Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

MÙA ĐÔNG ĐAU THƯƠNG

Mùa thu năm ấy , tại nơi này tôi đã tỏ tình với anh .
tại đây anh đã đồng ý yêu tôi .
Tại đây anh đã hứa sẽ chăm sóc tôi suốt đời .
Tại đây tôi đã đợi anh suốt 5 năm anh đi du học ở Anh Quốc .
Tại đây anh trao nhẫn lên tay tôi và nói sẽ cưới tôi vào mùa đông năm sau .

Mùa đông năm sau lại đến , tôi và anh cùng nhau đi thử váy cưới tại một cửa hàng đồ cưới sang trọng do gia đình anh làm chủ . Nhân viên ở đây nhìn tôi bằng một ánh mắt rất lạ giống như tôi không được bình thường ý .
Vài hôm sau đó . Vào cuối đông hôn lễ của chúng tôi được tổ chức tại một nhà thờ rất hoành tráng . Anh nắm lấy tay tôi nhưng sao tay anh có đôi chút se lạnh nhỉ ?
Ngày cuối đông năm ấy , anh trao nhẫn cưới cho tôi rồi hôn tôi giữa lễ đường với sự chứng kiến của nhìu người nhưng sao đôi môi anh , hơi thở của anh lại lạnh như đi ở tuyết cả ngày trời ý nhỉ ?
Tôi tung đóa hoa trên tay rồi chạy ra chiếc xe đậu gần cổng nhà thờ và cả hai chui tọt vào trong . Anh ngồi vào buồm lái tôi ngồi vào ghế phụ gần đó . Anh nhìn tôi với đôi mắt chìu mến khiến tôi chợt ấm lòng nhìu lắm .
Chiếc xe cứ thế mà lăn bánh rồi ...
( RẦM , KÉT )
Tiếng thắng gấp của xe tải , tiến kim loại va vào nhau . Chiếc xe của chúng tôi bị hút văng ra lề đường , do chứng động mạnh nên cửa xe vở nát tôi cũng bị văng ra ngoài khá xa . Đôi mắt tôi mơ hồ , lờ đờ tìm kiếm anh . Anh vẫn đang bị kẹt trong xe , tôi lảo đảo bước lại gần anh , trên kính xe dính đầy máu nhưng tôi vẫn thấy anh . Miệng anh mấp mấy gọi tên tôi , hình như anh nói yêu tôi , hình như anh còn đang xin lỗi tôi đều gì đó . Tôi chỉ muốn chạy thật nhanh về phía anh nhưng ...
( ĐÙNG )
Chiếc xe bóc cháy rồi tôi không còn thấy anh nữa . Đôi mắt tôi mỏi nhừ rồi ngất đi . Lúc tôi tỉnh dậy , mẹ tôi nhìn tôi khóc lấy khóc để rồi nói :
<<Jimin ... không qua khỏi rồi con ạ>>
Tôi đau đớn tưởng mẹ gạt mình nên chạy ra ngoài hành lang . Hét tên anh một cách điên dại . Mẹ tôi cùng vài ý tá chạy theo phía sau . Ra đến gần phòng cấp cứu tôi thấy y tá và nhân viên đang đẩy cái xe gì đó đi qua chỗ tôi . Mới đầu tôi không để ý , nhưng cánh tay anh chợt rơi ra ngoài , chiếc nhẫn cưới dính đầy máu .
Tôi lảo đảo , hai đôi mắt đã ngấm nước , tôi tự chấn an mình rằng đó không phải là anh . Chiếc nhẫn cưới đó chỉ là sự trùng hợp thôi .
Đi đến gần , đôi tay tôi rung rung vén tấm chăn trắng kia lên . Khuôn mặt anh từ từ lộ rõ ra hơn . Tôi thụt lùi về sau miệng lẩm bẩm như một người thần kinh .
<< Không ... không phải Min của em>>
Mẹ tôi từ xa chạy tới ôm lấy tôi vào lòng , nước mắt của bà rơi xuống ướt đẫm áo của tôi
<< Chấp nhận thôi con ạ ! Hãy để thằng Min ra đi thanh thản đi >>
Tôi đẩy mẹ tôi ra miệng gào thét điên dại
<<KHÔNG .. KHÔNG .. MẸ NÓI DỐI .. MẸ LÀ KẺ NÓI DỐI .. MIN CỦA CON .. MIN CỦA CON VẪN CÒN SỐNG >>
Các bác sĩ chạy đến chấn an rồi tiêm thuốc cho tôi đưa tôi vào cơn mê .

NGÀY DỖ CỦA ANH

Hôm nay mọi người đều đến đứng trước bia mộ của anh . Tôi cũng vậy .
Tôi mặc lên mình chiếc váy cưới dính đầy máu của cái ngày tận thế hôm ấy đi đến ngồi bên tấm bia mộ của anh . Tự mình hỏi ..
<< Hôm nay anh khỏe không ? Ở đấy có lạnh lắm không ? Anh hết thương em rồi sao ? Sao không về thăm em ? Em nhớ anh . Ở đó anh có nhớ em không ? Em ở đây cô đơn lắm . Đau nữa . Đau nhất là ở ngực trái . Tim em nó đau lắm . Anh hứa sẽ mãi bên em chăm sóc em mà . Đồ Min thúi tha , Min khốn nạn , Min thất hứa >>
Khéo mắt tôi bắt đầu ướt , mọi người xung quanh nhìn tôi mà chết lặng . Tôi sống trong điên dại vì muốn chốn tránh sự thật . Hãy để tôi sống trong lời nói dối này đến suốt đời . Tuy ngốc , tuy khờ , tuy bị người ta chửi rủa tôi cũng cam lòng . Miễn là sự điên dại này khiến tôi gần anh hơn . Cũng vào cuối đông , tại sông hàn . Họ tìm thấy tôi trong bộ váy cưới trắng dính đầy máu , cơ thể tôi đông cứng lạnh tanh như tảng băng như khóe mi tôi hình như đang cong lên một đường nét hạnh phúc của nụ cười .

Lời hứa năm ấy , anh đã thua nhưng tôi cũng không phải là người thắng . Đúng người đúng thời điểm nhưng dây tơ hồng do ông tơ và bà nguyệt kết cho chúng tôi lại quá mỏng manh .

#Han

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: