Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 12 - Quyết định

Kể ra từ lúc tôi quen Hoàng Phong chúng tôi chả cãi vả nếu tôi có giận dỗi thì Hoàng Phong cũng chả dỗ dành như người khác.Thêm hai lần nói chuyện với hai cô giáo tôi cũng chẳng còn thiết tha mối quan hệ hơn nửa năm qua của mình nữa.Nửa năm nếu xét về một mối tình học sinh có lẽ khá dài nhưng đối với tôi mọi chuyện cứ như ngày hôm qua.Nhiều lúc tôi cũng tự hỏi vì sao mình có thể chịu đựng được một mối quan hệ tình cảm cứ nhạt nhòa này.Tôi và Hoàng Phong là hai người hoàn toàn khác kể từ tính cách những mối bận tâm, bạn bè,sở thích,... sau tất cả chúng tôi chẳng khác gì hai đường thẳng song song cả.Trong lúc suy nghĩ kĩ về mối quan hệ của mình thì những thước phim kỉ niệm cứ thế ùa về.Từ những ngày còn làm bạn bè đến lúc tìm hiểu rồi bước vào tình yêu,dù chúng tôi đã từng rất hạnh phúc như bao cặp đôi nhưng bây giờ lại không còn nữa.Từ nhắn tin hàng giờ liền nói hàng vạn chuyện thì giờ những tin nhắn ngày càng thưa thớt nhắn cũng chỉ hỏi thăm nhau như những người bạn.Hoàng Phong cũng bận nhiều hơn lúc mới quen có những lần tôi muốn kể trải nghiệm của mình trong hôm nay như thế nào nhưng đổi lại tôi nhận được gì chứ.Tôi nhận lại những câu trả lời ậm ừ còn có những lúc tôi đang nhắn tin vui vẻ thì Phong chỉ tim tin nhắn rồi biến mất chẳng nói lời nào với tôi cả.Nhìn mối quan hệ của mình tôi lại ghen tị với mối quan hệ của Bảo Chi tuy chỉ quen qua mạng nhưng đã đủ khiến nó hạnh phúc hơn tôi rất nhiều rồi.

Tôi mệt mỏi rồi, tôi không muốn mình phải khóc về một người quá nhiều.Sau vài đêm tôi đã suy nghĩ tôi cũng quyết định chia tay dù vẫn còn tình cảm.Tôi chả hiểu mình như thế nào nữa lúc bắt đầu cứ hệt như trò đùa nhưng khi chuẩn bị kết thúc lại khiến tôi luyến tiếc,tôi chẳng luyến tiếc Hoàng Phong vì tôi biết rồi mình sẽ gặp được những người tốt hơn cậu ấy thứ tôi luyến tiếc là kỉ niệm của cả hai đứa.Tôi đã lựa ngày gần tổng kết để chia tay.Hôm đấy tôi chủ động nhắn trước :

- Hôm nay bạn có rảnh không tui có chuyện muốn nói.

Hoàng Phong vẫn trả lời như mọi khi :

- Chuyện dài không tại tui đang bận không có nhiều thời gian lắm á.

Dù biết câu trả lời sẽ như vậy nhưng tôi vẫn chua xót cho mối quan hệ mình từng mong rằng sẽ gắn bó lâu dài.Tôi không còn muốn xưng hô " chị yêu-em"hay "bạn-tui"nữa giờ tôi chỉ muốn nhắn như hai đứa bạn mà tôi từng nhắn.

- Tao nói nhanh thôi không tốn thời gian vàng thời gian bạc của mày đâu.

- Tao muốn chia tay tao mệt lắm rồi tao không muốn phải chịu đựng nữa.

Tôi cứ tưởng Hoàng Phong sẽ hỏi lý do chia tay hay níu kéo nhưng thứ tôi nhận lại là :

- Hiện tại tao đang bận không nói chuyện được nữa có gì mai mình nói sau được không.

Sau khi nhận được tin nhắn ấy tim hẫng đi một nhịp, tôi biết mình đã thua trong mối tình nay rồi tôi cứ nghĩ nếu Phong níu kéo chắc hẳn tôi sẽ mềm lòng mà ở lại nhưng sau tất cả tôi nhận được toàn nước mắt và sự buồn bã. Đúng như người ta nói :

- Bắt đầu thì đỏ mặt kết thúc thì đỏ mắt.

Tôi nhìn mình trong gương mắt cũng đỏ và nước mắt đã rơi, không còn gì để tôi hy vọng vào mối tình này nữa tôi nén nước mắt vào trong, nhắn nói về những uất ức khi tôi quen Phong :

- Mày biết sao tao chia tay không vì mày mà tao đã khóc bao nhiêu lần.

-Mỗi lần tao giận thì mày làm gì mày đéo làm mẹ gì hết còn nói gì mà " đợi mày bớt giận rồi mình nói chuyện tiếp" mày có biết lúc giận dỗi tao cần gì nhất không là cần mày dỗ dành đó vậy mà mày cũng chả làm được.

- Mày là cô hồn à mỗi lần đang nhắn tin là biến mất đéo nói một lời, mày cũng có tay mà cũng đéo nhắn cho tao biết một tiếng hay tao không đủ quan trọng với mày nên mày không thèm nhắn.

- Mày là cái đéo gì mà tốn ngày bận suốt bộ làm tổng thống hay chủ tịch nước à mà người người ta làm tổng thống hay chủ tịch vẫn còn có thời gian dành cho gia đình còn mày là ai chứ cũng chỉ là một học sinh cấp 2 bình thường chẳng hơn chẳng kém.

- Tao biết sao mấy đứa ghệ cũ mày toàn redflag rồi đó vì nó tồi nên không bị mày làm tổn thương.

-Là tao ngu đâm đầu vào quen mày rồi nhận lại toàn là nước mắt.

Tôi không đợi Phong nhắn bất cứ điều gì nữa tôi block nó ngay lập tức tôi không muốn nhìn thấy bất cứ tin nhắn và nó nữa.Đủ đau lòng người ta sẽ tự khắc rời đi tôi cũng vậy,tôi không muốn mình nhớ đến những kí ức đau buồn từ Hoàng Phong gây ra nữa tôi tìm đến phim ảnh, truyện tâm, tiểu thuyết, game hay bài tập để quên đi chúng.

Hoàng Phong nhìn những dòng tin nhắn mà cô người yêu nhắn à không bây giờ là người yêu cũ rồi cậu như bị Medusa hóa đá vậy.Đến khi thằng bạn thân ngồi bên cạnh lay người cậu mới hoàn hồn về.Vừa định soạn tin nhắn để giải thích thì thấy cô đã block cậu từ lúc nào rồi.Cậu buông lỏng tay xuống thì cái điện thoại cũng rơi xuống theo,Sơn nhìn thằng bạn mình làm rớt điện thoại mà cũng thèm nhặt lên cộng với vẻ mặt như người mất hồn của nó khiến cậu cũng đoán ra phần nào.Sơn nhặt điện thoại của Phong lên thì thấy giao diện mess mặc định của cậu với một cô gái chắc hẳn là người yêu cũ mới chia tay.Vì Hoàng Phong không công khai trên mạng xã hội nên đến hôm nay đi cà phê Sơn mới biết cô gái ấy tên là Huỳnh Lê Tú Vy thấy avata là một cô bạn cũng khá xinh. Nhưng đọc tin nhắn gần đây nhất cậu không biết thằng bạn mình làm con bé tổn thương đến mức nào mà con bé chửi nó thậm tệ như thế.

Sơn vừa định mở lời hỏi chuyện thì Phong quay sang cậu với ánh mắt nhìn xa xăm nó cứ lẩm bẩm :

- Là tao tồi tao đối xử với Vy không tốt.

- Hay tao là người không xứng đáng có được tình yêu.

- Tất cả là tại tao.

-Tại tao mà Vy khóc.

-Tại tao mà Vy tổn thương.

Sơn ngồi bên cạnh cũng ngạc nhiên trước hình ảnh của thằng bạn thân, cậu thấy miệng nó đang tự trách mình còn mắt thì đỏ hoe còn có cả nước mắt đang trực trào, cậu chưa gặp cô bạn ấy bao giờ nhưng chắc hẳn nó cũng đã chiếm một phần rất lớn trong tim của Hoàng Phong.Đã lâu lắm rồi cậu mới thấy hình ảnh thảm hại của Phong kể từ lúc ba nó mất. Cậu chơi với Hoàng Phong cũng đã lâu cậu cũng biết bạn mình là đứa rất giỏi che giấu cảm xúc nên luôn xuất hiện với bộ mặt thờ ơ.Cậu chỉ chứng kiến nó hai lần cậu bạn mình bộc lộ cảm xúc.Lần đầu là lúc ba Phong mất cậu thấy nó ngồi gục đầu xuống đầu gối là khóc đến sưng cả mắt,giọng nói cũng khàn đặc lại.Lần thứ hai là ngày hôm nay.Sơn là người rất tâm lý nên chỉ ngồi bên vỗ vai an ủi bạn mình để đến khi nó bình tĩnh lại.

Kể lúc đọc tin nhắn của Tú Vy, Hoàng Phong như sụp đổ thêm một lần nữa những lời mắng chửi ấy cứ như những con dao đâm sâu vào tim cậu.Những lời mắng chửi của cô về cậu hoàn toàn đúng cậu là người không biết dỗ dành người khác,cậu là người bận rộn nên không có thời gian cho cô. Cậu là người từng nói muốn đem cho cô cảm giác an toàn tuyệt đối nhưng cũng chính cậu làm cho cô khóc làm trái tim của cô nhiều vết xước hơn.Cậu càng ân hận bản thân thì lại thương cô nhiều hơn, bỗng cậu thấy trên má mình có một dòng nước ấm nóng chảy xuống.Đúng đấy là nước mắt cũng là thứ mà cậu từng coi là vô dụng nhất nhưng giờ cậu không kiềm chế được chúng,đó cũng chính là những giọt nước mắt dằn vặt, ân hận và tự trách về bản thân của cậu.Một lâu sau cậu mới bình tĩnh lại và kể hết mọi chuyện cho thằng bạn thân nãy giờ vẫn vỗ vai an ủi cậu.

Sơn nghe hết mọi chuyện cũng thấy thằng bạn mình sai thật cậu cũng nể cô bạn kia khi có thể chịu đựng suốt 8 tháng như vậy.Cậu biết giờ thằng bạn mình đang ân hận nên dù cậu có an ủi,động viên thế nào cũng thể xoa dịu được nó chi bằng cậu luôn ở bên lắng nghe nó.



----------------------------------------------------------------------------------------

Mặc dù tác giả mê đọc tiểu thuyết ngọt ngào lắm nhưng đứa con của tác giả thì ngược lên ngược xuống nghen các bồ.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro