Oneshort
Ran :
Ngày đông hôm đó , em dùng chính cây súng của tôi để kết liễu tôi , em đứng đó với vẻ mặt vô cảm và nhìn tôi , tôi chẳng thể suy nghĩ đc gì nữa , tôi gục xuống trên nền tuyết trắng lạnh lẽo, nền tuyết trắng nơi mà năm đó em và tôi đến bên nhau một cách vỡ oà và hạnh phúc . Khi tôi vừa gục xuống nền tuyết ấy , một đoạn phim kí ức hiện ra và chạy qua đầu tôi , một đoạn phim kí ức của tôi và em , lúc đấy em mỉm cười hạnh phúc với tôi , mỗi sáng trao nhau bằng một nụ hôn nhẹ nhàng , bao nhiêu lời hẹn thề , lời hứa hẹn sẽ có với nhau một gia đình hạnh phúc với 2 vợ chồng và những đứa con nhỏ bé , em nói rằng : " Em chỉ cần anh , mãi mãi cần anh" . Vậy là em chẳng thể cần anh đc nữa , vì em chính là người làm nên điều đó . Trc Khi mất ý thức hoàn toàn , tôi bỗng thấy nước mắt em rơi nhưng mặt em vẫn vô cảm , tôi dùng chút sức lực ít ỏi của tôi và lên tiếng nói với em : " Sanzu...hãy sống tốt nhé,anh thất hứa rồi" . Nói rồi , tôi trút hơi thở cuối cùng , chẳng hề hay biết em đã ôm tôi vào lòng và khóc thật to , gào thét lên như đang muốn tôi quay trở về . Nhưng chẳng thể , tôi đã ra đi mãi mãi , để lại một thiên thần nhỏ bé đã bị ác quỷ thao túng đang khóc rất to trên xác của tôi...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro