NHỚ EM ĐẾN PHÁT ĐIÊN RỒI!
Ta hoạ dáng em trong tâm thức
Nơi trái tim rạo rực tiếng yêu
Phải làm gì để chẳng nhớ nhiều
Để ta không hẩm hiu mỗi tối.
Nỗi nhớ ơi sao không thể nói
Ta nhớ em, nhớ phát điên rồi
Thời gian ơi xin hãy nhanh trôi
Để đến ngày vẹn tròn đôi lứa.
Nỗi nhớ thiêu thân trong ngọn lửa
Vây lấy ngày trong nửa nhớ mong
Nửa vì yêu mà tối cả lòng
Chỉ hình nàng sáng trong cháy bỏng.
Nỗi nhớ như hoá thành chất lỏng
Len lỏi vào từng khoảng hư không
Chút tương tư chiếm trọn cõi lòng
Vất vưởng trong thần hồn còn tỉnh.
Tình yêu sinh nhớ mong sớm tối
Chẳng phút giây ngơi nghỉ bồi hồi
Ta ngồi đếm cho hết ngày trôi
Để nhớ mong tan theo gió thổi...
Ta nhớ em đến phát điên rồi!
-Vũ- 281217
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro