Đội trưởng! Em không ngốc.
Một ngày nọ, Mikey từ đâu văng cho Muchou một cục nợ, hay nói đúng hơn là một thằng nhóc, một thằng láo xược và cục súc.
Thằng nhóc chẳng chịu nghe lời ai, nếu là Mikey cậu ta còn sợ sệt mà lùi bước, còn những kẻ khác, nó quyết máu chó với người ta.
Thằng nhóc tên là Sanzu-Sanzu Haruchiyo, chiều cao ngang vai Gã, mái đầu trắng như tơ, thân hình gầy gò nhưng không quá trơ xương, đặc biệt hai bên mép miệng Cậu ta có vết sẹo,hình dường như không phải ngẫu nhiên mà có,một vật gì đó có hình như thế và in lên mặt Cậu, tạo nên một vết sẹo khó phai.
Gã không thích nó, vết sẹo xấu xí đó khiến Muchou ngứa mắt,nếu xét về nhan sắc thì chắc chắn là Muchou sẽ bình chọn cho Sanzu, nhưng mà hai cái vết sẹo củ chuối đó đã làm lu mờ đi sắc đẹp của Cậu.
Không phải gay, nhưng Muchou nghĩ bản thân bị bê đê con mẹ nó rồi....khi mà đi khen một thằng đực rựa xinh đẹp....nhưng tóm cái quần lại là trông hai cái vết sẹo đó ngứa mắt vãi chưởng. Nhưng cũng thật sự có hơi đau lòng, luôn tự hỏi cậu rốt cuộc đã xảy ra chuyện mà khiến Sanzu mang theo hai vết sẹo đó suốt đời...
Cho Sanzu một khẩu trang đeo vài,Muchou cũng cảm thấy yên tâm, dù sao thì hai vết sẹo đó sẽ gây nguy hiểm cho Cậu và Gã không muốn thế. Đừng hỏi tại sao Muchou lại lo cho Sanzu, nếu không nói đến việc Mikey sẽ phàn nàn Gã khi người mà cậu ta giao cho trông chừng dùm lại chạy lông nhông đi bụp nhau với người ta thì Muchou cũng lo lắng với cương vị là "anh trai" ....Sanzu nói cậu ta là con một!
Nhưng mà Gã đéo thích thế đấy, Muchou đéo thích làm anh trai quần què gì đó của Sanzu đâu, ụa làm anh trai nó rồi, cho nó chạy đi hú hí với thằng khác à?!
Sanzu dạo gần đây có hơi thắc mắc rốt cuộc bản thân có bị dính bùa gì không mà sao lúc nào cũng cảm thấy có ánh mắt nào đó nhìn mình chầm chầm như muốn ăn tươi nuốt sống.
Những người trong phiên đội 5 rất quý Sanzu, một phần là cậu ta đấm nhau rất giỏi và rất tốt bụng, nói thật so với đội trưởng cục súc thì họ lại thích phó đội trưởng dịu dàng hơn. Khi nào nghỉ giải lao cũng tủm năm tủm bảy ngồi quanh cậu mà nghe cậu luyên thuyên về trận đánh của mình với mấy thằng nhãi quanh khu, nhìn Sanzu say sưa kể như thế khiến bọn họ vô thức cũng bị cuốn theo.
"Mày bị cái gì mà cái mặt như mất sổ gạo thế?!"
Draken đứng bên cạnh Muchou đợi lấy nước cho cả bọn, trời nóng muốn cháy mỡ nên thằng nào thằng nấy cũng hôi nách hết, nên Draken mới đi tìm mua nước để cả bọn thoải mái hơn, với vì làm biếng đi một mình nên rủ Muchou đi chung, Gã cũng chịu theo thật nhưng giờ nhìn lại mới thấy cái bản mặt khó chịu của Gã.
"Cảm giác như bị mất...vợ..."
Âm cuối Muchou lại nói nhỏ lại, Draken bên cạnh cũng khó lòng mà nghe, nhưng vì là người tâm lý hiểu rằng Muchou không muốn nói nên cũng không hỏi gì thêm.
"Đội trưởng! Anh nhìn này,em có kẹo đó!"
Sanzu chạy tới trước mặt Gã xoè ra mấy cục kẹo nhỏ mà bản thân có, đôi mắt híp lại nhìn không thấy trời, Muchou hơi hận cái khẩu trang vì tại sao lại che đi khuôn mặt Em, đón chắc nụ cười đó xinh đẹp lắm.
"Đội trưởng không ăn thật hả?!"
Sanzu cứ đi bên cạnh Muchou trên con đường về nhà của hai người, lâu lâu lại ngước nhìn người bên cạnh sao không nói gì, kẹo khi nãy đưa cũng không đụng tới, làm Sanzu hụt hẫng mà ủ rũ....hưmmm nếu không phải có Muchou, Em đã ăn hết kẹo đó từ lâu rồi!
"Trăng đêm nay đẹp nhỉ?"
Đột nhiên Muchou cất tiếng, trong con hẻm u tối vẫn sáng được nhờ ánh trăng chiếu vào, nó rọi sáng cả một khoảng, từ dưới nhìn lên cũng có thể thấy ánh trăng tròn đang phát sáng, bên cạnh là những ngôi sao nhỏ lấp lánh, trông lộng lẫy vô cùng.
Không gian bỗng trở nên im lặng, Muchou vẫn không bước đi tiếp, ánh mắt hướng về phía Sanzu bên cạnh, Em vẫn đứng đó, đôi mắt to tròn luôn nhìn chằm chằm Muchou, có hơi giật mình vì Gã đang nhìn mình.
Trong đôi mắt Em, Muchou chỉ thấy có bản thân mình trong đó....chân thành và dịu dàng...Em luôn nhìn Muchou bằng đôi mắt đó, khiến trái tim Gã không lúc nào được yên.
"Vâng! Trăng lúc nào cũng xinh đẹp!"
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
"Mày có hiểu ý tao không đấy?!"
Muchou nghi ngờ nhìn Sanzu vẫn đang xới cơm bỏ vào miệng, chỉ là lúc nãy không biết tại sao bản thân lại lỡ lời nói thế, giờ nhớ lại vẫn thấy mơ hồ, càng bất ngờ hơn là Sanzu lại nói như thế, khiến Muchou nghĩ thật sự Em có hiểu ý Gã không!
"Đội trưởnggg...em không ngốc!"
End.
Bình yên trước giông tố , õmg ;-;
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro