ĐÔNG VỀ MANG THEO KHÚC TÌNH SI
Mùa đông của ai đã về bên hiên cửa
Một nửa trăng tà gieo lên nỗi nhớ mong
Ta lỡ yêu người, người có biết hay không
Cơn gió đông nay buồn trông tin người đó!
Mảnh trăng khuya ai treo trên đầu ngọn gió
Lơ lửng giữa trời còn đó chút nhớ thương
Một nửa gửi người, ta dành nửa vấn vương
Dành lại phần ta chữ tương tư dang dở.
Thành phố lên đèn, buồn vui ta bỡ ngỡ
Có nhớ thương nào mang lại hạnh phúc đâu
Ai chẳng yêu thương mà không phải chìm sâu
Dưới khúc tình ca, nghe mưa ngâu ngân mãi.
Chiếc lá thu vàng đã về đất, lãng du
Ta nghe câu hát ngoài ô cửa thiên thu
Gió đông hát ru khúc tự tình muôn thuở
Ta chợt thấy lòng nức nở mối tình si.
-Vũ- 271018
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro