Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4

Từng lớp y phục chậm rãi rơi xuống thân thể mê người không mảnh vải che thân của thiếu niên lộ ra trong không khí. Cần cổ thon dài lộ ra vài đường gân cổ cực kì cuốn hút, xương quai xanh tinh xảo, hai hạt đậu đỏ nhấp nhô trên vùng ngực nảy nở; làn da trắng nõn không tì vết, eo nhỏ mông cong, tóc đen dài được tháo ra bung xõa trên lưng và đặc biệt là nơi ấy có chút không nói lên lời.

Lục Khánh ngồi đực ra nhìn Anh Anh không chớp mắt. Thực sự xin lỗi nhưng thân thể nó không nghe theo lời của nàng nữa!!! Đúng là khóc không ra nước mắt! Vì là vũ công nên thân thể của hắn cũng đặc biệt săn chắc vào các múi cơ cũng lớn hơn những nam tử khác, dù ở nơi này dáng người của các nam tử đều theo một kiểu là mình hạc xương mai nhưng dáng người vừa vặn đầy đủ của hắn ngược lại khiến Lục Khánh cảm thấy thực ưng ý

Trời đất, nàng đang nghĩ cái quái gì vậy?!? Tỉnh lại! Phải tỉnh lại! Không thể để mất lí trí như vậy được!!!

Đánh mắt đi nơi khác, Lục Khánh thầm cầu nguyện. Cát trở về với cát, bụi trở về với bụi....xin Phật tổ cứu lấy con!!!

Anh Anh ban đầu thấy nàng nhìn mình không chớp mắt cảm thấy rất hạnh phúc,chỉ hận không thể nhảy ngay vào lòng nàng cầu hoan! Nhưng lại e ngại Lục Khánh sẽ khinh thường một kẻ phóng đãng không chút tiết tháo nên mới phải kiềm chế lại. Nhưng sau đó nàng lại không chịu nhìn hắn nữa, đáy lòng liền hoảng hốt. Đây là đang chê hắn...? Không! Không thể nào! Tự trấn an bản thân Anh Anh chống tay xuống giường, ở bên tai của nàng không ngừng kích thích:

" Thê chủ,nhìn ta...! "

" ..... " cát trở về với cát, bụi trở về với bụi...

Hắn lại tiếp tục dụ dỗ, nhưng lần này là luồn tay vào trong y phục, bắt đầu cởi đai lưng của nàng.

" Thê chủ...ta rất đẹp, nhìn ta đi. Thê chủ, có phải người cũng thích Anh Anh, muốn cùng Anh Anh vui vẻ? Thê chủ, thân thể người thực đẹp. Mỗi ngày Anh Anh đều muốn cùng người long phượng đảo điên...!"

Đến giờ phút này thì Anh Anh cũng chẳng còn kiêng kị gì nữa, hắn cứ như một con hồ ly, bắt đầu ở trên người nàng càn quấy, sờ loạn khắp nơi. Đầu tiên là cổ sau đó là ngực rồi đến eo, cánh tay, đùi trong...không nơi nào là hắn không chạm qua. Chỉ riêng nơi đó là Anh Anh không dám chạm tới... Dù cho hắn đã điên cuồng tới mức hạ dược Lục Khánh nhưng đến cuối cùng hắn vẫn sợ nàng thực sự sẽ tức giận, sẽ không muốn nhìn mặt hắn nữa... Vậy nên đành ấm ức ngồi trước mặt nàng,tự xử!

Lục Khánh vẫn như cũ bị trói trên giường, nhìn nam tử ủy khuất dùng tay tự an ủi bản thân liền cảm thấy mềm lòng. Quả thực là lí trí của nàng đã sớm bay mất từ khi Anh Anh hôn lên người nàng rồi nhưng là vẫn cố trụ. Thực xấu hổ nhưng khụ... nàng cũng rất hưởng thụ sự phục vụ của hắn.

" Anh Anh ngoan....mau cởi trói cho ta..." nàng đột nhiên nói, giọng đã khàn đi vì dục vọng nhưng ngữ điệu lại rất dịu dàng khiến hắn ngừng động tác, mắt mũi đều đỏ cả lên

" Cởi trói cho ta...ta nhất định sẽ không giận ngươi...."

Anh Anh ngây ngốc gật đầu. Nước mắt của hắn lại thi nhau rơi xuống, vừa khóc vừa cởi trói cho nàng. Vừa mới được thả, Lục Khánh đã ngay lập tức đè Anh Anh ra giường không báo trước hôn hắn. Anh Anh rất bất ngờ, hắn đơ ra vài giây nhưng rất nhanh sau đó đã cường nhiệt đáp lại. Nàng thực sự không có giận hắn. Nàng đang đáp lại tình cảm của hắn!

Lục Khánh hôn dọc xuống dưới, hai bàn tay liên tục xoa nắn bờ mông mềm mại, miệng ngậm lấy một bên hạt đậu day day bên còn lại cũng không bỏ quên mà chốc chốc lại tới sủng ái nó. Anh Anh vừa đau lại vừa sướng, khoái cảm ập tới khiến hắn không ngừng rên rỉ. Đôi chân thon dài trắng nõn câu lấy eo nàng, bàn tay chạm vào nam căn không ngừng luân động. Lục Khánh bị hành động này của hắn làm cho tức giận, nàng đánh một cái " đét " vào mông khiến Anh Anh cong cả người lên miệng càng kêu to, hừ lạnh.

" Ai cho ngươi tự an ủi bản thân như vậy, xoay người lại cho ta! "

Anh Anh cắn răng, ấm ức làm theo lời Lục Khánh. Hắn xoay người lại, bờ mông căng tròn bị nàng kéo lên cao. Đại huyệt đỏ ửng lộ ra khiến hắn như muốn chui đầu xuống đất. Tiếp tục xoa nắn hai mông hắn, Lục Khánh ra lệnh:

" Đến, đem cái tay hư của ngươi đến bôi trơn cái huyệt nhỏ này đi. "

" Chủ nhân ta không.... "

" Làm đi! "

Giọng nàng như sấm tựa như có thể bóp chết hắn bất cứ lúc nào. Anh Anh tay run run, mặt đỏ như sắp nhỏ ra máu dùng dâm thủy của mình chầm chậm bôi vào đại huyệt. Vuốt ve đại huyệt nhỏ nhắn của hắn, Lục Khánh đột ngột đưa ngón tay vào khiến Anh Anh thét chói tai, cảm giác bên dưới như bị xé rách. Cũng mau là xung quanh không có ai vì đây là khu lầu biệt lập dành riêng cho nàng nếu không thì... Lục Khánh tàn nhẫn vỗ vào mông hắn, không cảm xúc nói:

" Thả lỏng ra! "

Sáng tác bởi : Trang

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro