Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3: Ta, Linh Quỳnh, đến thu tiền (3)

[.... Ngài chọn hình thức thứ hai, hy vọng ngài không hối hận.]

Tâm trí Linh Quỳnh lúc này đều là tư tưởng nguy hiểm 'đem nhân vật nam chính bán là có thể phất nhanh', làm gì chú ý đến Shining nói chuyện.

Linh Quỳnh càng nghĩ càng thấy có thể.

Mẹ của nam chính thích Bạch Diệp Vi, rất chán ghét nguyên chủ, căn bản không muốn cho cô bước vào Thẩm gia.

Nhưng mà Tô gia cũng không phải chó con, có thể tuỳ thời mà gọi đến.

Cho nên..... Linh Quỳnh cảm giác mình còn kiếm được nhiều tiền hơn!

Linh Quỳnh tìm được ví trí của Thẩm phu nhân, cầm theo làn váy, bước nhẹ đi tìm người.

Thẩm phu nhân đang nói chyện với mọi người, khuôn mặt nghiêm túc, ai có mắt cũng nhìn ra được bà rất không hài lòng về buổi đính hôn này.

Mặt mày Linh Quỳnh khẽ cong, nhanh nhẹn bước qua, cười tuem tỉm chào hỏi: "Thẩm bá mẫu...."

......

Thẩm phu nhân, một mình đi đến phòng nghỉ, Bạch Diệp Vi thấy bà, ngoan ngoãn kêu lên: "Bá mẫu."

"Diệp Vi." Thẩm phu nhân thấy Bạch Diệp Vi lập tức lộ ra nụ cười: "Đúng lúc, ta có việc cùng con nói, con đi theo ta."

Thẩm phu nhân đưa Bạch Diệp Vi vào phòng thay đồ, khoá chặt cửa.

Bạch Diệp Vi khó hiểu nhìn Thẩm phu nhân: "Bá mẫu, làm sao vậy?"

Vẻ mặt Thẩm phu nhân có chút vui vẻ; "Diệp Vi, ta nói với con, vừa rồi ta gặp Tô gia đứa con gái."

Lông mày Bạch Diệp Vi dựng lên, cô đang tìm cô ta khắp nơi đây.

Cô ta thực sự dám cầm chi phiếu kia....

Thẩm phu nhân không chú ý vẻ mặt của Bạch Diệp Vi, vui vẻ mà nói: "cô ta nói với ta, tiệc đính hôn này có thể huỷ bỏ."

"....."

Lý do này sao nghe quen vậy?

Thẩm phu nhân: "Sau đó cô ta muốn ta cho mọt khoản tiền."

Bạch Diệp Vi suýt nữa sặc nước miếng, kinh ngạc nói: "Ngài cho rồi?"

"Ta cho." Thẩm phu nhân còn rất vui vẻ "Ta không muốn cho cô ta vào cửa, cô ta nếu lấy tiền liền lui, ta càng vui vẻ. Dù sao con dâu mà ta thích là con."

Thẩm phu nhân còn ước gì tốn tiền để cô ta đi.

Mặc dù có chút không muốn, nhưng bằng nfy tiền bà cho được.

Bạch Diệp Vi hoàn toàn không đợi đến Thẩm phu nhân đang vui vẻ nói hết câu cuối cùng, khoé miệng giật giật: "Bá mẫu, cô ta cũng lấy tiền của ta!!"

Thẩm phu nhân kinh hãi: "Cái gì? Con cũng cho cô ta tiền?"

Bạch Diệp Vi gật đầu.

"......."

"......."

Đáy lòng hai người phụ nữ đồng thời vang lên câu "TM"

.....

Linh Quỳnh cất đi số tiền lớn hai chục triệu, bước tới hội trường.

Yến hội sắp bắt đầu, Linh Quỳnh từ xa nhìn thấy một người đàn ông cao lớn mặc vest, dẫn một người khác qua đây.

Là một nam chính, hoàn toàn không có một lỗi nào về ngoại hình.

Đó hoàn toàn là đứa con của Thượng đế, là tác phẩm đóng khung lên để triển lãm.

Kèm theo bá khí, khí tràng cường đại của tổng tài bá đạo, làm người khác phải tự động nhường đường.

Nhân vật nam chính thật là đẹp trai!

Không hổ là con trai của tác giả, nhân vật chính quang hoàn lực max.

Nhin như vậy, ta cảm thấy cũng có thể....

Linh Quỳnh tự cho mình một cái tát.

Cái gì có thế.

Nghĩ lại số phận của nguyên chủ.

Bây giờ còn suy nghĩ có thể hay sao?

Không thể!

Linh Quỳnh sờ số tiền lớn trong tay, quả nhiên là bình tĩnh hơn.

Bên kia, Thẩm Tần Xuyên cũng nhìn thấy Linh Quỳnh, đối với đối tượng hôn ước này, hắn vô cùng không thích.

Khi Tô Nhược Nghi còn sống, hắn không tìm ra người mình thích.

Đến khi cô ấy mất, chính mình phát hiện ra thì đã chậm.

Nhưng Tô gia lại vô cùng đê tiện, tìm đến Thẩm gia bà nội nói hôn ước.

Bởi vì lúc đó còn không có nói rõ, chỉ nói Tô gia con gái.... Cho nen Tô gia lấy Tô Miểu Miểu làm thế thân. Dù có hơi vô lý nhưng không thể tìm ra lỗi ở đâu.

Cho nên khi thấy người con gái sắp trở thành vị hôn thê của mình lúc này, vẻ mặt của Thẩm Tần Xuyên khồn vui một chút nào.

Thế nhưng hắn không hề nghĩ tới rằng, cô gái bỗng nhiên tát mình một cái.....

Nhìn qua có vẻ rất nhẹ, nhưng hành động này rất khỏ hiểu.

Cô ta vừa rồi đánh chính mình.

Tự tát chính mình là có ý gì?

Thẩm Tần Xuyên và Linh Quỳnh gặp nhau ở ngoài cửa lớn.

"Thẩm tiên sinh." Thanh âm Linh Quỳnh vô cùng ngọt ngào, mềm mại, dáng vẻ vô cùng ngoãn ngoãn.

Thẩm Tần Xuyên chỉ nhìn một cái "Tô Miểu Miểu, cô hãy nhớ ký thân phận của mình, coi như tôi với cô đính hôn, cô cũng chỉ là vật trang trí của Thẩm gia, đừng hy vọng thay thế được chị gái của cô."

Linh Quỳnh không hề tức giận, thanh âm vẫn vo cùng trong trẻo: "Tôi sẽ không làm thất vọng Thẩm tiên sinh, tôi cũng không muốn làm vật trang trí của Thẩm gia."

Thẩm Tần Xuyên nhíu mày lại: "Cô có ý gì?"

Đã đến giờ, cửa phòng khách dần dần mở ra.

Linh Quỳnh câu môi cười, xách váy lên, không để ý Thẩm Tần Xuyên, một mình đi vào bên trong.

Thẩm Tần Xuyên: "......."

......

Thấy Linh Quỳnh một mình đi đến, mọi người trong yến hội vô cùng mở mịt.

Nhưng cô gái nhỏ rất nhanh đi đến trên khán đài, giật chiếc micro trên tay của người dẫn chương trình.

Cô gái nhỏ hắng giọng: "Ta tuyên bố một việc, tiệc đính hôn giữa Tô Miểu Miểu và Thẩm Tần Xuyên bị huỷ bỏ."

Thanh âm truyền tới toàn bộ phòng khách, cũng tới tai của Thẩm Tần Xuyên.

Hắn còn nghi ngờ mình bị ảo giác.

Cô ta đang nói cái gì?

Huỷ bỏ đính hôn?

Các vị khách lấy lại bình tĩnh lập tức bùng nổ.

"Chuyện gì thế này? Huỷ bỏ đính hôn? Cô ta điên rồi sao?"

"Tôi nghĩ cô ấy biết thân biết phận, để sau này không phải khổ sở."

"Nói những lời đó vào lúc này, có phải là để Thẩm gia xấu hổ hay không?"

"Cô ta nói thật hay giả còn chưa xác định, nói không chừng đang định làm cái gì kỳ quái.'

"Balabala....."

Bên dưới nghị luận ầm ĩ, cái gì cũng nói.

"Tô Miểu Miểu." Sắc mặt Thẩm Tầm Xuyên đen lại, thấp giọng quát lớn: "Cô muốn làm cái gì?"

Cô gái nhỏ cầm micro, nghiêng đầu nhìn sang: "Thẩm tiên sinh không muốn đính hôn với tôi. Hiện tại huỷ hôn ước, không vừa ý anh sao?"

Vẻ mặt của cô vô tội mà nên án nói 'Tôi thành toàn với anh, sao anh còn hung dữ với tôi.'

Dường như hắn là nhân vật phản diện.

"Cô coi đây là cái gì? Trẻ con đến chơi nhà?" Sắc mặt Thẩm Tần Xuyên đen thành đáy nồi, toàn thân tản ra lạnh lẽo.

Nói tổ chức liền tổ chức, nói huỷ bỏ liền huỷ bỏ?

Thẩm Tần Xuyên ước gì huỷ bỏ.

Nhưng hắn có quá nhiều việc cần phải xem xét.

Hắn đã bước qua cái tuổi liều lĩnh không nghĩ đến hậu quả.

"Huỷ bỏ đính hôn đối với anh và tôi đều tốt." Linh Quỳnh nhìn chằm chằm khuôn mặt nam chính xem đi xem lại. đáy lòng sâu kín thở dài, không phải nam chính thật là tốt.

Đáng tiếc, đáng tiếc,.....

Nếu là giấu đi cũng thật tốt.

"Tô Miểu Miểu, con ở đây nói bậy cái gì." Ông bà Tô lúc này đã lên trên khán đài, lôi nàng đi xuống.

"Con không nói nhảm." Linh Quỳnh nhanh nhẹn mà tránh ra ông bà Tô, dùng micro nói từng chữ từng chữ một: "Tôi không thích Thẩm Tần Xuyên, hôn ước như thế chắc chắn không hạnh phúc."

Cha Tô giơ tay lên định đánh: "Con nói bậy cái gì đó..."

Linh Quỳnh hơi nghiêng người, cha Tô bị hụt tay, ngược lại khiến cho mình lảo đảo sắp ngã.

"Lời tôi muốn nói đã nói xong, chào mọi người." Linh Quỳnh đem micro ném đi, cầm theo làn váy bỏ chạy.

"Tô Miểu miểu, đứng lại đó."

"Ngăn lại cô ta."

"Không cho phép cô ta chạy."

.....

Thẩm phu nhân và Bạch Diệp Vi nghe tin chạy tới, trò cười này đã kết thúc.

Cha Tô tức giận suýt chút nữa lên cơn đau tim.

Mà Linh Quỳnh đã sớm chạy, để lại cục rối rắm.

Một bữa tiệc đính hôn, nhà gái đột nhiên chạy trốn, lễ đính hôn chỉ có thể huỷ bỏ.

Điều này ảnh hưởng đến cả hai bên. Tô gia phải đền bù cho Thẩm gia.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro