tưởng Đình Y cùng người pha cà phê chào hỏi: "Lão Trần, đây là bằng hữu của em, Nhiễm Tố _ giáo sư số liệu phân tích cấp cao, gần đây đang làm việc về tân nguồn năng lượng mới số liệu."
Sau lại chuyển hướng:
"A Nhiễm, đây là Trần Nam Xuyên."
Nhiễm Tố nhìn trên mặt cô ấy dào dạt hạnh phúc, không thể nghi ngờ, hai người quan hệ gì vừa nhìn hiểu ngay.
Nhiễm Tố hướng đối phương gật đầu, vẫn chưa nhiều lời.
Hai người tìm vị trí dựa cửa sổ ngồi xuống, gọi cà phê.
Nhiễm tố bất động thanh sắc mà đánh giá bốn phía, ánh mắt bị người ngồi ở góc đối diện hấp dẫn.
Một người một bàn, nhàn nhã uống trà, nhưng luôn có người hướng bàn ấy đi tới, Nam nhân vẫn luôn bảo trì ý cười, nhưng lui tới những người đó lại là biểu tình khác nhau, mỗi người chỉ ngồi được vài phút lại đứng lên.
"Người nọ là Tạ Đông Sơn, gần đây thường đến bên này, hắn hình như là người đầu tư tự do, nghe nói là muốn tìm cái hạng mục thích hợp để đầu tư."
Tưởng Đình Y thấy cô tầm mắt vẫn luôn không có dời đi, cho rằng cô tò mò, chủ động giới thiệu, "Bất quá giống như vẫn luôn không tìm được người thích hợp."
Thì ra là thế, cũng khó trách có nhiều người người chú ý.
Người trước ngã xuống người sau tiến lên.
Nhiễm Tố thu hồi tầm mắt, cũng không hỏi tiếp, dời đề tài:
"Hôm nay là có chuyện tốt sao?"
Tưởng Đình Y lấy trong túi ra một xấp văn kiện:
"Cậu mấy ngày hôm trước không phải đã gửi một phần về tân nguồn năng lượng đại số liệu phân tích báo cáo sao? Tớ giúp cậu sửa chữa một chút vấn đề cụ thể phương hướng nghiên cứu cùng Pin Lithium, có thời gian tớ mang cậu đi phòng thí nghiệm xem xét một chút, khả năng đối với báo cáo của cậu có lợi , nhưng chúng tớ nghiên cứu chỉ nhằm vào học thuật, không nhằm vào thương mại."
Nhiễm Tố tiếp nhận văn kiện, phát hiện chỗ yêu cầu sửa chữa đều dùng bút đỏ đánh dấu: "Sao không trực tiếp gửi mail điện tử ? Sửa tay nhiều phiền toái."
"Tớ tương đối thích cảm giác viết tay."
Tưởng Đình Y cười:
"Bất quá A Nhiễm, cậu đối với tân nguồn năng lượng tương lai phát triển phân tích nhìn thật thấu đáo nha, không hổ là giáo sư số liệu phân tích ưu tú."
"Cảm ơn."
"Lả lướt."
Đương lúc nói đến hứng khởi, từ sau các cô truyền đến âm thanh.
Nhiễm Tố hơi hơi nâng mắt, người tới một thân hưu nhàn hạ, thân hình cao dài lại mảnh khảnh, sắc mặt trắng bạch như bị bệnh, đôi mắt nội diễm, càng thêm cảm giác lạnh nhạt.
"Hứa tổng, tớ thật sự đối với các cậu nghiên cứu nguồn năng lượng pin không có hứng thú, cậu còn muốn tớ cự tuyệt bao nhiêu lần?"
Tưởng Đình Y rất không kiên nhẫn, cô ấy cùng Hứa Nham Đình từ nhỏ đã quen biết, đối với sự cố chấp của cậu ta cũng không phải hai ngày này mới chứng kiến.
"Tôi có thể cung cấp cho cậu phòng thí nghiệm riêng biệt , kiện phương tiện mền, cứng tuyệt đối không thành vấn đề, tiền lương chỉ cần cậu mở miệng." Hứa Nham Đình làm lơ lời cự tuyệt, nói thẳng.
"Ông chủ Hứa, cậu không bị đuổi đủ ba lần không đi?"
Nếu không phải đối với cậu ta có hiểu biết từ trước, cô thật sự muốn đánh người.
"Hứa tổng, tuy rằng tớ nghiên cứu cũng là Lithium, nhưng vẫn luôn là học thuật, mà các cậu công ty yêu cầu chính là thương nghiệp nghiên cứu thực thành, cậu hoàn toàn có thể dùng lương cao đi mời nhân tài ở phương diện này. Thật sự, Chúng ta không cùng chí hướng."
"Tôi xem qua luận văn của cậu, cậu nghiên cứu phương hướng hoàn toàn phù hợp đối với yêu cầu về pin Lithium của chúng tôi. Cậu có cái gì yêu cầu, cứ việc nói, tôi đều có thể thỏa mãn."
Từ luận văn của cô ở tạp chí { tự nhiên } phát biểu qua đi, cũng không ít công ty tới tìm, nhưng đều bị cự tuyệt, chỉ là không nghĩ tới, vị này nhất nhất cố chấp.
"Đều sững sờ ở này làm gì? Có chuyện gì ngồi xuống rồi nói."
Trần Nam Xuyên bưng cà phê đến, tự nhiên mà ngồi cùng Tưởng Đình Y.
Nhiễm Tố bất động thanh sắc mà dịch vào trong, tận lực làm chính mình dựa vào gần tường, cô không có thói quen cùng người xa lạ thân cận.
Hứa Nham Đình mất tự nhiên nhíu nhíu mày, ngồi xuống cạnh Nhiễm Tố, thuận tay cầm lấy mấy thứ bừa bãi trên bàn 《Phân tích báo cáo về tương lai phát triển của tân nguồn năng lương 》: "Đây là?"
"Ngại quá, đây là của tôi." Nhiễm Tố duỗi tay, ngữ điệu thanh đạm vững vàng, không kiêu ngạo không nịnh nọt
Hứa Nham Đình nghiêng mắt đánh giá cô gái ngồi cạnh mình, trong mắt cũng không có cảm xúc gì, lại nhìn thoáng qua báo cáo trong tay, đưa văn kiện cho cô.
Tưởng Đình Y bát quái mà nhìn chằm chằm hai người đối diện đánh giá qua lại, cảm thấy không khí giữa bọn họ có điểm cổ quái.
Một người thanh lãnh nhạt nhẽo, cố ý cùng người khác ngăn cách, một người lạnh nhạt cao ngạo, người sống chớ gần.
Như vậy hai người ngồi cùng nhau, cảm thấy có điểm không thích hợp, rồi lại tựa hồ lộ ra chỗ nào đó vô cùng hòa hợp?
"Ah, đúng rồi, giới thiệu một chút, vị này chính là giáo sư số liệu phân tích Nhiễm Tố." Tưởng Đình Y tựa hồ đã quên bọn họ mấy ngày trước đã gặp mặt, giới thiệu, "A Nhiễm, đây là tổng giám đốc nguồn năng lượng ô tô của Long Hân - Hứa Nham Đình."
Hứa Nham Đình, Nhiễm Tố đã biết từ lâu, phân tích số liệu của tân nguồn năng lượng mấy năm nay, cô đối với danh nhân nổi danh trong vòng ít nhiều có chút hiểu biết.
"Hứa tổng, nghe danh đã lâu." Vươn tay nửa ngày đối phương cũng chưa đáp lại, Nhiễm Tố cũng không xấu hổ, tiêu sái thu hồi.
"Xin chào." Mấy giây trầm mặc qua đi đột nhiên anh ta lại mở miệng.
Nhiễm Tố cười cho qua, lần thứ hai lâm vào trầm mặc.
Tưởng Đình Y chịu không nổi loại không khí này, nàng vội vàng chuyển chủ đề: " Lão Hứa, nếu cậu tới đây vì muốn tớ đến công ty cậu thì liền miễn ha, mặc kệ cậu tìm bao nhiêu lần, tớ đều là giống nhau không đáp ứng."
Trần Nam Xuyên cũng phụ họa: "Lão Hứa, cậu không phải không biết cô ấy, so với ai đều quật cường hơn, một khi quyết định là không thay đổi được."
Nhiễm Tố ngồi ở góc, an tĩnh mà uống cà phê, phảng phất như chính mình cùng thế giới này không quan hệ.
"Hiện tại quốc gia đối với tân nguồn năng lượng khai phá rất coi trọng, trong đó tân nguồn năng lượng ô tô được xem trọng nhất.
Gần mấy năm, tân nguồn năng lượng phổ cập tốc độ viễn siêu nhưng vẫn tồn tại ít nhiều khuyết điểm, cho nên đối với " tam điện " nghiên cứu để hoàn thiện là lửa sém lông mày, cậu chẳng lẽ không nghĩ đến chính mình nghiên cứu thành quả có một ngày có thể tạo phúc cho dân sao?" Hứa Nham Đình hoàn toàn làm lơ lời cự tuyệt của bọn họ, tiếp tục tự quyết định.
Nghe nói tân nguồn năng lượng, Nhiễm Tố chậm rãi chuyển hướng nhìn bọn họ, giữa mày nhảy lên một tia sức sống, mà cô chính mình lại chưa phát hiện.
"Lão hứa, tớ lúc trước sở dĩ đối với Lithium làm nghiên cứu , xác thật cũng là nhìn trúng tương lai nó sẽ phát triển, nhưng là tớ nghiên cứu giới hạn trong học thuật , tớ cũng tạm thời không có nghĩ tới phải làm thương nghiệp nghiên cứu. Đương nhiên, nói không chừng mấy năm sau ý nghĩ này sẽ thay đổi, tới lúc ấy, tớ sẽ tìm cậu."
Tưởng Đình Y kiên định, "Hơn nữa, tớ cũng không cho rằng nghiên cứu của tớ không thể tạo phúc cho dân." Hiển nhiên, Tưởng Đình Y đã không muốn tiếp tục cái này đề tài.
Nhiễm Tố không nghĩ ra Hứa Nham Đình vì sao cố chấp muốn mời Tưởng Đình Y làm nghiên cứu.
Rốt cuộc nhân viên có kinh nghiệm nghiên cứu phát minh không ít.
"Hứa tổng, không biết hiện tại tân nguồn năng lượng ô tô lựa chọn pin thiên hướng với loại nào ? Long Hân vẫn luôn là Tam Nguyên Lithium pin, mà ô tô Hoa Thịnh sử dụng lại là axit phosphoric thiết Lithium pin, này hai bên có gì khác nhau ?"
Nhiễm Tố đột ngột đánh gãy bọn họ lời nói. Hỏi vấn đề này, thứ nhất vì giúp Tưởng Đình Y nói sang chuyện khác, thứ hai cũng xác thật tâm tư muốn hiểu biết thêm.
Hứa Nhan Đình không nghĩ tới Nhiễm Tố đột nhiên đặt câu hỏi, trầm mặc một lát: "Cái gọi là axit phosphoric thiết Lithium pin, chính là chỉ dùng axit phosphoric thiết Lithium làm cực dương Lithium ly tử pin, không chứa nguyên tố kim loại quý, thực tế sử dụng trung, axit phosphoric thiết Lithium pin có nại cực nóng, an toàn ổn định cao, giá cả tiện nghi, tuần hoàn tính năng ưu thế càng tốt. Mà tam nguyên Lithium pin là chỉ sử dụng Nickel cỗ mạnh toan Lithium làm cực dương, Thạch Mặc làm cực âm Lithium pin. Cùng axit phosphoric thiết Lithium bất đồng, tam nguyên Lithium pin điện áp rất cao, này cũng ý nghĩa ở tương đồng thể tích hoặc là trọng lượng hạ xuống, tam nguyên Lithium pin so năng lượng, so công suất lớn hơn. Trừ cái này ra, ở đại lần suất nạp điện cùng nại nhiệt độ thấp tính năng chờ phương diện, tam nguyên Lithium pin cũng có rất lớn ưu thế. Tương so với axit phosphoric thiết Lithium pin, tam nguyên Lithium pin năng lượng mật độ đại, điện áp càng cao, cho nên đồng dạng trọng lượng pin tổ pin dung lượng lớn hơn nữa, xe chạy khoảng cách xa hơn, tốc độ cũng có thể càng nhanh."
"Cho nên, tam nguyên Lithium pin ở phương diện nào đó là ưu thế hơn? Tôi gần đây còn nghe nói có pin thay thế được Lithium pin xu thế?"
Hứa Nham Đình đột nhiên cười:
"Thay thế được? Cô tưởng Hạc Đỉnh Hồng?
Bất quá là thị trưởng tư bản bịa đặt chuyện xưa thôi.
Phàm pin trữ điện dung lượng tuy rằng lớn, nhưng chủ yếu ứng dụng với tái sinh nguồn năng lượng hoà lưới điện phát điện, thành thị hàng rào điện trữ có thể, viễn trình cung cấp điện, UPS hệ thống, hải đảo ứng dụng lĩnh vực chờ, cũng không sử dụng với xe."
Nhiễm tố như suy tư gì đó gật gật đầu, tiện đà như là lại nghĩ tới vấn đề:
"Hứa tổng, theo như lời ngài, tân nguồn năng lượng phát triển được chính phủ nâng đỡ, tân nguồn năng lượng ô tô sử dụng trong tương lai chắc chắn phổ cập, bởi vì xã hội hiện đại rất nhiều công việc đều không rời đi dầu mỏ, mà dầu mỏ là tài nguyên không thể tái sinh, nó là hữu hạn, cho nên, dùng mặt khác tài nguyên tới thay thế nó đã trở thành việc cấp bách, cũng bởi vậy, có rất nhiều người ngoài nghề muốn mượn cơ hội vượt giới, nhập hàng phân chia một bát cơm?
Mà Long Hân vẫn luôn nghiên cứu tân nguồn năng lượng ô tô, này đối với ngành sản xuất ô tô hay không trọng đại tiến sâu vào?"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro