EM LÀ AI?
Ai đó trao tôi một nụ cười
Nụ hồng chợt hé chào ngày mới
Trái tim sao bao ngày chờ đợi
Cuối cùng đã lại thấy mộng mơ.
Trên giấy lâu nay có nàng thơ
Khiến tim ai đập nhanh chờ đợi
Xuân sắc ngày qua sao vời vợi
Bởi nàng cười thật chẳng như mơ.
Tôi muốn hỏi ông nguyệt bà tơ
Có se duyên cho người lỡ dỡ
Chỉ hồng đeo mối tình bỡ ngỡ
Muốn nhìn nàng chẳng chút thờ ơ.
Bởi đau khổ hóa kiếp bơ vơ
Nên nhìn ai cũng đều lo sợ
Nhưng gặp nàng là điều kì lạ
Quên mất rằng ta đã từng đau.
Cho tôi hỏi vì cớ làm sao
Mà sắc xuân bao vây nàng thế
Tôi hạ mình nguyện làm nô lệ
Cho mỹ nhân nguyệt hạ ngàn đời.
Tôi yêu nàng chẳng dám ngỏ lời
Bởi tình ta là cơn ngang trái
Rồi cũng sẽ dở dang ngây dại
Chìm vào trong u tối lạc loài.
Tôi yêu nàng chỉ từ ánh mắt
Đứng từ xa khắc khoải mong chờ
Nàng là tiên vẽ cảnh nên thơ
Để tôi mơ giữa rừng yêu lạc.
-Vũ- 140317
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro