Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

# Chương 34

Hoàng Nghi Điện :

Nàng , Lục Chi và Mộng Dao đã đến Hoàng Nghi Điện tẩm cung của Thái Hậu .

- Uyển Nhi , mau qua đây .

Thái Hậu đang gọi nàng , nàng vui vẻ đi về phía bà .

- Hoàng Tổ Mẫu .

Nàng vui vẻ gọi lấy bà , khiến bà mỉm cười tít mắt .
Lục Chi và Mộng Dao cũng ngồi qua 1 bên .
Thái Hậu không vui trách móc .

- Con đó , vào cung lâu như vậy mà đến giờ mới đến thỉnh an bà lão này .

Nàng mỉm cười nói với bà .

- Hoàng Tổ Mẫu thứ tội , là Uyển Nhi không tốt , sau này con sẽ thường xuyên đến tẩm điện để trò chuyện với người , người có chịu không ?

Thái Hậu vui vẻ gật đầu , Lục Chi lên tiếng nói .

- Hoàng Tổ Mẫu đừng trách Tam Tẩu , là Tam Ca không cho Tẩu Tẩu ra ngoài , chứ có phải Tẩu Tẩu muốn đâu .

Nàng nghe vậy thì lườm lấy Lục Chi , Lục Chi lè lưỡi trêu chọc nàng . Thái Hậu nhìn lấy nàng , đặt tay lên tay nàng vỗ vỗ .

- Con có chịu ấm ức không ? Nó có ức hiếp con không ? Nếu nó dám ức hiếp con bà lão này nhất định không tha cho nó .

Nàng quơ tay , lắc đầu .

- Không , không có đâu Hoàng Tổ Mẫu , Điện Hạ không có ức hiếp con . Chỉ là đôi lúc tính khí của chàng hơi thất thường 1 chút , chàng rất yêu thương , quan tâm con . Nên người yên tâm . Ha .

Bà cũng yên tâm phần nào , mỉm cười nhìn nàng âu yếm nói .

- Ở Thiên Nghi Điện con có thiếu thứ gì không ? Nếu có cứ nói với ta , ta lập tức sai người mang đến cho con .

Nàng tựa đầu lên gối bà , giọng lí nhí .

- Đa tạ người Hoàng Tổ Mẫu .

Bà đưa tay vuốt ve tóc nàng , Lục Chi và Mộng Dao cũng hạnh phúc lây mỉm cười vui vẻ .

***
Điềm Hoa Lâu :

Chàng đã đến trước cửa tửu lâu lớn nhất thành Đại An , oai phong cùng Lam Sơn bước vào .
Tiểu Nhị vừa nhìn thấy chàng liền nhận ra ngay , lễ phép đi đến hành lễ với chàng .

- Thái Tử Điện Hạ an .

Chàng ra hiệu cho hắn đứng lên , Lam Sơn nghiêm nghị hỏi .

- Điện Hạ nhà ta , có đặt trước 1 bàn . Dẫn đường đi .

- Dạ .

Rồi hắn dẫn đường cho chàng và Lam Sơn .
Khi đến ngay phòng đã đặt sẵn , Tiểu Nhị đó liền hiểu chuyện lui ra ngoài , Lam Sơn đj đến gõ cửa nói vọng vào .

- Ta là Lam Sơn , thuộc hạ của Thái Tử .

Bên trong không trả lời chỉ có tiếng bước chân , cửa mở ra , người mở cửa là thuộc hạ của Lâm Kỳ , hắn nhìn thấy chàng liền hành lễ .

- Thái Tử Điện Hạ , Lam Sơn Tướng Quân .

Chàng gật đầu rồi cùng với Lam Sơn đj vào trong .
Bên trong là Tứ Gia và Lâm Kỳ còn có Cao Viễn .
Chàng bước đến bàn ngồi xuống , Lam Sơn cung kính ở phía sau . Lâm Kỳ đứng lên hành lễ .

- Thái Tử Điện Hạ .

- Ừm .

Chàng nhìn vào Lâm Kỳ , trong đầu hiện lên vô số suy nghĩ . " Lâm Kỳ này là 1 tên không hề bình thường , khí chất toát ra từ hắn là 1 sự ngang tàng không khác gì chàng cả .
Đánh bay những suy nghĩ đó , chàng lên tiếng .

- Đa tạ Lâm Kỳ Tướng Quân đã đồng ý giúp ta , Cố Lục Nguyên ta nhất định sẽ báo đáp ơn này .

Lâm Kỳ nhếch mép .

- Ha , Thái Tử khách sáo quá rồi ! Lâm Kỳ ta là 1 Tướng Sĩ nên ta chỉ phục vụ cho người nắm trong tay Binh Phù mà thôi , không cần đa tạ .

Cả chàng và Tứ Gia đều hiểu ý nghĩa sâu xa của câu nói này , song chàng nhìn ra phía sau nói với Lam Sơn .

- Mở ra cho ngài ấy xem đi .

Lam Sơn gật đầu , lấy chiếc hộp mình đang cầm trên tay đặt xuống bàn , mở ra .
Bên trong chính là Hổ Mệnh Phù , Lâm Kỳ hai mắt mở to , nhìn lấy nó . Đưa tay cầm nó lên .

- Hổ Mệnh Phù là đây sao ? Thật tinh xảo .

Chàng nói .

- Hổ Mệnh Phù này của ta là thật , Hổ Mệnh Phù trong tay tên cẩu Hoàng Đế đó mới là  giả .

Lâm Kỳ cao giọng lên tiếng .

- Làm sao người có thể phân biệt được đâu là thật đâu là giả chứ .

Chàng nhếch mép .

- Ngài nhìn bên dưới của nó đi .

Lâm Kỳ lật ngược nó lên , nhìn vào mặt dưới hiện lên 4 chữ . " Đại An Thịnh Vượng "

- Quả nhiên là nó , Cha ta từng nói Hổ Mệnh Phù và Ngọc Tỷ bên dưới đều khắc 4 chữ này , ta không được tận mắt nhìn thấy Ngọc Tỷ , nhưng có thể nhìn thấy Hổ Mệnh Phù oai phong này , ta đã cảm thấy rất hung hãn rồi đây . Hahaha .

Hắn đứng lên chắp tay hành lễ với chàng .

- Đa tạ Điện Hạ đã tin tưởng ta , giao cho ta nắm giữ Hổ Mệnh Phù , ta nhất định không làm ngài thất vọng đâu .

Chàng cùng Tứ Gia đứng lên , 2 tay cũng chắp lại làm hành động giao lưu giữa bằng hữu với nhau .

***
Thời hạn 3 tháng giam cầm cũng kết thúc , cũng là ngày thọ yến của Thái Hậu vào hôm nay .
Nàng ta đang chuẩn bị điểm tâm bảo Xảo Vấn mang đến cho nàng thưởng thức .
Cứ tưởng nàng ta đã biết sai nhận lỗi nhưng không , trong lúc làm bánh đã lén tay bỏ Xạ Hương vào bánh . Mục đích khiến nàng vĩnh viễn không thể có con , cầm đĩa bánh trên tay , nở 1 nụ cười nham hiểm .

- Lệ Mục Uyển ơi là Lệ Mục Uyển , ta sẽ cho ngươi mãi mãi không bao giờ có thể ngóc đầu lên nổi , ngươi không thể có con , Điện Hạ sẽ yêu thương ta và con của ta nhiều hơn , sẽ không để ý đến ngươi nữa . Hahaha .

Xảo Vấn đã đứng ở ngoài từ lâu , khi nghe nàng ta nói những câu độc ác như vậy chỉ biết nấp ở bên ngoài sợ hãi , sau khi nàng ta bình tĩnh lại thì Xảo Vấn mới yên tâm đi vào .

- Phu Nhân người gọi em .

Cố gắng tỏ ra mình bình thường hết sức có thể khi đứng trước mặt nàng ta , nàng ta đưa đĩa bánh cho Xảo Vấn nói .

- Đem đĩa bánh này đến Bồng Lai Cung , nói với Thái Tử Phi ta đã biết lỗi rồi mong Thái Tử Phi không chấp nhặt chuyện cũ , chúng ta sẽ là người 1 nhà chung sống hạnh phúc . Đi đi .

- Dạ .

Rồi Xảo Vấn xoay người bước đi , nhưng chưa ra đến cửa đã bị nàng ta gọi lại .

- Khoan đã .

Xảo Vấn giật mình , xoay người lại , nhún người .

- Còn chuyện gì sao Phu Nhân .

Nàng ta nói tiếp .

- Nhớ , phải theo dõi cho đến khi Thái Tử Phi ăn hết mới được đem về , có biết chưa .

- Dạ , nô tì tuân mệnh .

Rồi sợ hãi đi nhanh ra cửa , nàng ta ở trong này nở nụ cười đắc ý .

Xảo Vấn đang trên đường đưa điểm tâm đến Bồng Lai Cung , thì bỗng có 1 bóng đen lao đến cướp lấy đĩa bánh đj , Xảo Vấn hoảng sợ la lớn .

- Trả cho ta , người đâu có thích khách , mau trả đĩa bánh lại cho ta .

Kình Lạc đứng ngay trước mặt Xảo Vấn , ánh mắt giận dữ nhìn cô ấy khiến cô ấy sợ hãi mà im bặt . Kình Lạc nhìn xuống đĩa bánh , rồi nhìn vào cô ấy .

- Đĩa bánh này có độc , mà ngươi dám đem cho Thái Tử Phi ăn ?

Xảo Vấn sợ hãi , quỳ rạp xuống , dập đầu nói .

- Nô tì không biết gì cả , là ... là Phu Nhân nhà nô tì sai nô tì mang đến cho Thái Tử Phi thôi , nô tì không hề muốn hại Thái Tử Phi đâu . Mong đại nhân , đại ơn đại lượng tha cho nô tì .

Kình Lạc không đành lòng nói .

- Đứng lên đi , ta không phạt ngươi đâu , nhưng ngươi phải làm chứng chuyện này , đi , chúng ta đến báo với Thái Tử .

- Báo ... báo với Thái Tử sao ? Không được ... không được đâu .

- Tại sao ?

Kình Lạc khó hiểu hỏi , Xảo Vấn sợ hãi nói .

- Nếu để Phu Nhân biết được người sẽ không tha cho nô tì đâu .

Kình Lạc đi đến đỡ Xảo Vấn đứng lên , nói với cô ấy .

- Vậy được , ta không bắt cô đến gặp Thái Tử nữa , chúng ta đến Bồng Lai Cung nhờ Thái Tử Phi giúp đỡ .

Cô ấy gật đầu , rồi cùng Kình Lạc đi đến Bồng Lai Cung .

Bồng Lai Cung :
Nàng chau mày nhìn vào đĩa điểm tâm trên bàn , còn Xảo Vấn đang quỳ dưới sàn trước mặt nàng .
Nàng hai mắt nhắm lại , thở dài .

- Ngươi nói trong bánh này có chứa Xạ hương sao ?

Xảo Vấn cung kính trả lời .

- Dạ phải thưa Nương Nương , là Lý Phu Nhân bảo nô tì mang đến cho người .

Nàng cầm 1 miếng lên ngửi ngửi , rồi đặt xuống .

- Tại sao lại muốn hạ độc ta ?

Xảo Vấn nói .

- Lúc nãy nô tì vô tình nghe được Phu Nhân đang nói gì mà , khiến cho người không thể sinh con , muốn Điện Hạ yêu thương con của Phu Nhân hơn , còn nữa muốn Điện Hạ chỉ 1 lòng 1 dạ ở bên Phu Nhân và con của người sau này .

Nàng như không tin vào tai mình , đập tay xuống bàn , tức giận nói .

- Không ngờ 1 nữ nhân xuất thân ngoài cung lại có những thủ đoạn độc ác như vậy , đúng là quá hiền lành thì sẽ không thể tồn tại được trong cung cấm này . Lý Thanh Nghiên là ngươi ép ta phải ra tay , ta sẽ khiến cho ngươi có đi mà không có về .

Tất cả bọn người có mặt ở đây ai cũng nổi cả da gà , không tin được 1 Quận Chúa xinh đẹp hiền lành , 1 khi đã bị hãm hại lại có thể nhẫn tâm như vậy .
Nàng nhìn Xảo Vấn nói .

- Ngươi nhớ phải hết sức bình tĩnh khi trở về , tuyệt đối không được để nàng ta nhìn thấu ngươi . Từ nay ngươi là người của ta , sau khi trừng trị Lý Thanh Nghiên xong xuôi , ta sẽ cho ngươi xuất cung , trở về với gia đình của ngươi .

Xảo Vấn nghe vậy , liền không cầm cự được mà bật khóc . Dập đầu luôn miệng đa tạ nàng .

- Đa tạ Thái Tử Phi , đa tạ người .

Nàng bảo Xảo Vấn đứng lên , lau khô nước mắt , rồi bắt đầu thực hiện kế hoạch .
Đầu tiên , giã nhuyễn bánh đổ hết vào chậu cây , sau đó còn vài mảnh vụn còn vươn lại trên đĩa đem về cho nàng ta kiểm chứng . Bảo Xảo Vấn thuật lại là đã tận mắt chứng kiến nàng ăn hết đĩa bánh , và đồng ý tha lỗi cho nàng ta .
Sau khi mang về cho nàng ta kiểm chứng , Xảo Vấn đã bí mật báo lại với Kình Lạc . Còn nàng ta vẫn cứ ngốc nghếch xem mọi thứ diễn ra đã nằm trong dự tính của mình , mà không hề hay biết chính mình mới chính là con cờ trong tay người khác .

***
Nàng đứng bên khung cửa sổ nhìn ra ngoài , Tiểu Cát đi vào nói .

- Tiểu Thư , mọi thứ đã theo như kế hoạch của người . Lý Thanh Nghiên đó đã mắc bẫy .

Nàng không những không vui mà còn cảm thấy có lỗi , xoay người lại đi đến bàn . Vừa đi vừa nói .

- Tiểu Cát , em còn nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp mặt Lý Thanh Nghiên đó là như thế nào không ?

Tiểu Cát suy nghĩ 1 hồi , rồi mới trả lời .

- Em nhớ chứ , ngày hôm đó là Tết Trung Thu , người vô tình chạm mặt Điện Hạ mới gặp được nàng ta . Em nhớ lúc đó nàng ta là 1 nữ nhân hết sức bình thường , không hề nhìn ra nàng ta lại độc ác đến vậy . Đúng là không thể nhìn người khác qua vẻ bề ngoài được mà .

Nàng lẳng lặng lên tiếng .

- Tất cả là vì 1 chữ Tình .

- Tình .

Tiểu Cát khó hiểu hỏi nàng , nàng gật đầu .

- Phải , vì yêu Điện Hạ nàng ta có thể làm mọi thứ cho dù là độc ác và nham hiểm nhất , nàng ta cũng không quan tâm . Cũng giống như em và Mộng Dao vậy , sau khi em nghe được là Mộng Dao sẽ gả cho Quảng Ninh Đô Vương chẳng phải em cũng không cam lòng đó sao , có phải không ?

Tiểu Cát buồn rầu , gật đầu . Nói .

- Quả thật là vì 1 chữ Tình mà con người đều cùng là đồng loại của nhau , lại cắn xé nhau đến mức 1 sống 1 chết như vậy .

Nàng xót xa nói .

- Lý Thanh Nghiên đó , lúc trước chỉ là 1 cô nương không tranh với đời , vậy mà vì chàng lạnh nhạt , lại làm ra chuyện trời đất không dung này . Thật tội nghiệp .

Tiểu Cát đi đến , nắm lấy tay nàng .

- Tiểu Thư à ! Người đừng thương hại người khác nữa , mà hãy thương hại cho chính mình đj kia kìa , cũng may Tiểu Thư là người thông minh , còn có Kình Lạc luôn luôn theo dõi nhất cử nhất động của nàng ta , nên mới nắm thóp được tin này . Nếu không thì phải làm sao đây , em cũng không biết nếu Tiểu Thư thật sự ăn đĩa bánh đó ... thì ... thì . Aizzz không nói nữa , em đi chuẩn bị y phục cho người , tối nay còn phải dự yến tiệc nữa .
Em đi đây .

- Ừm .

Rồi Tiểu Cát cũng đi mất , chỉ còn nàng ngồi đấy , thất thần nhìn phía trước .




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #caolanghoa