Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

# Chương 50

- Cố Lục Nguyên , chàng thả ta xuống , thả ta xuống . A!!!

Nàng la hét khắp nơi , nơi nào họ đi qua đều có tiếng hét của nàng vọng lại . Lam Sơn , Kình Lăng và Bình An đi phía sau cũng bị tiếng hét thất thanh của nàng làm cho đau hết cả tai .
Còn chàng vẫn nét mặt lạnh lùng , mày kiếm cau chặt giữ  nàng trên vai 1 mạch đi về Thiên Nghi Điện . Người hầu kẻ hạ trong Thiên Nghi Điện được 1 phen hoảng hồn , khi chứng kiến Thái Tử Điện Hạ cao cao tại thượng của bọn họ đang ... vác Thái Tử Phi trên vai la hét rùm trời đi 1 mạch về phòng .
Khi chàng đã khuất dạng bọn họ liền tụm năm tụm bảy bàn tán xôn xao .

Nha hoàn A - Ngươi xem , ngươi xem , được Điện Hạ cưng chiều như vậy vẫn chỉ có Thái Tử Phi của chúng ta thôi !

Nha hoàn B - Chứ còn gì nữa , Lý Phu Nhân kia cho dù mang thai thì sao chứ , vẫn không được sủng ái như Thái Tử Phi .

Nha hoàn C - Nhưng mà hôm qua không phải Điện Hạ vẫn ở lại Họa Linh Cát sao ?

Nha hoàn D - Phải đó .

Bọn họ nhìn nhau khó hiểu , lúc này Lam Sơn đi đến , tằng hắng .

- Ưm ... Hưm , có phải Thiên Nghi Điện còn ít công việc quá phải không , muốn đến Khố phòng dọn dẹp à ! Nói 1 tiếng với ta , ta bảo Nội Vụ Phủ sắp xếp danh sách . Lo mà quét dọn cho đàng hoàng đi thật nhiều chuyện .

Bọn họ nghe Lam Sơn cảnh cáo liền rụt cổ sợ hãi tản ra quét dọn , Kình Lăng và Bình An đứng 1 bên xem tuồng , Kình Lăng chán ghét xoay người bỏ đi , chỉ còn Bình An đứng đó không biết nên làm gì . Chợt Lam Sơn xoay người lại , 2 người họ mặt đối mặt làm Bình An run lẩy bẩy .

- Lam ... Lam Sơn Tướng Quân ... ha ... ha làm phiền rồi ... nô tài ... nô tài xin phép cáo lui .

Nói rồi ba chân bốn cẳng bỏ chạy mất dép , để Lam Sơn ở lại với vẻ mặt rất chi là khó hiểu nhìn theo bóng dáng hớt ha hớt hải của Bình An .

- Bộ ta đáng sợ lắm sao ? Ta cảm thấy ta cũng hiền lắm mà nhỉ !

Lắc đầu tỏ vẻ khó hiểu , rồi xoay người bước đi .

Lúc này khi đã vác nàng từ Hoa Viên về đến phòng ngủ , chàng liền không thương tiếc mà ném nàng thẳng lên giường , nàng " A " lên 1 tiếng nhăn mặt đau đớn ánh nhìn căm phẫn nhìn chàng , hét toáng lên .

- Cố Lục Nguyên , chàng điên rồi sao ? Ném ta đau như vậy . Đồ cầm thú không có tình người .

Chàng trừng mắt nhìn nàng , tiến đến đè nàng xuống đệm , tay chàng giữ chặt hai tay nàng lên đỉnh đầu , nàng bực tức né tránh sự đụng chạm của chàng , hết xoay bên này lại xoay bên kia , chàng giận dữ , giữ chặt cằm nàng bắt nàng nhìn thẳng vào mắt mình .

- Lệ Mục Uyển , ta nói cho nàng hay nàng đừng có dại dột mà chọc giận ta , ta thật sự sẽ không biết khi ta tức giận đến cực điểm thì sẽ như thế nào đâu , nàng hiểu chưa ? .

Nàng là ai chứ , nàng là Lệ Mục Uyển từ nhỏ đã không sợ trời không sợ đất , chỉ nghe vài chữ đe dọa từ chàng mà khiến cho nàng sợ , vậy tên của nàng sẽ viết ngược xuống . Nàng nhếch mép cười , nhìn thẳng vào mắt chàng , giọng nói đanh thép .

- Ta cũng nói cho chàng hay , chàng đe dọa ai thì được đe dọa ta chàng lầm rồi ! Chàng có thể làm gì được ta , nói thử ta nghe xem . Đánh ta hay là đem ta cho Hổ ăn , hay là ... Ưm ... Ưm ...

Chưa nói hết câu môi nàng đã bị chàng dùng môi mình chặn lại , nàng khó thở mà vặn vẹo qua lại . Vô tình chạm vào nơi đó của chàng , khiến chàng nhếch mép cười nguy hiểm .

Buông nàng ra , đứng thẳng người lên , nàng những tưởng chàng sẽ tức giận mà bỏ đi , nhưng không , chàng đang tháo bỏ thắt lưng , rồi đến áo ngoài , cuối cùng toàn thân trên trống không . Nàng 2 mắt mở to , hơi sợ hãi mà lùi lại , miệng liên tục nói .

* ( Lệ Mục Uyển không sợ trời không sợ đất đâu rồi ! ) .

- Chàng ... chàng định làm gì ? Định làm gì hả ? Ta ... ta không muốn ... không muốn , chàng ra ngoài , ra ngoài .

Chàng đã thoát y xong xuôi , toàn thân trần như nhộng bước lên giường , đi đến góc giường nơi nàng đang trốn , kéo lấy 1 chân của nàng lại phía mình . Nàng sợ hãi la hét .

- Thả ta ra ... á ... thả ta ra ... á ... á , người đâu cứu ta ... cứu ... ưm ... ưm ... hưm ...

Tiếng hét của nàng làm chàng đau hết cả tai , nhanh chóng phủ môi xuống chặn đi cái miệng nhỏ nhưng có võ này , hai tay không yên phận mà từ từ lột sạch y phục của nàng , đến khi chỉ còn lại chiếc yếm màu hồng phấn chàng mới buông tha cho môi nàng , nàng sau khi được buông tha , liền hớp lấy không khí mà thở .

- Cố Lục Nguyên chết tiệt , chàng Ưm ... Hưm ... A ...

Mãi lo trách mắng mà không hề để ý rằng y phục của mình đã bị lột sạch , không còn 1 mảnh nào sót lại trên người . Chàng đưa miệng ngậm lấy một bên hạt lựu hồng tha hồ mút mát như 1 đứa trẻ , còn bên kia chàng cũng không để yên mà xoa nắn nó đủ loại hình dạng .
Còn nàng vốn mẫn cảm , nay lại bị kích thích như vậy không thể nói được gì , đành im lặng nhắm mắt thở dốc .

Chàng đưa mắt nhìn biểu hiện của nàng , không tự chủ cười thầm .
Mút mát no nê , chàng di chuyển xuống dưới , mỗi nơi đều để lại dấu vết đỏ chói mắt . Âm huyệt của nàng hồng hồng , lông non thưa thớt khiến chàng thích thú . Đưa 1 ngón tay vào trong hoa huyệt đã nhầy nhụa nước , rút ra rồi lại đâm vào làm nàng co rúm cả tay chân , miệng không ngừng rên rỉ . Chàng không nhịn được nữa , hai tay nâng hạ thân nàng lên úp mặt vào hoa huyệt hút hết mật ngọt của nàng .

- A ... Ưm ... Ưm ... Hưm ... A

Tiếng rên rỉ ngày 1 nhiều , dâm thủy tuôn ra như suối , nàng ưỡn người khó chịu mà vặn vẹo . Còn chàng mặc nàng khó chịu vẫn cứ chuyên tâm thưởng thức mật dịch của nàng , cự long càng ngày càng trướng to , buông nàng xuống cầm lấy cự long chà sát ngoài hoa huyệt đỏ hồng đang khép mở như mời gọi chàng . Không nói không rằng chàng nhoàng người phủ lên môi nàng một nụ hôn sâu , cự long từ từ tiến vào , nàng căng mắt muốn hét lên nhưng môi đã bị chặn nàng chỉ biết quơ tay đánh lung tung lên người chàng .

Khi cự long đã hoàn toàn được bao phủ bởi hoa huyệt ấm nóng kia chàng mới buông tha cho đôi môi của nàng , bắt đầu động thân , nàng nhăn mặt , khó khăn nói .

- Nhẹ ... Ưm ... Nhẹ chút ... Đau ... Đau ...

Chàng không hề bỏ vào tai những lời nàng nói , mặc kệ nàng kêu la chàng vẫn luật động mạnh mẽ hạ thân , không để hai đôi bồng đào của nàng chịu thiệt chàng ngậm lấy chúng mút mát .

Cảnh xuân trong phòng tràn ngập , hai người hết dùng tư thế này đến tư thế khác để giao hoan . Chỉ tưởng tượng đến cũng đủ làm người khác đỏ mặt .

Hehe , cảnh xuân ngập tràn , lần đầu mình viết H có sai sót mong thông cảm cho .Cảm ơn đọc giả .😘😘😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #caolanghoa