Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

# Chương 36

Khi vừa về đến Thiên Nghi Điện , chàng liền mặt nặng mày nhẹ khó chịu đi 1 mạch về Thư Phòng , nàng cùng với Tiểu Cát khó hiểu nhìn lấy chàng , nàng xoay qua hỏi Tiểu Cát .

- Ta chọc giận chàng ấy sao ?

Tiểu Cát che miệng cười .

- Tiểu Thư ơi là Tiểu Thư , Điện Hạ là đang ghen đó .

- Ghen ... Ghen sao ?

- Ừm .

Nàng hốt hoảng hỏi lại Tiểu Cát . Tiểu Cát chỉ biết gật đầu cười trừ , nàng liền không thèm quan tâm mà quay trở về Bồng Lai Cung .
Chàng có chút không vui , trở về phòng ngồi bên giường , 1 lát sau có tiếng bước chân , chàng nhếch mép cười . Cao giọng nói .

- Nàng về Bồng Lai Cung đóng cửa suy ngẫm cho ta , không có sự cho phép của ta nàng không được phép ra ngoài .

Nói xong liền tự mình mỉm cười , gương mặt đắc ý hiện rõ trên mặt . Được 1 lát nữa cửa liền được mở ra , Lam Sơn với gương mặt vừa ngơ ngác vừa khó hiểu hỏi chàng .

- Điện Hạ , người vừa nói gì với thuộc hạ vậy ạ !

Chàng nhìn lấy hắn , 2 mắt vì tức giận mà căng ra . Nói .

- Thái Tử Phi đâu ?

Lam Sơn liền trả lời .

- Thưa Điện Hạ , Thái Tử Phi nói là người rất mệt nên đã về Bồng Lai Cung nghỉ ngơi rồi ạ !

Chàng như không tin , đứng lên bước lại gần hắn hỏi lại lần nữa .

- Ngươi nói gì cơ ? Nàng ... nàng ấy không thèm giải thích với ta 1 lời mà ... mà 1 mạch trở về Bồng Lai Cung nghỉ ngơi sao ?

Lam Sơn gật đầu ngơ ngác nhìn chàng , chàng nhìn hắn liền thở dài .

- Người chưa từng trải qua tình cảm nam nữ như ngươi , không hiểu được đâu , về phòng nghỉ ngơi đi .

Lam Sơn gật đầu lần nữa , rồi mới hành lễ mà lui ra .
Chàng tức giận gằn giọng .

- Lệ Mục Uyển , nàng giỏi lắm , đợi đó xem ta xử lí nàng thế nào .

Rồi đùng đùng đi 1 mạch ra khỏi phòng mình .
***
Nàng đã tắm rửa xong xuôi , đang chuẩn bị đi ngủ thì cửa mở ra , nàng giật mình nhìn qua . 2 mắt mở to , gọi .

- Điện ... Điện Hạ .

Chàng vừa nhìn thấy nàng liền lao vào ôm lấy eo nàng , kéo lại sát với mình . Phả hơi thở lên cổ nàng , làm nàng xấu hổ mà đỏ mặt . Nàng nhỏ giọng nói .

- Điện ... Điện Hạ , chàng ... chàng vậy là có ý gì ?

Chàng nhìn thẳng vào mắt nàng , nói .

- Ta đang muốn làm gì không lẽ nàng không biết . Hửm .

Rồi bế bổng nàng lên , đi đến bên giường , ngồi xuống , để nàng ngồi lên đùi mình . Đưa tay nghịch ngợm sờ lên má nàng . Nói.

- Nàng có biết , lúc nãy ta rất tức giận không , Hả ?

Nàng đỏ mặt , hỏi .

- Chàng tức giận gì chứ , thiếp có chọc giận chàng à !

Chàng vùi mặt vào hõm cổ nàng , hít hà hương thơm trên người nàng . Nàng mỉm cười đánh lên vai chàng .

- Thiếp ... ha ... Điện Hạ .

Đột nhiên xoay người đặt nàng xuống giường , chính mình nằm trên người nàng . Tư thế rất ám muội .

- Nàng thế nào ? Nói đi .

Rồi lại vùi mặt vào hõm cổ nàng , lần này không còn là hít hà nữa , mà chính là mút , để lại trên cổ nàng 1 dấu vết đỏ chót . Hôn lên dấu hôn đó .

- Từ nay về sau , không cho phép nàng thân mật với Lâm Kỳ đó . Hiểu không ?

Nàng khó hiểu nhìn chàng , chàng hôn lên chóp mũi nàng .

- Ta sẽ ghen đấy .

Nàng mỉm cười , gật đầu . Cả 2 lại tiếp tục trầm luân trong những màn ân ái , khiến người khác nghe thấy đều đỏ mặt .

***
Vài ngày sau , hôm nay Lục Chi và Mộng Dao sẽ đến Thiên Nghi Điện , nên nàng liền ra ngoài hoa viên cắt vài cành Phù Dung hoa để trang trí .
Đang cùng Tiểu Cát và Bình An vui vẻ hái hoa , thì giọng nói chanh chua của Lý Thanh Nghiên vang lên.

- A , đây không phải là Thái Tử Phi của chúng ta sao ? Hôm nay rảnh rỗi quá nhỉ , đi hái hoa ngắm cảnh nữa . Ha .

Nàng nghe vậy không thèm trả lời nàng ta , chỉ nhếch mép cười khinh , tay vẫn vui vẻ lựa những cành hoa đẹp nhất cắt cho vào giỏ . Lý Thanh Nghiên tức giận vì nàng không để ý đến nàng ta , liền kiếm chuyện với nàng .
Đưa tay bẻ lấy vài cây hoa gần bên mình , rồi cao giọng nói .

- Ai Da , thật xin lỗi Thái Tử Phi nha , ta lỡ tay làm gãy vài cây hoa của người rồi , phải làm sao đây ?

Nàng chau mày nhìn nàng ta , Bình An tức giận chạy đến xô nàng ta qua 1 bên , nhặt những cành hoa rớt dưới đất lên .

- Lý Phu Nhân , người đừng có mà quá đáng .

Nàng ta được Xảo Vấn đỡ lấy , giận dữ đưa tay chỉ lấy Bình An , lớn giọng nói .

- Ngươi ... ngươi , ngươi dám đẩy ta , thật vô phép tắc mà . Người đâu bắt tên cẩu nô tài này đánh đến chết cho ta .

- Dạ .

Mấy tên thái giám đứng sau lưng nàng ta bước lên , tiến đến chỗ Bình An . Nàng tức giận nói .

- Để ta xem ai dám động vào đệ ấy .

Bình An được Tiểu Cát kéo về phía sau , nàng đi đến trước mặt nàng ta , nhìn thẳng vào mặt nàng ta .

- Lý Thanh Nghiên , ngươi nên nhớ , bản thân mình là ai ? Xuất thân mình thế nào ? Và thân phận của ngươi có đủ bản lĩnh động vào người của ta hay không ? .

Nàng ta giận dữ nhìn nàng , mấy tên thái giám kia cũng không còn dám tiến thêm nữa , lui về phía sau cúi thấp đầu .
Nàng hài lòng nhìn bọn họ , trong lúc nàng không phòng bị , nàng ta đưa tay ra chuẩn bị tát lấy nàng , thì tay của nàng ta bị 1 người nắm lấy , rất chặt khiến nàng ta kêu lên .

- A ... Đau ... đau , bỏ ra ... bỏ ta ra . Kình Lạc .

Chính là Kình Lạc , hắn luôn luôn âm thầm ở một nơi nào đó bảo vệ nàng , khi nàng gặp chuyện nguy hiểm hắn nhất định xuất hiện đúng lúc để bảo vệ nàng . Kình Lạc thả tay nàng ta ra , đẩy nàng ta về phía sau , khiến nàng ta loạng choạng té xuống đất .
Nàng nhìn lấy nàng ta , lớn giọng nói .

- Ngươi dám ... ngươi dám . Người đâu , bắt lấy Lý Thanh Nghiên đánh 20 trượng cho ta .

Không ai dám phản kháng , chỉ biết tuân theo lệnh mà làm . Nàng ta bị mấy tên thị vệ lôi đi , nàng ta gào thét nói thẳng với nàng .

- Lệ Mục Uyển , ta và ngươi quyết không đội trời chung , ngươi hãy nhớ lấy ngày hôm nay . Lệ Mục Uyển , ta hận ngươi .

Nàng cười khinh nhìn theo nàng ta , rồi xoay người lại tiếp tục công việc đang giang dở của mình .
***
Giờ Dậu ( 10h trưa ) .

Lục Chi và Mộng Dao cuối cùng cũng đến , Bình An và Tiểu Cát đang chuẩn bị đồ ăn dọn lên bàn , còn nàng thì đang vui vẻ cắm hoa vài bình .
Mọi chuyện đã xong xuôi , thì bên ngoài truyền đến .

- Ngũ Công Chúa đến , Từ Đại Tiểu Thư đến .

Nàng vui vẻ mỉm cười cùng với Tiểu Cát và Bình An ra cửa đón tiếp họ , bọn họ vừa nhìn thấy nàng liền lao vào tay bắt mặt mừng .

- Tam Tẩu .
- Thái Tử Phi .

- Lục Chi , Mộng Dao , 2 muội đến rồi !

Nàng cười tít mắt vui vẻ cùng họ vào trong , vừa bước vào Lục Chi liền lao ngay vài bàn , mũi liên tục hít hà hương thơm đồ ăn . Miệng tấm tắc khen ngợi .

- Tam Tẩu , thơm thật nha , vừa nhìn là biết sẽ rất ngon rồi , ai nấu vậy ?

Nàng cùng Mộng Dao ngồi xuống , trả lời lại với Lục Chi .

- Là ta nấu đó , muội và Mộng Dao ăn thử xem ta nấu có hợp khẩu vị 2 người không ?

Lục Chi và Mộng Dao liền động đũa nếm thử . Cả 2 sau khi ăn lấy miếng đầu tiên liền nhìn lấy nàng . Gật đầu khen ngợi .

- Ngon lắm đó Tam Tẩu .

- Phải , rất ngon .

Nàng cũng mỉm cười nhìn họ , rồi tất cả cùng ăn .
Trong lúc ăn , Lục Chi bỗng hỏi nàng .

- Tam Tẩu , khi nào tẩu mới sinh cho muội 1 đứa cháu đây ? Hả ?

Nàng đang vui vẻ ăn , khi nghe Lục Chi hỏi thì liền sặc , ho khan . Lục Chi tươi cười trêu chọc nàng . Mộng Dao giúp nàng rót 1 cốc trà , vuốt vuốt lưng nàng . Nàng liếc xéo Lục Chi , oán trách lên tiếng .

- Muội ... muội đó , ăn nói bậy bạ .

- Nương Nương , người không sao chứ ?

Nàng nhìn Mộng Dao .

- Muội gọi ta là gì ?

Mộng Dao khó hiểu nói .

- Nương Nương .

Nàng nhìn sang Lục Chi , thở dài , nắm lấy tay của Mộng Dao , nói .

- Đừng gọi xa lạ như vậy , gọi ta là Mục Uyển hoặc là Tam Tẩu luôn đi .

Mộng Dao nhìn sang Lục Chi , Lục Chi gật đầu , nàng ấy mới nhìn nàng gọi .

- Tam Tẩu .

- Được .

Nàng tươi cười vui vẻ vỗ tay , cả 3 người lại cùng vui vẻ ăn hết bữa cơm này .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #caolanghoa