Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

# Chương 15

- Vương Gia , bây giờ cũng đã trễ rồi sao chàng còn chưa về để chuẩn bị cho yến tiệc .

Là giọng nói nhẹ nhàng như nước của Thanh Nghiên , phải chàng đang ở nhà nàng ấy .
Chàng tay đang viết chữ , khi nghe nàng ấy nói vậy thì đặt bút xuống , quay sang nhìn nàng ấy .

- Vậy là muội đang đuổi Bổn Vương sao ?

Thanh Nghiên hoảng hốt , quơ tay loạn xạ .

- Không , không có . Ý của Thanh Nghiên không phải như vậy .

Chàng đột nhiên cười lớn , cầm lấy cổ tay nàng ấy .

- Thanh Nghiên , xin lỗi muội . Phải để muội chịu uất ức . Muội yên tâm ta sẽ không để muội chịu ủy khuất đâu . Bây giờ ta hồi phủ đây .

Thanh Nghiên xoay người nhìn theo bóng lưng chàng , nhún người .

- Cung tiễn Vương Gia .

Ánh mắt nàng ấy đượm buồn , nhìn theo chiếc xe ngựa đó . Miệng khẽ nói .

- Được gả cho chàng là phước phần của Thanh Nghiên thiếp . Cho dù có là thứ thiếp đi chăng nữa , thiếp vẫn tình nguyện .

Rồi nàng ấy xoay người đi vào trong .
------------------
Bên trong xe ngựa :

- Vương Gia , à không . Hoàng Thái Tử mới đúng .

Chàng khẽ nhếch mép cười .

- Ông ta quả nhiên là sẽ làm tất cả chỉ vì 3 chữ Lệ Mục Uyển .

Chàng nham hiểm lên tiếng . Lam Sơn nhìn chàng , hắn đột nhiên lên tiếng .

- Điện Hạ , đã xác nhận rồi ạ !_

Chàng đột nhiên chau mày . Bảo hắn tiếp tục nói .

- Thật sự đúng như những gì Điện Hạ đã nói trước đó . Hoàn toàn không phải .

Gương mặt chàng lúc này rất khó có thể nhìn ra chàng đang nghĩ gì . Lam Sơn lại nói tiếp .

- Miếng ngọc bội phỉ thúy đó là giả . Nó được làm rất công phu .

Hắn lấy trong y phục ra 1 mảnh ngọc bội , hai tay đưa cho chàng .
Chàng cầm lấy nó , rồi nhìn sang bên trái của miếng ngọc bội đó .

- Quả thật không có . Nếu nhìn sơ qua thì sẽ khó mà nhận ra thật .

Lam Sơn lại nói .

- Không lẽ Thanh Nghiên đó , cô ta có ý đồ gì khác .

Chàng lắc đầu , đưa miếng ngọc cho Lam Sơn rồi ngồi thẳng lưng , nhắm mắt định thần .

- Điện Hạ , có khi nào là Quận Chúa hay không ?

Hắn nói câu này xong , thì chàng liền mở mắt nhìn hắn . Câu nói này như đánh thẳng vào tim hắn .

- Không thể nào , nàng ấy rõ ràng là 1 Quận Chúa thân phận cao quý , Mỹ Nhân Nhi của ta chỉ là 1 cô nương bình thường . Không thể nào là Lệ Mục Uyển được .

- Không phải người cũng không biết tên của tiểu cô nương đó sao ? Người đã tặng tính vật cho cô ấy , nhìn thấy tín vật chắc chắn sẽ tìm ra .

Chàng nghe Lam Sơn nói , cảm thấy cũng có lý . Rồi cả 2 người đều im lặng , tao nên 1 không khí ngột ngạt vô cùng .
-------------------
Giờ Tỵ  ( 6 giờ chiều ) .

Trong Phủ Thừa Tướng _ Thư Phòng của Tiểu Thư .

- Tiểu Thư ngồi im đi .

Bây giờ nàng đang được Tiểu Cát và 2 nha đầu thay y phục và trang điểm , Tiểu Cát đang làm tóc cho nàng nhưng nàng cứ xoay tới xoay lui , khiến muội ấy không tập trung được . Đành phải nhờ 2 nha đầu kia giữ nàng lại .

- Xong rồi !

Tiểu Cát nắm chặt bả vai nàng , nhìn nàng trong gương . 2 nha đầu kia cũng phải thốt lên .

- Đẹp quá .

Nàng đứng lên đi ra trước mặt 3 người họ , xoay 1 vòng .

- Thế nào , Hả  ?

Tiểu Cát đi ra ngoài lôi Kình Lạc vào , hắn như chết trân khi nhìn thấy nàng . Quả thật là Tiểu Thư của hắn mặc cái gì cũng đẹp cả .
Hôm nay còn trang điểm kỹ càng khiến cho gương mặt vốn đã xinh đẹp , nay lại càng sắc sảo hơn vạn phần . Nàng nhìn lấy Kình Lạc hỏi hắn .

- Kình Lạc , thấy ta hôm nay thế nào ? Có đẹp không ?

Kình Lạc gật đầu , mặt lại đỏ lên . Lập tức chay ra ngoài .
Tiểu Cát và 2 nha đầu kia đều biết , chỉ có nàng là chẳng hiểu gì .
Đột nhiên bên ngoài Hỉ Nhi  chạy vào , Hỉ Nhi là nha đầu bên cạnh Mẹ nàng , cô ấy dừng lại nhìn lấy nàng , là nữ nhân như cô ấy còn phải há hốc mồm vì sốc . Không biết mấy nam nhân khi nhìn thấy Tiểu Thư nhà này sẽ chảy dài nước bọt đến đâu đây . Cô ấy đột nhiên nhớ ra 1 chuyện quan trọng .

- Tiểu Thư , đi thôi , Lão Gia và Phu Nhân đang đợi người .

Nàng gật đầu , cùng Tiểu Cát đi ra ngoài , mấy người bọn họ đi theo phía sau . Hôm nay Kình Lạc được giao nhiệm vụ , là bảo vệ nàng trong âm thầm .
Nàng bước ra đến chiếc xe ngựa , hạ nhân khi nhìn thấy nàng đều không khỏi bàn tán xôn xao .

- Quả nhiên là Tiểu Thư của chúng ta , đẹp quá đi .

- Đương nhiên rồi ! Đệ nhất mỹ nhân của Lục Quốc mà .

Nàng bước đến bên cạnh Mẹ mình , bà vuốt lấy tóc nàng .

- Con gái mẹ đẹp lắm , quả nhiên màu trắng là thích hợp với con nhất .

Nàng gật đầu , theo chân Mẹ mình bước vào trong xe . Cha nàng đã ngồi ở trong từ lâu .
Ông lên tiếng căn dặn nàng .

- Lát nữa vào cung , con phải để ý đến từng chi tiết cho Cha . Cha biết con là Quận Chúa mọi người gặp con đều phải hành lễ , nhưng họ lớn tuổi hơn con nên nhớ phải kính lão đắc thọ nhớ chưa .

Nàng gật đầu , xe ngựa đã bắt đầu lăn bánh . Nàng đưa tay vén màng khung cửa sổ lên xem bên ngoài . Trong lòng chợt nghĩ " Lát nữa thôi là gặp được Tam Vương Gia rồi ! " bỗng hai má nàng ửng hồng , miệng luôn mỉm cười khi nghĩ đến chàng .

------------------

Chap sau sẽ viết dài hơn , bây giờ mình buồn ngủ quá nên viết hơi ngắn .
Cảm ơn mọi người đã đọc . 😊

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #caolanghoa