Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3 - làm quen Đà Lạt

Sáng hôm sau, không khí se lạnh khiến Hà Thư tỉnh giấc sớm hơn thường lệ. Đà Lạt mang lại cảm giác khác lạ. Cô đứng trước cửa sổ phòng mình, hít một hơi dài, cảm nhận hương thơm dìu dịu của cỏ cây lẫn trong không khí.

Ngoài sân, bà ngoại đang chăm chút cho khu vườn nhỏ. Tiếng chim hót líu lo hòa cùng tiếng nước tưới cây tạo nên một bản hòa tấu nhẹ nhàng buổi sáng.

"Thức dậy rồi à? Mau xuống ăn sáng nào," – bà ngoại gọi vọng vào.

Bữa sáng là món bánh mì nóng giòn kẹp thịt nướng và rau thơm bà vừa mua từ chợ gần nhà. Thư ăn trong im lặng, để ý từng mùi vị thơm ngon rất khác so với những bữa sáng vội vàng ở Sài Gòn mà Thư từng ăn.

"Cái Mai qua rủ cháu đi chơi chưa?" – bà ngoại hỏi, mắt không rời chén trà.

Thư nhớ lại dáng vẻ hoạt bát của Nhật Mai hôm qua, cô khẽ gật đầu:

"Mai bảo hôm nay sẽ dẫn cháu đi dạo quanh đây."

Như lời hẹn, vừa ăn sáng xong, tiếng gọi của Nhật Mai đã vang lên ngoài cổng. Mai xuất hiện trong chiếc áo hoodie xám, đôi giày thể thao năng động, gương mặt tràn đầy hứng khởi.

"Đi thôi! Hôm nay mình sẽ đưa cậu đi làm quen Đà Lạt!"

Họ bắt đầu hành trình từ con đường nhỏ dẫn ra khu trung tâm. Mai kể rằng Đà Lạt có rất nhiều con đường đẹp, mỗi con đường lại mang một vẻ riêng của nó. Hai người đi ngang qua những quán cà phê nhỏ nép mình giữa những dãy nhà cổ kính, những ngôi nhà mang phong cách kiến trúc Pháp với khung cửa sổ đầy hoa, và cả những hàng quán ven đường bày bán đặc sản địa phương.

"Đây là Hồ Xuân Hương," – Mai chỉ tay về phía hồ nước lớn phía trước.

Hồ nằm yên bình giữa lòng thành phố, mặt nước xanh biếc in bóng những hàng thông hai bên bờ. Xa xa, vài đôi bạn trẻ đang đạp vịt, những chiếc xe ngựa chở khách thong thả lăn bánh trên con đường ven hồ.

"Hồ Xuân Hương là nơi tụi mình hay ghé mỗi khi muốn thư giãn, hoặc tản bộ vào lúc chiều tà. Cậu thử đi dạo quanh đây một vòng, cảm giác sẽ rất khác," – Mai nói, giọng đầy tự hào.

Thư gật đầu, bước chậm rãi trên con đường lát gạch ven hồ. Không khí trong lành, gió nhẹ thổi qua khiến cô cảm thấy dễ chịu hơn bao giờ hết.

Sau khi rời Hồ Xuân Hương, Mai dẫn Thư đến Nhà thờ Con Gà , một trong những biểu tượng của Đà Lạt. Nhà thờ mang kiến trúc cổ kính, với ngọn tháp cao vút nổi bật giữa bầu trời xanh.

"Nghe nói tên gọi Nhà thờ Con Gà là vì trên đỉnh tháp có tượng một con gà lớn, tượng trưng cho sự cảnh giác và thức tỉnh," – Mai vừa nói vừa chỉ lên tháp.

Thư nhìn theo, cảm nhận vẻ đẹp yên bình của nơi đây. Tiếng chuông nhà thờ vang vọng, hòa cùng tiếng gió, tạo nên một cảm giác linh thiêng và tĩnh lặng.

Điểm đến cuối cùng trong ngày là chợ đêm Đà Lạt. Khi màn đêm buông xuống, khu chợ trở nên rực rỡ với những dãy đèn lồng đủ màu sắc. Mai dẫn Thư len lỏi qua những gian hàng bán đồ lưu niệm, quần áo len và đặc sản địa phương.

"Cậu phải thử món sữa đậu nành nóng với bánh tráng nướng ở đây, ngon nhứt nách luôn!" – Mai kéo Thư dừng lại trước một quầy hàng nhỏ.

Thư nhận cốc sữa đậu nành ấm áp, hương thơm ngọt ngào lan tỏa ngay từ ngụm đầu tiên. Chiếc bánh tráng nướng giòn rụm, đầy ắp nhân trứng, xúc xích và phô mai, khiến cô không ngừng xuýt xoa.

"Đúng là ngon thật. Mình chưa từng ăn món nào thế này," – Thư cười tươi, ánh mắt lấp lánh niềm vui.

Mai đáp lại bằng một nụ cười:

"Đà Lạt còn nhiều thứ hay ho lắm, từ từ mình sẽ chỉ cậu hết."

Trở về nhà khi trời đã khuya, Thư cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn bao giờ hết. Những lo âu, buồn bã vì biến cố gia đình dường như tan biến, thay vào đó là niềm háo hức cho một cuộc sống mới.

"Cảm ơn cậu, Mai," – cô khẽ nói, trong lòng tràn đầy sự ấm áp.

Đà Lạt, với tất cả những điều giản dị nhưng đẹp đẽ, đang dần mở ra một trang mới trong cuộc đời Hà Thư.

p/s: còn nhiêu nơi lắm nhm để tui hint tutu nha kkk

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro