Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

# Chương 20

- Đau , bỏ tay thiếp ra .

Lúc này chàng đột nhiên mở mắt nhìn lấy nàng , nàng hơi giật mình không la nữa . Cả 2 người 4 mắt nhìn nhau nhưng không ai lên tiếng trước , nàng chợt tĩnh rút tay mình ra khỏi tay chàng , ngồi thu mình lại 1 góc . Chàng ngồi dậy vẫn nhìn nàng chăm chăm , nàng cảm nhận được chàng đang nhìn mình liền đỏ mặt mà cúi đầu xuống không dám ngẩng lên , chàng tiến lại gần rồi đột nhiên ôm chặt nàng từ phía sau , làm nàng hơi bất ngờ , bất động tại chỗ không dám nhúc nhích .

- Cho ta ôm nàng 1 lát thôi , chỉ 1 lát thôi , được không ? .

Nàng cứ như vậy mà gật đầu , ngồi im bất động để mặc chàng ôm mình .

- Điện Hạ , chúng ta phải động phòng , nhưng ... thiếp sợ ...

Nói đến đây chàng đưa 1 ngón tay lên môi nàng chặn lại lời nói của nàng .

- Yên tâm , ta sẽ không làm gì cả cho đến khi nàng thật sự thích ứng được .

Nàng ngẩn người 1 chút , sau đó chàng đột nhiên xoay cả người nàng lại đối diện với chàng . Lúc này chàng mới thật sự nhìn thấy được toàn diện gương mặt nàng , làn da trắng hồng , môi nhỏ chúm chím hồng hồng hệt như hoa anh đào , thân người nhỏ nhắn chỉ cần chàng ôm vào lòng là sẽ chẳng ai nhìn thấy được nàng nữa , thật sự rất muốn chiếm hữu nàng cho riêng mình , nhưng chàng tôn trọng nàng , không muốn làm nàng sợ hãi chàng .

- Làm Thái Tử Phi thích không ?

Nàng nghe chàng hỏi câu này thì hơi mỉm cười , lắc đầu nói .

- Có vài người hình như không phục thiếp .

Chàng chau mày nhưng được 1 chút thì giản ra , nhìn nàng cười trêu chọc .

- Đường đường là Quận Chúa , mà cũng có người không phục nàng sao ? Hả .

Nàng nhăn mặt đánh vào ngực chàng 1 cái .

- Quận Chúa gì chứ , bây giờ thiếp là Thái Tử Phi rồi ! Không phục thiếp tức là cũng xem thường chàng rồi !

Chàng vuốt ve tóc nàng hỏi .

- Ai .

- Là người hầu trong cung này .

Nàng gạt tay chàng ra , đứng lên đi đến bên bàn trà , ngồi xuống nhướng mày nhìn chàng .
Chàng ngồi ngay ngắn trên giường nhìn nàng , miệng nở ra 1 nụ cười .

- Vậy nàng đã dạy dỗ họ chưa ?

Nàng cầm lấy bình trà rót ra cho mình 1 ly , rồi cầm lấy nhâm nhi không thèm trả lời chàng .
Chàng lại nói tiếp .

- Theo như tính tình của nàng thì họ chắc chắn sẽ không được yên có phải không ?

Chàng mãi mê nhìn nàng , nàng đặt tách trà xuống , đi lại bên giường , nhìn chàng đang ngồi nhìn chằm chằm vào mình .

- Chàng có định đi ngủ không đây ? Thiếp mệt cả ngày hôm nay rồi! Thật sự muốn nghỉ ngơi .

Chàng đưa tay ra kéo nàng ngồi lên đùi mình , nàng không hề giãy giụa mà yên lặng ngồi mặc chàng đang trêu chọc eo nhỏ .

- Nàng để ta mặc như vậy đi ngủ sao ? Ta sẽ chết ngạt mất .

Nàng đưa hai tay để lên mặt chàng .

- Vậy để thiếp bảo Lam Sơn vào thay y phục cho chàng .

Nàng đang định đứng lên thì chàng lại ghì chặt nàng xuống.

- Không phải nàng đã bảo hắn đi nghỉ ngơi rồi sao ?

Nàng chợt nhớ ra , đưa tay lên đánh vào đầu mình 1 cái .

- Thiếp quên mất , vậy chàng không say thì chàng tự thay đi .

Chàng nhăn mặt chau mày trông rất khó coi , chôn mặt vào hõm cổ nàng , nàng giật mình sau đó lại đỏ mặt . Đánh vào lưng chàng .

- Chàng làm gì vậy , nhột , đừng dụi nữa .

Chàng đắc ý , không trêu nàng nữa , nhìn nàng hôn lên môi nàng thật nhẹ , ghé sát tai nàng nói nhỏ .

- Ta muốn nàng hầu hạ ta thay y phục .

Nàng ngẩn người sau đó lại tiếp tục đỏ mặt .

- Sao ... sao lại là thiếp , hay để thiếp bảo nha hoàn vào giúp chàng được không ?

Chàng mỉm cười đắc ý , lắc đầu .

- Nàng muốn để họ nhìn thấy phu quân mình không 1 mảnh vải trước mặt họ sao ? Từ trước đến giờ đều là Lam Sơn giúp ta hoặc là ta tự mình làm , chưa bao giờ nhờ đến nha hoàn .

Nàng như hiểu ý rồi đột nhiên cười trong vô thức , chàng khều  nhẹ chóp mũi nàng .

- Đang nghĩ linh tinh gì đó .

Nàng lắc đầu ý bảo không có gì .

- Vậy ... bây giờ thiếp... để thiếp giúp chàng .

Chàng trêu chọc nàng .

- Giúp , nàng giúp ta làm gì ?

Nàng đỏ mặt .

- Để thiếp... giúp ... giúp chàng thay y phục.

Chàng cười tươi , nhìn lấy nàng , đỡ nàng đứng dậy .

- Không trêu nàng nữa , được rồi thay .

Hai tay chàng để giang ra hai bên , nhìn nàng đang cúi gầm mặt .

- Nàng có muốn thay hay không?

Nàng giật mình nhìn lên , đưa tay ra đặt ngay thắt lưng chàng , cởi  từng lớp , từng lớp y phục ra . Mặt nàng cũng đỏ như quả cà chua , khi đã cởi xong nàng liền xoay người đưa lưng đối diện với chàng . Chàng cười thầm , bây giờ trên người chàng chỉ còn lại cái áo mỏng bên trong và quần , còn lại đều cởi ra . Nàng lên tiếng.

- Chàng đi thay y phục đi , mặc như vậy dễ cảm lạnh lắm .

Chàng đột nhiên tiến lại gần nàng , ôm chầm nàng từ phía sau , nàng cảm nhận được cơ thể của chàng săn chắc như thế nào sau lớp áo mỏng này , mặt lại tiếp tục đỏ , tim đập nhanh .
Chàng phả hơi thở bên tai nàng , làm nàng tim đập lệch đi 1 nhịp .

- Uyển Nhi , cho ta được không ?

Nàng hai mắt mở to , tay đưa lên ngực mình , không dám lên tiếng.
Chàng xoay người nàng lại đối diện với mình 1 lần nữa , hai tay đặt lên má nàng hôn xuống môi nàng , nụ hôn không nhanh không chậm mà rất nhẹ nhàng , nó làm nàng bị cuốn theo . Hai tay từ từ buông lỏng , ôm lấy cổ chàng đáp trả lại nụ hôn của chàng , cả 2 trầm luân trong nụ hôn của tình yêu .
Chàng buông nàng ra , trán mình chạm vào trán nàng .

- Cho ta được không ?

Nàng nhìn chàng cả 2 bây giờ thật sự rất gần nhau , có thể nghe được tiếng thở của đối phương . Nàng đưa tay lên má chàng , gật đầu . Chàng mỉm cười , cả 2 lại tiếp tục hôn nhau , chàng bế nàng lên đặt xuống giường , nhoàng người lên đè lên người nàng . Đưa tay cởi y phục của nàng ra , môi của cả 2 vẫn không hề tách nhau ra , khi đã cởi đến chỉ còn chiếc yếm màu trắng của nàng , nàng đột nhiên dừng lại . Nhìn chàng , chàng hiểu nàng đang định nói gì , chàng chỉ nhẹ nhàng xoa đầu nàng nói nhỏ nhẹ .

- Yên tâm , ta sẽ thật nhẹ nhàng .

Lúc này nàng mới yên tâm 1 chút , chàng lại tiếp tục hôn lấy nàng tay đưa ra cởi lấy nút thắt của chiếc áo yếm , bây giờ nàng không còn 1 tấm vải trên người , chàng ngồi dậy cởi nốt y phục còn lại trên người mình . Hai cơ thể không 1 tấm vải che thân đang quấn lấy nhau . Khung cảnh thật làm cho người khác đỏ mặt , tấm màng trên giường được phủ xuống che đi cảnh xuân bên trong .
Phòng ngủ của Thái Tử và Thái Tử Phi nằm sâu bên trong thư phòng của Thái Tử , nên không ai có thể vào mà không có người dẫn đi trước . Vậy cho nên cho dù trong phòng có tiếng động gì đi nữa bên ngoài cũng không hề nghe thấy , những tiếng hoan ái của đôi vợ chồng kia bên ngoài rõ ràng là không thể nghe được .

----------------
Sáng hôm sau , bên trong phòng ngủ có 1 cô nương đang nằm cuộn trong chăn biểu hiện rất lười biếng . Đó chính là Thái Tử Phi của chúng ta , còn Thái Tử thì chàng đã y phục chỉnh tề chuẩn bị đi Thượng Triều . Nhìn lấy con mèo nhỏ đang cuộn người trong chăn kia , môi không tự chủ vẽ lên 1 đường cong thật tươi . Y phục chỉnh tề xong xui , chàng mới bước ra cửa . Vừa mở cửa ra đã gặp Tiểu Cát , Tiểu Cát thấy chàng lập tức hành lễ .

- Thái Tử Điện Hạ an .

Chàng gật đầu , đang định bước đi thì xoay người lại nói với Tiểu Cát.

- Hôm qua , à thì , Thái Tử Phi hôm nay có hơi mệt nếu nàng ấy muốn ngủ thì ngươi cứ để nàng ấy ngủ đi .

Tiểu Cát ngu ngơ nghe chàng dặn dò , sau đó nhìn chàng bước đi , vẫn không hiểu chàng đang nói gì , sau 1 hồi muội ấy mới hiểu ra là chàng đang nói gì , thì đưa tay lên miệng cười .

- Hôm nay hơi mệt , còn không phải do hôm qua quá sức hay sao chứ ! Còn nói sâu xa như vậy . Haizz vậy là phải đi nấu canh tẩm bổ cho Tiểu Thư nhà mình rồi !

Sau đó muội ấy đóng nhẹ cửa lại vì sợ làm nàng thức giấc , miệng cứ cười tủm tỉm mà đi xuống bếp nấu canh bổ cho nàng .
Bên này sau khi Tiểu Cát đi thì nàng cũng đã dậy , đưa tay dụi dụi mắt mình , cảm thấy hơi mát mát ở bên dưới nàng nhìn xuống , đột nhiên lấy chăn trùm kín người nhìn xung quanh xem có ai không , mới thở dài .

- May quá không có ai cả , còn chàng ấy đâu rồi nhỉ .

Nàng bước xuống giường , trên người vẫn quấn chặt chiếc chăn .
Thay y phục tắm rửa xong xuôi nàng đi lại bàn trang điểm , nhìn thấy trên bàn có 1 bức thư thì cầm lên xem , " Ta đi thượng triều , nàng nhớ phải ăn sáng biết chưa " , nàng đọc xong vô thức mỉm cười ,  bên ngoài đột nhiên có tiếng gõ cửa.

- Tiểu Thư , người dậy chưa .

Là tiếng của Tiểu Cát , nàng cất bức thư vào trong ngăn tủ rồi mới lên tiếng .

- Ta dậy rồi , muội vào đi .

Cửa mở ra Tiểu Cát bước vào , trên tay còn cầm theo 1 chén canh gà nhân sâm , đặt trước mặt nàng . Nàng nhìn lấy chén canh gà rồi nhìn lên Tiểu Cát .

- Buổi sáng sao ? Sao chỉ có canh gà vậy , ta muốn ăn nhiều hơn . Muội không biết ta đã mệt mỏi như thế nào đâu .

Tiểu Cát cười nhìn nàng .

- Em biết rồi , lát nữa em sai người nấu thêm cho Tiểu Thư há .

Nàng gật đầu , xoay người nhìn mình trong gương .

- Chải tóc cho ta .

- Dạ .

-----------------
Nàng uống xong chén canh gà đó thì cùng Tiểu Cát ra ngoài đi dạo , trong hoa viên của Thiên Nghi Điện trồng rất nhiều hoa Phù Dung , là chàng cho người trồng trong hoa viên này vì đó là hoa mà nàng thích nhất . Đưa tay hái 1 cành Phù Dung để ngửi . Rồi cùng Tiểu Cát đi dạo , ngắm hoa .
Giờ Dậu ( 10h ) chàng đã thượng triều xong , trở về cung . Đi bên cạnh là Lam Sơn , chàng trở về thư phòng , bước vào trong Lam Sơn đi theo sau đó xoay người lại cẩn thận đóng cửa . Đi đến bên cạnh bàn trà chàng đang ngồi nhấp trà . Hắn cúi người .

- Điện Hạ , kế hoạch của chúng ta có thể bắt đầu rồi !

Chàng vẫn không đổi sắc , tay vẫn cầm ly trà nhâm nhi . Được 1 lúc thì đặt ly trà xuống , nói với hắn .

- Cứ tiến hành theo kế hoạch đã định đi .

Hắn nhíu mày .

- Lỡ như Quận Chúa biết...

Chàng nhìn lên hắn , hắn thấy biểu cảm của chàng thì im bặt , cúi người không lên tiếng.

- Về nàng ấy cứ để ta lo . Ngươi không cần quản . Làm việc cẩn trọng vào bên cạnh nàng ấy còn có Kình Lạc nữa .

Hắn cúi đầu.

- Thuộc hạ tuân mệnh , nhất định không làm Điện Hạ thất vọng.

Chàng xua tay , cầm ly trà còn uống dở lên nhấp 1 ngụm . Đi vào trong thay y phục .
Thay y phục xong , chàng liền nhớ ra , quay lại hỏi Lam Sơn.

- Nàng ấy đâu rồi!

Hắn đang ngồi nhấp trà thì đặt tách trà xuống , thản nhiên trả lời.

- Thuộc hạ nghe nha hoàn trong cung nói , Quận Chúa đang đi dạo ngoài hoa viên .

Chàng nhìn ra ngoài cửa sổ , đột nhiên mày chau lại .

- Đã là giờ Dậu rồi còn ngắm hoa , lỡ bị bệnh thì biết làm sao ?

Rồi chàng nhanh chân đi ra ngoài , Lam Sơn ngơ ngác không biết chàng đang định làm gì , nhưng cũng nhanh chân đi theo .
Ra đến hoa viên đập vào mắt chàng là thân ảnh mảnh mai vận xiêm y màu trắng thanh thoát , đẹp đến mê hồn , đứng bên cạnh 1 rừng hoa Phù Dung thì càng nổi bật .  Tiểu Cát đứng sau lưng nàng nhìn nàng hái hoa , nghe tiếng bước chân muội ấy ngay lập tức quay người lại thì giật mình hành lễ .

- Thái Tử Điện Hạ an .

Chàng xua tay ý bảo miễn lễ , nàng nghe vậy lập tức xoay người nhìn  lại , ngay lập tức nhìn thấy hình bóng mà nàng đã nhớ từ sáng đến giờ , nàng nhanh chân đi đến trước mặt chàng . Người hầu đang đi cạnh chàng thấy nàng liền cúi người hành lễ .

- Thái Tử Phi an .

Nàng gật đầu , đi đến cạnh chàng , hành lễ .

- Thái Tử Điện Hạ .

Chàng đỡ nàng đứng lên , vuốt ve tóc nàng . Trao cho nàng nụ hôn ngay trên cái trán láng bóng của nàng , Tiểu Cát mừng thay cho Tiểu Thư nhà mình vì người được Điện Hạ sủng ái như vậy .
Lúc này bên trong Hàn mama đó bà ta bước ra , trên mặt nhăn nhó rất khó coi đi đến hành lễ .

- Thái Tử Điện Hạ , Thái Tử Phi an .

Bà ta nhìn nàng , trong mắt như muốn ăn tươi nuốt sống nàng vậy , bà ta rất ghét nàng vì lần trước chính nàng đã làm cho bà ta mất hết thể diện , trong lòng nghĩ đến trăm phương ngàn kế để hại nàng . Chàng quay sang nhìn bà ta , liền chau mày ngay lập tức gằn giọng.

- Thu ngay ánh mắt đó của bà vào đi , bà nên nhớ bà là nô tài , đừng quên thân phận của mình .

Bà ấy cúi đầu , nhưng được 1 lát thì lại ngẩng đầu lên nét mặt của bà ta rất đắc ý . Bà ta ngay lập tức quỳ rạp xuống trong sự ngỡ ngàng của mọi người .

- Thái Tử Điện Hạ , người đừng để ả ta lừa , ả ta là con đàn bà gian phu dâm phụ đó .

Bà ta chỉ thẳng mặt nàng mà nói những câu đó , khiến chàng tức giận không thôi , chàng đi đến đá bà ta 1 cái bà ta lập tức lăn ra đất .

- Ăn nói hàm hồ , Lam Sơn đem bà ta ra chém cho ta .

- Dạ .

Bà ta ngay lập tức ôm lấy chân của chàng .

- Người hãy nghe nô tì nói hết đã , ả ta hôm qua ả đã dẫn 1 tên nam nhân về đây đó Điện Hạ .

Chàng quay sang nhìn nàng , thấy nàng không có biểu hiện gì cả , nàng chỉ im lặng rồi tiến đến gần bà ta , bà ta buông chân chàng ra đứng lên nhìn nàng .

- Ngươi dám nói ngươi không dẫn nam nhân về không ?

Nàng đột nhiên cười lớn nhìn bà ta , đi đến gần bà ta đối diện nói .

- Nam nhân sao ? Bà đang nói tên nam nhân áo đen hôm qua đã dẫn ta về phòng sao ?

Ai cũng giật mình vì câu nói của nàng , chỉ có Tiểu Cát vẫn im lặng đứng sang 1 bên vì nàng đã dặn muội ấy không cần nói gì cả , nàng nhìn lấy chàng .

- Chàng cũng biết nam nhân đó là ai , không những chàng biết Lam Sơn hắn cũng biết , và những thuộc hạ bên cạnh chàng cũng biết .

Chàng không phản ứng , chỉ nhìn nàng . Vì chàng biết người nàng nói là ai .
Nàng đột nhiên huýt sáo 1 tiếng , tên hắc y nhân đó bay ra như gió đứng trước mặt nàng .

- Quận Chúa .

Nàng gật đầu , nhìn bà ta .

- Bà nói hắn sao ? .

Bà ta mở to mắt , không dám tin . Tay chỉ chỉ vào mặt nàng.

- Ngươi ngang nhiên đưa hắn đến đây . Điện Hạ là hắn chính là hắn , hắn cùng ả ta là gian phu dâm phụ đó Điện Hạ .

Chàng chau mày tức giận , nhìn nàng .

- Nàng muốn xử lí bà ta như thế nào ?

Nàng nhìn chàng rồi nhìn bà ta .

- Để ta nói cho bà biết , hắn là ai . Hắn là thuộc hạ của ta , tên là Kình Lạc . Đi theo bảo vệ ta từ lúc ta 10 tuổi cho đến bây giờ .

Bà ta như không tin vào tai mình 1 mực lắc đầu .

- Không thể nào , không thể nào .

Nàng thở dài , xoay người đặt tay lên vai Kình Lạc .

- Ngươi biết làm thế nào rồi chứ.

Hắn cúi đầu .

- Thuộc hạ đã rõ .

Khi đã hết chuyện chàng đi đến dìu nàng vào trong , ngoài này Kình Lạc và Lam Sơn đã đưa bà ta đi đến nơi mà bà ta phải đến .

Cảm ơn mọi người đã theo dõi 😊

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #caolanghoa