Chương 1 : Tan vỡ
Tình yêu - Tách cà phê: Thoạt ngọt , đắng về sau
Thoạt đầu ngọt ngào: Mê say, hạnh phúc.
Lâu dần đắng ngắt: Mâu thuẫn, tổn thương.
Vết nứt lan rộng: Lạnh nhạt, tan vỡ.
Niềm đau âm ỉ: Mảnh vỡ, hụt hẫng.
===========================================================================
Giữa không gian quán cà phê quen thuộc, nơi từng ghi dấu biết bao kỷ niệm ngọt ngào, Tôi nhẹ nhàng buông lời:
"Quân à, chúng ta dừng lại nhé."
Giọng nói của tôi, nhẹ bẫng, không chút cảm xúc, như xé toạc bầu không khí êm đềm, gieo vào tim Quân những nhát dao nhói buốt.
Quân, người đàn ông đối diện, sững sờ nhìn tôi,ánh mắt đờ đục, những giọt nước mắt bắt đầu lăn dài trên má . Giọng anh khàn khàn, run rẩy mang theo nỗi đau tột cùng :
"Xin lỗi em, Ý à. Anh cầu xin em hãy suy nghĩ lại. Sáu năm bên nhau, từ thuở nhỏ, chúng ta đã từng là tất cả của nhau, sao em lại nói lời này... chỉ ba tháng nữa là đám cưới rồi...?!"
Nỗi đau hiện rõ trên khuôn mặt Quân, từng giọt nước mắt lăn dài trên má. Anh nắm chặt tay Ý, như muốn níu kéo, níu kéo lại tình yêu đã từng rực rỡ , mối tình tưởng chừng vĩnh cửu.
Nhưng , tôi đây trái tim đã vỡ vụn và chỉ nhẹ nhàng gỡ tay anh ra , nở nụ cười cay đắng :
"Em sẽ không suy nghĩ lại. Anh đã phản bội em, Quân à. Đừng tưởng em không biết anh đã có con, một đứa bé hai tuổi. Mỗi tháng, mỗi năm, anh vẫn chu cấp tiền , vẫn lén lút đến thăm. Anh hãy trả lời em, đây là sự thật hay dối trá? Em sẽ suy xét lại nếu anh nói đó là không phải còn nếu.... Đó là sự thật thì......Xin lỗi, em không thể tha thứ !!"
Quân im lặng, câm nín trước lời buộc tội của Ý . Mặt anh tái nhợt, đôi môi run rẩy , cúi gằm mặt, lắp bắp: "An... anh... anh..." Lời nói nghẹn ngào trong cổ họng, không thể thoát ra.
Trước mắt tôi, người đàn ông cô từng yêu thương, từng là mơ ước,cũng như từng là mối tình đầu từng là điểm tựa vững chắc trong cuộc đời , giờ đây trở nên xa lạ, chìm trong bóng tối phản bội , bẽ bàng, yếu đuối đến thảm thương.
Nỗi đau dâng trào trong tim Ý , xé nát tâm can. Người đàn ông cô từng yêu, từng tin tưởng, đã nhiều lần phản bội, lừa dối.
Giờ đây, niềm tin đã vỡ vụn, chỉ còn lại những mảnh vỡ sắc nhọn đâm vào trái tim tan nát.
Trái tim tôi quặn thắt, từng mảnh vỡ vụn theo những giọt nước mắt. Nhẫn cưới lấp lánh trên ngón tay áp út bỗng trở nên nặng nề, chói chang.
Dứt khoát, tôi cởi nhẫn, đặt lên bàn, rồi quay lưng bước đi, rời khỏi quán cà phê, rời khỏi người đàn ông mà cô từng yêu thương hết lòng.
Từng bước chân nặng trĩu, mang theo cả tình yêu, niềm tin và hy vọng đã tan vỡ. Nỗi đau chôn vùi trong tách cà phê đắng ngắt, là minh chứng cho một tình yêu dang dở, một trái tim tan vỡ.
Bóng hình Ý khuất dần, chìm vào dòng người hối hả , mang theo cả tình yêu, niềm tin và hy vọng đã tan vỡ .
Tách cà phê trên bàn vẫn còn nguyên vị đắng, như chính dư vị cay đắng của một tình yêu tan vỡ. Quân ngồi lại một mình, chìm trong im lặng, đối diện với sự thật phũ phàng do chính anh tạo ra.
Lúc cánh cửa quán cà phê khẽ khàng khép lại sau lưng tôi, cũng là lúc trái tim tôi chính thức "nguội lạnh". Niềm tin vào tình yêu, vào cuộc sống tan vỡ như những mảnh thủy tinh vỡ vụn, để lại trong tôi sự thẫn thờ và tuyệt vọng.
Mang theo cả hơi ấm cuối cùng của những kỷ niệm đẹp đẽ. Trái tim tôi, hệt như một khối băng giá, tan chảy thành từng mảnh vụn bởi sự lạnh lẽo của phản bội .
Tôi thẫn thờ mở cửa xe, từng bước nặng nề tiến vào bên trong , từng bước nặng nề tiến vào bên trong. Vị trí lái xe quen thuộc giờ đây trở nên xa lạ, chật chội và ngột ngạt.
Bám chặt vào vô lăng, cảm giác đau đớn len lỏi vào từng ngón tay, từng khớp xương. Nước mắt lăn dài trên má, hòa quyện vào nhau, mặn chát và cũng như muốn níu giữ chút hy vọng mong manh.
Chiếc xe lao vun vút trên đường, chở theo cả tâm hồn tan nát của tôi. Bên ngoài cửa sổ, khung cảnh vẫn rực rỡ sắc màu, nhưng trong mắt tôi, mọi thứ đều trở nên ảm đạm, xám xịt.
Từng hàng cây, từng tán lá, từng con người lướt qua đều như những bóng ma vô hồn.
Lòng tôi tê liệt, chìm trong màn đêm cô độc. Niềm tin vào tình yêu, vào cuộc sống tan biến như sương khói. Mọi thứ xung quanh đều trở nên méo mó, xa lạ.
Nỗi đau như một ngọn sóng dữ dội, nhấn chìm tôi trong tuyệt vọng. Nỗi đau đè nặng lên ngực, thôi thúc tôi muốn gào thét, muốn giải thoát khỏi sự giày vò này.
Bàn chân tôi đạp mạnh lên ga, chiếc xe lao đi vun vút trên đường, như muốn tìm kiếm sự giải thoát .
Tốc độ ngày càng tăng, tiếng còi xe inh ỏi vang vọng. Trước mắt tôi, hình ảnh con đường, hàng cây, bóng người nhòe đi, biến thành những vệt màu loang lổ.
Tôi không còn tỉnh táo, chỉ biết đạp phanh và lái xe điên cuồng. Cái chết hiện ra trước mắt như một lời giải thoát cho tất cả.
Chiếc xe container lao thẳng về phía trước, mang theo cả sinh mệnh mong manh của tôi. Va chạm kinh hoàng xảy ra, tiếng rít va chạm xe chói tai xé toạc bầu không khí.
Máu và nước mắt hòa quyện, nhuộm đỏ cả không gian và cả buồng lái .Lúc chìm vào bóng tối vô tận, tôi chỉ kịp nhận ra rằng, bản thân đã được "thần chết" chờ sẵn.
Niềm tin đã tan vỡ, tình yêu đã lụi tàn, chỉ còn lại nỗi đau và sự tuyệt vọng bao trùm lấy tâm hồn.Lần cuối cùng, tôi nhắm mắt lại, buông xuôi tất cả.
Nỗi đau tột cùng nhấn chìm tôi vào giấc ngủ vĩnh hằng, mang theo cả những mảnh vỡ của trái tim tan vỡ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro