Mười Dặm Gió Xuân
Mười Dặm Gió Xuân
____
Bạch Phất Liễu *
Phất Liễu,
Phất Liễu,
ngụ ý minh bạch tỏ bày cùng người.
Phất Liễu,
Phất Liễu,
như hoa dưới nước
như người trước mặt
Phất Liễu,
Phất Liễu,
là gió là sương
là cành liễu rung mình dưới mặt hồ.
Kim Khai *
Kim Khai,
Kim Khai,
khai là mở ra,
mở ra hình bóng người ngự trị trong thâm tâm.
Kim Khai,
Kim Khai,
như sắc biếc mặt hồ trời thu
Kim Khai,
Kim Khai,
thà chết không khuất phục.
Song Mị Xu *
Mị Xu,
Mị Xu,
mị trong ngủ say
xu trong nghiêng về.
Mị Xu,
Mị Xu,
nửa tỉnh nửa mơ
hoảng hốt tìm thấy người
Mị Xu,
Mị Xu,
ngỡ là chiêm bao
trùm lấy khắc khoải u hoài.
Cự Liêm Triệt *
Liêm Triệt,
Liêm Triệt,
liêm là trong sạch, thân không vẩn đục
hồn không nhơ nhuốc
Liêm Triệt,
Liêm Triệt
triệt trong thấu suốt,
nhìn ngắm thế gian xoay chuyển càng khôn.
Liêm Triệt,
Liêm Triệt,
muốn nói cùng người chuyện nhân gian.
Sư Chấp Từ *
Chấp Từ,
Chấp Từ,
chấp trong giữ lấy, giữ lấy người dáng vẻ như thiếu niên,
từ là hiền lành.
Chấp Từ,
Chấp Từ,
mong đời người yên ổn,
như tuyết kia rơi xuống.
Chấp Từ,
Chấp Từ,
không có gì là chấp niệm.
Xử Hủ Phi *
Hủ Phi,
Hủ Phi,
mục nát mà lẽ phải.
Hủ Phi,
Hủ Phi,
cầu mong con dù có như nào vẫn giữ tâm trong sạch
Hủ Phi,
Hủ Phi,
con là con ta,
cũng là giọt máu cuối cùng của gia tộc.
Thiên Uất Ẩn *
Uất Ẩn,
Uất Ẩn,
ngụ ý không hiện ra thứ tốt đẹp trong người.
Uất Ẩn,
Uất Ẩn,
thoáng qua như gió
Uất Ẩn,
Uất Ẩn,
như mây trên núi,
như nước trong nguồn.
Yết Kiêu Một *
Kiêu Một,
Kiêu Một,
người như tên
kiêu ngạo ngút trời như một chú chim.
Kiêu Một,
Kiêu Một,
mai này dù thế sự có thay đổi
vẫn mong người nhớ lại năm xưa.
Kiêu Một,
Kiêu Một,
là bỏ quên mọi thứ,
không bỏ kiêu hãnh của chính mình.
Nhân Mai Nhiễu *
Mai Nhiễu,
Mai Nhiễu,
ngụ ý chôn xuống đất những phiền nhiễu nhân gian.
Mai Nhiễu,
Mai Nhiễu,
không màng thế sự
chỉ màng cùng người
Mai Nhiễu,
Mai Nhiễu,
yêu ma quỷ quái,
quấy nhiễu làm phiền.
Ma Châm Xa *
Châm Xa,
Châm Xa,
rót chén rượu tiễn người phương xa
Châm Xa,
Châm Xa,
nhớ nhung người sâu như đáy cốc.
Châm Xa,
Châm Xa,
gần gũi trong chớp mắt.
Bảo Kỳ Cảnh *
Kỳ Cảnh,
Kỳ Cảnh,
răn bảo người sống như trầm hương.
Kỳ Cảnh,
Kỳ Cảnh,
không thể chạm tới
Kỳ Cảnh,
Kỳ Cảnh,
là khói xương(*)
không cách nào bắt lấy.
Ngư Vá *
Ngư Vá,
Ngư Vá,
lẻ loi đơn độc triệu năm
chờ người đến nguội lạnh.
Ngư Vá,
Ngư Vá,
ngày thường nép mình xuống bóng râm
cầu người qua lại
Ngư Vá,
Ngư Vá,
chú cá cô độc.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro