CHƯƠNG 1: Cuộc đời là những chuyến đi
Quy nhơn ( 20:30 )
Xếp xong cái áo cuối cùng nó đóng vali lại , nằm phịch xuống giường suy nghĩ về chuyến đi của mùa hè này.
Nó không thích đi cho lắm , nó chỉ muốn ở nhà ngày ngày lên weibo hóng tin tức của oppa nó thôi , chỉ cần điện thoại , wifi , đồ ăn , ,,,,,,là đủ
Ba mẹ thì hay đi công tác , ở nhà chỉ có mỗi mình nó , với lại nó ít bạn bè mỗi ngày đi học về là rú rú trong phòng không ra ngoài chơi hay đi đâu đó
Ba mẹ sợ nó buồn , có khi tự kỷ không nên, nên đã cố thuyết phục nó về quê nội chơi
Ban đầu còn ngần ngừ không chịu đi , ba mẹ nó đành nhờ bé yến -em họ nó , về quê còn có bé yến chơi còn hơn chơi một mình , nghe bé yến dụ dỗ thế là nó đồng ý
"Cốc , cốc , cốc "
Nó ngồi bật dậy , nói vọng ra
-Ai thế ạ !!!
-Mẹ đây .
-Mẹ vào đi cửa không khóa .
Từ cửa một người phụ nữ bước vào , trên mặt nở nụ cười thân thiện ,bà ngồi xuống cạnh nó , xoa đầu ôn tồn hỏi :
- Đồ đạc lấy đủ chưa con , coi còn quên gì nữa không ?
-Đủ rồi mẹ ạ , đi vài tuần thôi mà , con không đem theo nhiều
Bà cười khì , xoa xoa đầu nó nói :
- Con có thể ở hết hè mà , có khi ở luôn cũng được ấy chứ
Nó giả vờ hờn dỗi , quay mặt đi chỗ khác bỉu môi :
- Bố mẹ không cần con nữa , muốn tống con đi cho nhanh đây mà
Bà sợ nhất là mỗi lần nó giả vờ hờn dỗi , dễ thương không chịu được , không biết chàng trai nào bị cưa đổ
trước vẻ mặt này đây
Bà đánh khẽ đầu nó nói :
- Lớn rồi mà cứ như con nít , con ra đó nhớ ăn uống đầy đủ , không được bỏ bữa , nhớ phụ giúp gì được chú thím thì phụ , đừng có mà suốt ngày TFBOYS vài nha cô
Nó xoa đầu cười khì :
- Con biết rồi mà mẹ
Nó suy nghĩ gì rồi quay sang hỏi bà
- À mẹ , ngoài đó có wifi không ạ ?
- Con bé này , mẹ cũng không biết nếu không có mẹ sẽ bảo chú bắt cho con được chưa ?
Nó ôm mẹ :
- Con cảm ơn mẹ , yêu mẹ nhất
- Được rồi cô ơi , nịnh quá à , đi ngủ đi , mai bố mẹ chở ra bến xe
- Tuân lệnh !!!
Bà lắc đầu , bước ra khỏi phòng , bà nghĩ lớn rồi mà cứ như con nít. Không biết bao giờ mới trưởng thành được đây
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro