Chương 14. Khải Hoàn Ca.
Bữa tiệc đêm Giáng Sinh vẫn còn đang tiếp tục, cha Wang sau khi nhìn thấy những hình ảnh trong gương hai mặt, liền quay sang nói với vợ.
" đi, chúng ta ra ngoài thông báo cho đám người kia biết, nhà Charlotte xem ra lần này không muốn tiếp tục thi đấu nữa rồi! "
" Lão công, vậy BoBo và Sean thì sao a? Có nên phái người đi tìm hai đứa không? "
" có chứ. Nhưng em vẫn là nên yên tâm, con trai của chúng ta đã trưởng thành rồi, hiện tại đã có thể bảo vệ được người nó yêu thương rồi "
Các vị khách quý vẫn còn đang ăn uống trò chuyện vui vẻ, dường như chưa ai cảm nhận được sự khác lạ.
Cha Wang đứng trên bực thềm cao, dùng phép thuật điều chỉnh giọng nói của mình to lên.
" thưa các quý ông và quý bà! Có vài vấn đề xảy ra nên tiệc tối hôm nay tạm thời ngưng lại, nhà Wang chúng tôi thành thật xin lỗi về sự thất lễ này"
Có vài tiếng xì xào vang lên, đám đông có lẽ là đang tò mò lẫn khó chịu, không biết là đã xảy ra chuyện gì nghiêm trọng rồi.
Cha Wang nhìn xung quanh một lúc rồi mới tiếp tục, còn chỉ đích danh Charlotte cha đang đứng nịnh bợ ngài Chúa tể.
" Ngài Charlotte, không biết con trai bé nhỏ của ông ở đâu rồi nhỉ? "
Charlotte cha nghe xong có chút bực mình, kia chẳng phải họ Wang đang đá đểu lão hay sao ?.
Mà khoan đã, họ Wang nhắc tới con trai lão, vậy thì chẳng lẽ cái thằng con quý tử của lão lại làm trò gì hồ đồ rồi phải không?. Thật tức chết lão mà! Lão đã dặn đi dặn lại, là làm gì cũng phải tính toán cho thật cẩn thận. Đừng có để sơ hở cái gì. Dù đã giáo huấn nhiều lần, Charlotte con cũng hứa hẹn nhiều lần nhưng cái tính hiếu thắng chẳng bao giờ chịu sửa đổi.
Lão lại phải ra tay thu dọn kết cục thôi.
" Ngài Wang, ngài nói vậy là sao chứ?
" xin mời mọi người xem qua cái này "
Cha Wang ra hiệu, mẹ Wang liền gật đầu, nàng liếc nhìn đám đông đang tò mò, đũa thần trong tay vung lên, những hình ảnh thu được từ gương hai mặt bắt đầu xuất hiện.
Charlotte con đang ra sức lôi kéo Sean về nơi vắng người, còn làm em bị thương khi cố gắng chống cự. Điều này, nếu suy xét kĩ càng thì Charlotte chắc chắn phạm luật rồi. Dù không tấn công những người cùng thi đấu với mình, nhưng ra tay với tình nhân của họ thì cũng không khác nhau là mấy.
" các người giở trò gì vậy? Đừng có mà ngậm máu phun người! "
Charlotte cha tức giận gào lên, quên cả việc phải giữ phong thái tao nhã.
" ha ha " cha Wang nghe xong cười nhạt một tiếng, ông lắc đầu cảm thán " Ngài Charlotte, xem ra hôm nay tôi được mở mang tầm mắt rồi. Cách giáo dục của gia tộc ngài thật đặc biệt, tôi không dám quản. Còn về đứa trẻ bị bắt đi này, nó chỉ là một Omega yếu ớt, sức lực và pháp lực sao bằng được con trai cưng của ngài. Xin hỏi, ngài nói chúng tôi ngậm máu phun người để làm gì chứ?"
Không hổ là người đứng đầu gia tộc, lời lẽ sắc bén của ông thực sự khiến người khác không có cơ hội phản bác.
Charlotte cha tức đến muốn nổ phổi, lão bèn quay sang ngài Chúa tể xin trợ giúp.
" Ngài Chúa tể, xin ngài nói một câu công bằng đi a "
Ai ngờ ngài Chúa tể lạnh lùng hất tay lão ra.
" Charlotte, tôi trước đây cứ nghĩ con trai của ông rất có tiền đồ, muốn nâng đỡ nó một chút. Nhưng hôm nay, nó làm tôi quá thất vọng rồi "
Nói rồi, ngài biến hình bay đi mất. Charlotte cha không còn nơi bám víu, cúi đầu suy nghĩ một chút, sau đó lão bày ra vẻ mặt đáng thương.
" Ngài Wang... con trai tôi còn trẻ người non dạ, cầu xin ông tha cho nó lần này"
Mẹ Wang nghe vậy liền kích động, nâng ngón tay thon dài chỉ vào mặt Charlotte quát to.
" ông bị điên sao? Người nhà của chúng tôi đang gặp nguy hiểm, con trai của ông còn không biêt đã đem Sean tới đâu rồi? Ông còn ở đó xin tha cái rắm! Nói cho ông biết, thằng bé có mệnh hệ gì tôi sẽ không tha cho ông đâu! "
" hiện tại, thực sự thì tôi cũng không biết nó đang ở đâu nữa "
Charlotte cha bóp trán, so với cha Wang, mẹ Wang còn khó lòng đối phó hơn, thực sự khiến lão đau đầu.
" trước mắt, đợi tìm được lũ nhỏ rồi tính. Nhưng với tư cách là một trong những ban giám khảo, tôi tuyên bố con trai của ông bị tạm thời truất quyền thi đấu, thậm chí, nếu xảy ra án mạng sẽ phải chịu trách nhiệm hình sự! "
Lời này của cha Wang nói ra chẳng khác nào một tiếng sét ngang tai. Charlotte cha lảo đảo, ngã ngồi xuống ghế. Vậy là mất rồi, mất tất cả rồi... những thứ mà cả đời này lão cố gắng dành lấy. Nay bỗng chốc bị hủy hoại trong tay thằng con quý tử...
.
.
.
Charlotte con lao tới, điên cuồng phóng ra bùa chú về phía Venus. Khi người ta bị ghen tị lấn át, hầu như chỉ hành động theo bản năng chứ chẳng còn giữ được chút lý trí nào nữa.
Venus cũng chẳng chịu thua, biến hình thành hình dạng nguyên thủy với răng nanh và móng vuốt sắc nhọn, đôi mắt chuyển sang sắc đỏ lưu ly đáng sợ.
Hai bên giao tranh kịch liệt, pháp thuật phóng ra mạnh đến mức đất đá xung quanh họ ầm ầm rơi xuống biển. Venus cố ý dụ Charlotte ra xa hơn, tránh trường hợp bùa chú bắn phải Sean.
Sean tranh thủ tự cởi trói cho bản thân, em nấp sau hòn đá lo lắng nhìn Venus giao đấu. Tuổi trẻ kinh nghiệm chiến đấu chưa bằng được các trưởng bối, nhưng khi máu hăng nổi lên, vẫn sẵn sàng lao vào cắn xé nhau một cách không thương tiếc.
Charlotte con sắp thua rồi, pháp lực và sức lực của hắn rõ ràng thua kém Venus rất nhiều, chẳng qua cầm cự được tới bây giờ là nhờ vào chút mánh khóe lão cha ngày ngày dạy dỗ.
Nhưng hắn đời nào chịu thua, sau khi né tránh được một đòn của Venus liền lao nhanh về phía Sean với tốc độ kinh người. Sean còn đang lơ ngơ đã bị gã tóm lấy cổ em, móng vuốt ghim vào cổ lưu lại vết rách sâu.
Venus bước một bước, Charlotte con cũng lùi một bước, gã gằn giọng cười khùng khục.
" Wang Yibo! Tao biết được điểm yếu của mày rồi nhé? Vảy ngược của mày sao ? Nhìn cũng ngon ra phết đấy! Giết nó chắc mày đau lòng lắm nhỉ "
Venus nhìn theo động tác của Charlotte, gấp đến mức da đầu bốc khói luôn rồi. Trên cần cổ thon dài của Sean đã có thể thấy những vệt máu tươi chảy ra, em có lẽ là đang rất đau đớn.
" thả Sean ra! "
" đâu có dễ dàng như vậy chứ? " Charlotte cười gằn, gã đã lùi đến sát mép đá, sóng biển tấp vào ghành đá phát ra âm thanh ầm ầm đáng sợ " mày chịu thua đi! Quỳ xuống gọi tao một tiếng ba ba đi, có thể tao sẽ suy nghĩ lại mà tha cho mày một mạng đấy! "
Venus nghe xong bỗng nhiên cười nhạt một tiếng, hắn dựa vào vách đá phía sau, bộ dáng cực kỳ nhàn rỗi.
" mày nghĩ quá xa rồi đấy Charlotte, muốn làm gì thì tùy. Tao hiện tại không rảnh để chơi với mày "
Charlotte không thể tin được mà nhìn Venus, hắn ung dung như vậy chẳng lẽ suy luận của gã là sai sao ?
Gã đã quyết định, tối hôm nay phải bắt cóc Omega của Venus, dụ Venus tới đây rồi bắt hắn không tham gia thi đấu nữa. Lúc đó, giữa gã và Black thì người chiến thắng tất nhiên là gã rồi. Được ăn cả, ngã về không. Nhưng xem ra, gã đã tính toán sai rồi.
Nếu vậy thì...
" vậy, mày sẽ không chịu thua đúng không? "
Venus nheo mắt nguy hiểm nhìn Charlotte, quá lười để trả lời gã.
Charlotte bùng phát cơn tức giận, thả lỏng trói buộc cho Sean, rồi đột nhiên đẩy em ngã xuống biển.
" aaa.... Yiboooo... cứu em..."
" Sean! "
Venus lao nhanh tới, ngay lúc Charlotte thả tay, hắn liền phóng ra một sợi dây làm từ bạc lỏng, sợi dây quấn quanh người Charlotte, đem gã trói lại tảng đá phía sau.
Bên dưới đều là đá ngầm, Venus chẳng suy nghĩ nhiều lập tức nhảy xuống, Sean đang vẫy vùng giữa làn nước đen ngòm lạnh cóng, bộ dạng chật vật không thể tả.
Venus bơi nhanh trong nước, ôm ngang thắt lưng Sean dìu em bơi vào bờ. Đặt mĩ nhân nằm trên phiến đá sạch sẽ, Venus lúc này mới làm động tác hô hấp nhân tạo cho Sean. Em ho sặc sụa làm nước biển trong miệng cũng chảy ra được một chút, lúc này mới hé mắt, yếu ớt nở nụ cười.
" Yibo... "
" ừm "
Venus đặt đầu Sean dựa vào lòng hắn, khẽ khàng xoa xoa trước ngực em, mỗi một động tác của hắn đều cực kỳ dịu dàng.
" không sao rồi, chúng ta trở về nhà thôi, cha mẹ có lẽ là đang đi tìm "
Sean nhu thuận gật đầu, liếc mắt về phía Charlotte con đang bị Venus trói vào cột đá, ngẩng đầu khẽ hỏi hắn.
" tên kia, anh định sẽ xử lý như thế nào a ? Gã hẳn sẽ bị truất quyền thi đấu rồi, trong luật nói là không được tấn công bạn cùng thi đấu mà "
" không hẳn, còn tùy thuộc vào quyết định của các bậc trưởng bối nữa. Trước tiên, chúng ta cùng mang gã trở về nhà, để mọi người quyết định xem sao "
Hai người nhanh chóng trở về nhà, bữa tiệc đã tan hết, chỉ còn lại vài người quen đang lo lắng chờ đợi.
Cha mẹ Wang ngồi trên bàn tròn, có cả ông bà nội và bà ngoại cũng ở đó. Đây là lần đầu tiên trong lịch sử , Venus được chứng kiến hai bên nội ngoại ở chung một chỗ với không khí vui vẻ thế này.
À, không phải là vui vẻ. Là đang lo lắng bất an, nhưng hoàn toàn không có mùi thuốc súng.
" con về rồi! "
Venus sải bước lại gần, hô vang một tiếng làm mọi người lập tức nhìn qua. Mẹ Wang nhìn thấy con trai bé nhỏ, nhanh chóng chạy tới ôm lấy thắt lưng Venus, vừa hôn khắp mặt hắn vừa oa oa khóc ầm lên.
" BoBo của mẹ... con có sao không? Có bị thương ở chỗ nào không? " rồi nàng nhanh chóng tóm Sean lại mà ôm ấp kiểm tra một lượt " Sean bị thương rồi a, có đau lắm không? Để cô đi lấy dược thoa cho con "
Hai đứa nhỏ bị mẹ xoay trái xoay phải một lúc hoa cả mắt, Cha Wang thấy vậy liền lên tiếng.
" em đưa Sean đi chữa trị vết thương trước đi, còn BoBo lại đây "
" vâng "
Sean chỉ kịp chào các vị trưởng bối, mẹ Wang đã lôi kéo em vào bên trong nhà, dường như nàng sợ chậm trễ sẽ làm mấy vết thương sâu thêm. Bà ngoại lúc này cũng đứng lên, đưa cho Venus một chiếc hộp bằng gỗ dược điêu khắc tinh xảo.
" dược trong này, có rất nhiều loại. Ta đã phân loại công dụng, cách điều chế và cách sử dụng rồi. Con an toàn là tốt rồi, chú ý sức khỏe, ta trở về nhà đây "
Bà nội đương trầm mặc, đột nhiên nhìn bà ngoại rồi lên tiếng.
" giao thừa... có lẽ nên tổ chức một bữa tiệc cuối năm, bà sẽ sang chứ ? "
Bà ngoại co rút khóe miệng, đây là lần đầu tiên họ Wang nói chuyện có chừng mực như vậy, loại tình huống quỷ dị này có hơi khó nuốt.
" tôi sẽ. À, còn một chuyện nữa. Đứa nhỏ lúc nãy, với Venus nhà ta rất hợp với nhau, nghĩ cách đưa người ta về luôn đi "
Venus " ... "
Chuyện hôn nhân đại sự của hắn, các bậc trưởng bối bất cứ lúc nào rảnh rỗi cũng bàn luận. Nghe mà phát mệt!.
" cháu chưa có muốn kết hôn đâu! Với lại, Sean có phải bạn đời của cháu hay không còn chưa biết được. Đợi khi nào hai đứa tốt nghiệp rồi tính "
" cái rắm! Năm xưa cha ngươi mang con gái cưng của ta về nhà, lúc đó cũng bằng tuổi ngươi bây giờ a! Còn làm nó có thai! Ngươi đó, đã ăn người ta sạch sẽ, còn đánh dấu rồi mà không chịu trách nhiệm sao? Cẩn thận to bụng ! "
Cha Wang vươn tay dìu bà ngoại đi ra phía cửa, nhẹ giọng dụ dỗ.
" tụi nhỏ bây giờ đều có suy nghĩ khác với chúng ta, mẹ hay là cứ về nhà trước đi đã! Để con bảo người hầu đưa mẹ về nhé? "
"... "
.
.
Sau cùng, chuyện hôn nhân đại sự gì đó cuối cùng vẫn là không nói tới.
Charlotte tấn công đồng đội, còn là cố ý chứ không phải là một sự cố. Các trưởng bối sau khi tổ chức một buổi họp, liền quyết định bỏ phiếu cho gã. Số lượng phiếu bầu gã bị truất quyền thi đấu cao hơn số phiếu giữ lại. Tuy nhiên, ngài Chúa tể vẫn cho cha con gã thêm một cơ hội nữa. Đó là, ngày Lễ Phục Sinh năm tới sẽ cho gã tiếp tục tham gia khảo nghiệm, lần cuối cùng quyết định xem năng lực và thực lực của gã thế nào.
Nhưng dường như, sau khi thua Venus liểng xiểng, Charlotte đã không còn mặt mũi nào để tiếp tục thi đấu nữa, gã xin rút lui, nhường chỗ cho các tuyển thủ có tiềm năng khác.
Mà trong số những người còn lại, có ai còn khả năng sánh ngang được với Venus đây?
Đến cuối cùng, sự quyết định vẫn là ở ngài Chúa tể đương nhiệm. Ngài không đắn đo suy nghĩ nhiều, mà trực tiếp trao lại vương miện cho Venus.
Chiếc vương miện làm bằng vàng, bên trên được gắn những viên kim cương màu đen, vương miện tượng trưng cho người đứng đầu, cũng đồng nghĩa với việc sẽ phải gánh vác rất nhiều sứ mệnh trên vai.
Venus thực ra không thích cái quyết định này cho lắm, hắn vẫn muốn thi đấu một trận công bằng, trải qua bao nhiêu thử thách gian khổ cuối cùng sẽ là đỉnh vinh quang đang chờ đợi.
Nhưng với những người khác, việc Venus tiếp nhận vương miện là điều hiển nhiên. Từ nhỏ đến lớn, đều luôn đạt được những thành tích tốt trong các cuộc thi, là một kiểu con nhà người ta trong truyền thuyết. Wang Yibo hắn không trở thành Chúa tể Vampire, thì còn ai có thể đảm nhiệm tốt chức vị này đây.
Những gia tộc ngày trước cười nhạo nhà họ Wang, bây giờ đột nhiên quay lại nịnh nọt tâng bốc một cách thái quá. Rằng Wang Yibo chính là rồng trong cõi người, khoan hãy nói tới phong thái, pháp lực và thế lực thực sự mạnh mẽ, vị trí này sớm nên là của hắn, mấy bài khảo nghiệm gì đó không cần phải tổ chức.
Rời khỏi buổi lễ đăng quang, Venus mệt mỏi nhu nhu trán đi bên cạnh cha mẹ hắn cũng chẳng mấy vui vẻ gì.
" một đám người chỉ biết hồ nháo! "
Cha Wang cau mày, lần đầu tiên trong đời cảm thấy mình có nên từ bỏ tộc Ma Cà Rồng hay không.
Mẹ Wang nghe xong chỉ trầm mặc, nàng ngẩng đầu khẽ hỏi Venus.
" BoBo, bây giờ trở về nhà nghỉ ngơi hay về trường trước a ? "
Ngày mai đã là ngày cuối năm, nhà trường sẽ tổ chức một bữa tiệc nhỏ, chủ yếu là dành cho các học sinh xa quê, không thể về nhà ăn tết.
" con ở nhà, ngày mai giao thừa nhà ta cũng tổ chức tiệc cuối năm đi. Đã rất lâu rồi mọi người không ai chịu ngồi xuống cùng nhau ăn bữa cơm nào cả "
" vậy được a~ có người nhân cơ hội này đem khoe người yêu nữa hử? "
Venus đảo mắt trắng dã, lười quan tâm đến mẹ hắn, trực tiếp mở cửa phòng bước vào.
" con ngủ một chút "
" ấy nha... Sean ở phòng dành cho khách... ơ này... con đi tìm thằng bé thật à ? Nhớ xuống ăn cơm tối đấy "
"..."
Sean đang ngồi bên cạnh cửa sổ, gò má phúng phính áp vào lớp kính trong suốt mà ngắm nhìn những bông tuyết đang rơi lơ lửng bên ngoài.
Một đôi tay hữu lực từ phía sau ôm lấy thắt lưng Sean, mùi bạc hà dìu dịu xâm chiếm khoang mũi.
" không phải đã nói với em là không nên ngồi trước cửa sổ rồi sao? Nhìn em xem, lạnh đến mức nào rồi này,"
" Yibo~ " Sean cong mắt cười lộ ra hai chiếc răng thỏ, em ngửa đầu ra sau hôn phớt lên môi Venus, còn dụi dụi vào lòng hắn mấy cái " ngoài kia có con chim nhỏ bị lạc tổ a, nãy giờ cứ bay tới bay lui mà không biết đường về "
Venus rúc vào cần cổ thiên nga của Sean mà hít hà mùi dâu tây ngọt ngào, đôi mắt hắn lim dim nhìn xuyên qua biển tuyết mênh mông, quả thực là có một con chim đáng thương bay tới bay lui.
" nó đang tìm bạn bè của mình thì phải, vừa tìm vừa hót kìa "
" nếu bạn của nó cũng có mùi tin tức tố thì tốt quá rồi a, dễ dàng ngửi thấy mùi mà tìm kiếm nhau "
Venus nghe Sean nói xong, đôi mắt phượng khẽ nheo lại. Hắn đặt ngón tay thon dài phía sau ót của Sean, khẽ vuốt ve nơi tuyến thể yếu ớt.
" anh vẫn chưa đánh dấu em hoàn toàn, sau này em tìm thấy người bạn đời của mình, vẫn có thể xóa bỏ mùi tin tức tố của anh đi "
Sean bị lời này của Venus làm cho ngẩn ngơ, em không thể tin được mà nhìn hắn chậm rãi ngả ra giường bắt đầu nhắm mắt ngủ. Venus đang mệt mỏi? Hay là đang cố ý muốn đẩy em ra khỏi hắn?.
Dù là lý do gì đi nữa, Sean vẫn cảm thấy nơi ngực trái đau quá.
Hóa ra, em luôn nghĩ chỉ cần là tình nhân ngày ngày lăn giường là tốt rồi, nhưng khi Venus có ý đẩy em ra, tại sao em lại đau khổ thế này?.
" anh là tên ngốc... em là bạn đời của anh mà "
Sean cúi đầu hôn xuống môi Venus, khẽ cất giọng nghèn nghẹn thủ thỉ.
.
.
.
Sáng sớm.
Tư trang chìm đắm trong biển tuyết mênh mông, ánh mặt trời yếu ớt ló dạng nhưng vẫn không đủ xua đi cái giá lạnh của mùa đông.
Bàn ăn đều là những món ăn ngon mắt, đang còn nóng hổi và tỏa ra mùi thơm nhức mũi. Sean vừa theo Venus ngồi xuống ghế, mẹ Wang đã đặt vào tay em một tờ báo, nàng vừa khúc khích cười vừa nói một cách ẩn ý.
" xem ra lần này có người rất là tủi thân cho coi... BoBo từ giờ phải hảo hảo yêu thương Sean biết chưa? "
Venus nghe xong chỉ trầm mặc, động tác thuần thục cắt thịt xông khói đặt vào chén Sean, nhẹ giọng thị uy khi em còn đang mờ mịt nhìn tờ báo trong tay.
" em ăn sáng trước đi đã "
Sean trộm bĩu bĩu môi, người này sao lúc nào cũng tìm cách bắt nạt em thế này. Nhưng vẫn ngoan ngoãn đặt báo xuống, một bên nhét thịt xông khói vào miệng nhai, một bên liếc xuống tiêu đề nổi bật của bài báo.
[ Tân Chúa Tể Vampire Thực Sự Là Một Người Như Thế Nào? ]
《Ngày hôm qua, ngài Chúa tể đương nhiệm đã trao lại chiếc vương miện cho tân Chúa tể Vampire năm nay. Người xứng đáng với vị trí này, chính là con trai trưởng của gia tộc họ Wang, Wang Yibo.
Nói về Wang Yibo, người này chính là rồng trong cõi người, lớn lên dung mạo phi phàm, pháp lực mạnh mẽ, trong học tập lại luôn luôn dẫn đầu. Wang thiếu gia còn là một Alpha thuần, hiện tại ngài ấy vẫn chưa kết hôn, và theo những gì được biết thì, người bạn đời của ngài Wang vẫn còn chưa xuất hiện. Thật khiến người khác tò mò quá, một người xuất chúng như vậy, một người hoàn mĩ như vậy, ai sẽ là người xứng đáng được sánh bước cùng với ngài ấy đi hết quãng đời sau này đây? Ít nhất cũng phải là một vị nào đó xuất thân từ một gia tộc danh giá. Tôi thật sự mong đợi cơ hội được tham gia phỏng vấn đám cưới trong mơ nha 》
Bên cạnh đó, là hàng chục bài viết khác ngợi ca Venus, tâng bốc Venus một cách thái quá. Vô số những người bình luận bên dưới xin địa chỉ tư gia, xin cách liên lạc với Venus.
Sean đọc đến đây bỗng nhiên cảm thấy chua chua, chẳng trách mẹ Wang khi nãy bảo sẽ có người tủi thân. Venus bình thường đã có biết bao nhiêu người thèm khát hắn, một khi trở thành Chúa tể Vampire thì số lượng người dòm ngó tới hắn sẽ tăng lên tới mức nào đây?.
Những ngày tháng tiếp theo, e là đi tới đâu cũng có Omega sẵn sàng mở chân cho hắn chơi đùa. Sean trầm mặc nhìn xuống bàn, sao em lại cảm thấy ghen tị với người khác như vậy nhỉ. Trong khi em với Venus cũng chỉ là tình nhân không hơn không kém, em được Venus ưu ái hơn so với những người khác đã là may mắn lắm rồi. Venus muốn làm tình với ai, muốn kết hôn với ai, em có quyền quản sao ?.
Tất nhiên là không rồi.
Bây giờ hắn có đá em, ở trước mặt em thân mật với người khác em cũng chẳng thể làm gì khác.
Cha mẹ Wang ngồi phía đối diện ăn cơm, thỉnh thoảng ghé vào tai nhau thì thầm to nhỏ gì đó. Venus chậm rãi ăn cơm, nhưng nhất cử nhất động của Sean đều được hắn thu vào trong mắt, đặt chiếc nĩa xuống bàn, Venus trầm giọng.
" Sean ? "
"..."
" Sean ! "
" hả... ơ... sao vậy a ? "
" ăn sáng xong anh đưa em tới một nơi, đặt báo xuống, tập trung ăn hết đi "
Đã cường điệu hai lần, nếu còn tiếp tục ngồi ngốc lăng như vậy hẳn sẽ chọc giận Venus a. Sean biết điều đặt báo qua một bên, vừa ăn thức ăn vừa len lén quan sát sắc mặt không rõ hỉ nộ ái ố của Venus.
Mẹ Wang nhìn theo hai đứa nhỏ mà nhịn cười muốn nội thương. Hai kẻ dở hơi, đều là một lòng một dạ mà vẫn còn chưa có phát hiện ra a.
" BoBo dẫn Sean đi đâu đó? Nhớ về trước bữa tối nha. Hôm nay đại gia đình chúng ta sẽ có một buổi tiệc tất niên, về trễ là hết phần đó "
" con biết rồi mẹ "
Venus khẽ gật đầu, ngồi một bên đợi Sean ăn hết mới bảo người hầu đem áo choàng lông lên, hai người ngồi trong xe ngựa kéo, bắt đầu rời khỏi tư trang đi sâu vào rừng.
Lọt thỏm giữa núi rừng trắng xóa những tuyết là một con suối ngầm róc rách chảy. Nước xói mòn đá, tạo nên những hang động cực kỳ đẹp mắt, nhũ đá chảy từ trên đỉnh xuống trông như những thác nước.
Bên ngoài dù lạnh lẽo thế nào nhưng không gian trong hang động vô cùng ấm áp, còn có thể thấy được đồng hoa cỏ xanh mướt, ong bướm bay rộn ràng như đang lạc vào thế giới thần tiên.
Đến gần hơn, Sean mới trông thấy những cục bông nho nhỏ trắng trắng đang chạy nhảy khắp nơi, chiếc đuôi ngắn ngủi và hai cái tai vểnh lên, đây chính là một đàn thỏ được nuôi dưỡng rất tốt.
" oa... dễ thương quá! "
Sean ngồi xổm xuống bế một chú thỏ lên, dụi mặt vào lớp lông mềm ấy mà đùa nghịch.
Venus đứng dựa vào vách đá sủng nịnh nhìn Sean, trong đôi mắt phượng ngủ màu tro ấy đều ẩn chứa sự dịu dàng ôn nhu hiếm có.
" BoBo tới chơi đấy à ? "
Có âm thanh phụ nữ vang lên, lúc Sean ngẩng đầu liền trông thấy một người phụ nữ tóc trắng với khuôn mặt rất giống cha Wang.
" vâng, con có một người bạn rất thích thỏ "
" ai nha ... " người phụ nữ đến gần Sean, khẽ gật đầu mỉm cười với em " lần đầu tiên BoBo dẫn bạn tới đây đó, cháu tên là gì? "
" cháu chào cô, cháu tên là Xiao Sean ạ, thực sự thì cháu rất thích thỏ a "
" ha ha, ta lại cảm thấy cháu đáng yêu như thỏ vậy "
Người phụ nữ cười khúc khích, cất giọng trêu chọc Sean làm em ngượng chín mặt.
______________
Sorry mấy cô vì mấy nay nợ chap 🤣🤣🤣
Nhưng tuôi bận cày đạo mộ bút ký Trùng Khởi nên không viết a.
Xem phim, soi hint Bình Tà và đọc comment cười xỉu 🤣🤣🤣
Sau đó não CP của tuôi tự động YY đủ kiểu.
Niên hạ mỹ cường công × đại thúc thụ, công sủng thụ, HE =))))
Mà trong truyện và phim cụ Tiểu Ca hơn tuổi Ngô Tà, chứ ngoài đời Hoàng Tuấn Tiệp mới sinh năm 98, ít hơn Chu Lão Sư cả chục tuổi lận 🙄
Thôi lảm nhảm vậy thôi, tới chủ nhật lại có chap mới nha 😅😅😅😅😅
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro