Mưa Buồn
Dù rằng là hạt mưa rơi
Xuyên qua nổi nhớ rớt đầy hai tay
Ngậm buồn chiếc lá thu bay
Đưa em về với heo mây mỗi chiều
Ngày xưa câu nói thương yêu
Tình như hoa nở những nụ hồng xinh
Hoa cười trong nắng lung linh
Tình ta trải mộng mênh mông với đời
Bây giờ hỏi cố nhân ơi
Nhìn mưa có thấy bồi hồi hay không?
●♥❖♥●Thơ by: Diệu Nguyệt●♥❖♥●
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro